“Chẳng qua, có phải chỉ cậu nuôi con? Nhìn cậu tàn tạ như vậy, như bà già vậy.”
Bùi Noãn nghe 1 cái, lập tức sửa lại, “Mami là người đẹp nhất, không phải bà già. Mẹ cố tình cải trang thành vậy, nếu không, sẽ có rất nhiều chú theo đuổi mẹ.”
Lâm Tri Hiểu vừa nghe, liền vui lên, “Mẹ con tất nhiên đẹp, trước đây còn là mỹ nữ tuyệt sắc!”
“Được rồi, Tri Hiểu, đến nhà cậu trước, tớ có chuyện hỏi.” Bùi Nhiễm Nhiễm thu lại ý cười, đột nhiên nghiêm túc.
Chuyện mà cô nói, Lâm Tri Hiểu không cần hỏi cũng biết.
Ài, chuyện của Bùi gia. Năm đó chuyện xảy ra quá nhanh, ai biết phải làm sao?
Không biết Nhiễm Nhiễm làm sao trải qua, nếu là người khác, thật sự muốn chết cũng có.
Đường Tam Hoàn nhà Lâm Tri Hiểu.
Bùi Nhiễm Nhiễm dỗ cho Bùi Noãn ngủ rồi, Bùi Dương ở ban công nghiêm túc nghiên cứu bản đồ.
Lâm Tri Hiểu nghi ngờ nhìn Bùi Dương 1 cái, sau đó theo Bùi Nhiễm Nhiễm vào phòng khác.
Thấy bạn thân đột nhiên trầm trọng, lòng Lâm Tri Hiểu đau từng cơn, “Nhiễm Nhiễm, 5 năm rồi, cậu nghĩ thoáng chút. Bùi gia đã phá sản triệt để rồi. Âu Dương gia đã thu hết tài sản của Bùi gia.”
Lâm Tri Hiểu thấy sự bi thương trong mắt bạn thân, trong lòng càng khó chịu, cô dừng 1 chút, có chút không nhịn được.
Lời tiếp sau cô nói, sẽ khiến Nhiễm Nhiễm càng khó chịu.
- ----------- --------------
“Nhiễm Nhiễm, ba cậu 2 năm trước đã mất trong tù, mẹ cậu đi đâu không biết. Âu Dương thị mua Bùi gia với giá thấp, coi như tự nuốt miếng thịt béo Bùi gia rồi.”
“Ừ.” Bùi Nhiễm Nhiễm ừ nhẹ 1 tiếng, hai tay nắm chặt, mắt lập tức trầm xuống, toàn thân tản phát ra hàn ý.
Lâm Tri Hiểu bị hàn ý này chấn động, Nhiễm Nhiễm vẫn luôn ôn nhu, lại có thể tản phát ra hơi thở này.
Nhiễm Nhiễm ở nước ngoài 5 năm, trong thời gian đó, liên hệ với cô không nhiều, cuộc sống ở Anh, cô cũng không hiểu nhiều.
“Nhiễm Nhiễm, Noãn Noãn nói bộ dạng già nua này là cậu cải trang?” Lâm Tri Hiểu lập tức chuyển đề tài, cô không quen bộ dạng lạnh lùng này.
Bùi Nhiễm Nhiễm đưa tay lấy thun, mái tóc đen thuận theo xõa xuống, dài ngang eo. Mắt kính vàng cổ tháo xuống, sau đó, cô lại lấy 1 chai nhỏ trong túi ra, lau lên mặt, tẩy hết trang đi.
Thời gian không đến 1 phút, Bùi Nhiễm Nhiễm quay lại diện mạo cũ, Lâm Tri Hiểu miệng mở to, có thể nhét vừa 1 trái trứng.
“Người ta đều trang điểm cho mình đẹp lại, cậu học trang điểm, ngược lại để mình xấu đi!” Lâm Tri Hiểu không nhịn được nữa, chỉ thiếu lật bàn than thở vận mệnh không công bằng.
5 năm rồi, Nhiễm Nhiễm vẫn thanh thuần động lòng người như cũ, đẹp đến nhật nguyệt đều mất màu. Năm tháng thêm cho cô vài phần quyến rũ động lòng người, khiến người nhìn không thể rời mắt.
“Nhiễm Nhiễm, nếu tớ là đàn ông, nhất định cưới cậu!” Lâm Tri Hiểu vừa nói vừa nhảy, đầm dài đỏ theo đó đung đưa.
“Cậu được rồi đó, giới thiệu xí nghiệp trong nước cho tớ, tớ gửi CV qua.” Bùi Nhiễm Nhiễm liếc Lâm Tri Hiểu 1 cái, sau đó nhanh chóng mở máy tính bảng.
Lâm Tri Hiểu dừng 1 chút, “Ài, đáng tiếc cậu sinh con rồi. Nói xem, con của soái ca nước nào cưới được cậu?”