Điện Đức Hoàng

Chương 569: 569




“Anh...!anh muốn làm cái gì?”
Lâm Ngọc Hân vô thức lùi về phía sau một bước, mà cô lùi lại một bước, Trần Hùng lại cười híp mắt tiến về phía trước một bước.
Rất nhanh, Lâm Ngọc Hân đã bị Trần Hùng ép lùi đến một góc của bức tường.
Sau đó, tay Trần Hùng chống lên bức tường đối diện, một tay nắm cằm Lâm Ngọc Hân: “Anh muốn em lấy thân bồi đắp
Gương mặt Lâm Ngọc Hân nhanh chóng đỏ bừng, tuy nhiên cô lại không phản kháng, chỉ là toàn thân căng cứng, hai mắt nhắm chặt lại.
Lần này, Trần Hùng không lùi bước nữa, anh dùng hai tay nâng mặt Lâm Ngọc Hân lên, hôn lên môi cô.
Lúc này, Lâm Ngọc Hân chỉ cảm thấy toàn thân giống như có một luồng điện xẹt qua vậy, dần dần, cơ thể căng cứng của cô cũng trở lên thả lỏng.
Trần Hùng ôm chặt lấy cô, mà Lâm Ngọc Hân cũng vô thức ôm chặt Trần Hùng, sau một trận triền miên, Trần Hùng dứt khoát bế cả người cô lên, đi vào phòng ngủ.

“Ngọc Hân, chúng ta chính thức bắt đầu nhé, được không?”
Trần Hùng dịu dàng dùng tay vuốt tóc Lâm Ngọc Hân, hỏi ý kiến cô.

Lâm Ngọc Hân nằm trên giường, tim đập thình thịch, giống như những con nai nhỏ chạy qua vậy, thật ra cô vẫn luôn mong chờ giây phút này, đồng thời, cũng có chút sợ hãi giây phút này.

Trước kia bọn họ có vô số cơ hội như vậy, nhưng hai người vẫn không đi đến bước cuối cùng, dù sau quãng thời gian sáu năm trống vắng cũng cần phải làm quen lại.
Cũng chỉ có hai người thật sự yêu nhau, mới có thể chịu được thử thách của tình yêu mà thôi.

Mà hôm nay, mọi thứ đều đã vào nề nếp rồi, Trần
Hùng không phải giả vờ quân tử nữa, Lâm Ngọc Hân cũng không cần giả vờ dè dặt nữa,
Vốn dĩ bọn họ là vợ chồng, hơn nữa cũng đã sớm có con gái rồi, cho nên mọi chuyện bọn họ làm bây giờ đều là hợp pháp.

"Um."
Lâm Ngọc Hân nhìn khuôn mặt đẹp trai của Trần Hùng, trong lòng có sự thích thú không nói lên lời, trên mặt tràn đầy mê mẩn.
Cô cảm thấy mình rất may mắn, may mắn vì mình có thể gả cho một chồng mà mình thích, đồng thời cũng yêu mình sâu đậm.

Cô muốn cho anh mọi thứ của mình, không cần phải keo kiệt.
Trần Hùng cười với Lâm Ngọc Hân, sau đó dịu dàng tiến hành động tác tiếp theo.
Lâm Ngọc Hân cũng bắt đầu phối hợp, từ sự xa lạ lúc đầu trở lên thành thạo, cuối cùng linh hồn của hai bọn họ cùng nhau thăng hoa.
Ngoài cửa sổ, một hàng chim sẻ đứng trên cây hót líu lo, song túc song phi.
Trong biệt thự, một đôi thần tiên hiệp nữ cuối cùng sau đêm đó của sáu năm trước, lại đi đến bước này.
Sau khi xong chuyện, gương mặt Lâm Ngọc Hân tràn đầy mãn nguyện, cô nằm trong lòng Trần Hùng, dùng ngón tay vẽ vẽ trên lồng ngực Trần Hùng.

“Chồng ơi, mấy năm nay anh ở nước ngoài, có đối xử dịu dàng thế này với người phụ nữ nào khác không?”
Quả nhiên, phụ nữ trên thế giới đều như vậy, sau khi đi đến bước này, thì bắt đầu đào sâu gốc rễ.
Lúc trước Nghiêm Vu Tu nói với Trần Hùng những lời này anh còn không tin, bây giờ Trần Hùng thật sự tin rồi, đây quả thật là tính cách của phụ nữ.
Trần Hùng vội vàng lắc đầu, nói: “Sáu năm nay anh lúc nào cũng nhớ đến em, trong tim đã sớm không thể có người phụ nữ nào khác nữa rồi, sao có thể dịu dàng thế này với người phụ nữ khác chứ?”
Trần Hùng quả thật không nói dối, từ sau khi anh cùng với Lâm Ngọc Hân đêm đó, trong lòng anh quả thật không thể chứa được người phụ nữ nào khác.
Những đây chỉ là phương diện tinh thần mà thôi, về phần phương diện thân thể, sáu năm mà không động vào người phụ nữ nào thì tuyệt đối không thể nào.
Trần Hùng là điện chủ của Thiên Vương điện, nếu như anh không chứng minh mình là đàn ông, có thể sẽ bị người khác chế cười, làm sao thu phục được người khác chứ?


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.