Đang trên đường đi, đột nhiên bên tai James vang lên âm thanh của hệ thống
“ Ding “
“ Chúc mừng kí chủ lần đầu tiên dân tâm điểm đột phá nhất tinh “
“ Đặc biệt ban thưởng đặc thù tài nguyên gói một phần “
“ Thỉnh túc chủ không ngừng cố gắng “
Hắn không thể ngờ được ngẫu nhiên ra cửa đã thu được niềm vui ngoài ý muốn như vậy.
“ Hệ thống, điểm dân tâm này tính như thế nào ?”
“ Dân tâm điểm tính theo mấy tiêu chí : mức độ hài lòng về chế độ cai trị khả năng khai thác và vận dụng tài nguyên của lãnh địa đời sống vật chất của cư dân sức khỏe tinh thần của cư dân . Các chỉ số này hệ thống tổng hợp và đánh giá, sau đó định kì hàng tháng sẽ phát đến trong tay kí chủ . Ngoài ra, kí chủ có thể thu được dân tâm điểm thông qua biến động tích cực của cảm xúc lãnh dân . Xin kí chủ chú ý “
James lúc này đã hiểu hệ thống muốn hướng đến hình mẫu lãnh địa hài hòa . Một xã hội khỏe mạnh không thể dựa trên bất kì cái đơn lẻ chỉ số nào mà có thể đánh giá được . Cái này dân tâm điểm chính là để hạn chế hắn dồn lực phát triển một mặt nào đó của lãnh địa để cầu phát triển nhanh chóng . Ngày trước ở địa cầu, số quốc gia làm như vậy nhiều không kể hết . Hậu quả càng là một so một thêm nặng nề
Tạm thời thoát ra khỏi hệ thống, hắn còn muốn đi tuần sát, sau đó trở về dùng cái kia đặc thù tài nguyên . Hắn nhưng vẫn không quên được Lucas còn có cái đặc biệt thiên phú chưa thức tỉnh đâu
“ Bahn, ngươi biết chính xác phía tây bên này dân cư có bao nhiêu sao ? “ Muốn nhanh chóng phát triển một cái lãnh địa thời kì tiền công nghiệp như vầy, dân số chính là thứ không thể thiếu .
“ Thật xin lỗi đại nhân, ta không biết chính xác là bao nhiêu nữa, trước đó không có nhân thủ chính quy thống kê qua, bất quá, mấy trăm người tiểu nhân thấy vẫn là phải có . Trước đó chỗ này còn là cái trấn nhỏ đâu .” Bahn cung kính trả lời .
“ Ồ ! vậy mà còn có cái trấn ư ? Thế lát nữa đến nơi, nhanh gọi trưởng trấn đến chỗ ta “ James gật đầu .
Trước đó ở lâu đài, Baron định phân phó Bahn tập trung mọi người ở phía tây tập trung nghênh đón James lần đầu đi tuần tra, để cái việc này trở thành thông lệ, làm mọi người thấy hắn đều phải kinh sợ .
Nhưng hắn cảm thấy làm như vậy thật quá mức phô trương, cùng với bản thân đang muốn xây dựng hình ảnh cần chính yêu dân có quá nhiều xung đột nên liền phủ định cái này ý tưởng .
Tây trấn cách chủ trấn không xa, bọn hắn ngồi xe chỉ một thoáng đã đến nơi rồi .
James nhìn ngắm xung quanh nghĩ thẩm là lão Bahn nói đúng, ở đây trước kia chính là một cái tiểu trấn . Có một cái rộng rãi quảng trường trung tâm cùng đường chính, đây là một cái trấn rõ ràng nhất tiêu xứng .
Dante chỉ huy một 2 tên tùy tùng đi tìm thôn trưởng, còn mình thì lái xe chở theo James cùng Bahn đi vào tây trấn quảng trường trung ương .
Cả trấn lúc này im lìm không tiếng động, mọi người đều đã theo đến quảng trường chủ trấn nhận cháo . Hắn còn đang lo mình sẽ phải đợi trưởng trấn lĩnh cháo về thì từ đằng xa hai tên kia đã mang đến trưởng trấn .
Nhưng phải nói một câu công bằng, tên này thôn trưởng so với hắn một cái công tước xuất hiện còn khoa trương hơn . Hắn vậy mà được người ta cõng đến .
“ Tiêu nhân…. Thấy qua….. lãnh chúa đại nhân “
Bên này bahn thấy vậy liền chạy đến hỏi thăm
“ Thomas ngươi đây là làm sao ? “ Bahn lo lắng xem xét trên người trưởng thôn, thấy không có v·ết t·hương gì, chỉ thỉnh thoảng có vết bầm tím “ Cái này là ai làm cho “
James lúc này hướng về hai tên kia lâm thời vệ binh anh mắt dò hỏi, muốn biết là cái gì xảy ra . Đôi mặt với James vấn đề, hai cái vệ binh là cũng không biết được chuyện gì, bọn hắn tìm đến thời điểm chỉ thấy hàng xóm đang đem lúa mạch cháo đút cho hắn mà thôi
Cũng đã lục đục có mấy người từ chủ trấn lĩnh cháo trở về, vừa đi vừa bàn luận hôm nay việc cần làm, vừa vui mừng vì có cái tốt lĩnh chủ . Bọn hắn thấy lão Thomas bị người ta nâng đến chỗ quý tộc lão gia đều đã đứng lại để xem
“ Đại nhân, hắn là mấy ngày không ăn gì nên sinh bệnh “ Cuối cùng vẫn là cần Dante cái này tiến lên xem xét cho ra kết luận
“ Cái gì ? tốt xấu hắn cũng là một cái trưởng thôn, hôm qua cái kia Jane mang theo cái hài tử còn chưa đến hắn mức độ này “ James càng nhìn là càng thấy mù mịt
“ Đại nhân, hẳn là mấy hôm trước Tedy tước sĩ cử người đến thu thuế lương thực, trưởng thôn vì bọn ta đứng ra cầu tình, muốn xin bọn hắn có thể muộn chút trưng thuế không,…. vì trước đó Collin Nam Tước cũng đã đến thu thuế của triều đình rồi, “ có một tên thôn dân đã trở về đang làm quần chúng ăn dưa lên tiếng “ lão Thomas muốn xin đến cái sau nguyệt lại nộp, nhưng bên kia không chịu còn rat ay ẩ·u đ·ả hắn một trận, cuối cùng còn đặc biệt c·ướp hết nhà hắn lương thực . Mấy ngày nay bọn ta muốn giúp hắn nhưng trong nhà cũng đã sạch đến không còn hạt lúa mì nào nữa nên cũng đành chịu .”
Mọi người xung quanh nghe được tên này nhiệt tình quần chúng kể ra nguyên nhân đều thầm nghĩ hắn dũng cảm hoặc là ngu ngốc có thừa . Người ngươi đang nói đến là quý tộc lão gia, nói không chừng bọn họ còn có quen biết cũ đâu . Nếu lĩnh chủ đại nhân cho ngươi cái tội nói xấu làm mất danh dự quý tộc . Đem ngươi treo cổ ở trên quảng trường thì ngươi đi đâu mà kêu oan đi .
Cái người kia cũng là nói xong thì mới giật mình toát mồ hôi lạnh . Qua hai ngày nay hắn cho là cái này lĩnh chủ đại nhân là cái nhân hậu người, nên mới bất cẩn nói ra .
“ Cái gì, tên khốn nạn nào dám đến thu trộm thuế của ta ?” James nghe được thì trợn trừng mắt quát “ Tên chó hoang đáng sát ngàn đao, chỉ nho nhỏ một cái tước sĩ lại dám trắng trợn như vậy “
James càng nghĩ càng tức, hắn thầm thề lần sau phải cho bọn này đạo chích cái đẹp mặt, dám gắp đồ trong bát của hắn nhất định cần trả giá .
“ Hai người các ngươi đưa hắn về ăn cháo trước, nhớ phải pha loãng với nước nóng rồi chia thành nhiều lần ăn . Cháo ta phát tương đối đặc, người ốm ăn vào không dễ tiêu hóa “ Nhìn sức lực yếu ớt tưởng như lúc nào cũng có thể đi đời thôn trưởng, James ra lệnh một tiếng
Theo sau đó hai người vệ binh liền cõng cái này thôn trưởng đi xa .
“ Ngươi, chính là ngươi, ngươi tên là gì ? “ James chỉ vào tên vừa rồi lên tiếng giảng chuyện nói
Tên này nghe đến lĩnh chủ đại nhân gọi đến mình liền ngay lập tức chân tay bủn rủn, quỳ rạp xuống đất :” Lĩnh chủ đại nhân, tiểu nhân không có mắt đắc tội ngài, cầu xin ngai tha cho tiểu nhân đi !!”
“ Ta đâu có phán tội gì ngươi, mau đứng lên . Ngươi tên là gì ?” James xua xua tay, kiên nhẫn hỏi lại
“ Hồi lĩnh chủ đại nhân, tiểu nhân tên là Nick! “
“ Khục… cái tên này thật là… có ý tứ “
Nick cái tên này cùng trương tam, lí tứ không có cái gì hai dạng . Đột nhiên không phòng bị gì James hơi có chút buồn cười đến, bất quá nghĩ lại cũng phải . Cái thế giới này nông nô nhóm kì thật đến họ cũng không có . Cái tên dễ thấy như vậy cũng là bình thường
Mấy cái kia cao nhã tên gọi đều thuộc về quý tộc, bình dân và nông nô căn bản là không dám dùng . Ngươi tưởng tượng đám kia quý tộc biết tên mình trùng với một cái thấp hèn nông nô sẽ có cảm giác gì ? lại sẽ làm gì .
Kế đó, hắn hỏi nick chi tiết về chuyện thu lậu thuế .
Hắn vốn còn muốn thu hồi cái này thuế lương . Nhưng nghĩ kĩ lại thì như vậy tuyệt đối không được . Chưa nói đòi được hay không, cho dù đòi được thì làm sao chia lại ?
Nếu hắn giữ lại tất cả thì oán hận của nông nô sẽ chuyển từ người của Tedy sang người của mình . Nếu hắn đem phân phát thì người người sẽ đỏ mắt với lương thực của nhau, khai gian, nhận láo là không thể tránh được, đến lúc đó không chừng mình còn phải bù lương thực vào .
James không ngu ngốc đến độ sẽ tin tưởng mọi người đều là lương thiện, sẽ bao dung cho nhau cái gì . Hắn sẽ không mạo hiểm lãnh địa ổn định để đòi lại chút lương thực đó .
Ở một mức độ nhất định nào đó, James thấy mình nên cảm ơn Tedy . Nếu không có hắn mấy ngày trước đến thu lậu thuế, chưa chắc đám lĩnh dân của mình dễ dàng như vậy chấp nhận chính sách lao động bắt buộc .
Nên bây giờ chỉ có thể tạm thời đánh nát răng nuốt vào trong bụng mà thôi .
Ban thưởng cho nick một quả tiền đồng sau, James quay sang Bahn phân phó mọi người cùng nhau đi vè Hồ Quỷ .
Bahn nghe xong liền một bộ muốn liều c·hết can ngăn, sao mình cái này lĩnh chủ hơi một chút đều đề ra cái gì là đời ý tưởng như vậy .
James quả quyết phải đi về sau, Bahn cũng không còn cách nào đành dẫn hắn đi tìm cái kia xui xẻo hồ .
Đoàn người vừa đi vừa nói chuyện . James cũng đã biết sơ qua về mọi thứ trong lãnh địa từ chỗ của bahn, như vậy khi trở về có thể bắt tay vào quy hoạch chính thức .
Bọn hắn rất nhanh đã đi đến hồ quỷ . James nhìn thực địa sau không thể không nói, Bahn khẩu tài tuy có chút quá mức nhưng chính là hình dung sinh động không sai một chữ .
Mênh mông hồ lớn không nhìn thấy bờ bên kia, được bao phủ bởi đá trắng tinh kèm theo hơi mặn phủ kín mặt hồ .
James nhìn xung quanh, chu vi mấy chục mét quanh hồ không có một cây xanh nào, ngoài bán kinh ấy mới lác đác mấy bụi cỏ nhỏ mọc thấp .
Nhìn cảnh thế này, đừng nói là đám này dân quê, đến hắn cũng có chút sợ hãi .