Xúc xắc hiện hai nút, đi hai bước, "Để đối phương tự sướng cho mình một phút không được bắn".
Đồ Sơn Cửu nhìn thấy "Một phút không được bắn" thì cười ra tiếng, "Xời ~ Ai mới một phút mà đã bắn chứ, quả là xem thường người khác."
Diệp Sanh đột nhiên nhớ tới lần đầu Đồ Sơn Cửu phịch nàng, hình như còn chưa đến một phút...... Bất quá nhìn thấy tiểu hồ ly hứng thú bừng bừng như vậy cũng không nỡ bóc trần nàng.
"Bắt đầu đi Sanh Sanh."
Đồ Sơn Cửu giữ nguyên tư thế ngồi, đối diện Diệp Sanh, đại côn thịt dưới háng đã sớm nhất trụ kình thiên, Diệp Sanh cúi đầu nhìn côn thịt, nuốt nuốt nước miếng, nhịn xuống huyệt ướt át, đưa tay nắm lấy cây gậy cương lên.
Xúc cảm quen thuộc, vẫn cứng như vậy, nóng như vậy! Diệp Sanh vừa tuốt vừa quan sát mặt Đồ Sơn Cửu, có thể do côn thịt bị bỏ rơi lâu quá, mới vừa bị nắm lấy đã sướng không chịu được, Đồ Sơn Cửu không nhịn được nhắm mắt lại nhẹ nhàng hút khí.
Ngày thường tuốt gậy cho nàng cũng tính là thường xuyên, gân xanh trên cây dương vật này nổi lên thế nào Diệp Sanh đều đã thuộc nằm lòng, đương nhiên biết nơi nào mẫn cảm.
Diệp Sanh một tay khoanh quy đầu lại vặn xoắn, một tay nắm thân gậy nhanh chóng tuốt, quy đầu và thân gậy truyền đến khoái cảm liên miên không ngừng, Đồ Sơn Cửu bị kích thích đến trợn mắt, thở dốc dồn dập, cố hết sức nhịn xuống xúc động bắn tinh.
"Sanh Sanh...... Em cũng thật tàn nhẫn...... Trực tiếp xài tuyệt chiêu." Đồ Sơn Cửu nhìn Diệp Sanh miễn cưỡng lộ ra tươi cười, nhẫn nhịn khá là vất vả.
"Tiểu Cửu lúc nào cũng lâu ra, chút xíu vầy chắc là không bắn đâu nhỉ."
Diệp Sanh như một tiểu ác ma, đắc ý mà "nhỉ" một tiếng, tốc độ tuốt càng lúc càng nhanh, lòng bàn tay cọ xát gân xanh càng ngày càng nóng, Đồ Sơn Cửu một tay chống sô pha, nhịn xuống khoái ý, vội vàng nói, "Một phút tới rồi...... Buông tay đi......!"
Đương nhiên đã sớm vượt qua một phút, Diệp Sanh buông bàn tay ra, nhìn thấy bộ dạng Đồ Sơn Cửu như vừa được tha mạng, buồn cười, ngày thường đều là nàng trêu chọc mình, đè mình ra hôn đè mình ra địt, bây giờ khó khăn lắm mới tóm được cơ hội hòa nhau một ván, Diệp Sanh cảm thấy vui vẻ vô cùng, có một loại khoái cảm như trở mình thành chủ nhân.
Đồ Sơn Cửu thở hổn hển, cảm thấy mẫn cảm nơi quy đầu đã dần giảm xuống, mới dần bình tĩnh lại, nếu thật sự bắn ra thì mất mặt lắm.
Tương Dao vẫn luôn ở cạnh xem trò, không khỏi cười nhạt một tiếng, trào phúng Đồ Sơn Cửu, "Hóa ra Hồ tộc các ngươi lại không chịu nổi "vất vả" như vậy sao, đã được bao lâu đâu, thế mà đã xong rồi à?"
Đồ Sơn Cửu cũng không giận, dù sao vừa rồi nàng cũng được sướng, không nhanh không chậm nói, "Sanh Sanh nhà ta đêm nào cũng tuốt dương vật ta, ăn dương vật ta, đương nhiên biết nơi mẫn cảm nào của ta có thể bị làm cho cực sướng, lần này chỉ hơi kịch liệt mà thôi, ngày thường quyền chủ động đều thuộc về ta, ta đè Sanh Sanh ra địt cả đêm cũng không hề hấn gì."
"Hứ......! Dâm hồ, dâm phụ!" Tương Dao thầm mắng một tiếng, tưởng tượng đến hình ảnh Diệp Sanh bị Đồ Sơn Cửu đè ra địt cả đêm, nội tâm dâng lên ghen tuông, thế mà nàng lại có chút ghen ghét! Rõ ràng, tối hôm qua nàng cũng tính địt Diệp Sanh cả đêm, nhưng tiếc là không có cơ hội đó.
Diệp Sanh thấy hai người lại lau súng cướp cò, vội tiến lên nói sang chuyện khác, "Tiếp theo đến lượt Tương Dao, Tương Dao, nhanh đi."
Diệp Sanh đưa xúc xắc cho Tương Dao, Tương Dao tâm thần không yên ném ra, một nút, "Liếm lồn đối phương một phút".
"Hả...... Để Tương Dao liếm em sao?...... Cô ta...... Nguyện ý sao?"
Diệp Sanh có chút không xác định, dù sao bị liếm lồn người sướng chính là mình, Tương Dao thoạt nhìn sẽ không làm gì gây hại cho mình, hơn nữa con rắn xấu xa này tính tình cao ngạo như vậy, chưa chạm đã ngại mình "Dơ", nàng thật sự sẽ liếm sao? Bất quá Diệp Sanh vẫn thức thời dạng háng ra, tiểu huyệt ở chân tâm như ẩn như hiện, dâm thủy lấp lánh dưới ánh đèn trông càng thêm ngon miệng.
Tương Dao trầm mặc một lát, cho đến khi thoáng nhìn thấy Diệp Sanh mở rộng chân ra, huyệt khẩu hơi hơi đóng mở, dâm thủy tràn lan, thập phần mê người, dương vật dưới háng lại sưng thêm một phần, nàng thế mà lại...... Thật sự nảy sinh xúc động vùi đầu ăn cái dâm huyệt này của con người!
"Nàng ta không liếm thì thôi, nhường cơ hội này lại cho ta đi."
Đồ Sơn Cửu thì lại rất vui lòng, liếm liếm môi, đang chuẩn bị cúi người ngậm lấy tao huyệt, Tương Dao lại trước một bước ngồi xổm trước sô pha, ôm lấy eo Diệp Sanh kéo về phía trước, lại banh hai chân ra, tiểu huyệt không hề che đậy bại lộ trước mắt nàng, Tương Dao chỉ cảm thấy huyết khí dâng lên, không chút do dự vùi vào giữa hai chân, há mồm to ăn lồn.
Mùi dâm thủy ngập mồm, dâm như vậy, nhiều nước như vậy, quả nhiên là dâm phụ. Tương Dao vừa thầm ghét bỏ vừa vươn đầu lưỡi điên cuồng đòi dâm thủy.
Lưỡi rắn linh hoạt hơn lưỡi người nhiều, Tương Dao khi thì liếm láp khe thịt, khi thì ngậm lấy âm đế phía trên, đầu lưỡi khiêu khích hột thịt từng chút, làm cho Diệp Sanh hứng tình tăng vọt hơi hơi lay động thân mình, sau đó nàng thè lưỡi vào trong huyệt khẩu, bắt chước động tác giao hợp không ngừng ra vào liếm láp, lại một trận khoái cảm đánh úp lại, Diệp Sanh cảm thấy dưới kỹ năng lưỡi cao siêu của Tương Dao, nàng đã sắp hóa thành một vũng nước.
"Ớ ớ ớ ~...... Nhột quá...... Sướng quá...... Chịu không nổi...... Xà Xà...... Nhẹ lại đi...... Muốn mạng......"
Đây là thiên phú của loài rắn sao? Khẩu giao thật là lợi hại! Diệp Sanh không tự chủ được kêu dâm ra tiếng, quá sung sướng rồi, thân mình nàng bủn rủn không chịu nổi, đôi tay chống lên sô pha, thẳng lưng đưa lồn vào miệng Tương Dao, nhưng tứ chi mỏi đến không còn sức lực, lại bị lún vào trong sô pha lung tung vặn vẹo.
Tương Dao ghét bỏ nàng lộn xộn, ghì chặt nàng trên sô pha, đầu lưỡi tiếp tục ra sức liếm lồn bú hột, làm cho Diệp Sanh sắp sửa cao trào.
"Một phút tới rồi! Tới rồi......!"
Đồ Sơn Cửu canh giờ vội kêu dừng, Tương Dao lại không có ý dừng lại, ngậm âm đế dùng sức bú liếm. Diệp Sanh trước đây vốn dĩ đã chảy không ít nước, âm đế dị thường mẫn cảm, khẩu kỹ của Tương Dao cứ như sẽ toy biết hút, căn bản không phải tốc độ của con người, Diệp Sanh rốt cuộc nhịn không được, hẩy eo co rút một trận, bị liếm cao trào.
Huyệt khẩu Diệp Sanh vẫn chống lên môi Tương Dao, thân mình co giật, cho đến khi cao trào kết thúc mới bình phục lại.
"A! Dâm phụ nhiều nước." Tương Dao đứng dậy rời đi, mặt vô cảm rút khăn giấy trên bàn trà lau lau dâm dịch nơi khóe miệng.
Diệp Sanh thở hổn hển, vừa tận hưởng dư vị cao trào vừa trộm ngắm Tương Dao, một từ đột nhiên hiện lên trong não nàng, "gậy rung hình người". Tưởng tượng đến liền nhịn không được cười trộm, kỹ thuật này của Tương Dao có thể sánh với mấy món sẽ toy chạy bằng pin, thế mà nàng còn không biết xấu hổ mắng mình là "Dâm phụ", rõ ràng kỹ thuật liếm lồn của nàng cao siêu như vậy, quả nhiên là ưu thế chủng tộc.
"Sanh Sanh, em ổn chứ?" Đồ Sơn Cửu vội ôm Diệp Sanh, quan tâm hỏi nàng.
"Vẫn ổn......" Diệp Sanh điều chỉnh một chút, cầm lấy xúc xắc, "Tiếp theo tới lượt em."
Xúc xắc ném đi, ba nút, nội dung là, "Liếm dương vật cho hai người trong hai phút".
Đồ Sơn Cửu mừng thầm, đứng phắt dậy, chỉa dương vật về phía miệng Diệp Sanh, Diệp Sanh duỗi tay nắm lấy, quay đầu nhìn nhìn Tương Dao, nói, "Tương Dao, cô cũng lại đây."
Tương Dao làm bộ như không tình nguyện mà thong thả dạo bước, dưới thân hai cây dương vật đã sớm ngổng lên thật cao, khi đi đến trước mặt Diệp Sanh còn búng búng lên thoạt nhìn rất hăng hái, hoàn toàn khác với vẻ lạnh lùng băng sương của chủ nhân.
Diệp Sanh cũng không chậm trễ, tay trái nắm dương vật Đồ Sơn Cửu, tay phải nâng hai cây dương vật của Tương Dao, trước tiên lễ phép dùng môi chụt chụt ba cái quy đầu tròn coi như chào hỏi.
Đồ Sơn Cửu và Tương Dao đều bị kích thích đến hít hà một hơi, ổn định khoái ý, Diệp Sanh giơ tay tuốt mấy cái, trước ngậm lấy quy đầu Đồ Sơn Cửu, xoay đầu phun ra nuốt vào dương vật, rồi lại quay đầu về phía Tương Dao, vươn đầu lưỡi, liếm thân gậy của hai cây côn thịt.
Diệp Sanh cảm thấy ăn hai cây dương vật của Tương Dao hệt như ăn phần kem hai người, lần này nàng chọn cách khác, nắm gộp hai cây dương vật lại, liếm xong hai quy đầu tròn và mã nhãn liền vươn đầu lưỡi liếm khắp chung quanh gậy, cho đến khi lớp ngoài côn thịt đều ướt đẫm, sau đó đầu lưỡi mới chui vào chỗ hai cây dán sát, liếm láp qua lại đều đều, cuối cùng dùng đầu lưỡi tách hai cây côn thịt ra, một cây dùng cọ mặt mình cây kia thì bôi nước miếng.
Tương Dao cúi đầu, phát hiện Diệp Sanh chơi hai cây gậy của nàng như chơi đồ chơi, bất quá nàng không ngại, chỉ hy vọng Diệp Sanh ngậm lấy dương vật nàng nhanh một chút, nhưng Diệp Sanh lại như muốn đối nghịch với nàng, bôi đầy nước miếng lên dương vật nàng xong lại quay đầu ngậm lấy côn thịt của con hồ ly kia, phun ra nuốt vào.
Vốn dĩ Đồ Sơn Cửu nhìn thấy Diệp Sanh liếm dương vật Tương Dao kỹ như vậy có hơi ghen ghét, kết quả Diệp Sanh trực tiếp nuốt côn thịt nàng vào, vẫn là cái miệng nhỏ quen thuộc, vừa ướt vừa trơn hút dương vật nàng thoải mái vô cùng.
Đồ Sơn Cửu phát ra tiếng rên rỉ sung sướng, cúi đầu vuốt ve tóc đẹp của Diệp Sanh, khích lệ nàng, "Cái miệng và cái lưỡi của Sanh Sanh vẫn giỏi như vậy, liếm dương vật xuất sắc quá đi."
Tương Dao vừa nghe, mày nhíu lại, thoáng đi một bước nhỏ về phía trước, chỉa dương vật chọc vào mặt Diệp Sanh, không vui nói, "Ta nữa."
"Đừng nóng vội, từ từ sẽ tới."
Diệp Sanh đành phải túm cả ba cây dương vật lại, đối diện với ba quy đầu tròn, sau đó vươn đầu lưỡi chống lên mã nhãn, liếm lên mã nhãn rồi rà xuống tới gốc gậy, lúc thì thuận theo chiều kim đồng hồ, lúc thì ngược chiều kim đồng hồ, liên tục họa hình tam giác, liếm sạch cả ba quy đầu tròn.
Cảm giác thời gian đã đến, Diệp Sanh buông ba cây dương vật của hai người ra, tiếp theo, lại đến lượt Đồ Sơn Cửu ném xúc xắc.