Nếu thực sự thành công, thì giảm chi phí xuống ba trăm lần!
Đối với Long Quốc, tiết kiệm được món tiền lớn như vậy, thì có thể làm được rất nhiều việc.
Thậm chí thành lập thêm mấy đội Thiên Cơ nữa cũng được!
Thư ký Tiền hoàn toàn chấn hãi, anh ta không thể tin nổi nhìn Diệp Bắc Minh: “Thiếu soái Diệp, chuyện này không đùa được đâu, cậu chắc chắn chứ?”
“Nếu chắc chắn, tôi đi báo cáo Long Chủ ngay!”
Diệp Bắc Minh tùy ý gật đầu: “Tôi không thích đùa”.
“Được!”
Thư ký Tiền nhìn Diệp Bắc Minh một cái sâu sắc.
Diệp Bắc Minh như nghĩ đến điều gì, đột nhiên nói: “Đúng rồi, thư ký Tiền, nếu anh không hiểu về dược liệu lắm, thì có thể liên lạc với một cô gái tên là Ngụy Yên Nhiên”.
“Cô ta là người của nhà họ Ngụy ở Long Đô, chủ tịch của công ty dược phẩm Thiên Hương, việc này có lẽ rất đơn giản với anh”.
“Ồ… được”.
Thư ký Tiền cười đầy ý sâu xa.
Anh ta còn cho rằng, Diệp Bắc Minh có gì với Ngụy Yên Nhiên cơ đấy.
Trên thực tế, Diệp Bắc Minh không nghĩ nhiều như vậy.
Chỉ tiện miệng nói thôi.
Ngụy Yên Nhiên đâu biết rằng một câu nói tùy tiện của Diệp Bắc Minh lại mang đến lợi ích lớn cho cô ta?