Dược Thần

Chương 604: Uy hiếp



- Kiệt Sâm tiểu hữu, nếu như Ngũ Hành Đạo Quả của ngươi muốn mang đấu giá, xin trước tiên thông tri lão hủ.

- Kiệt Sâm...

Không ít người nhiệt tình mời Kiệt Sâm, mang trên mặt vẻ chờ đợi.

Biểu hiện của Kiệt Sâm hôm nay quá kinh người, ba lượt giải thạch, mỗi lần đều ra chí bảo, đặc biệt là trong Chí Tôn thạch viên tầng mười, càng giải ra long khí, là long khí hỏa hệ Chân Long sinh ra linh trí, rung động tất cả mọi người.

Nếu như có thể kết giao với một tinh thuật đại sư, đối với bọn họ là đại gia tộc mà nói, chỉ có lợi, mà không có bất cứ chỗ hỏng nào.

Nhưng đồng thời cũng có chút người, sinh ra hứng thú với Ngũ Hành Đạo Quả của Kiệt Sâm, nhớ mãi không quên.

Thần sắc của bọn họ nóng bỏng, vô cùng nhiệt tình, ngay cả bọn người Tư Lí Lan Tạp cũng như vậy, không cách nào thoát thân.

- Chư vị, thật sự là thật có lỗi, chúng ta còn có việc, kính xin tránh ra a!

Kiệt Sâm lên tiếng.

Những cường giả tới nơi này, tất cả đều là thành viên đại gia tộc trong Linh Đấu thành, nếu như mời những người khác, đã sớm kích động không biết trời trăng rồi, nhưng Kiệt Sâm trực tiếp từ chối.

Lần này hắn phải rời Linh Đấu thành tiến thẳng về linh dược sư tháp, hôm nay tới Thánh Vương đổ tinh phường đổ tinh, chỉ là chuyện ngoài ý muốn, mà những chuyện xảy ra trên người của Khắc Lôi Nhã, cũng làm cho hắn tràn ngập nghi hoặc, không có bất kỳ hào hứng nào.

- Kiệt Sâm tiểu hữu, ta nguyện ý dùng một lọ thất giai Hoàng cấp linh dược tề để hối đoái Ngũ Hành Đạo Quả, kính xin ngươi suy nghĩ thật kỹ!

- Tiểu huynh đệ, Ngũ Hành Đạo Quả của ngươi chẳng lẽ thật sự không bán? Nếu như tiểu huynh đệ ngươi cần gì, có thể tự hành lưu lại cho mình một quả cùng thuộc tính, còn lại cứ mang ra đấu giá.

- Đúng vậy a, đúng vậy a, ta muốn Kiệt Sâm tiểu huynh đệ một người cũng không cách nào dùng được năm quả Ngũ Hành Đạo Quả, giữ lại khác hệ làm gì?

- Ngũ Hành Đạo Quả này giải ra trong Thánh Vương đổ tinh phường chúng ta, Thánh Vương đổ tinh phường của ta nguyện ý bỏ số tiền lớn thu mua.

Một đám cường giả vây quanh bọn người Kiệt Sâm, vô cùng nhiệt tình, toàn bộ đều mơ tưởng khích lệ Kiệt Sâm bán Ngũ Hành Đạo Quả, trong đó, thái độ của vô số cường giả rất kiên quyết, xem bộ dáng không tiếc trả cái giá lớn.

Nhìn thấy chính mình bị vây quanh nhiều tầng, nửa bước khó đi, trong đám người, Kiệt Sâm nhíu mày một cái, nói:

- Chư vị, ta nghĩ tới ta cũng đã nói qua rồi, Ngũ Hành Đạo Quả này, tại hạ có công dụng, cũng không bán ra, kính xin chư vị mở một con đường cho ta đi.

Lời này vừa nói ra, hiện trường một mảnh tĩnh mịch, rồi sau đó sát khí lạnh như băng tràn ra, không dưới mười cổ, khóa chặt Kiệt Sâm, không biết đến từ phương nào.

- Tiểu huynh đệ, làm người không nên quá mức tham lam a.

Một âm thanh trong đám người vang lên, cũng không biết là từ trong miệng ai nói ra, thanh âm lạnh như băng.

Kiệt Sâm nhướng mày, nói:

- Ngũ Hành Đạo Quả này do ta giải từ trong tinh quáng ra, bất kể là đấu giá hay lưu cho ta dùng, cũng chỉ là chuyện của mình ta, có liên quan gì tới lòng tham?

Nhìn thấy biểu lộ kiên quyết của Kiệt Sâm, đám người có chút bạo động, rồi sau đó chậm rãi tránh lối ra, Kiệt Sâm ôm Khắc Lôi Nhã, cùng bọn người Dong Thánh rời đi.

- Hừ, không thức thời gia hỏa!

Một lão giả nhìn qua bóng lưng của bọn người Kiệt Sâm, hừ lạnh lên tiếng nói:

- Cho dù ngươi tiến vào Song Tháp, cũng chưa chắc có thể giữ được khỏa thần dược này.

Dứt lời, lão giả kia nghênh ngang rời đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Trong Chí Tôn thạch viên tầng mười, không ít cường giả đều có sắc mặt lạnh lùng, rồi sau đó rời khỏi Thánh Vương đổ tinh phường, trực tiếp đi về gia tộc của mình.

Những người này, không ít người là thành viên của đại gia tộc trong Linh Đấu thành, nhìn thấy không cách nào từ trong tay của Kiệt Sâm thu mua Ngũ Hành Đạo Quả, cho nên muốn theo con đường khác gây áp lực lên Kiệt Sâm.

Trong Linh Đấu thành, ở bên ngoài khu hành chính của Song Tháp, tại khu cư trú của Tây Bắc.

Một đoàn người Kiệt Sâm đi về.

- Kiệt Sâm, các ngươi đi nơi nào? Khắc Lôi Nhã nàng như thế nào?

Thời điểm bọn người Kiệt Sâm trở lại khu cư trú, Lôi Nặc vừa vặn từ trong phòng của mình đi ra, nhìn thấy Kiệt Sâm ôm Khắc Lôi Nhã đang hôn mê, trên mặt lộ ra một tia giật mình.

- Ồ?

Trên mặt của hắn lộ ra nét nghi hoặc, nói:

- Tại sao thân thể của Khắc Lôi Nhã lại ẩn chứa linh lực cường đại như thế? Chẳng lẽ tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư sao? Là chuyện lúc nào?

Trong đại sảnh, Kiệt Sâm cười khổ, đem tất cả chuyện xảy ra nói cho phụ thân nghe.

Lôi Nặc vài bước đã xuất hiện trước mặt của Kiệt Sâm, linh thức tinh tế cảm giác thân thể của Khắc Lôi Nhã một lát, lúc này mới lên tiếng nói:

- Không có việc gì, Khắc Lôi Nhã chỉ vì thừa nhận quá nhiều linh lực trong thời gian ngắn, tinh lực tiêu hao hầu như không còn, cho nên mới hôn mê, hảo hảo điều dưỡng một chút là khôi phục.

Kiệt Sâm gật đầu, nói:

- Vì mục đích an toàn, phụ thân, ta muốn thay Khắc Lôi Nhã hảo hảo kiểm tra một chút, để tránh lưu lại di chứng về sau.

- Ân, đây là chuyện cần thiết, ngươi đi đi, buổi tối hôm nay, ta sẽ tìm ngươi!

Sau đó chia tay với bọn người Dong Thánh, Kiệt Sâm đem Khắc Lôi Nhã đặt nàng lên giường của minh, rồi sau đó linh thức cẩn thận kiểm tra thân thể của Khắc Lôi Nhã.

Linh thức của hắn hóa thành sợi tơ mỏng, không ngừng rót vào thân thể Khắc Lôi Nhã, cẩn thận quan sát biến hóa của Khắc Lôi Nhã.

Cho tới nay, Khắc Lôi Nhã vẫn biểu hiện khác biệt thật lớn, Kiệt Sâm cảm giác được, trên người của Khắc Lôi Nhã, khẳng định có một thứ đặc biệt không ai có thể biết.

Luận năng lực khôi phục, thậm chí Khắc Lôi Nhã có thể so sánh được với lực lượng màu đen của Kiệt Sâm, mà nói thiên phú tu luyện, càng khủng bố kinh người, thời gian ba năm từ hai tay trắng tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, so với Lạc Khố Ân là thân thể mộc hệ vô cùng nghịch thiên, có tốc độ tu hành nhanh nhất. (Chương trước tác giả ghi là thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, thật sự không hiểu là tác giả có lầm không, cho nên mình dịch theo txt)

Mà trước kia, tại Chí Tôn thạch viên, cho dù là bản thân Kiệt Sâm, đụng phải chân khí hỏa long đó, chỉ sợ cũng phải bạo thể mà chết, nhưng mà Khắc Lôi Nhã lại hồn nhiên vô sự, ngược lại còn trực tiếp hấp thu, tấn cấp đến thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, dưới tình huống quỷ dị như vậy, làm cho hiếu kỳ trong nội tâm của Kiệt Sâm càng sâu.

Nhưng mặc cho Kiệt Sâm cảm giác thế nào, thân thể của Khắc Lôi Nhã , vẫn không có chút khác thường, cùng người bình thường giống như đúc.

Rồi sau đó, Kiệt Sâm lại nhớ tới chấm đỏ trên mặt của Khắc Lôi Nhã, cùng với hai con ngươi màu bạc của nàng, lại nghĩ tới lần đầu tiên gặp được Khắc Lôi Nhã, cảm nhận được lực lượng đặc biệt trên người của nàng, mới chọn trúng nàng, nhưng chấm đỏ trên mặt nàng, cũng làm Kiệt Sâm tò mò.

Nghĩ vậy, Kiệt Sâm lúc này, cúi đầu xuống cẩn thận quan sát vị trí chấm đỏ trên mặt của Khắc Lôi Nhã.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.