Độc Ái Sát Thủ Phu Quân

Chương 86: Nháo thành



*Nháo ở đây nghĩa là ồn áo, huyên náo, náo nhiệt

Đòan người ngồi ở trên xe ngựa xuất phát hướng về trạm thứ nhất là Nháo Thành. “Nháo Thành, rất náo nhiệt sao?” Miểu Miểu hỏi lúc ghé vào nằm trên đùi Dịch Thiên một cách lười biếng, tối hôm qua Dịch Thiên không có buông tha nàng, bây giờ vẫn còn mệt.

Vuốt tóc Miểu Miểu, Dịch Thiên bình bình trả lời: “Ừ, rất náo nhiệt.” “Tẩu phu nhân, để đệ nói cho tẩu nghe, Nháo Thành nổi tiếng nhất chính là mỹ nữ nha, bởi vì nhiều mỹ nữ nên nhiều người nghe danh ngưỡng mộ mà đến, cho nên mới náo nhiệt như vậy, tên Nháo Thành cũng từ đó mà ra. Lần trước đệ cùng Dịch Thiên đi ngang qua đó, ở đó mỹ nữ thật sự là cực kỳ nhiều a, có điều chẳng thèm coi trọng đệ, nhưng lại ngưỡng mộ Dịch Thiên, có việc cực kỳ hay ho xảy ra…” Lâm Phong đang chuẩn bị bắt đầu cái tính tràng giang đại hải của hắn, Dịch Thiên liền một tiếng nhàn nhạt cắt đứt lời hắn: “Lâm Phong…” Rõ ràng là ý bảo Lâm Phong câm miệng.

Có điều lại khiến Miểu Miểu hứng thú, ngồi bật dậy, nhìn về phía Lâm Phong, mắt sáng lên nói: “Việc hay ho như thế nào?” Lâm Phong giờ đây rơi vào thế khó xử, liếc nhìn Dịch Thiên thì Dịch Thiên ra động tác ý bảo hắn câm miệng lại, mà tẩu phu nhân lại đang nhìn hắn vô cùng kỳ vọng . Nói, đắc tội với Dịch Thiên, không nói, đắc tội với tẩu phu nhân, thật là tiến thóai lưỡng nan. Đột nhiên, trong đầu chợt lóe, cười nói: “Lần trước Vụ Huyền cũng ở đó, hắn biết còn rõ hơn.”

Vụ Huyền nghe vậy, mặt đầy hắc tuyến, thật quá đáng, dám kéo hắn xuống nước. Ặc, Miểu Miểu đã quay đầu chuyển hướng qua Vụ Huyền. Vụ Huyền đành phải đâm đầu theo lao rồi, chủ thượng, thuộc hạ nói, người đừng trách thuộc hạ, người cũng sợ phu nhân, thuộc hạ còn sợ hơn, thật ra miễn không có gì là được.

“Phu nhân, kỳ thật cũng không có gì, chỉ là có một nữ nhân tự cho mình là tuyệt sắc vẫn luôn quấn quít lấy chủ thượng, kết quả bị chủ thượng một chưởng đánh bay rồi.” Vụ Huyền đơn giản nói sơ qua.

“Thật hả, sau khi đánh bay thì sao?” Miểu Miểu đương nhiên là càng hưng phấn hơn, nam nhân lạnh nhạt như Dịch Thiên, lại bị chọc cho nổi đóa mà chưởng bay cô ta, chuyện chắc không đơn giản.

“Sau đó, nữ nhân đó đứng lên nói, chủ thượng thật sự là rất … ách … đẹp trai.” Sử dụng từ phu nhân hay nói thì dễ giải thích cho phu nhân hơn.

“Oaaaaaa, mãnh nữ a, thật mạnh mẽ nha. Kể ta nghe một chút nàng ta quấn quít theo Dịch Thiên như thế nào.” Miểu Miểu bây giờ thì cực kì hứng chí muốn nghe, bên cạnh Dịch Thiên có nhiều người vây quanh như vậy, tại sao nàng lại có được cơ hội quý giá như vậy.

Ách, cái này cũng phải nói hả, nhìn về phía Dịch Thiên, chủ thượng, làm sao bây giờ, nói hay không. Dịch Thiên khẽ nhíu mày, ôm chặt Miểu Miểu một cái, khiến cho nàng quay đầu lại, nhẹ nhàng nói: “Chỉ là một nữ nhân bị điên, nàng không cần quan tâm.”

Miểu Miểu nghe vậy, dẩu miệng một cái, không chịu nha. Khẳng định là xảy ra chuyện gì mà Dịch Thiên không muốn nói cho nàng. “Dịch Thiên, ta muốn biết. Chàng đã nói là chuyện gì cũng không giấu diếm ta mà.” Miểu Miểu lại lôi đòn sát thủ của bản thân ra, làm nũng, cộng thêm cọ cọ dụi dụi vào Dịch Thiên.

Dịch Thiên lập tức đầu hàng, đối với chiêu này của Miểu Miểu luôn luôn là không chống trả nổi. Nói đi, không nói sớm muộn nàng cũng sẽ biết.

“Thật ra là nữ nhân này nhìn lén chủ thượng tắm.” Vụ Huyền nói khẽ, chuyện này đối với chủ thượng mà nói không phải chuyện gì hay ho. Hơn nữa đối với bọn họ mà nói thì lại là một sỉ nhục, nhiều người như vậy lại không đề phòng được một nữ nhân nho nhỏ, không biết là do bọn hắn quá kém cỏi, hay là nàng ta quá giảo họat, thừa lúc bên cạnh chủ thượng không có một ai mà xuống tay.

“Cái gì, dám nhìn lén Dịch Thiên tắm rửa, ai u…” Miểu Miểu không biết bởi vì kích động hay là tức giận mà đứng bật dậy, kết quả là đụng đầu vào nóc xe. Xe ngựa thật đúng là không bì được với xe hơi và phi cơ, không gian thật nhỏ hẹp.

Dịch Thiên khẽ nhổm dậy, nhẹ nhàng xoa xoa đầu Miểu Miểu. “Con bà nó, dám nhìn lén Dịch Thiên tắm rửa, ăn đậu hủ của Dịch Thiên, đó là quyền lợi của ta, Vụ Huyền, nữ nhân đó là ai, chờ chúng ta đến đó, chỉ cho ta xem.” Miểu Miểu tức giận nói, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì tức giận mà đỏ bừng bừng.

“Phu nhân, người muốn làm gì?” Vụ Huyền e dè sợ sệt hỏi. Tốt xấu gì cũng để bọn họ biết trước một chút, nếu không phu nhân xảy ra việc gì, người khổ trước chính là bọn hắn.

“Báo thù.” Miểu Miểu nghiến răng nghiến lợi nói. Dám rình xem Dịch Thiên của nàng, nàng còn chưa từng rình coi lần nào, tòan là nhìn quang minh chính đại.

Quay đầu lại nhìn Dịch Thiên nói nghiêm túc: “Hôm nay ta muốn rình xem chàng tắm rửa, ta chưa từng được rình xem nha.” Dịch Thiên ngẩn người, đây là cái kiểu công bằng gì chứ. Mọi người đều cúi đầu cười như điên, rình xem, suy nghĩ rất được nha, không biết phu nhân muốn rình xem kiểu gì.

Mới vừa vào Nháo Thành, Miểu Miểu liền phát hiện ra, nơi này thật sự là không khác gì lời đồn, cả khu thành bởi vì quá đông người mà có cảm giác hỗn độn, hò hét náo lọan, tiếng của người bán hàng rong rao hàng, tiếng của người mua cò kè mặc cả. Tiếng của cửa hàng đang chào mời, tiếng cười nói của các mỹ nữ, trộn lại thành một chương giao hưởng hỗn độn, ầm ĩ tới mức Miểu Miểu chóng cả mặt.

Mới vừa vào tửu lầu của Vụ Thiên Các, còn chưa lên lầu, liền vọng tới giọng của một nữ nhân: “Dịch Thiên, chàng đã đến rồi, thiếp rất nhớ chàng a.”

Miểu Miểu lập tức quay đầu lại, dám làm trò này trước mặt bổn chủ hả, dám có gan muốn đọat chồng của nàng, muốn chết sao. Một nữ nhân quyến rũ động lòng người, mười phần phong vận* xuất hiện trước mắt nàng. Miểu Miểu nhướn mày một cái, hàng tốt nha, chỉ sai một chỗ là muốn cướp chồng nàng.

*phong vận mười phần: dáng vẻ đầy đặn, quyến rũ, nói chung là dạng ngực tấn công, mông phòng thủ.

Sắc mặt Dịch Thiên đã gần như tối đen, đám người Vụ Huyền cũng vận sức chờ phát động, chỉ chờ Dịch Thiên ra lệnh một tiếng. Miểu Miểu đưa tay cản lại, tiến lên cười nói: “Đại tỷ này, tìm phu quân nhà muội có chuyện gì hả?”

“Ồ, thì ra ngươi chính là phu nhân trong truyền thuyết mà chàng lấy về đó sao, cũng chẳng có gì đặc biệt cả.” Thoáng nhìn qua Miểu Miểu, mũi hừ một tiếng, so với nàng hả, vẻ bề ngòai kém xa lắc.

Dịch Thiên nghe vậy, sắc mặt càng ngày càng sắt lại. Nhưng Miểu Miểu vẫn cười nói: “So với đại tỷ, muội quả thực không có gì đặc biệt, tuổi lại nhỏ hơn đại tỷ nhiều, mông này cũng không bự như của đại tỷ, ngực này cũng không lút mất ngón tay như của đại tỷ.” Một câu đại tỷ, hai câu đại tỷ, Miểu Miểu gọi rất là trơn tru.

Cố gắng ưỡn ngực trêu ngươi người khác, mỹ nữ có chút tự đắc, biết là tốt rồi. Miểu Miểu xoay người rời đi, mặc kệ ngươi, nói ngươi già mà ngươi nghe không hiểu, thật sự là đã đánh giá quá cao IQ của ngươi rồi.

‘Đứng lại, ta còn chưa nói xong.” Mỹ nữ nhìn thấy Miểu Miểu xoay người chuần bị bỏ đi, vội vàng kêu lên.

“Không biết vị đại tỷ già cả này còn có chuyện gì a, không có việc gì để nói nữa thì ta muốn nghỉ ngơi cùng phu quân.” Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng a.

“Dịch Thiên là ta nhìn trúng, nếu ngươi nguyện ý làm tiểu, ta có thể suy nghĩ cho ngươi vào cửa.” Mỹ nữ nói một cách đắc ý.

Gì, Miểu Miểu không biết nói gì, IQ kiểu này, các ngươi lại có thể để cho ả nhìn lén Dịch Thiên tắm rửa, các ngươi làm việc kiểu gì vậy, Miểu Miểu quét mắt về phía đám người Vụ Huyền, Vụ Huyền hơi cúi đầu, xin lỗi, xin lỗi, quả thật mất mặt.

“Dựa vào cái gì? Dựa vào việc tỷ lớn* hơn muội hay là dựa vào cái mông của tỷ lớn* hơn muội vậy.” Miểu Miểu hỏi, nhìn thử coi đến cuối cùng ngươi nói ra được cái lý do gì.

*Ở đây Miểu Miểu chơi chữ đại, tuổi đại, mông đại và làm đại phu nhân.

“Dựa vào việc ta đã nhìn thấy chàng tắm.” Mỹ nữ vẫn nói một cách đắc ý.

Lời vừa nói ra liền chọc người nổi giận, ánh mắt Dịch Thiên thóang chuyển đổi, trở nên ác độc lạnh lẽo. Đám người Vụ Huyền thì đều trầm mặt, trước mặt nhiều người như vậy, nữ nhân này lại dám nói ra chuyện đó.

“Thật vậy hả, vậy tỷ nhìn thấy hình xăm trên lưng chàng rồi sao?” Miểu Miểu lộ vẻ kinh ngạc hỏi ngược lại.

“Hình xăm, hình xăm gì, không có thấy.” Mỹ nữ quả thật là không thấy.

“Tại sao lại không thấy chứ, ta nhớ rõ ràng trên người Dịch Thiên có hình xăm, hơn nữa từ lúc nhỏ đã có rồi, lão đại tỷ tại sao lại không thấy, chẳng lẽ là tỷ hoa mắt.” Miểu Miểu nói xong rồi còn ra vẻ trầm tư, rất là áy náy nhìn về phía mỹ nữ.

“Làm sao mà nhìn lầm được, ta nhớ rõ mà, hôm đó ta đi tìm từng phòng từng phòng, còn đụng phải mấy nam nhân khác cũng đang tắm rửa, ta đâu có nhìn thấy ai có hình xăm.” Mỹ nữ nói rất là kiên định.

“Ồ, thì ra là thế, chị già đi nhìn từng phòng a, thật là khổ cực cho tỷ rồi, sau này chừng nào nhớ ra thì chia xẻ cho mọi người nghe với, chứ không dồn ứ nghẹn ngào trong lòng rất mệt a.” Miểu Miểu giống như bừng tỉnh đại ngộ nói.

Mọi người trong đại đường tửu lầu lập tức bàn tán xôn xao, một nữ nhân đi từng gian phòng mà tìm, lại là bởi vì muốn nhìn nam nhân tắm rửa, chuyện này quả thật thương phong bại tục*. Tất cả đều lén lút quay đầu nhìn về phía mỹ nữ, mà không có ai để ý đến việc cuối cùng là Dịch Thiên có bị nhìn lén hay không, thứ nhất, Miểu Miểu đem hết sự chú ý của mọi người ném lên người mỹ nữ rồi, thứ hai, chủ thượng Vụ Thiên Các coi như là bị nhìn lén đi, mọi người cũng không dám hỏi thật hay giả, trước mắt là không có ai có gan này.

*Thương phong bại tục: làm tổn hại thuần phong mỹ tục, người ta thường dùng để chê trách hành vi bại hoại về đạo đức.

Miểu Miểu mỉm cười, níu cánh tay Dịch Thiên, đi thẳng lên lầu, không thèm để ý đến nữ nhân đó ở phía sau hô to gọi nhỏ, đối phó với nữ nhân không có não như vậy, thật sự là lãng phí miệng lưỡi của nàng.

Ở trong góc đại sảnh có hai nam nhân đang uống trà nhìn nhau cười, thật là một nữ nhân thông minh nha, trước hết liền đem sự chú ý của mọi người đẩy đi lòng vòng, Dịch Thiên, xem ra lời đồn không phải là giả, ngươi thật sự là cưới thêm một phu nhân. Mặc dù nữ tử này không phải cái lọai đẹp xuất chúng, mới vừa rồi đứng ở trước mặt nữ nhân đó, quả thật vốn là không có gì đặc biệt. Nhưng lại nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, nhất là đôi mắt đặc biệt lanh lợi lấp lánh sáng kia, rất thu hút ánh nhìn của mọi người.

Hơn nữa nghe nói Ngân Tiêu đang ở trong tay nàng, một nữ nhân thông minh có thể tự bảo vệ được mình như vậy, từ đâu mà ngươi tìm ra được vậy? Đối với điều đó, hai người bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái. Theo tin tức đáng tin cậy, cho đến lúc này, không có bất kỳ kẻ nào tra được bối cảnh của nữ tử này, một chút cũng tìm không ra, giống như xuất hiện từ hư không vậy. Nghe nói võ lâm đại hội lần này các ngươi cũng sẽ tham gia, đến đọat vị trí Minh chủ hay là đến giúp vui? Hai người đều có chút chờ mong, trận quyết đấu đỉnh như vậy, hoành tráng cỡ nào a.

Vừa vào phòng, Miểu Miểu liền sập cửa phòng lại rầm một tiếng. Nhìn Dịch Thiên cả giận nói: “Đây là nữ nhân điên bị nhũn não, tại sao lại không biết điều như vậy, còn chọc giận ta, ta xé xác ả.”

Dịch Thiên ôm lấy nàng, nhẹ giọng nói: “Đó là nữ nhi của thành chủ, nếu nàng muốn xé xác ả liền xé xác ả, nàng không xé xác, ta cũng muốn diệt ả.”

Nữ nhi của thành chủ, không trách được kiêu ngạo lại còn ngu ngốc như vậy, tự mãn mình xinh đẹp, quyền lợi ở đây lại lớn, không thèm để ai vào trong mắt, phu quân của nàng còn dám có suy nghĩ muốn cướp, muốn chết hả. Có điều, phỏng chừng tính cách ả như vậy rất dễ dàng đắc tội với người khác, sợ rằng tìm kẻ thù của ả sẽ ra được một đống lớn, chắc đều là đang đợi cơ hội để xuống tay. Hôm nay Đại Hội Võ Lâm sắp bắt đầu, đừng có nói đến lúc đó chết ngắc rồi tìm đến bọn họ, như vậy dính phải trọng án rồi.

Dường như biết được suy nghĩ của Miểu Miểu, Dịch Thiên bình thản nói: “Không có việc gì đâu. Yên tâm.” Miểu Miểu nhướn mày một cái, ta mới không thèm lo lắng, cho dù có chuyện gì đều có chàng chống đỡ rồi. Trong nháy mắt lại cả giận nói: “Cởi hết quần áo ra, ta muốn rình xem…”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.