Chương 121 : đôi bên đấu khẩu ) Cầu bình luận, cầu đề cử, cầu đánh giá !!!! )
“ Vâng thưa sư phụ, con đã rõ “ Six kiên định lên tiếng
“ Trẻ nhỏ dễ dạy “ Baron đưa tập sách trong tay cho Six .” Chuyện đại nhân giao phó, ngươi tự đi làm đi “
“ Sư phụ, đại nhân giao cho người kia mà . Con đi … sợ là không hợp lí “
“ Không có chuyện gì . Chút sự vụ nhỏ nhoi mà thôi . Ngươi cố gắng giá·m s·át và đốc thúc bọn họ làm việc . “ Baron qua “ Nói với bọn họ da làm hỏng bảo nhiêu tấm cũng không sao, nhưng nhất định phải làm tấm cuối cùng thật hoàn mĩ . Trong này ta cũng đã xem qua, có thể dùng tự nhiên chi lực để gia tốc quá trình làm da . Ngươi đi tìm Dante, bảo hắn phái cho ngươi một tên đội trưởng cấp 1 có thể thao túng tự nhiên chi lực tốt một chút đi sang bên đó . “
“ Trong này ghi lại tổng thời gian cần khoảng 2 tháng để làm, nhưng hiện giờ thời gian cấp bách, ta muốn ngươi đốc thúc bọn họ sau 3 ngày phải làm ra cả áo, mũ và khăn cho ta “
“ Sư phụ…. 2 tháng rút xuống còn 3 ngày sao ? Làm thế nào mà kịp được chứ ? “ Six hoang mang
“ Như vậy mới cần người đi đốc thúc . Ta không cần biết ngươi làm không nghỉ hay ăn ngủ tại xưởng . Nhớ kĩ phải trong 3 ngày làm xong “
Nói rồi Baron dúi mạnh tập giấy tờ vào ngực của Six rồi đi trước . Six mặt không biết là cười hay là khóc nhìn theo bóng lưng thầy mình dân xa, cuối cùng bất đắc dĩ phải chạy theo thầy .
…..
James xử lí công việc đến chập tối rồi lại mới nhớ ra mình có một bệnh nhân cần phải đi thăm . Thế là hắn ăn tối với Lyn xong liền tất tả đi đến trước cửa phòng cho khách . Đi cùng hắn còn có cả Lucas, rốt cuộc không ai biết cô nàng kia đã bình tĩnh lại hay chưa . Nếu cô ta đột nhiên nổi điên muốn t·ấn c·ông mình, dù sao có Lucas ở tại chỗ vẫn hơn
Nếu không dù “ bảo hộ “ có là kĩ nặng bị động đi nữa cũng rất khó nói hắn có thể bị mấy trò kì quái của năng lực gia làm b·ị t·hương hay không .
James đi dọc theo hành lang lát đá lạnh lẽo trong lâu đài, hắn muốn đợi đến khi có tiền một chút sẽ trực tiếp phá bỏ toàn lâu đài nam tước cũ này đi, xây cho mình một toàn nhà mới thật sự hùng tráng, mĩ lễ . Thực hiện mộng tưởng trong lòng từ lâu .
Người ta từ xưa đến nay đi thăm quan bất kì tòa nhà nào của lãnh chúa cổ đại cũng nhìn vào sự uy nghi, bề thế của nó mà phán đoán công tích của người đi trước . Hắn muốn tạo ra một công trình dù có lưu giữ đến trăm ngàn năm sau, người đời cũng phải thán phục . Có lẽ đây chính là bệnh vặt của những người nghiên cứu lịch sử
Nhưng hắn cũng không quên cái tật xây dựng vô tội vạ của đế vương thời trước có hại đến thế nào . Trụ vương hồ rượu, rừng thịt . Tương Dực xây cửu trùng đài, đại vận hà của Dạng đế Khải Hoàn Môn của Bonaparte … cái nào không phải xây dựng đồ sộ, ý đồ thông qua nó đến đề cao chính tích của bản thân . Nhưng kết cục đều là cái chỗ xả giận cho người đời sau . Dù lợi ích có cao đến đâu cho hậu thế, cũng khó tránh được điều bàn tán .
Hắn không cần một công trình như vậy . Cái hắn cần là hậu thế chỉ nhìn đến liền phải thán phục tài năng cùng nhân trị của hắn kia .
Đang suy nghĩ miên man thì đã đến phòng ở cho khách . Bên trong chốc chốc lại vang lên tiếng cười đùa .
“ Hí hí hí … đến bắt ta đi …. “
“ Nari … đợi… đợi ta với “
“ không được chạy … “
James nghe được thì cười, cô nàng Fel này trước mặt hai người bọn hắn thì trưởng thành, đoan chính bao nhiêu . Không ngờ sau lưng lại có thể dỗ trẻ con giỏi như vậy . Bo và Nari đều rất đặc biệt, đã đùa thì không biết dừng lại, một khi để chúng nó phật lòng thì đến hắn – vị đại nhân này cũng sẽ không chơi cùng nữa, ngoảnh mông bỏ đi .
Hắn đã từng thử rồi, hai đứa cũng bị cả Lucas và Baron mắng mỏ qua mấy lần nhưng tính cách vẫn là như thế . Đây không phải nói chúng là trẻ hư, chỉ là thiên tính như thế, muốn đổi cũng đổi không được .
Ghé mắt vào khe cửa, James liếc nhanh qua một vòng thì thấy được . Bo và Nari đang đầu tóc rũ rượi đầy mồ hôi chạy nhảy bừng bừng . Giữa trời đông lạnh nhưng vẫn chỉ một kiện quần cộc, một kiện áo ngắn chạy chơi . Vậy mà mồ hôi vẫn vã ra như tắm .
Còn Fel thì đầu bù tóc rối, ăn mặc lôi thôi cũng đang chạy theo bọn nhỏ cười nói hăng say .
“ Thế nào ! Cả ngày chơi cùng nhau rồi mà vẫn chưa chán sao ? “
James bất ngờ đẩy cửa đi vào rồi cất cao giọng hỏi, chuyện này khiến mấy người đang đùa nghịch giật nảy cả người . Không khí trong phòng lúc này cũng đông cứng lại .
“ Đại nhân !!! “
Hai cái đuôi nhỏ thấy được người đến là ai thì bỏ Fel mà chạy ào đến, người trước kẻ sau bám chặt vào chân của hắn không muốn bỏ ra
“ Ngài đã về rồi sao ? Chúng ta nhớ ngài lắm à !!! ‘
“ Đúng …. Nhớ … nhớ đại nhân “
Bo và Nari xuất hiện lúc nào cũng có đôi có cặp . Hai ba ngày nay, James công vụ bận rộn khồn thể chơi cùng với chúng được, nên đám trẻ mới tự đi tìm người chơi cùng . James đưa tay xuống bế bổng cả hai đứa lên, đung đung một chút
“ Được rồi, mấy ngày nay bận rộn quá . các ngươi cũng đừng nghĩ ta không biết các ngươi muốn gì . Ra ngoài chơi phải không ? Ma thú đi lại quanh tường thành rất nhiều . Các ngươi cũng không muốn bị ma thú ăn hết sạch chứ ? “
Hai đứa trẻ nghe được lời James nói thì sợ đến xanh mặt, lần trước James đem về tấm da lớn kia, hôm sau đi qua thấy mấy đứa bé đang tụ tập liền nảy ra ý tưởng đùa dai, cho người giả làm ma thú dọa đám trẻ con đang chơi trong sân quảng trường một trận chạy tán loạn .
Kết quả người lớn thì vui rồi, trẻ con thì cười không nổi . Liên tục mấy đêm lãnh địa đều vang tiếng gào khóc . James cũng bị Baron mắng mỏ không nhẹ .
Bo và Nari hôm đó cũng ở quảng trường . Hai đứa bé sợ đến độ không dám tự mình đi nhà vệ sinh vào buổi đêm nữa, mấy ngày đều phải ngủ chung với anh trai mới chịu .
Lúc này nhìn hai đứa trẻ sợ hãi, kẻ đầu têu lại không chút hối lỗi nào, lật tay đưa hai đứa trẻ cho Katz, hai quả bóng nhỏ cũng không phản kháng mà yên lặng để cô bé bế đi
“ Đưa hai đứa nó đi tắm rồi học bài tối đi . Việc học chữ nghĩa không thể chậm trễ được “
“ Dạ vâng ! “ katz đáp rồi nhanh chóng bế hai đứa trẻ đi khỏi cho đại nhân làm việc
“ thế nào ! nghỉ ngơi có tốt không “ Lucas nhanh chóng bê đến một cái ghế để cho James ngồi xuống. bộ dáng hắn lúc này, nếu như ở phương đông thực dễ dàng bị người lầm tưởng là thái giám bên cạnh hoàng đế .
“ Cũng rất tốt . Cảm ơn công tước đại nhân đã quan tâm “ Fel có chút không biết nên làm sao, vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng mà đáp lời
“ Cô không sao là tốt nhất rồi “ James cười ngả ngớn “ ta không muốn ngày nào đó có người đến đây, tùy tiện nói ta tàn sát nữ năng lực gia gì đó rồi một kiếm xông tới . Như vậy thì ta có mười cái mạng cũng không đủ để phòng hờ rồi “
Fel lúc này cũng xem như hiểu được chút nào đó phong cách ăn nói của người trước mặt . Vị công tước này thường xuyên muốn đè nén khó chịu trong lòng mình bằng việc ăn nói linh tinh như lúc này đây . Rõ ràng hắn đang có chút khó chịu muốn nghe nàng xin lỗi vì đã hiểu lầm hắn . Nhưng ngược lại không hề nói ra mà đem sự việc hết thảy đều chuyển đến trên việc nàng t·ự s·át . Đúng là hết nói được .
Thế nhưng Fel cũng là người không thích làm theo ý của kẻ khác, ngươi càng muốn nghe tiếng xin lỗi của ta, ta lại càng không nói . Xem ai hơn được ai .
“ Đại nhân quan tâm, tiểu nữ rất lấy làm vinh hạnh . Nhưng số mệnh con người đâu phải do bản thân tự định đoạt, hết thảy đều là ý định của thần minh . Ý của thần minh muốn người lưu danh thơm thì được lưu danh thơm, muốn người mang tiếng xấu thì gặp tiếng xấu . Chuyện của ta chẳng qua như chiếc lá con trong mặt hồ, ảnh hưởng sao được đến uy danh của ngài “
Fel không ngại ngần gì mà đáp trả, danh tiếng của ngươi chính là do thần minh quyết định, chẳng liên quan gì đến ta, nếu ngươi mang tiếng xấu, muốn đi cáo trạng với ai thì đến tìm thần minh, đừng liên lụy ta .
James không ngờ Fel lại trực tiếp như vậy . Hắn cứ nghĩ cô nàng này dù cho có ngông cuồng thế nào cũng phải biết sợ mà chủ động xin lỗi chứ . Xem ra bây giờ, người chẳng những không biết sợ, e là cảng ngượng ngùng cũng không biết . Vẻ mặt lúc mới gặp nhau khi nãy cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì .
“ Nói rất hay, danh tiếng tốt xấu đều do thần minh quyết định “ James vừa nói vừa tựa ra sau ghế “ vậy xin Fel tiểu thư cho biết : Sao cô lại tự ý nghĩ ta là kẻ thù của các người chứ “
“ Ta không nghĩ như vậy ! “
“ Vậy sao phải t·ự s·át ? “
Đối với việc James bất ngờ không còn bộ dạng cợt nhả như cũ, làm Fel không có chút nào chuẩn bị trước . Nhưng nàng vào nam ra bắc đã lâu ngày, có chuyện gì mà chưa từng gặp qua . Kiểu nói chuyện này không phải ít người sử dụng để gây sức ép . Vị đại nhân này cũng không có gì đặc biệt hơn cả .
“ Đó là một phương pháp phòng ngừa mà thôi . Giáo hội hành vi hung ác, quý tộc thì toàn đám cầm thú nói tiếng người . Ta thà bản thân c·hết đi, cũng không muốn trở thành món đồ trong tay kẻ khác “ Nói được một nửa thì Fel ngẩng đầu lên nhìn James rồi cười “ nhưng có lẽ ngài không giống bọn họ . Ta cũng thấy mình được thần minh chiếu cố “
James nhìn nước da trắng, mái tóc nâu cùng với đôi mắt xanh lam biết nói kia, quả thật là một người đẹp khó gặp . Nàng ngồi trong ánh sáng lờ mờ của một ngọn đèn đằng xa càng làm cho vẻ đẹp trở nên như mộng như ảo, như xa như gần
Trong lòng James bỗng nhiên vang lên tiếng “ thịch “ một cái . Hắn không biết là do thứ gì đã rơi xuống, hay là bản thân đã xảy ra chuyện gì . Chỉ biết trong giây phút nhìn thấy cảnh tượng này, hắn đã thích đối phương .
Không phải kiểu yêu thích muốn che chở cả đời như với Lyn, mà là một kiểu thích rất kì lạ .
Hắn thừa nhận, hắn là kiểu đàn ông lăng nhăng điển hình . Đã có trong bát lại muốn dòm ở nồi . Nhưng có quyền có thế, nếu không theo đuổi thứ mình thích chẳng phải là vô nghĩa lắm sao . Hắn chỉ có thể đảm bảo bản thân sẽ theo đuổi trong phạm vi đạo đức cho phép của mình mà thôi . Còn lại chuyện lăng nhăng hay không lăng nhăng, chưa bao giờ nằm trong suy nghĩ của hắn .
“ Vậy nếu như đã là thần minh chiếu cố, vậy thì ở lại đây cùng với ta đi ! “ James nói .