Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 4182: Cho dù không rút kiếm



“Lời đồn là thật ... "

Sở Thiên Hạo sững sờ kinh ngạc, hơn nữa Thất Hoa Tụ Đỉnh này còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn ta rất nhiều.

"Tên khốn nhà ngươi, thủ đoạn nhiều thật đấy!"

Ánh mắt Hạ Hầu Tuyệt thay đổi, gã có thể cảm nhận rõ ràng được rằng, sau khi dùng Thất Hoa Tụ Đỉnh, phong mang của Lâm Nhất còn mạnh hơn gấp mấy lần trước đó.

Cho dù không rút kiếm, cũng có thể đối chọi với uy áp của mình, thậm chí ... còn áp chế!

"Để ta xem quyết tâm chiến thắng của ngươi, rốt cuộc mạnh đến đâu."

Ánh sáng trong mắt Lâm Nhất dâng trào, lập tức thúc giục Kim Ô Cửu Biến. Bước chân đạp mạnh vào trong không trung. Ầm, vang lên tiếng nổ vô cùng chói tai, đó là không khí bị hắn tấn công trực tiếp nổ tung.

Nghiêng mình một cái, Lâm Nhất cuốn theo biển lửa vô tận, mãnh liệt dâng trào lao tới trước mặt Hạ Hầu Tuyệt.

Phù!

kiếm quang ác liệt xé rách hư không, Lâm Nhất xuất quyền ra như kiếm, không hề cầu kỳ, vô cùng hung hãn mà tấn công.

Bịch! Bịch! Bịch!

Dưới một quyền này, không khí ở phía trước giống như là một đỉnh núi cao vút, bị đánh cho nổ tung. Hư không tan vỡ, dồn ép đi ra, hình thành vô số gợn sóng mà mắt thường có thể nhìn thấy.

"Huyết Long Phá!"

Nhưng dưới đòn công kích mạnh nhẽ nhường này, Hạ Hầu Tuyệt cũng bị ép đến cực hạn của mình, gã cười điên cuồng. Bước chân nhón lên hư không, gã không hề rút lui, mà trực tiếp đón lấy một quyền này của Lâm Nhất.

Vào khoảnh khắc hai luồng quyền mang va đập vào nhau, giống như hai hỏa lò bùng cháy hàng vạn độ, kịch liệt va chạm nhau trong cơn sục sôi không ngừng.

Âm!

Hai quyền cứng rắn, Hạ Hầu Tuyệt nhe rằng cười, cánh tay vốn đã phủ đầy vảy rồng của gã, lúc này lại mọc thêm vài chiếc gai sắc bén. Trong lúc đối đầu với Lâm Nhất, gã không ngừng dùng tay kia, tấn công vai phải của Lâm Nhất.

Gã rất ác độc, muốn làm cho vết thương bên vai phải Lâm Nhất mở rộng hơn, gia tăng sự lưu chuyển của độc tố.

Tìm chết!

Sau mấy phen đối chọi, ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ tàn nhẫn, hắn không quan tâm đòn đánh của gã, trực tiếp tung ra một quyền tấn công.

Hai cánh tay giao nhau giữa không trung, cả hai đều đánh vào vai phải của đối phương, ầm một tiếng lớn vang lên, vảy rồng trên vai Hạ Hầu Tuyệt lần lượt nứt vỡ, xuất hiện một cái lỗ máu to bằng miệng bát, máu tươi không ngừng chảy ra.

Nhưng khi quyền mang của Hạ Hầu Tuyệt mang theo gai nhọn sắp hạ xuống vai phải của Lâm Nhất, sắc mặt Lâm Nhất lạnh tanh, hàn mang ở giữa chân mày lấp lóe.

Vai phải hắn run lên. Giống như đao sắc, chủ động đón lấy đòn này.

Sức mạnh khủng khiếp đánh ngược trở lại, cánh tay Hạ Hầu Tuyệt tê dại, khóe miệng không nhịn được mà co rút.

Gã cực kì tàn bạo, chịu đòn nặng như vậy, nhưng lại không chịu lùi nước. Mà còn biến trảo thành nắm đấm, tấn công vào ngực Lâm Nhất.

Âm

Vào khoảnh khắc quyền mang đánh vào ngực Lâm Nhất, huyết diễm thánh văn lập tức bùng cháy, trên người Lâm Nhất bốc lên từng trận hỏa quang, hơn trăm luồng long văn tử kim bốc cháy toàn bộ, cơ thể của hắn trong phút chốc sánh ngang được với thánh khí bách văn.

Nhất là điểm yếu vùng ngực, dưới sự hỗ trợ của huyết diễm thánh văn, càng trở nên cứng rắn đến mức Hạ Hầu Tuyệt không thể tưởng tượng được.

Rắc!

Gã không những không thể làm Lâm Nhất bị thương, ngược lại còn bị đánh gãy ba ngón tay. Âm, không kịp để gã nghĩ nhiều, quyền mang của Lâm Nhất trực tiếp đánh vào mặt gã.

Bốp!

Máu tươi bay tung tóe, sống mũi Hạ Hầu Tuyệt lập tức bị gãy nát, gã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.

Lâm Nhất thừa thế xông lên, vao luc ga bị đanh lui lại, han vươn tay nam chặt lấy cổ tay đối phương. Sau đó trở tay, nhấc gã lên rồi đập mạnh xuống đất.

Âm

Mặt đất được trận pháp tăng cường, dưới đòn tấn công nặng nề, nổ tung ra vô số kẽ hở.

"Lâm Nhất, ngươi chết không được tử tế."

Hậu Hầu Tuyệt thê thảm vô cùng, gào lên một tiếng đầy căm phẫn, gã đau đớn muốn chết mà kêu lên.


"Cơ thể sư huynh đang run lên, huynh ấy vậy mà lại thua rồi ... "

Đệ tử của Huyết Nguyệt Động Thiên nhìn thấy cảnh này đều vô cùng khiếp sợ. Ngay cả đại trưởng lão Trần Mộ vẫn luôn tính toán kĩ càng, không coi Lâm Nhất ra gì, sắc mặt cũng bắt đầu trở lên bối rối.

Tại vị trí của Phù Vân Kiếm Tông, sắc mặt của đám người Diệp Tử Lăng cũng vô cùng nghiêm trọng.

Đây chính là cơ hội nghìn năm có một, Lâm Nhất dựa vào Thất Hoa Tụ Đỉnh và Thương Long Thánh Thể gắng gượng xé ra sơ hở.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.