- Tên là do cha mẹ đặt, tôi có thể làm gì được? Tôi cũng rất tuyệt vọng a.
Đường Tăng nói:
- Chàng trai trẻ, còn việc gì nữa không? Tôi muốn ngủ tiếp đây, già rồi, tinh thần không tốt.
- A, không,...không có việc gì nữa, lão nhân gia ngài ngủ tiếp đi.
Cảnh sát vội vàng đem vé xe trả lại cho Đường Tăng.
- Người trẻ bây giờ, thật đúng là không biết tôn trọng lão nhân gia.
Đường Tăng phàn nàn, tên cảnh sát kia vội vàng lúng túng rời đi.
Nữ sinh phía trước nhìn chằm chằm Đường Tăng với thần sắc cổ quái.
Người phụ nữ bên cạnh đột nhiên giành lấy vé xe trong tay Đường Tăng, tức giận trừng mắt nhìn Đường Tăng.
- Mượn dùng một chút, cũng sẽ không nhiều thêm một cân thịt.
Đường Tăng nhún vai nói.
Người phụ nữ tức giận trừng mắt liếc Đường Tăng, trong lòng lại cảm thấy kỳ quái, vé xe của mình rõ ràng đặt ở trong túi, sao giờ lại nằm trong túi của tên kia?
Cô theo bản năng cúi xuống nhìn xem, phát hiện khóa kéo của túi xách chẳng biết bị kéo ra từ khi nào, lập tức biến sắc, tức giận nói:
- Anh động vào đồ của tôi?
Đường Tăng bình tĩnh đem mấy chiếc bút trang điểm trả lại cho cô.
Người phụ nữ tức giận giật lấy bút trang điểm, kiểm tra kỹ một lượt, phát hiện không thiếu thứ gì, lúc này mới thở ra một hơi.
Lúc này xe đã khởi động, chậm rãi lái ra khỏi nhà ga, tốc độ càng ngày càng nhanh, nhưng ở bên trong toa xe lại rất êm, như ngồi trong nhà, dường như không cảm giác được là xe đang chạy với tốc độ cao.
Sắc mặt của nữ sinh phía trước càng cổ quái hơn, nhỏ giọng hỏi:
- Đại ca, anh lấy vé xe của người tôi khi nào vậy? Tại sao chúng tôi hoàn toàn không phát hiện ra?
Người phụ nữ bên cạnh cũng rất ngạc nhiên, khóa kéo túi xách của mình bị kéo ra, đồ bên trong cũng thiếu vài thứ, vậy mà mình lại không hề hay biết, thực sự là kỳ quái.
- Tôi biết ảo thuật.
Đường Tăng vẻ mặt thần bí.
Người phụ nữ bên cạnh, cũng chính là Viên Tây, nghi hoặc nhìn thoáng qua Đường Tăng, luôn cảm thấy tên này giống như thần trộm trong truyền thuyết.
Nữ sinh phía trước cười cười, gục đầu trên bàn nhỏ, nhỏ giọng hỏi:
- Đại ca, anh không mua vé xe đúng không?
- Đúng vậy, chứng minh thư của tôi bị mất rồi.
Đường Tăng nói:
- Lần này về Kinh Nam, chính là để làm bổ sung chứng minh thư.
- Thì ra là thế.
Nữ sinh đột nhiên hiểu ra:
- Tôi tên là Lăng Phỉ Phỉ, là sinh viên năm ba Đại học Kinh Nam. Đại ca, anh tên là gì?
- Đường Tằng.
Đường Tăng cười nói:
- Cô nên gọi tôi là sư huynh.
- A..., anh cũng là sinh viên Đại học Kinh Nam? Là sinh viên năm tư sao?
Lăng Phỉ Phỉ mừng rỡ, không ngờ vậy mà gặp được bạn học, thật đúng là duyên phận a.
- Tôi đã tốt nghiệp từ mười ba năm trước.
Đường Tăng nói.
- Đại ca, anh lại khoác lác.
Lăng Phỉ Phỉ cạn lời, bởi vì dung mạo của Đường Tăng, nếu như bỏ qua đầu tóc bạc, nhìn thế nào cũng chỉ giống như hai mươi tuổi.
Đường Tăng cười cười, không giải thích.
Có lẽ là cảm thấy Đường Tăng quá khoác lác, Lăng Phỉ Phỉ cũng không tiếp tục tìm Đường Tăng nói chuyện.
Đường Tăng cũng rất vui vẻ, dựa vào thành ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, hiện nay mặc dù hắn vẫn là thân thể thánh nhân như trước, nhưng lại bị hao tổn nghiêm trọng, tinh khí thần thực sự quá nhiều, ý chí cũng biến mất hầu như không còn, cần phải nghỉ ngơi giống như người phàm.
Dựa vào hấp thu dòng điện, cũng chỉ có thể miễn cưỡng khôi phục một chút thân thể, khiến cho những tế bào sắp chết hồi phục mà thôi, đẳng cấp điện năng quá thấp, hấp thu quá nhiều cũng giống như uống no nước, chẳng có tác dụng gì mấy.
Sau này muốn khôi phục, cũng chỉ có thể dần dần, hoặc nếu có cơ hội, cũng có thể hấp thu Thiên Lôi, năng lượng của Thiên Lôi lớn hơn rất nhiều, có lẽ có thể khôi phục một chút, Đường Tăng nghĩ thầm.
Trong khi nhắm mắt, Đường Tăng lại nhìn về phía chùm sáng trong đầu, trong lòng suy đoán, một trong những gói quà mà Hệ Thống cho, có lẽ chính là chùm sáng này đi.
Có điều gói quà này có chút giả, bởi vì chính mình không thể sử dùng.
Đương nhiên, nếu là Nữ Oa có thể cho mình sử dụng... Dù sao Nữ Oa vẫn rất xinh đẹp!
Đường Tăng không dám nghĩ nhiều, lo lắng bản thân không chống đỡ được.
- Gói quà thứ hai là gì?
Đường Tăng tiếp tục đem ý niệm thâm nhập vào tấm giấy vàng khắc đầy Kinh văn kia, không lâu sau, có tin tức truyền vào trong lòng hắn: Lĩnh hội Kinh văn, có thể sáng tạo vạn vật!
Đường Tăng lập tức chấn động:
- Gói quà thứ hai, chẳng lẽ chính là bộ Kinh Thư này?
Hắn vội vàng tiếp tục xem tin tức truyền đến từ tờ giấy vàng, hóa ra, lần thỉnh kinh thứ nhất, bởi vì Đường Tăng nguyên bản quá hiền lành, mà rất nhiều đoạn đường đánh yêu quái đều được người cố ý sắp xếp.
Cho nên Kinh Thư chỉ hoàn thành một nửa non, chỉ có chức năng sáng tạo, lại không có uy lực mạnh mẽ.
Cũng chính bởi vì loại chức năng sáng tạo này, Kinh Thư mới có thể tự sinh ra ý thức cá nhân, hơn nữa có thể mô phỏng sáng tạo ra các loại kỹ năng cùng đạo cụ, hóa thành Hệ Thống.
Nếu như Đường Tăng có thể lĩnh hội bộ Kinh Thư này, về sau hắn cũng có thể sáng tạo vạn vật giống như Hệ Thống, lợi hại chẳng khác gì Sáng Thế Thần.
Bất quá nói thì đơn giản, nhưng khi thật sự tìm hiểu lĩnh hội, lại không phải dễ dàng như vậy, cho dù thế nào, cũng là Vô Thượng Kinh Thư.
- Buông lỏng quá nhiều?
Đường Tăng mơ hồ hiểu ra, hóa ra, con đường thỉnh kinh cũng không dễ đi như vậy, phải làm đến nơi đến chốn, phải dựa vào bản lĩnh thật sự, dựa theo tuyến đường cố định xông thẳng đến đích, mà không phải dựa vào may mắn.
Con đường thỉnh kinh lần đầu, do Đường Tăng nguyên bản không hề có thực lực, thật ra điều này cũng không có gì, nhưng vấn đề là do yêu ma quỷ quái trên đường thỉnh kinh phần lớn là được các vị thần phật cố ý sắp xếp, lúc cần thiết đều sẽ nhường, do đó cũng tạo thành quá mức buông lỏng.
Vật cực tất phản*, tất cả Kinh văn đều liên quan tới sáng tạo, sáng tạo quá nhiều, liền biến thành hủy diệt!
( Chú thích: Vật cực tất phản: sự vật phát triển đến cực điểm thì sẽ phát triển theo hướng ngược lại)
Cho nên, đoạn đường thỉnh kinh thứ hai vừa bắt đầu, Kinh Thư liền thay đổi, trực tiếp hủy hoại Tam Giới, tạo thành tại họa khủng bố.
Một bước đi nhầm cả bàn đều thua!
Kinh Thư sở dĩ có thể hủy hoại tôim giới, cũng không phải bởi vì Kinh văn lợi hại, mà bởi vì Kinh Thư liên đới quá rộng, rút dây động rừng, ý thức tự sinh ra của Kinh Thư vận dụng sức mạnh nhân quả, đem tất cả những thứ tham dự trên đường thỉnh kinh đều gạt bỏ.
Có lẽ là cảm thấy mình chưa đủ hoàn thiện, ý thức của Kinh Thư đã tìm được Đường Tăng, cũng chính là Đường Tằng trùng sinh, dùng Vô Thượng Kinh văn tái tạo Tam Giới, để Đường Tăng đi thỉnh kinh thêm một lần nữa.
Mà hiện nay, ý thức của Kinh Thư đã không còn trên trang giấy vàng khắc đầy Kinh văn này, mà đã chạy đến một trang giấy vàng chỉ có non nửa Kinh văn khác, sẽ chỉ dẫn cho Đường Tăng tiếp tục đi nốt đoạn đường còn lại, không thể dựa vào may mắn, cần Đường Tăng dọc đường chém giết tới đích, sáng tạo ra một bản Vô Thượng Kinh văn chân chính.
Đồng thời dựa theo tin tức mà Kinh Thư lưu lại, tình trạng hiện nay của Đường Tăng, cũng chính là một kiếp nạn nhất định phải trải qua trên đường thỉnh kinh, thuộc về một trong chín chín tám mươi mốt kiếp nạn chân chính.
Mặc dù thân thể ở Trái Đất, nhưng vẫn đang trên đường thỉnh kinh như cũ, tiếp theo đây, hắn cần đi về phía bầu trời, đi đánh thức từng tên đồ đệ kia.
Đây chính là giai đoạn thứ hai trên đường thỉnh kinh, cùng khởi đầu của giai đoạn thứ nhất khá giống nhau, nhưng cũng có nhiều điểm khác biệt, điểm xuất phát của Đường Tăng ở giai đoạn thứ hai đã vô cùng cao.
.........................................
Nhìn thấy tin tức mà Hệ Thống lưu lại, Đường Tăng âm thầm lau mồ hôi, quả nhiên trên đời không có bữa cơm nào là miễn phí.
Mặc dù giúp ý thức Kinh Thư hoàn thiện Kinh Thư, mình cũng có lợi, nhưng nếu như đi nhầm đường, rất có thể sẽ không thể quay lại được nữa.
Điều đáng vui mừng chính là, mình đã hoàn thành ít nhất là một phần ba quãng đường thỉnh kinh, ý thức Kinh Thư đã tán thành mình, đã nhận mình làm chủ.
Trước mắt xem ra, ý thức Kinh Thư không có ác ý với mình, nếu vận dụng tốt, ngược lại là một cơ hội lớn.
................................
Lăng Phỉ Phỉ đăng một tin trong nhóm:
- Mọi người có quen biết một sư huynh tên là Đường Tằng không? Năm nay hẳn là sinh viên năm tư, tóc bạc.