Địa Ngục Trần Gian

Chương 100: Song tử



Tiếng hoan hô bên ngoài đương nhiên là của Vĩnh Dạ, đối lập với không khí trong phòng, mọi người không ai nói gì, vì thông tin đó thật sự khiến người ta thất vọng...

Cả huyền môn, tất cả người của nhóm Tiểu Châu Thiên, chỉ có một nhóm vượt qua được một vòng, mà hiện tại, vòng thứ hai vừa mới bắt đầu, đã bị giải quyết trong chớp mắt, cũng có nghĩa là, toàn quân tiểu châu thiên hoàn toàn bị tiêu diệt.

Tiểu Châu Thiên đã như vậy, nhóm của đại châu thiên sẽ đi về đâu? Phải biết rằng, đây là ý kiến mà Vĩnh Dạ đề xuất ra, nếu như không có năng lực đàn áp lại, bọn chúng sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy!

Vậy nên mặc dù mọi người có mặt đều nói dựa vào nhóm đại châu thiên để đảo ngược tình thế, nhưng sắc mặt ai cũng khó coi.

Dù gì đấy cũng chỉ là lời nói sáo rỗng, ai cũng đều hiểu rõ thế cục.

Vì nhóm tiểu châu thiên đã thất bại, tôi cũng không thể lãng phí thời gian nữa, thông qua trận đánh với Trương Long Hồng, tôi ý thức được một chuyện, đó là năng lực hiện giờ của tôi vẫn chưa đủ, cho dù có bị trọng thương, cũng chỉ mới đánh được một kẻ lưỡng trọng thiên như Trương Long Hồng mà thôi, đó cũng là lý do vì sao trước đó Trương Long Hồng đánh giá thấp tôi.

Nghe Tiểu Phật Gia nói, muốn bước vào bán bộ tiên thiên phải qua chín tầng trọng thiên, Trương Long Hồng cũng chỉ vừa mới bước chân vào bán bộ tiên thiên, đánh với hắn ta tôi đã phải khổ chiến rồi, tôi có tư cách gì để đi đấu với kẻ khác, quan trọng nhất là, tôi ý thức được một chuyện, trước mặt Long Chính sư huynh, người đã đến được tầng thứ tám trọng thiên, tôi hoàn toàn không có sức để đánh trả.

Trương gia chúng tôi có kẻ mạnh bát trọng thiên, vậy vĩnh Dạ cũng không thể không có, thậm chí, đến kẻ mạnh cửu trọng thiên cũng có thể có!

Với thực lực hiện giờ của tôi, dựa vào gì mà đấu lại người khác?

Nhưng tôi không hề cảm thấy lung lay, ngược lại ý chí chiến đầu càng mạnh mẽ hơn, đúng, muốn trở nên mạnh mẽ thì sự kích động cũng phải cuồng nhiệt hơn, kẻ mạnh thì sao? Kẻ mạnh không phải là để cho người khác dẫm lên sao?

Cứ chờ đó, các ngươi không phải là hòn đá ngáng đường mà sẽ trở thành đá lót đường cho ta!

Ánh mắt tôi lạnh lẽo, đi thẳng về phòng mình, đại sư huynh cũng đi theo, nhìn tôi thở dài: "Long Tâm, đệ đừng kích động như vậy, nếu như lần này không có Long Chính sư huynh tới, còn có lời của Ngọc Dương sư thúc, chuyện không dễ giải quyết như vậy, đệ lẽ nào đã quên mất lần trước ra tay với đồng môn đã có kết cuộc thế nào sao?"

Tôi dừng lại nói: "Hắn ta sỉ nhục huynh."

"Ta biết" đại sư huynh cười khổ, "Ta quen rồi, không sao cả."

"Đệ không quen được, hắn đã muốn sỉ nhục, vậy đệ sẽ đánh hắn, hắn không biết hối cải, đệ sẽ tiếp tục đánh, đánh đến khi nào hắn không dám nói nữa thì thôi." Tôi lạnh giọng nói.

"Đệ thay đổi rồi." đại sư huynh nhìn tôi thở dài.

"Rất nhiều người nói như vậy, nhưng con người luôn thay đổi không phải sao?" tôi nói.

Khi tôi cùng đại sư huynh rời đi, kỳ thực cả hai chúng tôi đều không để ý tới trong một góc đại điện, Long Linh sư tỉ lặng lẽ đứng đó nhìn theo bóng chúng tôi.

Chuyện vừa rồi cô ấy đã nhìn thấy hết, từ đầu tới cuối, cô ấy đều dõi theo.

Trong đôi mắt xinh đẹp đó ẩn chứa những điều người khác không thể nắm bắt được.

Sau cùng cô ấy thở dài rồi quay người bỏ đi.

Trở về phòng, tôi nhìn đại sư huynh nói: "Đúng rồi, sư huynh, Long Chính sư huynh là người thế nào, đệ thấy các đệ tử trong đại điện đều có vẻ tôn trọng anh ta, hơn nữa, anh ấy còn bắt Long Hồng phải xin lỗi và tự vả miệng, Long Hồng lại làm theo ko dám cãi."

"Anh ấy là đệ tử đời đầu của Trương gia chúng ta, hiện giờ là một trong hai song tử tinh của Trương gia." Đại sư huynh có chút buồn rầu nói.

"Song tử tinh?" tôi ngẩn ra hỏi.

Đại sư huynh nói: "Đúng vậy, Trương gia chúng ta từ trước tới nay luôn chọn ra đệ tử đời đầu của Long Phong và Hổ Phong, sau cùng để trưởng môn chọn ra một người kế thừa, người còn lại là phó, nhiệm kỳ trước song tử tinh của Trương gia là sư phụ của chúng ta và Ngọc Dương sư bá."

Tôi sững lại, "Long phong và Hổ Phong? Vậy người còn lại là ai?"

"Trước đó là ta." Đại sư huynh cười gằn.

Nghe thấy đại sư huynh nói vậy tôi sững lại, tôi hiểu ý của anh ấy, trước đây, cũng có nghĩa là hiện giờ anh ấy đã không phải là song tử tinh của Trương gia nữa rồi...

'Từ lúc đan điền của ta không thể chữa được nữa, vị trí của ta đã bị tước mất, bị một đệ tử của Hổ Phong kế thừa mất rồi..."đại sư huynh nói.

Tôi ngẩn ra, "Ai?"



"Trương Long Kiếm!" đại sư huynh nói, lập tức ánh mắt dần dần trở nên kiên định trở lại: "Kỳ thực trong lòng ta không cam tâm, danh hiệu đó, rõ ràng thuộc về Long Phong chúng ta..."

Tôi có thể cảm nhận được sự không cam tâm của đại sư huynh, nhìn thẳng vào đại sư huynh, tôi không biết phải nên nói gì.

Lúc này đại sư huynh nhìn tôi, "Nhưng vẫn may, giờ có đệ xuất thế rồi, sau này danh hiệu song tử tinh chắc chắn sẽ lần nữa quay lại với Long Phong chúng ta!"

Tôi biết rõ, đại sư huynh tự biết đan điền của mình không có hy vọng phục hồi, vì thế đặt hy vọng lên tôi.

Trong lòng tôi càng thêm quyết tâm phải tìm cách giúp đại sư huynh hồi phục, lập tức nhắm mắt lại, chữa trị vết thương của mình.

Chu quả đan thật sự hữu dụng, lúc đó thương thế của tôi đã tương đối hồi phục, quan trọng là tôi phát hiện, trước đó mới chỉ đả thông được một huyệt đạo trong sát kiếm mạch, không biết từ lúc nào lại đã khai thông được hai huyệt đạo!

"Rất bình thường, khổ luyện không phải là cách tu luyện nhanh nhất, chỉ cần không ngừng chiến đấu, mới có thể nhanh chóng đột phá, đặc biệt là đánh cược với mạng sống, vừa rồi ngươi với Trương Long Hồng đã đánh cược bằng mạng sống của mình, cho nên giờ tu vi có tiến bộ là chuyện dĩ nhiên." Tiểu Phật Gia lên tiếng.

Tôi gật đầu, hít sâu một hơi rồi nói: "Xem ra Hoa Sơn luận đạo chính xác là một bữa tiệc, tại đây ta có thể tìm được những đối thủ vừa tầm với mình, sau đó sẽ có đột phá!"

"Không sai, vừa rồi ngươi dùng sát kiếm, ta rõ ràng cảm nhận được, sự lĩnh ngộ của ngươi với sát kiếm đã có tiến triển, nói thế nào nhỉ, ta thấy nhiều nhất ba bốn ngày nữa, sát kiếm mạch của ngươi sẽ được đả thông, đến lúc đó ngươi sẽ bước vào cảnh giới nhất trọng thiên." Tiểu Phật Gia nói.

"A? nhất trọng thiên?" tôi ngẩn ra hỏi.

"Cái đó, cũng trách ta trước đó không giải thích rõ ràng với ngươi, thế gian này, đạo thuật, phật pháp nhiều như vậy, không thể nào đều giống nhau cả, chắc chắn có phân thành cao thấp rồi." Tiểu Phật Gia nói.

Tôi gật gù.

"Vậy nên đạo thuật và Phật Pháp đều phân thành bốn cấp thiên địa huyền hoàng, đương nhiên, mấy loại đạo thuật như bắt quỷ trừ tà không được phân thành cấp, những thứ đó không nói đến, lấy sát kiếm của ngươi ra làm ví dụ, sát kiếm hoàn chỉnh chính là huyền cấp kiếm pháp!" Tiểu Phật Gia nói.

"Vậy hiện giờ..." tôi do dự hỏi

"Hiện giờ đương nhiên là huyền cấp kiếm pháp khiếm khuyết rồi, kẻ mạnh đại châu thiên thông thường chỉ có thể sử dụng hoàng cấp đạo pháp và phật pháp mà thôi, chỉ có cấp tiên thiên mới có thể tùy ý sử dụng huyền cấp đạo pháp, tên Trương Long Hồng đó vận may cũng không tồi, mới ở cấp độ đại châu thiên mà đã luyện thành phật pháp huyền cấp rồi, mặc dù vẫn còn khiếm khuyết, nhưng cũng rất lợi hại!" Tiểu Phật Gia nói.

Nghe Tiểu Phật Gia nói vậy, tôi cũng hiểu ra.

Tôi nhìn Tiểu Phật Gia nói: "Huyền cấp đạo pháp đó rất mạnh ư?"

"Mạnh!" Tiểu Phật Gia trả lời: "Sát kiếm của ngươi coi như là cấp thấp nhất của huyền cấp kiếm pháp, kể cả là như vậy, sát kiếm hoàn chỉnh có thể dễ dàng thổi bay một chiếc xe! Ngươi nói mạnh hay không?"

Tôi ngẩn ra, nhìn vào tay mình, không ngờ bản thân lại nắm được sức mạnh lớn đến vậy, sát kiếm hoàn chỉnh có thể dễ dàng thổi bay một chiếc xe?

Đó mới là cấp thấp nhất của huyền cấp kiếm pháp!

"Vậy uy lực của huyền cấp cao nhất là gì?" tôi ngạc nhiên hỏi.

"Đại khái là có thể trong chớp mắt thiêu rụi một chiếc xe tải, rất mạnh! Nếu nói hoàng cấp là sức mạnh mà con người có thể nắm bắt được, thì chiêu thức của huyền cấp có thể nói là siêu nhân cũng không quá lời." Tiểu Phật Gia nói.

Tôi lại hít một hơi, huyền cấp đã khủng khiếp vậy rồi, thế còn cấp cao hơn là địa cấp thì như nào?

Tiểu Phật Gia cười cười: "Địa cấp, chỉ có những cao thủ có cảnh giới kim đan mới dùng được, cụ thể ta cũng không thể nói được rốt cuộc mạnh tới mức nào, nhưng ngươi thử nghĩ xem, kẻ mạnh ở cảnh giới kim đan mới dùng được chiêu thức đó, khủng khiếp tới mức nào."

"Thiên cấp thì sao?" tôi vội vàng nói.

"Ngoại trừ gia tộc bán thần còn giữ lại đạo thuật thiên cấp tàn lưu ra, có lẽ trên thế giới này không còn nữa." Tiểu Phật Gia nói.

Nói xong, Tiểu Phật Gia đột nhiên giật mình nói: "Nhưng công pháp lại có phân chia, thiên thần đoạn thể thuật của ngươi, chính là công pháp thiên cấp."

"Vô thượng kiếm thể thì sao?" tôi hỏi.

"Kể cả là kiếm tu hiếm có yếu nhất cũng là công pháp thiên cấp, vô thượng kiếm thể là một trong những chiêu thức mạnh của kiếm tu hiếm có, ta cũng không biết phải dùng cấp độ nào để hình dung." Tiểu Phật Gia nói.



Vượt qua cả công pháp thiên cấp!

Tôi coi như đã hiểu được tại sao vô thượng kiếm thể lại khủng khiếp và kỳ quái như vậy, loại công pháp kinh khủng đó, hiện giờ tôi có một ảo giác, cảm thấy bản thân có thể bị ông trời ghét bỏ, bước ra khỏi cửa ngộ nhỡ bị sét đánh trúng không chừng.

"Nói thật, ta rất tò mò về vô thượng kiếm thể của ngươi, kiếm mạch đầu tiên được khai mở, liền có thể sử dụng được kiếm pháp huyền cấp thấp nhất, chờ đến lúc cả chín đạo kiếm mạch đều được khai thông, kiếm thứ chín, nói không chừng chính là kiếm pháp địa cấp chưa hoàn chỉnh, thậm chí còn có thể là đại cấp kiếm pháp hoàn chỉnh ấy chứ!" Tiểu Phật Gia hứng thú nói.

Tôi mím môi cười: "Vậy ta cũng không dùng được."

"Lúc đó thì lại được, dù gì đến khi đó cũng đạt đến cấp bán bộ tiên thiên rồi, ta cảm thấy, cửu kiếm này không phải đến như vậy, rất có khả năng cửu kiếm tương đối lợi hại, nhưng uy lực có thể tăng thêm, nếu như vậy, cơ thể có thể chống đỡ được, lại có thể phát huy sức mạnh đồng cấp, đến cuối cùng, cửu kiếm hợp nhất, nói không chừng uy lực chính là trình độ của địa cấp." Tiểu Phật Gia nói.

Tôi đột nhiên nhớ đến một bộ phim hồi trước đã từng xem, Châu Tinh Trì diễn vai Tô Khất Nhi, trong phim chính là luyện giáng long thập bát chưởng, kết quả chỉ có mười bảy chiêu, chưởng thứ mười tám, cần đánh chồng mười bảy chưởng trước đó lên nhau mới là chưởng thứ mười tám.

Nếu như vô thượng kiếm thể đúng như lời Tiểu Phật Gia nói, vậy thì thú vị rồi!

Tôi híp mắt lại bắt đầu tu luyện.

Đúng như Tiểu Phật Gia nói, vừa bước vào tu luyện, tôi liền cảm nhận được tốc độ khai mở kiếm mạch nhanh hơn trước rất nhiều.

Nếu nói lúc trước là đạp xe đạp, thì giờ hoàn toàn có thể dùng tốc độ của xe điện để diễn tả.

Cảm nhận được cơ thể nhanh chóng khai mở được kiếm mạch, tôi không kìm được nụ cười.

Với đà này, buổi luận đạo ngày kia tôi có thể đả thông được sát kiếm mạch đáng chết này, chỉ cần thông được sát kiếm mạch, nghĩa là tôi đã bước vào nhất trọng thiên, coi như bước đầu tiếp cận với khí tiên thiên rồi.

Quan trọng hơn là, lúc đó tôi có thể nắm được sát kiếm hoàn chỉnh, có thể là cấp thấp của kiếm thuật huyền cấp, mặc dù sát kiếm chỉ là huyền cấp cấp thấp, nhưng cũng được coi là kiếm pháp huyền cấp rồi!

Trước đó, Đại Nhật Như Lai Kim Cang ấn chưa hoàn chỉnh của Trương Long Hồng đã đủ gây ra phản ứng lớn như vậy!

Ngày hôm đó, tôi khổ luyện trong phòng, lần nữa dùng đến an thần hương, đến ngày hôm sau, đại sư huynh đến gọi, lúc đó tôi đã thông được tám phần sát kiếm mạch!

Khoảng cách khai mở được toàn bộ sát kiếm mạch đã không còn xa nữa!

Đại sư huynh gọi tôi, đương nhiên có liên quan tới chuyện chia nhóm, dù gì ngày mai cũng là buổi luận đạo của nhóm đại châu thiên, hôm nay nhất định phải chia nhóm.

Hai người chúng tôi tắm rửa qua loa, liền đi tới đại điện, so với ngày đầu tiên, hôm nay trong đại điện có rất nhiều người, tôi chú ý, trước đó đại điện bị đổ nát do chúng tôi đánh nhau, giờ đã tu sửa lại như lúc đầu, trong đám đông tôi còn nhìn thấy Trương Long Hồng.

Lúc tôi nhìn thấy hắn ta, hắn cũng nhìn thấy tôi, vết thương trên người hắn đã hồi phục, đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi mỉm cười, tôi hiện giờ đã không còn là tôi của trước đây nữa, lần nữa đối đầu với Trương Long Hồng, chỉ cần một kiếm là hạ được hắn!

Nhanh chóng Ngọc Dương sư thúc cũng đến, ông ấy nhíu mắt nói: "Trương gia chúng ta, cấp bậc đại châu thiên tổng cộng có hai mươi mốt người, vừa đủ phân thành bảy nhóm, những người được đọc tên sau cùng vào một nhóm."

"Nhóm thứ bảy, Trương Long Linh, Trương Long Phong, Trương Long Khanh."

Rất nhanh, trong đội bước ra ba người con gái, tôi nhìn qua Long Linh sư tỷ cũng trong số đó.

"Nhóm thứ sáu, Trương Long Cường, Trương Long Hạo, Trương Long Ba."

Lại có ba người nữa đi ra.

Cứ như vậy, từng nhóm được báo tên, đại sư huynh được phân vào nhóm bốn, tôi để ý, hai người là song tử tinh Trương Long Kiếm và Trương Long Chính đều chưa báo tên.

Đến nhóm thứ hai, Ngọc Dương sư thúc dừng lại rồi mới nói: "Hai nhóm sau đây là nhóm hạt giống, nhóm thứ hai, Trương Long Kiếm,, Trương Long Đạo, Trương Long Hồng!"

Nhanh chóng tôi thấy Trương Long Hồng, còn có một thanh niên với gương mặt lạnh lùng, và một thanh niên mặc đạo bào bước ra, sau khi Trương Long Hồng bước ra, còn hung dữ nhìn về phía tôi rồi đưa tay làm động tác cắt cổ.

Tôi nhìn về phía người thanh niên với gương mặt lạnh, người này, có lẽ là Trương Long Kiếm!

Một trong hai song tử tinh của Trương gia, Trương Long Kiếm!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.