Khiêm Thế là tập đoàn lớn nhất Hắc Thành hoạt động trên nhiều lĩnh vực còn sỡ hữu nhiều công ty con trong và ngoài nước, năm đó Châu Chấn Khiêm một tay gầy dựng nên Khiêm Thế cũng phải đánh đổi rất nhiều máu và nước mắt mới có được ngày hôm nay.
Châu Giản Dao đi cùng năm anh trai của mình bước xuống xe bọn họ thu hút tất cả sự chú ý của người xung quanh, đứng giữa những người đàn ông tuấn tú Châu Giản Dao liền trở nên đặt biệt, cô háo hức muốn được gặp anh hai mình thật nhanh nên hoàn toàn không để tâm đến những sự chú ý xung quanh, Châu Giản Dao khẩn trương chạy lên trước nhưng khi cô chỉ còn vài bước nữa là có thể bước vào công ty thì bị hai tên bảo an giữ lại, bọn họ còn không lịch sự mà đẩy cô lùi ra sau, Châu Giản Dao kịp thời giữ thăng bằng nên mới không bị đẩy ngã, cô quay đầu nhìn đến những anh trai của mình bọn họ nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi ai cũng trở nên dữ tợn đi lên chắc cho cô.
Châu Tấn Đình gằng giọng.
“ Các người gan lắm dám động vào em gái tôi “
Châu Minh Thần cũng không nhịn được liền bước lên thêm vài bước nắm lấy cổ áo của một tên bảo vệ.
“ Mày dám đẩy con bé, cánh tay này mà giải phẫu chắc cũng không mất nhiều thời gian lắm đâu “
Tên bảo an nghe đến cũng hơi rén nhưng đã là người của Khiêm Thế làm sao có thể bị vài lời nói này làm cho lung lay, tên bảo an nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Châu Minh Thần, dõng dạc vừa nói vừa chỉnh lại cổ áo.
“ Các người muốn vào cũng được nhưng phải cho chúng tôi xem thẻ ra vào trước nếu không có thì đi đi, đừng để tôi phải báo lên trên các người sẽ gặp phiền phức đó “
Châu Giản Dao sợ sẽ gây ảnh hưởng đến các anh trai của mình cô không muốn vì bản thân muốn đến đây mà gây phiền phức cho bọn họ, cô kéo lấy tay áo Châu Minh Thần về sau tự mình lên giải vây.
“ Tôi đến gặp anh hai tôi, anh ấy là chủ của công ty này phiền các anh báo lại rằng em gái của anh ấy đến tìm chắc chắn anh ấy sẽ cho chúng tôi vào công ty “
Hai tên bảo an ngờ vực nhìn nhau bọn họ làm gì có quyền trực tiếp báo tin cho anh muốn báo cáo vấn đề gì cho anh đều phải thông qua A Từ trước nhưng hôm nay A Từ không có mặt ở công ty, không muốn vì đám người của Châu Giản Dao làm ảnh hưởng đến mình một tên bảo an liền qua loa đáp lại.
“ Hiện tại chủ tịch không có ở công ty mấy người nên trở về trước đi khi nào ngài ấy về tôi sẽ báo lại “
Châu Giản Dao quay đầu nhìn qua các anh trai của mình nhìn gương mặt thất vọng của cô khiến bọn họ vừa đau lòng vừa thấy bức bối, bọn họ chỉ cần nhìn qua là biết mấy tên bảo an này chỉ muốn đuổi bọn họ đi nhưng cô vẫn tin vào lời nói đó, Châu Giản Dao ủ rũ cúi đầu nhìn mấy gói đồ ăn do chính tay mình gói cho Châu Chấn Khiêm cô cũng rất muốn rời đi nhưng nghĩ đến việc anh hai mình không ăn uống đàng hoàng sợ sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của anh vẫn một mực nhất quyết muốn vào được công ty nhất định phải mang những món này đến tận tay cho anh hai.
“ Không sao đâu, chúng tôi vào trong ngồi đợi anh ấy, anh hai tôi cũng không đến mức đi đến tối đâu đúng không?, chúng tôi ngồi ở dưới đợi anh ấy về sẽ không gây ảnh hưởng gì đến mấy anh đâu, được không? “
Châu Cẩn Phàm bước lên một bước tiếp lời ngay, từ nãy đến giờ anh sáu này của cô đã nhịn đủ rồi, nếu nói ai là người thẳng thắn nhất trong các anh trai của cô thì người đó chắc chắn là Châu Cẩn Phàm, anh đã nói một thì sẽ không có hai Châu Cẩn Phàm vẫn còn chưa nguôi ngoai việc mấy tên bảo an này vừa đụng vào cô em gái nhỏ của mình nếu không phải anh giỏi kiềm chế thì đã cho bọn họ một trận từ lâu rồi
“ Dao nhi em đừng phí lời với mấy tên này nếu để anh hai biết chuyện bọn họ vừa tác động vật lý với em không cần chúng ta làm ảnh hưởng thì bọn họ cũng gặp phiền phức lớn rồi “
“ Ai vừa động vào em “
Một giọng nói lạnh khiến ai nghe đến cũng phải rùng mình, giọng nói thân thuộc ấy khiến hai tên bảo an bất giác tránh đi bây giờ mới bắt đầu run sợ.
Châu Chấn Khiêm một tay đút trong túi quần khí thế đi đến đằng sau dường như là hai người cấp dưới của anh vừa lúc đi đến lại nghe thấy từng câu từng chứ của Châu Cẩn Phàm anh liền biết em gái nhỏ của mình vừa bị người ta ức hiếp.
“ Anh hai “
Châu Giản Dao vui vẻ chạy đến đúng lúc đón nhận cái ôm từ anh, anh ôm cô rất chặt như thể nhớ nhung rất lâu hai người cũng chỉ mới xa nhau có hơn ba tiếng sao cứ thể như là xa tận ba năm rồi. Châu Chấn Khiêm nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc cô rồi nghiêng đầu giao tiếp bằng mắt với một tên đàn ông đứng sau lưng mình, anh ta nhanh nhẹn hiểu ý bước lên nhận lấy những gói đồ từ tay Châu Giản Dao lúc nãy hai tên bảo an liền biết bản thân vừa đụng phải người không nên đụng rồi, bọn họ chưa bao giờ thấy dáng vẻ dịu dàng này của Châu Chấn Khiêm xem ra cô đối với anh rất quan trọng.
“ Bé con nói anh hai nghe, vừa có chuyện gì xảy ra, có phải là bị ai bắt nạt rồi không? “
Châu Giản Dao không dám nói gì biết cô đang lo lắng Châu Tấn Đình lên nhanh miệng trả lời thay.
“ Anh hai là hai tên bảo an này xém chút đã đẩy ngã Dao nhi còn nói dối anh không có ở đây muốn đuổi chúng em đi, anh hai, hai tên này dám động vào em gái chúng ta, anh xử lí bọn họ đi “
Châu Chấn Khiêm sau khi nghe thấy ánh mắt hung dữ xuất hiện lại là dáng vẻ đáng sợ đó anh khẽ gầm một tiếng trong cổ họng chầm chậm nghiêng đầu liếc nhìn về phía hai tên bảo an đang cúi gầm mặt run lẩy bẩy, anh làm sao có thể khống chế được khi nghe thấy em gái nhỏ mình yêu thương bị người khác có ý đụng chạm cũng may cô chưa có bị thương gì nếu không thật sự không thể tưởng tượng Châu Chấn Khiêm liệu có thể như lúc này hay không hay anh đã điên tiếc lên mà bóp chết hai tên bảo an kia rồi.
Châu Giản Dao kéo lấy tay áo Châu Chấn Khiêm muốn làm dịu đi cơn phẫn nộ trong anh.
“ Anh hai, đừng tức giận, bọn họ cũng chỉ muốn làm tốt nhiệm vụ của mình thôi “
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.