Đến tầng 1, bước chân của Liêu Vi đi rất nhanh ra ngoài, cô cũng không vội, đã sớm trước với Âu Dương Lập, huống chi Liêu Vi đến nơi này, nhất định là có chuyện.
Cô được thư ký dẫn tới phòng khách ngồi nghỉ ngơi, cô cũng không tức giận, từ từ chờ.
Trong phòng tổng giám đốc, Âu Dương Lập nhìn người phụ nữ đối diện nàng, “em muốn mời Cảnh Thần Hạo?”
“Tại sao không thể mời anh ta?” Liêu Vi hỏi lại, mặc dù mỗi năm đều có mời, nhưng Cảnh Thần Hạo năm nào cũng không tới.
Thế nhưng năm nay không giống, trực giác của cô nói Cảnh Thần Hạo nhất định sẽ đi, còn có người phụ nữ vừa nãy lên chung vói cô.
“Anh không có nói không thể, anh chỉ muốn nói hà tất gì phải kiếm thêm chuyện làm, biết rõ anh ta sẽ không đi.” Âu Dương Lập ngửa người ra sau, nhận cú điện thoại trên bàn làm việc.
Thư ký nói Bùi Dĩ Hàn đã đang chờ anh.
Anh trả lời một tiếng, liền cúp điện thoại.
Hôm nay anh sẽ cho người gửi thiệp mời cho anh ta, về phần người phụ nữ đang đợi em, em đi đi!” Cô nhàn nhạt cười một tiếng, quả nhiên là dáng vẻ của một tiểu thư khuê các, “vừa nãy em lên chung với cô ta.”
“Em lại nói cái gì?” Anh đã không phải lần đầu nghe cô nói Bùi Dĩ Hàn chính là Bùi Nhiễm Nhiễm.
Nếu như người phụ nữ đó quả thật là Bùi Nhiễm Nhiễm, cô nhất định không thể không mỉa mai, châm chọc khiêu khích.
“Em không nói gì hết, anh nhìn em như thế làm gì? Em không thích cô ta, thế nhưng thế thì đã sao, chỉ cần cô ta không có quan hệ gì với anh, cái gì em cũng có thể không quan tâm.” Cô biết rõ trong mắt của cô, chỉ có anh mới là quan trọng nhất.
Những người khác đều không tính là cái gì, cho dù là Bùi Nhiễm Nhiễm, nếu như trong lòng của anh không có Bùi Nhiễm Nhiễm, Bùi Nhiễm Nhiễm căn bản không đủ khiến cô sợ.
“Em đi đây!” Cô nói xong, đi ra phòng trước.
Lúc đi đến phòng nghỉ thời, cô nhìn vào trong một cái, cho dù gương mặt đó hóa thành bộ dáng kia, giọng nói cũng trở nên khàn khàn, thế nhưng cái cảm giác này sẽ không thay đổi.
Cô tin cô ta nhất định chính là Bùi Nhiễm Nhiễm!
Lúc Âu Dương Lập đến phòng đón khách, chăm chú nhìn cô, mặc dù đã không phải là lần đầu đem cô ra so với Nhiễm Nhiễm, thế nhưng mỗi một lần nhìn cô đều có loại cảm giác không giống nhau.
“Tổng giám đốc Âu Dương, chúng ta vào thẳng vào vấn đề, hợp đồng của lần trước, ý kiến của tập đoàn Âu Á bên anh là gì? Cô nhìn anh như kiểu máy móc, không để ý ánh mắt dò xét của anh, đi thẳng vào chủ đề.
“Cảnh thị gần đây nổi tiếng như vậy, thư ký chính của tổng giám đốc còn có tâm trạng lo chuyện nhỏ này của chúng tôi sao?” Anh cười hỏi lại.
“Nổi tiếng là chuyện tốt, dù sao cũng tốt hơn Âu Dương gần đây không có tin gì, huống chi thân phận của tôi so với tổng giám đốc Âu Dương, căn bản không đáng để nhắc tới.” Cô là thư ký, anh ta là tổng giám đốc, cao thấp rõ ràng.
Vậy thì không nhất định, thư ký Bùi đây là người phụ nữ mà Cảnh tổng yêu thích, phu nhân tổng tài tương lai.” Anh nhớ tới hình ảnh mà anh thấy trên mạng, mắt hơi nhắm lại, cô ta rốt cuộc có bản lĩnh gì.
“Cho nên ý kiến của tổng giám đốc Âu Dương anh là gì? Hay là anh cảm thấy anh muốn giống như Hoắc Đông vậy?” Cô cố ý nhấc đến Hoắc Đông, chính là muốn nhìn phản ứng của anh ta một chút.
“Cảnh tổng làm việc vẫn luôn trước sau như một.” Anh đưa tay ra sau, thư ký đem hợp đồng đưa tới trước mặt anh.
Nhìn dáng vẻ của anh ta không giống như đang nói láo, cái chết của Hoắc Đông có lẽ không liên quan tới anh ta, vậy sẽ là ai đây?
“Trên bản hợp đồng này còn có một điều khoản cần bàn luận, tôi đề nghị, cùng mở cuộc họp thảo luận.” Anh quăng lên bàn bản hợp đồng lần trước mà cô mang tới, “ý của thư ký Bùi thế nào?”
“Không thế nào cả, đây là hợp đồng mà Cảnh tổng đã kiểm tra qua, anh ta đã nói không thương lượng gì cả, Cảnh thị hiện tại cũng phát triển ngọc khí, tổng giám đốc Âu Dương có thể tự mình suy nghĩ có lời không.” Cô đứng dậy từ trên ghế salon, tổng giám đốc Âu Dương anh từ từ suy nghĩ, còn có thời gian.”
Âu Dương Lập ngồi tại chỗ nhìn cô đứng dậy, tiếng của giày cao gót nhỏ dần.
Anh nhìn hợp đồng trên bàn, bỗng nhiên cười. -----------Nhóm dịch: Boss – App: iNovel--------
......
Nhoáng một cái vài ngày trôi qua, mấy ngày nay, bác sĩ điều trị chính của Hoắc Đông bỗng xuất hiện, nói cái chết của Hoắc Đông rất bình thường, đồng thời tỏ rõ lúc Hoắc Đông được đưa đến bệnh viện đã uống rượu, lái xe lúc say rượu, không liên quan đến Cảnh Thần Hạo, hi vọng mọi người đừng nghe nhầm đồn bậy.
Cách một ngày sau đó, trên mạng lại đăng hình cảnh tai nạn xe của Mẫn Lệ và Hoắc Đông, có thể thấy rõ, xe của Mẫn Lệ đang đợi đèn xanh đèn đỏ bị Đông đang say rượu lái xe vượt đèn đỏ tông vào.
Lúc mọi chuyện rõ ràng, trên mạng lại lần nữa thảo luận sôi nổi, Cảnh Thần Hạo đối với chuyện này không có phát biểu ý kiến gì, thậm chí rất không thèm để ý.
Lúc cô cho anh xem tin tức, anh uể oải liếc mắt, lạnh lùng nói, “em qua đây hôn anh một cái, anh sẽ vui hơn so với việc xem cái này.”
Sau đó cô liền cầm ipad đi tới.
Chớp mắt đã tới tiệc sinh nhật của Tào Lệ Phi, cô ngồi trước bàn trang điểm chăm chú trang điểm.
Cảnh Thần Hạo sớm đã ăn mặc chỉnh tề đứng thẳng sau lưng cô, mắt không chớp nhìn cô một hồi, dường như đang thưởng thức một món đồ sứ đẹp đẽ được bao bọc tỉ mỉ.
Nhìn khuôn mắt trắng nõn của cô dần biến thành khuôn mặt vàng như nến, cuối cùng anh nhịn không được mở miệng, “em rất tốt, trước đó ở Ma Hoán cư nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt đã hóa trang này.”
“Anh nhất định phải đuổi việc người đó!” Nếu như ngay lần đầu tiên anh dẫn cô đi, anh tẩy trang cho cô trang điểm lại, anh lúc đó sẽ phát hiện ra cô.
“Không muốn, em đã nói không muốn ẩy trang.” Cô liếc anh qua gương, tiếp tục đánh phấn lên mặt, “đồ trang điểm này của em không tệ, nhìn vào rất tự nhiên.’
“Cái em xài chính là do anh tặng sao?” Anh tiến lên, đi đến trước mặt cô nhìn một cái, quả nhiên phải.
“Không thể dùng sao?” Cô không nhìn anh, vẫn nhìn chằm chằm mình trong gương.
“Có thể.” Anh nhất định sẽ canh chừng cô, không để mặt cô dính nước.
Sau khi bọn họ đi, nhất định phải cho người vào đổi hết đồ trang điểm của cô, nếu bị cô phát hiện, những ngày tháng khổ cực của anh sẽ đến.
Cô mặc bộ dạ hội màu tím, trên mặt vẫn là lớp trang điểm vàng như nến, tóc hơi uốn để xả tự nhiên, nhìn vào quyến rũ động lòng người, một vẻ đẹp diễm lệ.
Cảnh Thần Hạo mặc bộ đồ tây màu đen phối với cà vạt màu tím, Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn mấy phút, gật gật đầu, “màu tím rất hợp với anh.”
“Em thích thì tốt.” Vì để phối với màu của cái váy cô mặc nên cố tình chọn màu này, bằng không, anh chắc chắn sẽ không mặc màu tím.
“Cũng không tệ lắm, rất thích.” Cô vẫn luôn khá thích màu tím, trước kia cũng vậy, bây giờ cũng vậy.
Mang theo quà tặng cho Tào Lệ Phi, hai người khoan thai đi vào biệt thự của Âu Dương gia.
Biệt thự Âu Dương gia cách trang viên Bùi gia rất gần, từ lúc cô trở về đến giờ còn chưa trở về xem qua.
Chắc đã bị niêm phong rồi?
Cảnh Thần Hạo nhìn ra ánh mắt của cô, “đợi lát nữa chúng ta đi xem thử?”
“Không cần, xem có tác dụng gì.” Cô thu ánh mắt về từ ngoài cửa sổ, người mà tối nay phải gặp chính là người phụ nữ cô hận thấu xương, trước kia cũng là người dì tốt của cô.
Cô cảm giác lúc nhìn thấy bà ta, thậm chí còn bực hơn khi nhìn thấy Âu Dương Lập, vả lại đêm đó sở dĩ xảy ra quan hệ với Cảnh Thần Hạo, nhất định cũng là do bà ta cho người bỏ thuốc cô.
Người đàn bà đó, dùng từ lòng dạ rắn rết để hình dung bà ta không gì thích hợp bằng!
Đèn của nhà Âu Dương trong đêm tối sáng trưng, rất náo nhiệt, những màn pháo hoa tuyệt đẹp không ngừng được bắn lên không trung, tạo ra những hình thù lộng lẫy đủ màu tuyệt đẹp.
- ----------Nhóm dịch: Boss – App: iNovel-----------