Trong thời gian một nhịp thở, đòn tấn công sấm sét của gã liên tục đánh ra, thánh linh trong cơ thể cũng bộc phát.
"Phù Vân Tế Nhật!"
"Phong Hành Cửu Thiên!"
"Thanh Vân Trực Thượng!"
"Thôn Vân Hóa Long!"
Lâm Nhất mạnh mẽ chặn đòn tấn công, bước chân của hắn dường như đã cắm rễ xuống đất. Cho dù đối thủ có điên cuồng đến đâu, hắn cũng không lùi lại một bước.
Thanh loan bay lượn, kiếm quang lóe sáng, rồng gầm không ngừng.
Lâm Nhất bình tĩnh như không có cảm xúc gì, phong thái của Phù Vân Thập Tam Kiếm trong tay hắn đã đạt tới mức gần như cực hạn, khiến mọi người đang xem đều há hốc mồm kinh ngạc.
"Trời ạ, Phù Vân Thập Tam Kiếm lợi hại như vậy sao?"
"Quá đáng sợ, mỗi một nhát kiếm đều là hóa cảnh rồi nhỉ!"
"Thật khó tin. Đây đâu phải là ngựa cấp thấp gì chứ? Rõ ràng là hắc mã tuyệt thế!"
Toàn bộ quảng trường Thương Huyền hoàn toàn sôi sục, hoàn toàn kinh ngạc trước kiếm thuật do Lâm Nhất thể hiện.
"Mẹ kiếp, cái quái gì thế này?"
Người đàn ông trung niên mập đến từ Thiên Tinh Các rõ ràng không thể ngồi yên, liên tục lau mồ hôi trên trán.
Trương Hà là một trong những cao thủ hàng đầu cảnh giới Tinh Quân ở Thiên Tinh Các. Khi đến một nơi nhỏ bé như Thiên Huyền, lẽ ra gã phải nghiền nát những thiên tài của bốn tông giáo kia mới đúng.
Bây giờ đối mặt với Lâm Nhất ở cảnh giới Tinh Hà vậy mà gã như đã dùng hết sức mình, dường như có dấu hiệu thất bại.
Không thể như vậy được!
Người đàn ông mập cảm thấy toàn thân ớn lạnh, chợt nhớ tới nỗi sợ hãi khi gặp công tử Táng Hoa, khóe miệng giật giật vài cái, run rẩy nói: “Chết tiệt, không phải lại lật thuyền trong mương đấy chứ".
Còn chưa tìm được cong tử Tang Hoa đã bị người của Phù Van Kiem Tông đánh tơi bời, quá mất mặt.
"Ngươi cũng đỡ một nhát kiếm của ta đi!"
Khóe môi Lâm Nhất nhếch lên một nụ cười, trong mắt lóe lên vẻ sắc bén, đối phương chưa kịp phản ứng hắn đã bước về phía trước một bước.
/èo!
Lâm Nhất không nhúc nhích, thậm chí không lùi lại nửa bước, ngay lập tức làm chấn động trời đất, khiến toàn bộ chiến trường rung chuyển.
Kiếm thế trên người hắn giống như một ngọn núi cao chót vót, mỗi bước đi của hắn đều bùng nổ. Kiếm thế vô tận bộc phát, khiến Trương Hà trong phút chốc vô cùng khó chịu. Kiếm ý ác liệt đến mức vảy trên người Trường Hà hoàn toàn không thể ngăn cản.
Mười một con thanh loan bay lượn trên bầu trời, bay lên bay xuống, biến thành những con chim nhạn, đan xen hỗn loạn, tạo thành kiếm thế vô tận uy nghiêm, rộng lớn như biển mây.
Uy lực của thanh kiếm trên cơ thể hắn có thể so sánh với trời đất, khoảnh khắc bước chân của hắn bay lên không trung, giống như đỉnh núi đang nhô lên. Toàn bộ chiến đài rung chuyển dữ dội, không khí bị kiếm thế ép chặt, tạo thành vô số lưỡi kiếm cuồng phong dữ dội gào thét tứ phía.
"Ôi ... "
Trương Hà choáng váng, khi kịp phản ứng, trên đầu Lâm Nhất đã xuất hiện một mảnh tinh không. Trên tinh không, có một bóng người to lớn, tay cầm một thanh kiếm, như thể nó đang giáng xuống từ trên trời.