"Ngươi nên để ý tính mạng bản thân chút đi." Cây thương của Thượng Quan Vân Trần xuất ra như rồng, ánh sáng bạc lóe lên chói mắt ở dưới ánh mặt trời, sát ý ầm ầm khuếch tán ra.
Vân Bất Phàm chỉ có thể gọi Triệu hoán thú ra liều mạng với Thượng Quan Vân Trần.
Tỏ vẻ mạnh mẽ tấn công, Thượng Quan Vân Trần lại không vội, tuy rằng thực lực của hắn ta không ổn định, nhưng nói như thế nào cũng đã ở trên Vân Bất Phàm, có thể không dễ dàng đánh chết Vân Bất Phàm, ít nhất cũng muốn liều đến hai bên đều tổn hại.
Nhưng nếu chỉ cuốn lấy Vân Bất Phàm, đối với hắn ta cũng không thành vấn đề.
Bên trong Tông môn không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, Vân Bất Phàm chảy mồ hôi lạnh, Triệu hoán thú công kích càng tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, nhưng vẫn không thoát khỏi Thượng Quan Vân Trần cuốn lấy được.
Lại truyền ra một tiếng hét thảm, Vân Bất Phàm nổi giận giống như một con sư tử: "Thượng Quan Vân Trần, ta muốn giết ngươi!"
"Chỉ dựa vào ngươi?" Thượng Quan Vân Trần khinh thường đứng ở phía sau ba con Kỳ Lân, ánh mắt cực kỳ ác nghiệt: "Đừng tưởng rằng Vân Kiếm Tông các ngươi thoát khỏi sự đuổi giết của Sáng Thế Thần Điện hai lần đã đắc chí, chỉ là ta không muốn so đo chuyện này với ngươi, bây giờ ngươi lại dám ngang nhiên cấu kết với Ám Dạ Đế Quốc, sớm thừa nhận Viện Trưởng Lão phản bội Sáng Thế Thần Điện, Sáng Thế Thần Điện sẽ không cho ngươi cơ hội nữa. Ta muốn để người trong thiên hạ đều nhìn thấy, kết cuộc phản kháng Sáng Thế Thần Điện ta!"
Thì ra là thế, khó trách sắp tới lúc tổ chức Đại hội trăm phái, đột nhiên Thượng Quan Vân Trần lại dẫn người đến tiêu diệt Vân Kiếm Tông, thì ra là muốn cho thiên hạ kinh sợ.
"Ha ha, không phải là muốn giết gà dọa khỉ sao? Đáng tiếc ngươi đã chọn sai người, cho dù là Tông môn bị giết, ta cũng muốn kéo xuống một miếng thịt từ trên người Sáng Thế Thần Điện!" Vân Bất Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, hệ Hỏa công kích càng kinh người, Hỏa Xà đầy đất đánh về phía Thượng Quan Vân Trần.
Vân Bất Phàm điên cuồng phát tiết linh khí của bản thân, dieendaanleequuydoon – V.O, Hỏa Xà lớp sau tiếp bước lớp trước, vĩnh viễn cũng không giết hết được.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần không thay đổi, gân xanh ở khóe mắt lại hung hăng giật giật. Nếu tiếp tục liên tục công kích điên cuồng như vậy hắn cũng ăn không tiêu. Cho tới bây giờ hắn không tính một mình giải quyết Vân Bất Phàm, như vậy rất mạo hiểm.
Chờ sát thủ và đệ tử được phái đi trở về, giải quyết Vân Bất Phàm sẽ rất nhẹ nhàng, cũng là tốt nhất, phương pháp an toàn nhất.
Nhưng sao đến bây giờ người đi vào tàn sát còn chưa trở lại? Chỉ tiêu diệt một đám kiến, sao cần nhiều thời gian thế?
Xa xa, một bóng dáng vội vã bay vọt tới.
Thượng Quan Vân Trần nhìn lên, là đệ tử dưới tay hắn ta, lập tức vui mừng quá đỗi, hỏi: "Giải quyết xong rồi hả?"
Mặt đệ tử trắng bệch ôm ngực, liên tục lắc đầu.
Lúc này Thượng Quan Vân Trần mới nhìn thấy hắn ta vô cùng chật vật, trên người có hai vết thương dữ tợn, còn bị nội thương không nhẹ.
"Sao lại thế này?!" Thượng Quan Vân Trần quá sợ hãi.
"Có, có người..." Nói còn chưa dứt lời, một đường kiếm khí lợi hại đã đâm vào trên thân hắn ta từ phía sau, kiếm phong sắc bén nhuộm máu từ ngực hắn ta ra ngoài.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần đại biến, nhìn người trước mắt giết chết đệ tử hắn ta, chính là một trong Tam đại trưởng lão của Vân Kiếm Tông.
Tuy rằng ông ta cũng có chút chật vật, bị thương không nhẹ, nhưng hiển nhiên còn chưa đến nông nỗi nguy hiểm đến tính mạng.
Xa xa, lục tục có người chạy tới , đều là đệ tử Vân Kiếm Tông.
"Tại sao có thể như vậy?" Thượng Quan Vân Trần không kiềm được lui về phía sau một bước. Người của hắn lại không thể giết chết đệ tử Vân Kiếm Tông? Ngược lại để cho bọn họ chạy thoát đến giúp đỡ, các đệ tử hắn dẫn đến đâu?
Vân Bất Phàm cười to: "Thượng Quan Vân Trần, không nghĩ tới đúng không? Vân Kiếm Tông ta không yếu kém không chịu nổi giống như ngươi nghĩ, ngươi chịu chết đi!"