Dị Thế Tà Quân

Chương 1156: Cuồng Chiến Long!



Dịch giả: nhatky

Mái tóc đen của Chiến Luân Hồi tung bay trên không, giống như hait tảo ở đáy biển gặp sóng thần bị thổi bay tung tóe. Hai mắt như lôi như điện, trên mặt lộ vẻ lãnh đạm không chút cảm xúc, nhưng khắp người lại dâng trào một loại khí tức lăng ngược!

Hắn gần như trần truồng, toàn thân chỉ còn sót lại vài mảnh vải. Đối mặt với tình trạng như vậy hắn vốn hiện ra vẻ chật vật không chịu nổi, thế nhưng giờ phút này Chiến Luân Hồi lại càng phát ra một phong thái khoáng đạt hệt như bậc thần tiên đứng trước người phàm, mang theo khí tức siêu phàm như thần như ma chợt khuếch tán khắp thiên địa, hết thảy chỉ xảy ra trong chớp mắt!

Thế nhưng, không gian trong phạm vi ngàn dặm lại tràn ngập loại khí tức cực kỳ cuồng bá này!

- Ngươi đã ép người quá đáng như thế, cứng răn như thế, lão phu buộc phải cho ngươi nếm thử lợi hại, cho ngươi biết thế nào là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên...

Chiến Luân Hồi cười lạnh, thân thể đột nhiên xoay tròn, một cơn gió xoáy (long quyển phong) hình thành dưới chân, tựa như một con Bạo Long đột nhiên lao ra từ lòng đất, trong phút chốc lao lên trời, đem tất cả mọi thứ xung quanh toàn bộ cuốn vào bên trong!

Gió lốc nổi lên, mang theo một cỗ khí tức màu lam tư trên người Chiến Luân Hồi lao đi ầm ầm, đột nhiên, khắp đất trời đồng thời xuất hiền ngàn vạn hình bóng của Chiến Luân Hồi!

- Là Thiên Cuồng Chiến Long! Mau rút lui!

Sắc mặt Cổ Hàn đại biến, vội vàng lên tiếng dặn dò.

Thiên Cuồng Chiến Long chính là tuyệt kỹ thành danh năm xưa của Chiến Cuồng Chiến Luân Hồi!

Uy lực một chiêu này nghe nói không gì sánh kịp, Chiến Luân Hồi đã từng dùng một chiêu này đại chiến với Cửu U Chư Thiếu, hơn nữa còn đại chiếm thượng phong!

Một chiêu này uy lực mạnh mẽ nhất ở chỗ trong phạm vi không gian hắn ra chiêu xuất hiện vô số khe nứt không gian, chỉ cần bị đánh trúng, bất luận lạc vào một khe không gian nào, chỉ có kết cục một đi không trở lại!

Thậm chí cho dù là công lực có cao hơn nhiều so với Chiến Luân Hồi, nếu lỡ có gặp phải một chiêu này, e rằng chắc chắn cũng gặp thiệt thòi!

Một chiêu này của Chiến Cuồng Chiến Luân Hồi năm đó còn được liệt vô dạng cấm kỵ tuyệt đối không được trêu chọc!

Chiêu này cũng là tuyệt chiêu tất sát cuối cùng của Chiến Cuồng!

Hiện tại giao thủ cùng Chiến Luân Hồi là "Cửu U Thập Tứ Thiếu", tất nhiên là địch nhân của Tam Đại Thánh Địa, nhưng bởi vì hắn đang ra tay ngăn cản Chiến Luân Hồi mới khiến cho mọi người Thiên Thánh Cung hình thành vu thế vây kín, ở điểm này, rõ ràng Thiên Thánh Cung đã thiếu nợ người ta một món nhân tình lớn rồi!

Cho nên Cổ Hàn không thể làm ngơ!

Vừa nhìn thấy long quyển phong to lớn được Chiến Luân Hồi ngưng tụ thành, ngay sau đó đột nhiên chợt nổ tung!

Bởi vì nổ mạnh mà xuất hiên vô số điểm sáng, uy thế bạo tạc lan rộng khắp trời đất, trong nháy mắt hóa thành vô số khe sóng không gian! Hoàn toàn tràn ngập khí tức tử vong cùng hủy diệt!

Cùng lúc đó, vô số hình bóng Chiến Luân Hồi hình thành lúc trước điên cuồng trào ra, mãnh liệt từ bốn phương tám hướng phát động công kích bất luận thế nào!

Một cách dị thường bao phủ Viêm Hoàng Huyết cùng Cửu U Hàn Nhận trong phạm vi hơn trăm trượng!

Mục đích của Chiến Luân Hồi rất đơn giản, chỉ cần người nằm trong phạm vi này, bất kể như thế nào, nhất định không thể tránh được một đợt công kích của mình! Không ai có thể ngự kiếm ngoài trăm trượng còn có thể công kích linh hoạt như vậy nữa!

Cho dù là Miêu Khuynh Thành cũng không thể!

Nếu thật sự có người có thể làm được chuyện đó, nhất định không phải là phàm nhân mà phải là thần!

Chỉ cần hắn là phàm nhân thì nhất định không thể chạy thoát khỏi chiêu công kích bao phủ này của Chiến Luân Hồi!

Một khi chỉ cần tìm thấy vị trí mục tiêu, dù cho ngươi có tiếp tục ẩn trốn thế nào đi chăng nữa, vẫn sẽ bị toàn bộ tập trung lại công kích!

Ầm ầm bạo vang! Vô số binh khí, cuồng phong bắn ra bốn phía.

Cho dù là vòng vây do đám người Tam Đại Thánh Địa Cổ Hàn tạo thành cũng bị một kích này bao gồm kình khí hùng hồn đập cho tan tác, không thể không tránh tản ra xa hơn.

Mà hai thanh kiếm quả nhiên trong phút chốc đã biến mất hoàn toàn!

Vẫn với bộ dạng nhếch nhác, Chiến Luân Hồi ngạo nghễ đứng giữa trung tâm, thần niệm đảo qua phạm vi trăm ngàn trượng, nhịn không được khóe miệng lộ ra một chút tiếu ý. Đó chính là nụ cười tươi thoáng hiện của kẻ thắng cuộc!

Công kích lần này cơ bản đã đạt được mục đích mong muốn, tuy rằng vẫn không thể hủy diệt hoàn toàn "Cửu U Thập Tứ Thiếu", nhưng dù sao tạm thời thoát khỏi sự dây dưa của hai thanh trường kiếm quỷ dị kia. Vả lại còn với một kích hoàn toàn phá hủy vòng vây do Thiên Thánh Cung bố trí, giúp bản thân thoát khỏi nguy khốn, hy vọng lại tăng nhiều, chỉ cần bản thân thoát khốn hết thảy vấn đề đã dễ dàng hơn!

Chiêu "Thiên Cuồng Chiến" biến hóa tạo thành long quyển phong vẫn cứ tự tại thiên địa cuồng mãnh tàn sát khắp nơi, qua một lúc lâu, mới chậm rãi thu hồi hết, hóa thành một con du long xám nhạt quanh quẩn bên người Chiến Luân Hồi, chầm chậm cuồn cuộn bốc lên. Thân thể Chiến Luân Hồi sừng sững đứng lặng yên trong hư không, cũng rất ư là dị thường. Thân hình trần như nhộng của hắn giờ đây không còn vẻ nhếch nhác nữa, chỉ còn một loại khí phách uy nghiêm cùng ngạo thị thiên địa vô cùng vô tận!

Ánh mắt hắn hờ hững, vô tình đảo qua đám người Cổ Hàn, không cần nói lời nào nhưng đã thể hiện qua ánh mắt.

Cho đến lúc này, những cái khe không gian đen ngòm được sinh ra bởi chiêu Thiên Cuồng Chiến Long mới từ từ lặng yên khép lại! Những ngọn núi lửa đang bạo phát cũng dần hiện ra rõ ràng hơn!

Một chiêu Thiên Cuồng Chiến Long vừa rồi đã đem tất cả mọi thứ bao phủ vào bên trong!

Quả nhiên là một chiêu gần đạt tới mức thần trong truyền thuyết!

Cổ Hàn cũng những cao nhân thuộc Thiên Thánh Cung, tất cả mặt mày xám nghét!

Tất cả đã từng nghe, từng biết Chiến Cuồng trong truyền thuyết là người ra sao, là kẻ lợi hại đến mức nào. Nhưng nào có nghĩ tới hắn lại mạnh mẽ tới mức này chứ! Thực lực của Chiến Luân Hồi hiển nhiên đã đạt đến mức xưa nay phải chấn động!

Nếu như chiêu Thiên Cuồng Chiến Long này mà đánh lên đám người bọn họ, e rằng ngoại trừ hai ba người có thể may mắn thoát thân thì toàn bộ có lẽ phải lưu lạc trong không gian loạn lưu mất rồi! So với toàn quân bị diệt cũng chả khác là mấy!

Mà vừa rồi Chiến Luân Hồi hờ hững liếc mắt một cái, tuy rằng vẫn chưa nói gì, nhưng cái ý chấn nhiếp cảnh cáo cũng đã quá rõ ràng!

Đối mặt với loại cừu nhân mạnh mẽ như thế, sức mạnh kinh khủng như thế, thử hỏi lấy cái gì mà trừng phạt đây!

Tình hình bây giờ của Chiến Luân Hồi rõ ràng rằng sức lực vẫn còn rất dời dào, hoàn toàn có thể thi triển Thiên Cuồng Chiến Long lần nữa!

Ngay cả "Cửu U Thập Tứ Thiếu" mạnh mẽ đến mức có thể áp chế Chiến Luân Hồi hoàn toàn rơi và thế hạ phong mà giờ phút này cũng đã tan thành may khói! Rồi cả hai thanh bảo kiếm chấn nhiếp quỷ thần hiện giờ cũng biến mất không tăm hơi! Đại địch như thế, lấy cái gì để đối địch đây?

Cho dù là quyết chí liều mạng tử chiến đi chăng nữa thì cũng chỉ là phí công vô ích mà thôi!

Núi lửa phía xa xa vẫn cứ ầm ầm bạo phát, nham thạch nóng chảy, hậu quả do Chiến Luân Hồi tạo thành vẫn đang còn đó. Nhưng trong lòng mọi người khi phải đối mặt với Chiến Luân Hồi chỉ có một cảm giác hoàn toàn vô lực ngự trị trong lòng!

Chiến Luân Hồi chỉ cười lạnh một tiếng, hai tay chắp ra sau, chậm rãi lướt về phía trước!

Cổ Hàn toàn thân chấn động! Hai mắt phát ra một tia nóng bỏng!

Đó có lẽ là một quyết định liều mạng tử chiến!

Âm thanh cười lạnh kia của Chiến Luân Hồi chắc hẳn đã nhen nhóm nhiệt huyết của hắn!

- Sát! Cho dù phải đồng quy vu tận nơi này, tuyệt đối cũng không thể bỏ qua cho hắn như vậy...

Cổ Hàn trừng to mắt, vung cao tay, điên cuồng hét lớn!

- Sá...t

Một loạt tiếng hét to vang lên, rung động cả đất trời!

Tổng cộng hơn năm mươi vị cao thủ tuyệt đỉnh, toàn bộ liều chết trùng điệp lao về phía Chiến Luân Hồi!

Chiến Luân Hồi không ngừng cười lạnh, hai tay mở ra, một quang cầu đen ngòm chậm rãi tạo thành, mái tóc dài của hắn chợt thổi ngược về sau, hai mắt lộ rõ vẻ hung ác, quát lớn:

- Tam Đại Thánh Địa các ngươi đáng lý phải nên chừa đường lui, đã có ý muốn chết, vậy để Chiến mỗ thành toàn cho các ngươi. Dù sao đám vãn bối hậu sinh các ngươi trải qua kiếp nạn lần này đằng nào cũng phải chết! Bản nhân sẽ tiễn đưa các ngươi một đoạn đến nơi đoàn tụ! Ha ha ha...

Một quyền xuất kích...

Chuyện xấu lại tái hiện, biến cố lại xảy ra, vượt ra khỏi suy nghĩ của mọi người!

Kiếm quang sáng lạn lại lóe lên, cái ánh sáng óng ánh từ kiếm quang rộng lớn như cả tòa núi bỗng nhiên tái hiện. Một kiếm này đã xuất ra thề không trở về!

Mang theo vẻ đẹp khó nói nên lời, một vẻ thâm trầm nhưng kiên quyết dứt khoát, xu thế mạnh như sấm đánh, nhanh như sao băng, một kiếm chuẩn xác đâm thẳng đến lồng ngực Chiến Luân Hồi! Dường như thần may mắn cũng mỉm cười với đám người Cổ Hàn, một kiếm đó cũng đánh tan hoàn toàn quang cầu đã gần hình thành xong trong bàn tay Chiến Luân Hồi!

Chiến Luân Hồi rống to!

Nhưng một kiếm này, tất cả đã phóng ra sẽ không dừng lại, vẫn cứ mang theo lực đánh cực kỳ mạnh mẽ đâm mạnh về phía trước!

Trong nháy mắt, Chiến Luân Hồi đem toàn bộ huyền lực bản thân tập trung vào vị trí ngực, trường kiếm kia cũng chỉ đâm vào được ba tấc, thật sự không có cách nào đâm sâu vào được nữa! Nhưng toàn bộ thân hình Chiến Luân Hồi cũng khó có thể chống đỡ một xung lượng mạnh mẽ như vậy, thân thể gập lại hình vòng cung, lực chấn khiến phần lưng xông thẳng ra!

Đầu với chân như song song với nhau!

Đây chính là nơi mà lực kiếm mạnh mẽ đập vào, lực chấn cực nhanh rút về phía sau!

Giữa không trung, một thanh kiếm nhanh chóng phóng ra vạn đạo hàn quang, thôi động lên thân thể một người, cấp tốc rút lui! Giờ khắc này, vô luận là kiếm hay là người, đâu đâu cũng phát ra vạn đạo quang hoa!

Một tiếng "ầm" vang lên. Một vị cao thủ Thiên Thánh Cung tay cầm trường kiếm ở phía sau trở thành mục tiêu của thân thể Chiến Luân Hồi va vào, một tiếng nổ vang lên, hóa thành một đống thịt bày nhày, trường kiếm trong nháy mắt vỡ vụn thành từng mảnh, ánh sáng óng ánh trên không trung hạ xuống, cứ như vậy tiêu tán không chút dấu vết!

Như thể hoàn toàn không có kẽ hở để ngăn cản, trái lại cứ như một lợi khí đủ để diệt sát địch nhân!

Công lực Chiến Luân Hồi quả thật đã cao tới mức không thể tưởng tượng nổi!

Chiến Luân Hồi chợt phát ra một tiếng hét điên cuồng đến rung trời! Muốn dùng hết sức để tung mình bay lên, nhưng thân thể hắn đang bị chấn dẹp, tuy rằng có thể miễn cưỡng có thể đảm bảo thân thể không bị một kiếm cuồn cuộn đâm xuyên qua, nhưng không còn lực lượng chống đỡ, rốt cuộc không cách nào chống đỡ được lực đánh cực kỳ mạnh mẽ kia đánh vào!

Ánh măt Cổ Hàn sáng ngời, cũng không chút gì cố kỵ chuyện vừa rồi có một gã đồng bọn chết thảm, cũng dẫn động trường kiếm trong tay như lưu tinh chợt lóe, phát sau mà đến trước, hét lớn một tiếng, một kiếm đồng dạng đâm vào trước ngực Chiến Luân Hồi!

Tuy là không mong mỏi gì giết được hắn, nhưng cũng chỉ muốn đem hắn ngăn lại!

Trong nháy mắt này, Cổ Hàn như đã lĩnh hội được ý tứ của vị "Cửu U Thập Tứ Thiếu" rằng: "với công lực sâu xa của Chiến Luân Hồi đã đạt đến mức sức người không thể giết chết! Có muốn liều chết cũng có một cách khác, mà trước mắt muốn Chiến Luân Hồi chết chỉ có một cách duy nhất là dùng hết lực đẩy hắn vào bên trong miệng núi lửa!"

Núi lửa bởi Chiến Luân Hồi mà mở ra, vậy cứ để núi lửa chôn vùi Chiến Luân Hồi ngươi đi!

Chiến Luân Hồi bị hai cự lực trước sau thôi động, từ từ tới gần miệng núi lửa, ánh mắt của hắn cũng giống như phun ra lửa, tựa hồ như muốn thiêu hủy cả thế giới! Nhưng trước tình hình hiện tại hắn đã không còn cơ hội, Thiên Cuồng Chiến Long đã hai lần được dẫn động, có muốn đánh ra một lần nữa thì cũng đã hữu tâm vô lực. Trước mắt đúng là thời khắc hắn yếu ớt nhất!

Dĩ nhiên cũng là thời điểm tốt nhất để ra tay phản kích.

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.