Trên đời này, trừ Thẩm Tịnh Xu, đại khái không có người dám đối với trưởng công chúa làm càn.
"Ô...Khanh Khanh, nàng, nàng nhẹ chút ~"
Thẩm Tịnh Xu vừa bấm cũng đủ nghiện, dù sao Lý Khâm da mịn thịt mềm, véo hả giận thêm nữa xúc cảm cũng thật tốt.
Trên lưng thịt mềm bị Thẩm Tịnh Xu không nhẹ không nặng véo lấy, có một chút điểm đâu, càng nhiều hơn là tê dại.
Làm sao đột nhiên muốn bóp nàng... Lý Khâm trong lòng u oán, nhưng chỉ có thể nhẹ giọng cầu xin tha thứ " Khanh Khanh, ta sai~"
Nhưng mà Thẩm tài nữ tri thư đạt lễ, cũng có lý không tha người, cố tình làm bậy
"Một chút thành ý cũng không có " Y nhiên bóp lấy thịt mềm của nàng, Thẩm Tịnh Xu chau đôi mi thanh tú " Ta xem người lần sau có dám nữa không"
Đúng là lần sau còn dám, nhưng hảo nữ không ăn thiệt thòi trước mắt, Lý Khâm đương nhiên vẫn là khoe mẽ " Không có không có ~"
Trong mắt lộ ra vẻ đáng thương, Lý Khâm giống như chó con, cầu xin nhìn Thẩm Tịnh Xu " Thẩm tỷ tỷ, Khâm Nhi không dasm~"
Bên trong mền nhũn lại hơi ỏn ẻn, trưởng công chúa luôn luôn bá đạo cũng có những lúc như vậy, Thẩm Tịnh Xu đều bị chọc cho cười.
Tay phải buông lỏng sức lực, kỳ thật nàng lúc đầu cũng không có hung ác muốn nhéo, không nỡ.
Sờ sờ lấy da thịt giống như gấm vóc, Thẩm Tịnh Xu bỗng nhiên mò xuống dưới, tay nhỏ trượt vào mông đẹp ngạo nghễ ưỡn lên của Lý Khâm.
Lý Khâm là ngồi quỳ gối, chống đỡ thân thể Thẩm Tịnh Xu, tâm tâm niệm niệm Thẩm tỷ tỷ gần trong gang tấc, lại bị nàng sờ một cái như thế, không chịu nổi lại hơi run rẩy.
Còn không có đợi say mê, Thẩm Tịnh Xu đột nhiên " ba " một tiếng đánh lên mông Lý Khâm !
Tiếng thanh thúy vang dội, tựa hồ đều vang vọng bên trong phòng.
"..."
Đầu óc Lý Khâm đều mộng, lập tức cảm thấy mông thịt có chút tê rần, bị Thẩm Tịnh Xu bóp!
"Khanh, Khanh Khanh ~"
Lý Khâm bất đắc dĩ đến cực điểm, ủy khuất nói: " Nàng làm sao đột nhiên hung ác như vậy ?'
Thẩm Tịnh Xu ngạo kiều hừ một tiếng, tay phải lại hướng vào bụng dưới nàng trượt vào, luồn vào tiểu hoa bụi, nắm lấy viên tiểu châu kia.
Nhu nhu non nớt, phát ra nóng ướt, bởi vì động tình mà sung huyết, nhô lên kịch liệt
"Ngoo~"
Chổ mẫn cảm đột nhiên bị sờ, Lý Khâm không khỏi run lên, cảm giác ngón tay Thẩm Tịnh Xu sờ lấy chổ tư mật của mình, thoải mái thấp thở.
Thẩm Tịnh Xu cũng cói là trải qua rất nhiều tình hình, thủ pháp mặc dù không thuần thục bằng Lý Khâm, nhưng cũng không giống như ngày đầu không lưu loát.
Đầu ngón tay chạm vào nhụy châu vô cùng nhẵn mịn, Thẩm Tịnh Xu ba ngón nhẹ ép, chậm rãi đánh lấy vò động, để viên nhụy châu kia càng thêm thẳng đứng.
"Ừm, a..."
Lý Khâm nhắm mắt lại, mông ngọc theo tần suất Thẩm Tịnh Xu vuốt ve có chút lắc lư, nghênh hợp nàng.
Không kịp phản ứng, lại bị Thẩm Tịnh Xu bóp lấy chổ mềm nhất.
Thân thể phát run, lại đau lại thoải mái, Lý Khâm thở dốc liên tục, khẽ nhếch nhục phùng lại thấm chút mật dịch.
"Lúc này mới tính tha cho người" Thẩm Tịnh Xu buông ra, đầu ngón tay nhẹ đè ép tiểu hạch, cảm thụ rung động nơi đó " Khâm Nhi, nhưng nhớ kỹ rồi?"
"..."
Người dưới thân, sắc mặt có chút trắng, gương mặt đỏ bừng, rõ ràng cũng xấu hổ cực kỳ.
Liền cái này...còn đùa giỡn nàng ?
"Thẩm tỷ tỷ thật sự là to gan ~"
Lý Khâm đột nhiên cúi đầu, không nói hai lời hôn môi Thẩm Tịnh Xu , đem lưỡi luồn vào một phen khuấy động.
"Ngoo~"
Hôn đến kịch liệt, Thẩm Tịnh Xu lập tức mềm nhũn, cái lưỡi theo Lý Khâm động đậy lăn lộn, quấn giao lẫn nhau, cánh tay cũng tự nhiên mà ôm lấy cổ Lý Khâm.
Dâm mỹ chi khí ở trong trướng nồng nặc, Lý Khâm cuối cùng ngậm lấy cái lưỡi Thẩm Tịnh Xu khẽ hấp, buông ra.
"Khanh Khanh" nàng nắm cái cằm Thẩm Tịnh Xu " Nhưng nguyện cho ta liếm liếm?"
Ánh mát nóng rực, làm cho Thẩm Tịnh Xu cũng nóng, trái tim phanh phanh trực nhảy.
Tên đăng đồ tử này!
Xấu hổ mang theo e sợ rủ xuống tầm mắt, Thẩm Tịnh Xu đến cùng vẫn là gật đầu, nhỏ nhỏ trả lời từng tiếng: ' Được..."
Lý Khâm mừng rỡ như điên, lập tức đem thân thể hướng về phía trước chắp tay, dem đôi tuyết nhũ kia đặt ở trước mặt Thẩm Tịnh Xu.
"Trước thay ta liếm nhũ một cái, ta có chút trướng"
Lời còn chưa dứt, đã sớm không nói lời gì đem một bên tuyết nhủ nhét vào bên môi Thẩm Tịnh Xu, muốn nàng ngậm lấy.
"Ngô ~"
Thanh đạm hương khí bao quanh lấy, Thẩm Tịnh Xu nhắm mắt lại, há mồm ngậm lấy bạch nhũ Lý Khâm, chậm rãi hút.
Đầu ngực cứng rắn, quầng ngực nổi lên nếp uốn, Thẩm Tịnh Xu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng phá cọ chúng, giống như con thú nhỏ đang uống sữa mẹ.
Giương mặt khác bị nhũ thịt bên kia cọ, viên đầu ngực kia cũng thô sáp thỉnh thoảng quét qua lỗ tai nàng.
Thẩm Tịnh Xu hai tay khép nhũ Lý Khâm lại, học bóp ép chúng nó, đầu lưỡi liếm láp lấy nhũ thịt tuyết trắng thơm ngọt.
Hút một bên đã đỏ lên, Thẩm Tịnh Xu lại đổi một bên khác, ôn nhu liếm hôn.
"Ba ~ sách ~"
Thanh âm lấy lòng khiến Lý Khâm hết sức động tình, dần dần hô hấp bất ổn, nàng thực tế thích Thẩm tỷ tỷ của nàng cứ như vậy lấy lòng nàng.
Trong miệng rên rỉ uyển chuyển, Lý Khâm đột nhiên bứt ra, nhanh chóng nâng người lên, đưa lên một đôi ngực tràn đầy, đầu gối cẩn thận di chuyển.
Có chút hướng về phía dưới ngồi, đem hoa tâm ướt át đưa đến trước mặt Thẩm Tịnh Xu " Khanh Khanh, giúp ta liếm một cái"
Thẩm Tịnh Xu mở to hai mắt, chỉ thấy kiều nhụy phấn hồng xinh đẹp, dâm lộ hàng điểm, chóp mũi chạm vào nơi cỏ cây tươi tốt kia, một cỗ mùi thơm tình dục bay ra.
Tư thế rất xấu hổ, bờ môi dường như đều bị dính dịch nhờn.
Tinh thần đều giống như muốn rút ra ngoài, nhịp tim nhanh đến mức không có gì so sánh nổi, nhưng Thẩm Tịnh Xu cũng không ghét cảm giác này.
Nàng chậm rãi hé miệng, nhô ra đầu lưỡi, liếm chút kiều nhụy kia.
Lý Khâm cũng giống như hoa nhi thẹn thùng, có chút run lên
"Khanh Khanh~"
Nàng khàn giọng nói " Đem nước của ta uống hết"
"Ừm ~"
Thẩm Tịnh Xu ôn nhu hôn nàng, đầu lưỡi chọt vào, học Lý Khâm xông đi vào, dâm vào tiểu huyệt vừa mềm vừa gấp.
"A, Ngô...Ân ~"
Lý Khâm trầm thấp rên rỉ, Thẩm Tịnh Xu lúc này mới cảm giác đầu nóng hầm hập, huyệt thịt đều gấp ép chặt lấy đầu lưỡi mình.
Mật dịch chảy đến trong miệng, mang theo mùi Lý Khâm, Thẩm Tịnh Xu ùng ục nuốt một chút, đầu lưỡi cong lên, câu lên một điểm thô ráp.
Bờ môi tiếp lấy mật thần, học đâm vào, Lý Khâm dưới bụng đã sớm tích một làn nóng khô khó nhịn, bị khuấy động, liền dời sông lấp biển.
"A ~"
Ngửa cằm lên, cái cổ thon dài tuyết trắng như nguyệt, đường cong cực kỳ ưu mỹ, giống như loan phượng cao quý nhất.
Đối với Thẩm Tịnh Xu, Lý Khâm xưa nay không có sức chống cực, hoan triều cũng khác với tự an ủi đến lúc mãnh liệt, nàng khó nhịn a một tiếng, dưới bụng bỗng nhiên co lại, cao trào.
Kết thúc rất nhanh, lại đủ thật sảng khoái, bộ ngực Lý Khâm chập trùng, nàng chậm chậm, cẩn thận dịch chuyển đầu gối.
Thẩm Tịnh Xu dưới thân ánh mắt mê ly, cũng đang thở hào hển, hơi thở khô chát chát dâng lên một tầng nước.
Nàng uống nước chính mình.
Dạng này nhận biết để Lý Khâm càng thêm hưng phấn, theo nhau mà đến, nội tâm phình to thỏa mãn cùng phong phú.
trưởng công chúa bá đạo thiên tung cũng chỉ có quay đi quay lại trăm ngàn lần ngón tay mềm, nàng kéo áo choàng của mình qua, thay Thẩm Tịnh Xu lau môi.
Thẩm Tịnh Xu nằm nghiêng bên người nàng, Lý Khâm cẩn thận đem người tiến vào trong ngực, hôn lên cái trán của nàng.
"Mệt mỏi rồi sao?"
Thẩm Tịnh Xu thụ lấy tổn thương, lại bị giày vò lâu như vậy, tự nhiên mỏi mệt, liền tựa vào bộ ngực mềm của Lý Khâm " ừm " một tiếng.
"Vậy nàng ngủ đi" Lý Khâm rất ôn nhu, " ta ôm nàng"
Mí mắt xác thực đánh nhau, nhưng Thẩm Tịnh Xu trong lòng còn có một chuyện.
"Khâm Nhi" nàng lên dây cót tinh thần " Người thật dự định tận diệt Tạ thị sao?"
"..."
Lý Khâm im lặng, bởi vì diệt tận gốc đương nhiên là không thể nào.
Trần quận Tạ thị, đã từng quyền nghiêng đệ nhất quý tộc, cho dù đã suy sụp, cũng vẫn còn danh vọng.
Thái Tông mặc dù từng giận dữ mắng mỏ " Chẳng lẽ ta hoàng tộc họ Lý còn không bằng thế gia vọng tộc suy vi kia sao" cuối cùng vẫn là vì con của mình chọn lựa Lang Gia Vương thị làm chính phi, xưng Giai Nhi giai tế.
Mẫu thân nàng đã từng bởi vì bất mãn những thế gia vọng tộc thông hôn mà xem thường nhân tài mới nổi, xuống một đạo chiếu lệnh, không cho phép ngũ tính thất vọng thông hôn với nhau, kết quả hoàn toàn ngược lại, những thế gia vọng tộc này trong đêm gả nữ nhi, thậm chí đem chiếu chỉ này xem như chứng minh bản thân mình là thế gia vọng tộc.
Cho nên, ngũ tính thất vọng liên hệ tin tức với nhau, chới nói chi là còn có không ít triều thần cầu hôn nữ nhi thế gia vọng tộc này.
Quan hệ có thẻ nói rắc rối khó gỡ cho nên, Lý Khâm mới khiến cho Lý Lâm Phủ phụ trách thẩm án này.
Người này am hiểu nhất việc phỏng đoán thánh ý, lại mạnh vì gạo, bạo vì tiền, kết quả sau cùng nhất định có thể không đắc tội hai bên.
Huống chi, Khanh Khanh của nàng vẫn cần Trần Quận Tạ Thị.
Giang Đông mới xuất hiện gia tộc quyền thế Thẩm thị, Ngụy Tấn cựu quý Trần Quận Tạ Thị, Thẩm Tịnh Xu đã là nữ nhi hai nhà, ngày khác vào cung, phía sau có chổ dựa là ngoại thích, mới có thể cho nàng danh chính ngôn thuận.
Những thứ này Lý Khâm đều có so đo, nàng nhẹ nhàng vén lên tóc mai Thẩm Tịnh Xu " Khanh Khanh là muốn cầu tình sao?"
Thẩm Tịnh Xu im lặng, nửa ngày, nàng lại gật đầu một cái.
"Tạ Đỉnh cùng Tạ Thủ Vân tự nhiên gieo gió gặt bão, nhưng không phải tất cả tộc nhân Tạ thị đều đáng chết"
Dừng một chút, Thẩm Tịnh Xu cọ cái cằm Lý Khâm một chút, lại nói: " Lúc ấy ta, đệ đệ, còn có mẫu thân bị đuổi ra Tạ gia, một đường huynh đã vụng trộm cầm dù giấy cùng chút thức ăn, đưa cho chúng ta"
"Ta nhớ được hắn tên là Tạ Kỳ, mẫu thân nói hắn là do hạ nhân sinh ra, về sau cũng vì Tạ Thủ Vân không dung thứ, nên chuyển qua sống ở Nhất Hộ Miêu tính nhân gia "
"Ừm" Lý Khâm rất ít khi nghe nàng nhắc đến chuyện trước kia, liền có mấy phần hứng thú " sau đó thì sao?"
Thẩm Tịnh Xu lắc đầu " ta cũng không biết nhiều, nhưng bởi vì hắn ngày đó có ân tương trợ, cho nên ta với hắn cũng có thư từ qua lại, mấy ngày trước khi ta đại hôn có nhận một lá"
"Giống như Miêu Tính nhân gia bên kia gặp bất trắc, nhà bị giết, chỉ có đường huynh trốn được một kiếp, liền đến kinh đô"
"Hắn từng đề cập với ta, người Miêu gia tinh thông âm thuật, hắn cũng phải truyền thừa, giỏi đánh đàn, tựa hồ làm linh nhân, hắn còn gửi cho ta một khúc Quảng Lăng...đúng, ta nhớ được hắn lấy nghệ danh gọi là Điền Phục Sinh"
Lý Khâm sửng sốt một chút.
Miêu Tính, tinh thông âm luật, khúc Quảng Lăng...
Miêu, trảm thảo trừ căn để làm ruộng là Điền? Phục Sinh, phục sinh từ cái chết?
Con ngươi Lý Khâm bỗng nhiên co rụt lại, rốt cuộc nghĩ thông suốt một đoạn trăm mối, vẫn không có cách giải trừ quan khiếu, nàng lập tức xoay người, đem áo choàng cấp tốc mặc vào.
"Khanh Khanh, nàng đợi chút cũng đừng đi đâu"
Tiếng nói rơi xuống, Lý Khâm lách mình ra khỏi phòng, vội la lên:
"Hàn Thất, lão Cửu ! Nhanh phá cửa phường, gọi một đội tuần binh, theo ta đi phủ Tương Vương !"