Thu trở về bàn làm việc, trong lòng vẫn chưa hết lo lắng. Thái độ của bà Lan lúc nãy thật không giống với những gì Long đã nói với cô trước đó. Phải chăng đã có sự nhầm lẫn?
Cô ngoài xuống bàn mở máy tính rồi lấy tập tài liệu mà quản lý nói cô cần đọc để nắm được sơ bộ công việc cũng như danh sách các khách hàng lớn của công ty. Không chỉ có thế , Thu còn phải xem và nắm kỹ các chiến lược kinh doanh mà công ty đang áp dụng, báo cáo doanh thu của những tháng gần đây, … Nhìn chồng tài liệu trước mặt Thu thực sự không dám đảm bảo sẽ xem xong trong một ngày. Công việc ở nhà xuất bản dù rất bận rộn nhưng chưa bao giờ cô phải gồng mình với một khối lượng lớn công việc thế này. Công việc này đối với cô là một lĩnh vực hoàn toàn mới, nghĩ tới đây cô chợt nhận ra ngày tháng phía trước thật mịt mờ.
Thu bỏ tập tài tài liệu trên tay xuống, xoay người qua lại để thư giãn. Phòng làm việc rì rầm tiếng nói chuyện, cười đùa. Dường như trong căn phòng này chỉ có mỗi cô đang làm việc còn những đồng nghiệp đang xì xầm to nhỏ chuyện gì đó. Cô ngẩng đầu lên, chiếc bàn phía đối diện có bốn, năm đồng nghiệp đang tụ lại bàn tán. Một người trong số họ cố tình nói to để Thu nghe rõ những chuyện họ đang nói.
“Nghe nói cô ta đang cặp với con trai Chủ tịch. Các cô gái thời nay ai cũng sống thực dụng, cứ thấy đàn ông gia thế tốt, nhiều tiền liền bám theo. Cô ta nhìn mặt mũi cũng không đến nỗi nào nhưng lại sống tệ như thế. Đúng thật là biết mặt biết người không biết tâm địa.”
Một người khác trong nhóm ra hiệu nói nhỏ lại để tránh việc Thu nghe thấy nhưng người đàn ông lúc nãy vẫn tiếp tục những lời khó nghe.
“Đừng cản tôi. Tôi nói để cho cô ta nghe và hiểu mình như thế nào. Nếu cứ im lặng họ nghĩ chúng ta không biết nên tỏ vẻ thanh cao, đũa móc mà chồi mâm son. Cô ta tưởng mình là ai kia chứ.”
Bờ mi nặng trĩu, tâm tư của Thu đang rất buồn. Cô khẽ cúi đầu nấp sau máy tính, những lời bàn tán vẫn vọng đến tai nhưng cô vờ như không nghe thấy. Âm thanh cứ rõ mồn một dội vào tâm trí làm cô chẳng thể tập trung vào công việc đang dang dở. Thu đẩy chiếc ghế ra sau rồi đứng dậy ra ngoài dự định uống tách cà phê. Thấy Thu đang bước tới một người nhắc nhỏ cả nhóm im lặng đợi cô đi khỏi lại tiếp tục. Thấy thế Thu càng buồn hơn.
Máy pha cà phê được đặt ở phòng sinh hoạt chung của nhân viên. Thức uống gồm nhiều loại: cà phê, trà, nước lọc, nước hoa quả,... Đây là khu vực dành riêng cho nhân viên nên rất nhiều người thường xuyên lui tới. Họ tụ họp thành từng nhóm trò chuyện, tán gẫu về công việc, cuộc sống, chuyện nọ chuyện kia. Thấy Thu vừa ngang qua, hai đồng nghiệp nữ xì xầm.
“Nghe nói cô ta vì là bạn gái của con trai Chủ tịch nên được đặt cách vào đây chứ không qua quy trình tuyển dụng khắt khe như chúng ta. Sao trên đời lại có người may mắn thế. Thật không công bằng.”
“À, tôi nhớ ra rồi. Hồi sáng khi cô ta vừa đến liền được gọi vào phòng Chủ tịch. Họ nói chuyện với nhau rất thân mật. Sau này tôi có con nhất định sẽ đầu tư cho nó một vẻ ngoài lộng lẫy để đường công danh được thuận lợi.”
Cô gái nói xong liền nhìn về phái Thu rồi che miệng cười khúc khích. Họ đang đem Thu ra để làm trò cười với những câu nói cợt nhả và ác ý.
Ngày đầu tiên làm việc tại Tân Thiên đối với Thu sao dài quá đỗi. Thu chỉ muốn nhanh chóng kết thúc để về nhà, ngả lưng xuống giường, nhắm mắt lại hay đến một nơi vắng vẻ hét thật to cho những uất ức theo gió bay đi mất. Mọi ánh mắt đang tăm tia từ vóc dáng, cử chỉ và hành động đều bị để ý, mỉa mai và dè biểu. Trở về bàn làm việc, cô đi ngang qua các đồng nghiệp dù họ chỉ im lặng nhưng áp lực vô hình đang đè nặng trên đôi vai bé nhỏ của cô. Nếu dừng lại mọi cố gắng không chỉ của một mình cô mà cả người đàn ông cô yêu thương cũng đổ sông đổ bể. Cô có thể không nghĩ đến chính mình nhưng tuyệt không thể ích kỷ đến mức làm tổn thương người đã luôn vì cô mà cố gắng, vì cô mà bất hòa với người thân. Tâm tư nặng trĩu, nét mặt trầm xuống Thu chỉ còn có thể cầu mong ngày tháng mau chóng trôi qua để tiếp tục hy vọng về ngày mai tươi sáng hơn.
Hôm nay, Long có hẹn với khách hàng vào buổi chiều nhưng cuộc trò chuyện kết thúc sớm, cậu về nhà chuẩn bị hành lý cho chuyến công tác nước ngoài vào ngày mai. Xếp mấy bộ âu phục vào vali, Long chợt nhìn thấy chiếc sơ mi caro được treo ngay ngắn trong tủ. Long khẽ thấy xuống nhìn chăm chú một lúc, nụ cười ngọt ngào hiện rõ trên bờ môi. Hôm sinh nhật, Thu đã tặng cậu món quà này. Cậu chỉ mới mặc một lần bởi sợ mặc nhiều sẽ cũ, sẽ hư. Nhưng hôm nay cậu sẽ diện thêm lần nữa vì cậu sắp làm một điều thật đặc biệt trong cuộc đời mình.
Tan ca khi trời đã tối sâm sâm, Thu bước từng bước nặng nề ra khỏi tòa nhà to lớn. Đại sảnh rất rộng, cảm giác cô đơn khiến cô trống trải và buồn bã.
Long đã đợi cô ở bên dưới từ lâu, anh muốn dành cho cô một sự bất ngờ bởi cũng lâu rồi hai người không hẹn hò. Anh chú mục vào cô gái mặc bộ yếm phối hai màu trắng đen chuân gu công sở. Phong thái dịu dàng bấy lâu vẫn làm anh say đắm. Cô càng tiến lại gần nụ cười trên môi anh càng hiện rõ ấm áp và chân tình. Trong công việc có thể anh là người khó tính, yêu cầu cao nhưng với cô gái này mọi nguyên tắc đã trở nên vô nghĩa.
Thu chững lại khi phát hiện ai đó chắn trước mặt, cô từ từ ngước lên rồi vỡ òa trong hạnh phúc. Thu lao vào ôm chầm lấy người đàn ông trước mặt, những giọt nước mắt chực sẵn trên khóe mi không giữ được mà rơi xuống. Nước mắt của hạnh phúc hay nước mắt của nỗi buồn?
Sau một hồi bị lợi dụng, Long đẩy nhẹ cô nhân tình rồi nhìn cô âu yếm hỏi:
“Hôm nay đi làm thế nào, có vui không?”
Cô không trả lời chỉ gật đầu nhõng nhẽo như lúc nhỏ vẫn hay làm nũng với mẹ. Nhìn bộ dạng cô thế này anh không nhịn được cười thầm trong hạnh phúc.
Ngồi trên xe Thu tò mò hỏi nhỏ:
“Hôm nay anh đưa em đi đâu vậy?”
“Đến rồi em sẽ biết.”
Anh nháy mắt khiến cô càng thêm hiếu kỳ rồi mỉm cười trong hạnh phúc. Ở bên anh, cô như quên đi mọi ưu tư, đây là người đàn ông cô luôn tin tưởng và yêu thương kể từ ngày đầu gặp mặt, có thể giữa họ từng giận, từng hiểu lầm nhưng sau ngần ấy thời gian khoảng cách đang dần thu ngắn lại. Dù đôi lúc hoài nghi nhưng trái tim thầm mách bảo, anh chính là người cô nên gửi gắm cả cuộc đời.
“Mấy hôm nay anh bận lắm sao có đôi lần em ngang qua văn phòng nhưng chẳng thấy anh?”
“Ừ. Dạo này anh hay ra ngoài gặp khách hàng. Em đến sao không báo anh biết?”
“Tiện đường ghé qua thôi.”
“Nhớ anh đúng không? Tất cả thể hiện hết trên mặt em rồi kìa.”
Tự dưng cô cảm nhận hai bên má bừng nóng dường như anh đã nói đúng, cô luôn muốn gặp anh dù chỉ để chào hỏi. Cô chỉ muốn biết anh vẫn khỏe, vẫn đi làm và vẫn vui.
Long đỗ xe dưới một tòa nhà cao tầng, chỗ này trước đây cô chưa từng tới.
“Chúng ta đi thôi.”
Long nắm tay cô tình tứ rồi cùng bước vào bên trong. Nhân viên nhà hàng lịch sự đưa họ đến chiếc bàn gần ban công.
Thu vỡ òa trong bất ngờ và hạnh phúc trước những gì đang hiện ra trước mắt mình, cô thật sự không dám tin. Mắt cô mở to hết cỡ, miệng không thể kìm được nụ cười, cô thật sự đang rất hạnh phúc. Trên bàn có rất nhiều hoa hồng được trang trí thành từng lẵng, giữa bàn là hàng nến lung linh và lại thêm những món ăn cô yêu thích được bày biện tinh tế. Lần đầu tiên cô cảm nhận một bữa tiệc dành riêng cho mình.
Long cẩn thận kéo chiếc ghế cho cô. Không gian yên tĩnh và lãng mạn, từ đây nhìn xuống cả thành phố như ở trong tầm mắt. Từng dòng xe nối tiếp nhau chạy dài tít tắp. Thời gian như dừng lại, Long khẽ quan sát người yêu rồi tự mỉm cười. Thu thật sự bất ngờ giữa thành phố náo nhiệt lại tìm được một nơi bình yên và riêng tư thế này.
Long gắp cho cô món cá hấp mà cô yêu thích nhất, đôi môi trái tim cong lên vẽ hình một nụ cười tươi tắn. Họ vừa ăn vừa trò chuyện.
“Ngày kia, anh đi công tác ở Singapore đến cuối tuần tới mới về được.”
“Sao anh đi đột ngột thế không báo trước gì hết?” Thu bĩu môi hờn dỗi.
“Thì anh mới nói rồi đó.” Anh dịu dàng dỗ dành cô gái bé nhỏ đang ngồi trước mặt mình.
“Như thế này không tính.”
“Sao không tính chứ? Hay anh lấy thân đền cho em nha?” Anh lại trêu cô bằng những lời ngọt ngào làm người ta muốn giận cũng không giận được.
“ Ai thèm thân anh chứ?”
Một cơn gió vô tình lướt ngang làm tung bay mái tóc dài tuyệt đẹp của Thu khiến cô ngại ngùng. Hai người đứng dậy bước ra gần lang cang. Thu say sưa ngắm những vì sao trên trời xa tít và tìm kiếm vì sao hai người từng đặt tên còn anh lại đang ngắm cô gái bên cạnh mình bởi cô chính là vì sao anh đang tìm kiếm.
Thu giật mình khi anh ôm từ phía sau, vòng tay rắn chắc và ấm áp vừa yêu thương vừa bảo vệ khiến cô cảm thấy bình yên. Cô bất giác ngả người ra phía sau, tựa đầu vào lòng ngực của anh để cảm nhận tình yêu đang trỗi dậy trong trái tim người mình yêu thương. Rồi theo sự hướng dẫn của anh cô từ xoay người lại, anh nắm lấy đôi bàn tay nhỏ bé mềm mịn của cô đặt lên môi mình. Cô như chìm đắm trong khoảnh khắc ngọt ngào ấy để rồi khi tỉnh giấc trên ngón tay áp út đã có thêm chiếc nhẫn xinh xắn.
Hạnh phúc nối tiếp hạnh phúc cô thật sự muốn đắm chìm trong đó mãi mãi. Thu vòng tay vào cổ anh thả lỏng cơ thể đong đưa trong vòng tay to lớn của anh. Cứ như thế họ chìm trong nụ hôn thật sâu, bao nhớ nhung được khỏa lấp trong trái tim hai người yêu nhau. Đêm nay họ sẽ có một đêm mặn nồng sau bao biến cố và chặng đường phía sẽ càng siết chặt tay để bước tiếp.