Định Mệnh Sắp Đặt Ta Yêu Nhau

Chương 20: Trở về



Một chút mưu mẹo cộng thêm độ mặt dày thượng thừa của Hàn Phong, Thiên Nhạc cuối cùng cũng đồng ý về nước với anh. Thật ra lúc anh nói yêu cô thì cô đã mềm lòng rồi. Lý do cô ngó lơ anh là vì muốn làm giá với anh thôi, hành hạ anh một chút để bù lại những tổn thương cô đã chịu đựng. Điều làm cô lo lắng nhất là bản hợp đồng 5 năm với Dior. Đền bù tiền đương nhiên không phải vấn đề. Lúc còn học, cô từng nhận rất nhiều dự án thiết kế, dành dụm được khoản tiền khá lớn dư sức đền. Dù cô không đủ tiền đi nữa thì vẫn còn anh mà. Cái quan trọng với cô là uy tín của một nhà thiết kế, đã kí kết thì không thể tự ý chấm dứt hợp đồng. May là giám đốc gọi tới nói hãng rất ấn tượng với phong cách thiết kế của cô và muốn giữ hợp đồng. Cô có thể về làm việc tại chi nhánh trong nước đồng thời đảm bảo nộp thiết kế đúng hạn, chỉ cần bay qua Pháp tham dự mỗi khi Dior tổ chức sự kiện ra mắt thôi. Cô biết việc này chắc chắn do Hàn Phong xử lí, trong lòng dâng lên chút cảm giác hưởng thụ.

Đã đặt vé, thu dọn hành lý xong, anh và cô sẽ dành ngày hôm nay dạo chơi thành phố Paris lãng mạn, hoa lệ trước khi về nước. Thật tuyệt biết bao! Hai người yêu nhau tay trong tay sánh bước thăm thú tháp Eiffel, tham quan bảo tàng Louvre, công viên Disneyland, đi du thuyền ngắm hoàng hôn trên sông Seine và chụp ảnh lưu lại kỉ niệm ở rất nhiều nơi lần đầu tiên cùng nhau đặt chân tới. Cả hai chỉ mong thời gian dừng lại để mãi mãi chìm đắm trong dư vị ngọt ngào của tình yêu. Một ngày dài thảnh thơi, hạnh phúc trôi qua. Khi màn đêm buông xuống, Hàn Phong lại bị bỏ rơi ngoài ghế sofa, ấm ức đi ngủ. Anh sẽ ráng nhịn cho tới khi đám cưới xong thì trả lại cô gấp mười. Tới lúc đó cô có chạy đằng trời. Bây giờ, Thiên Nhạc không còn sợ anh nữa mà ngược lại anh phải nghe lời cô. Nếu dám ý kiến, cô sẽ bỏ mặc anh không thương tiếc.

" Đi thôi em. " Anh nắm tay cô.

Công ty chuẩn bị sẵn xe chở hai người ra sân bay đồng thời giám đốc điều hành Dior cũng đích thân ra tiễn. Có thể thấy thương hiệu thời trang nổi tiếng này dành sự đãi ngộ đặc biệt cho cô. Máy bay cất cánh bay lên bầu trời trong xanh, lẫn vào tầng khí quyển dày đặc. Khi đi thì đơn lẻ, đau khổ còn khi về thì sánh đôi hạnh phúc. Ngồi trên máy bay, cô sà vào lòng anh ngủ một giấc ngon lành trong lúc anh tranh thủ mở máy tính làm việc. Mấy ngày nay lo đi tìm vợ nên đã trốn việc rồi giờ phải tranh thủ làm nốt. Hàn Phong chính là kiểu người cuồng công việc. Xuống sân bay, anh đưa cô về thẳng Hạ gia để giải thích với ba mẹ vợ và quan trọng là xin cưới bảo bối của anh. Ông bà Hạ ban đầu sửng sốt, ngạc nhiên nhưng sau khi nghe kể liền vui vẻ chấp thuận.

" Ta giao con gái cưng cho cậu. Cậu phải yêu thương, chăm sóc nó cả đời. Thay chúng ta bảo vệ Tiểu Nhạc, cậu làm được không? " Ông Hạ lên tiếng.

" Con chắc chắn làm được. " Anh khẳng định chắc nịch.

" Con gái, con muốn lấy Phong thật không? " Bà Hạ quay sang hỏi lại ý cô.

" Vâng ạ. " Cô gật đầu.

" Tốt rồi. Cuối cùng con gái mẹ đã được gả cho người con yêu rồi. " Bà ôm cô vào lòng.

Anh xin phép ông bà Hạ đưa cô về thăm Hàn gia. Bà Hàn thấy cô, không giấu nổi niềm hạnh phúc dâng trào. Cô đã trở về tức là con trai bà đã thành công. Cũng may là anh mang được Thiên Nhạc về chứ không là bà từ mặt anh luôn rồi. Cô vào bếp phụ nấu ăn còn anh thì ngồi đó ngắm vợ, bị mẹ mắng cho té tát.

" Nhìn cái gì mà nhìn. Không có giúp ích được cái gì hết. "

Bây giờ trong mắt mẹ anh chỉ có con dâu thôi còn đứa con trai là anh bà đã vứt xó rồi. Mà không chỉ mẹ anh, em gái thường ngày thấy anh là quấn quýt theo chân còn bây giờ mới đi học về đã bám dính cô. Còn cô cũng chẳng thèm ngó ngàng gì tới anh. Anh thấy bản thân giống như đồ thừa ở căn nhà này. Tất cả món ăn đã chuẩn bị xong. Bà Hàn bảo cô lên phòng tắm rửa nhưng cô để vali ở nhà rồi, không có đồ để thay. Bà sớm đã chuẩn bị rất nhiều quần áo cho cô. Dắt cô lên phòng con trai, mở tủ ra, một bên là đồ của cô, một bên là đồ của anh. Cô nhanh chóng vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Bước ra ngoài, thấy anh thì giật mình. Lúc nãy, cô quên khóa cửa phòng tắm không ngờ anh lại ngồi ở đây nãy giờ.

" Em thích tổ chức đám cưới vào ngày nào trong tháng này? " Anh hỏi.

" Tháng này? " Cô ngớ người ra.

" Đúng. "



" Nhanh quá rồi. Hay là tháng sau đi. "

" Không. Anh không chờ nổi nữa. "

" Em đã đồng ý lấy anh đâu. " Cô chu mỏ đáp lại.

Hàn Phong đập tay xuống ghế bảo cô tới ngồi cạnh anh. Cô đi lại lập tức bị anh đè xuống.

" Không phải lúc nãy em đã đồng ý rồi sao? Muốn chối à? Em xem mẹ đã mua quần áo cho em bỏ chung vào trong tủ đồ của anh, cũng trang trí phòng lại luôn rồi. "

" Nhưng đám cưới trong tháng này thì vội quá. "

" Cuối tuần sau. "

" Anh..... "

Hàn Phong hôn xuống, khóa miệng cô lại.

" Còn nói nữa có tin anh ăn sạch em không? Hửm. " Anh đe dọa.

" Được. Em đồng ý. Bỏ em ra đi. " Cô chỉ còn cách chịu thua anh.

Anh đã trở về dáng vẻ bá đạo trước đây rồi. Cô thấy nhớ cái bộ dạng con sen của anh quá đi. Hôm nay đã là cuối tuần rồi. Một tuần nữa sẽ đám cưới. Tốc độ này nhanh như tên lửa vậy. Cô cúi xuống nói vào tai anh, nhanh chân chạy xuống dưới nhà.

" Ác ma. Em không gả đấy. "

Cô nhóc này liều lĩnh thật lại dám mắng anh là ác ma. May cho cô là chạy nhanh đấy. Để anh bắt được thì không đời nào tha cho cô. Hàn Phong sớm đã chuẩn bị mọi thứ. Anh đã đặt sẵn hết rồi giờ chỉ cần dẫn cô đi xem thôi. Với năng lực của anh thì ngày mai cưới cũng còn được huống gì là cuối tuần sau. Thiên Nhạc thấy anh khẩn trương như vậy thì rất vui nhưng trong lòng có chút lo sợ. Một tuần nữa, cô sẽ kết hôn, chính thức trở thành vợ của anh. Cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.