[Đồng Nhân BnHA] Em Trai Của Anh Hùng

Chương 49



" Bakugo Koutaro. Mau tỉnh dậy đi."

[ Dưới danh nghĩa của anh hùng Eraser Head, tất cả học sinh lớp A và B, mọi người được phép chiến đấu!! ]

" Koutaro. Anh trai cậu đang ở bên ngoài."

[ Ta đã tìm được một trong những mục tiêu của bọn tội phạm. Đó là một học sinh tên 'Kacchan'... ]

" Koutaro!!!"

Chàng trai lơ lửng trong không gian tối đen như mực. Những lời thông báo gấp gáp của Mandalay và cả giọng nói khẩn trương, cậu đều nghe thấy rõ. Nhưng đôi mắt lại không cách nào mở ra được.

" Tôi muốn... ra ngoài."

" Tôi có thể giúp cậu, Koutaro."

Giọng điệu vô cùng nghiêm túc, lại rất quen thuộc. Nhưng trong giây phút khẩn cấp, Koutaro cũng không thể nhớ rõ đây là giọng của ai cả. Dù vậy, trực giác nói cho cậu biết có thể thử đặt niềm tin vào người kia.

" Koutaro. Cậu chỉ có chưa tới 10 giây. Cái thể lực yếu gà của cậu hoàn toàn không thể so được với Vlad-sensei, nếu hiện tại bất ngờ tỉnh dậy, ông ấy sẽ cho cậu thêm một giấc ngàn thu nữa đấy."

" Vậy tôi phải làm gì? Mà tôi biết mình yếu rồi, không cần đả kích đâu."

" Trước tiên phải bình tĩnh. Nhớ kế hoạch ban đầu chứ? Dịch chuyển ra bên ngoài. Tôi có thể giúp cậu tỉnh dậy, nhưng phải nhanh lên. Vlad-sensei là người rất nhạy bén đấy."

" Đáng nghi thật đấy..."

"..."

" Tôi còn chẳng biết cậu là ai, nghĩ tôi ngốc à?"

" ...Tôi có bị chập mạch mới ngồi đây nghĩ cách giải quyết giúp cậu, đồ vô ơn."

--o0o--

" Kìa thầy! Bọn chúng đang nhắm đến học sinh lớp mình đó, cho bọn em đi đi!"

" Không."

" Cả Aizawa-sensei cũng nói là bọn em có thể chiến đấu kia mà!"

"..."

Đối diện với dáng vẻ gấp gáp của nhóm học sinh, Vlad vẫn giữ vững lập trường của bản thân, quyết không để bất kỳ ai bước ra khỏi phòng học. Có điều, trong lúc ông đang nhắm mắt khoanh tay, làm lơ đám học sinh thì cơ thể bỗng căng cứng.

Vlad biết cảm giác này là gì. Ông là một anh hùng chuyên nghiệp nhiều năm, đó là linh cảm điều gì không hay đang ập tới. Quả nhiên, Vlad vừa mở mắt, người đang nằm ngủ trên chiếc bàn gần đó bỗng lóe lên.

" Đứa nhóc này...!!"

Vlad xông đến nhưng còn chưa kịp túm được một góc áo của Koutaro thì người vừa nằm kia đã biến mất vào không khí. Một loạt tình huống diễn ra trong chớp mắt khiến mọi người đứng hình. Khuôn mặt vị thầy giáo ngây ra, sau đó mệt mỏi đỡ trán:

" Sơ suất rồi, biết vậy ban nãy trói thằng nhóc lại..."

Lớp A: Kìa thầy, bọn em vẫn còn đứng đây đấy nhé!

--o0o--

Cách khu nhà trọ không xa, ánh lửa đột nhiên loé lên, chờ ngọn lửa mạnh mẽ tắt đi, thân ảnh chàng trai mới xuất hiện.

" Đau quá đi. Vlad-sensei không biết nương tay xíu nào..."

Koutaro xoa phần cổ của mình, khó chịu rầm rì vài câu. Dù vậy, cậu vẫn nhớ rõ lý do bản thân lẻn ra ngoài này.

Katsu.

Nhưng nhìn về một mảnh tối thui của khu rừng, bước chân của Koutaro liền dừng lại.

" Ủa rồi... đi đâu đây?"

Có điều, Koutaro cũng không cần phải chần chừ quá lâu. Dù sao năng lực của cậu là loại có thể do thám địa hình, thêm nữa, cái tiếng ầm ầm quen tai kia vang xa lắm luôn ấy.

" Katsuki, tốt nhất là anh nên biết điều ngồi ngoan một chút. Mà chắc là không thể..."

Cái nết đó mà ngồi ngoan, chắc trời sập từ lâu rồi.

--o0o--

" Katsu!!"

Nhóm Izuku bị ngạc nhiên bởi tiếng gọi lớn. Todoroki quay đầu, nhìn thấy chàng trai đang chạy tới, đôi mắt ngạc nhiên vô cùng:

" Koutaro-kun!?"

" Kouchan? Sao lại..."

Bọn họ còn chưa phản ứng kịp, tiếng nổ rung trời đã vang lên. Lớp khói mù mịt bao trùm cả một khu, Koutaro thì đáp xuống ngay cạnh nhóm Todoroki, đôi mày cau lại nhìn về phía cành cây gần đó.

Chờ khi khói mờ tan hết, người đàn ông dần lộ diện. Ông ta giấu mình sau chiếc mặt nạ, giọng điệu ngả ngớn đến khó chịu, dù không thấy rõ ánh mắt đó nhưng cả đám đều biết ông ta đang nhìn bọn họ với dáng vẻ khinh thường vô cùng.

" Nguy hiểm thật đấy. Bảo sao Shigaraki nói chúng ta phải cần thận ngươi."

Đến tận lúc này, nhóm Izuku mới nhận ra sự mất tích của Bakugo và Tokoyami. Mà ở bên kia, Mr Compress cũng mân mê hai viên viên bi nhỏ trong lòng bàn tay, còn vui vẻ cười cợt.

" Mau trả cậu ấy đây!"

" Trả lại sao? Bakugo-kun là người kia mà, cậu ta có phải đồ sở hữu của ai đâu ~"

-- Ầm!

Một loạt tiếng nổ vang lên, xung quanh người đàn ông bùng lên những ngọn lửa đỏ rực. Nhưng Mr Compress lại không phải là kiểu tội phạm dễ đối phó, không phải tự dưng mà ông ta trở thành một tội phạm truy nã toàn quốc mà. Dù khoác trên người một bộ trang phục khá 'cồng kềnh', ông ta vẫn dư sức thoát khỏi mấy ngọn lửa của Koutaro.

Mr. Compress lơ lửng giữa không trung, đôi mắt sau lớp mặt nạ híp lại nhìn đứa nhóc đang một thân sát khí dưới kia.

" Nhóc con, không ai dạy nhóc cắt ngang lời người khác đang nói là rất xấu sao?"

" Thả anh trai tôi ra."

" Thứ sát khí đó... Non quá đi. Một nhãi nhép với kinh nghiệm bằng không, Shigaraki nhìn được điểm thú vị nào từ ngươi vậy?"

Không đợi Mr Compress nói hết câu, cơ thể của Koutaro đã cử động, xông về phía ông ta. Theo sau là Todoroki cũng bắt đầu động tay.

-- Khựng.

Cơ thể của Koutaro bỗng chốc trở nên cứng đờ, trước mắt một mảnh tối đen, chỉ trong tích tắc, ý thức của cậu dần rơi vào bóng tối.

" Cái quái--?!"

" Bakugo Koutaro-kun. Những việc tiếp theo hãy để tôi xử lý."

" Mẹ nó! Cậu là ai?! Lần thứ hai rồi, trả cơ thể lại cho tôi!!"

" Koutaro-kun. Cậu có thể im lặng được rồi."

Đôi mắt dần khép lại, hình ảnh cuối cùng mà Koutaro nhìn thấy là bóng dáng của tên tội phạm ngày càng rời xa... cùng với anh trai của cậu. Đồng tử đỏ rực khép lại, nhưng chỉ vài giây ngắn ngủi đã mở ra. Có điều, không khí xung quanh chàng trai như đã thay đổi.

Bước chân rời đi của Mr Compress bỗng khựng lại, ông nghiêng đầu nhìn người đang nhìn chằm chằm mình phía sau, rất nhanh liền quay đầu rời đi. 

Cảm giác xung quanh thằng nhóc ấy... đã thay đổi. 

" Đa nhân cách...? Không biết là gì nhưng thú vị thật đấy nhỉ?". Xem ra mắt nhìn người của Shigaraki cũng không quá tệ thì phải?

--o0o--

Lili: Tui sẽ không chơi hệ nhân vật đa nhân cách  :vv


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.