Dị Giới Đại Việt Đế Quốc

Chương 34: Thương nhân ngoại quốc



– A di đà phật , kính mời bệ hạ đi theo bần tăng .

Vạn Hạnh thiền sư cùng Minh Vũ vừa đi vừa bàn luận với nhau , chẳng mấy chốc mà đã tham quan hết toàn bộ ngôi chùa . Minh Vũ cũng ở lại dùng bữa cùng các vị thiền sư rồi trở lại hoàng cung , trước khi đi còn không quên dặn dò :

– Chùa Trấn Quốc là nơi trấn giữ long mạch của Đại Việt ta , cần phải bảo vệ nơ đây cẩn thận . Nhà chùa nếu như có chuyện gì cần liền lập tức báo lên triều đình , quả nhân sẽ toàn lực ủng hộ giúp đỡ các vị thiền sư.

– A di đà phật , bần tăng xin cảm tạ đại ân của bệ hạ .

........................................................................

Trở lại điện Long Thụy cũng đã là lúc buổi chiều , Minh Vũ cũng không nghỉ ngơi mà dở tấu chương xem xét . Phải biết cậu mới lên ngôi không lâu , chính sự rất nhiều cần phải giải quyết , hiếm khi rảnh rỗi ngao du thưởng ngoạn như hôm nay . Các bản tấu chương đa phần đều không có gì hệ trọng , chỉ duy có bản tấu chương của ngân khố cục là cần phải xem xét . Việc phát hành tiền tệ đã được ấn định từ trước , thông qua ngân khố cục làm việc đã lưu thông trên toàn quốc . Về ngắn hạn , nhiều loại tiền lưu hành thúc đẩy nền kinh tế tự cung tự cấp sang nền kinh tế hàng hoá . Về lâu dài , việc đúc tiền với nhiều kim loại khiến triều đình thất thoát ngân khố , lỗ vốn dẫn tới lạm phát tăng cao . Điều này cực kỳ nguy hiểm đối với một quốc gia mới thành lập như Đại Việt không lâu . Minh Vũ cũng nhận ra được điều này nên quả quyết loại bỏ tiền xu đỏ , chỉ giữ lại tiền đồng , đồng bạc và đồng vàng . Mặt khác lại đúc ra những đồng tiền mới có mệnh giá khác nhau như hai đồng , năm đồng , mười đồng , hai mươi đồng , năm mươi đồng , một trăm đồng , hai trăm đồng hay thậm chí là năm trăm đồng . Minh Vũ rất muốn làm ra tiền giấy để giảm bớt chi phí đúc tiền , nhưng ngặt nỗi loại mực hiện tại rất dễ làm giả , ngân khố cục cũng đành lực bất tòng tâm .

........................................................................

Hải Đông thành , Châu Nha cảng .

Trên con đường tráng bê tông láng mịn dẫn tới hải cảng không khó bắt gặp được những thương nhân ngoại quốc như Bồn Man , Đại Kiệt hay Đại Hạ , thậm chí là những quốc đảo như Mathalia , Phi Luật Tân , Vanjalia...cũng có . Đại Việt là quốc gia mới thành lập , nền trị an hết sức vững vàng , lại trọng nông khuyến thương nên rất được lòng thương nhân ngoại quốc .

Tuy nhiên vì tân quốc gia chưa có tiếng tăm nên nền ngoại giao lúc này của Đại Việt tương đối ảm đạm . Đây chính là cơ hội trời ban cho Batagat , thương nhân ngoại quốc người Mathalia này .

Kể đến thì thương nhân này cũng thật đen đủi , vốn hắn chỉ mang theo quốc thư cùng hàng hoá đến Đại Kiệt làm ăn buôn bán , nào ngờ đến nơi mới biết nội quốc người ta xảy ra chiến loạn , lệnh cấm biển đã được ban ra , bất đắc dĩ hắn đành phải dong buồm xuôi nam đến Bồn Man quốc . Nào ngờ giữa đường lại gặp bão lớn , thương thuyền ít nhiều hư hại , buộc lòng hắn phải dạt vào Hải thành sửa chữa tàu thuyền .

Ai ngờ mới đến mấy ngày liền nghe tin tức Hải thành đổi chủ , Đại Việt chiến thuyền khoá chặt cảng thị , chỉ vào không ra , giết gà doạ khỉ khiến đám thương nhân ngoan ngoãn như cún . Batagat thấy vậy chỉ đành buông bỏ ý định bỏ trốn , ở lại Hải Đông kiếm mối hồi lại ít vốn làm ăn .

Batagat kinh ngạc phát hiện ra rằng tại Hải Đông thành mặt hàng chủ yếu buôn bán lại là hương liệu , có nhiều loại rất đa dạng và phong phú . Nhưng điều này đối với hắn không mấy động tâm , dù sao Mathalia hương liệu cũng không hề thiếu . Cái làm hắn đánh hơi thấy mùi tiền chính là thứ đường mía ngon ngọt cùng thứ rượu đế thơm nức mũi kia . Tơ lụa , đồ gốm , thổ cẩm , toàn là những món hàng hái ra tiền , lợi nhuận không đâu đếm xuể được .

Biết được điều này Batagat liền đánh liều dâng thư lên trấn phủ lộ Hải Đông là Nguyễn Chích xin được diện kiến , đồng thời ngỏ ý muốn dâng quốc thư thành lập bang giao . Nguyễn Chích cũng thoải mái gặp mặt người này , còn tiện tay nhận lấy mấy thỏi vàng coi như lễ gặp mặt , đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn , lại dùng lời lẽ hứa hẹn đủ điều , dù sao chi phí hoạt động của " nhãn ưng " cũng không phải là ít .

Chờ đợi mấy ngày liền có lệnh triệu kiến vào kinh diện thánh khiến Batagat không khỏi thổn thức , lời hứa này quả là quý hơn vàng . Thế là Batagat không ngại vung tiền xa xỉ thuê một chiếc xe ngựa tốt nhất tại Hải Đông thành , chỉ mất hai ngày trời đã tới được kinh thành Thăng Long . Trên con đường cái quan dẫn tới hoàng thành vô cùng náo nhiệt, kẻ mua người bán tấp nập ngược xuôi , khung cảnh trông thật là huyên náo vui tươi .

Batagat nhìn khung cảnh tráng lệ uy nghiêm , xa hoa mỹ lệ của thành Thăng Long mà không khỏi hâm mộ trong lòng . Càng vào bên trong tử cấm thành hắn chỉ biết trợn mắt mà nhìn , lắc đầu lè lưỡi vì độ xa hoa chịu chơi của vị đế vương Đại Việt này . Nếu như nghe được tiếng lòng của tên thương nhân này Minh Vũ thật khóc không ra nước mắt với sự hiểu lầm tai hại này mất .

........................................................................

Minh Vũ lúc này ngồi trên long ỷ nhắm mắt dưỡng thần , chờ đợi tên thương nhân người quốc đảo kia vào trong đại điện diện kiến . Không để Minh Vũ đợi lâu , từ ngoài đại điện có người đàn ông trung niên được binh lính dẫn vào , trên người mặc Lehenga choli , một loại trang phục này bao gồm một chiếc áo có tay, cổ thấp, kết hợp với váy dài và một mảnh vải vắt trên một bên vai. Batagat nhìn Minh Vũ trên long ỷ cao cao tại thượng , tựa như thượng đế nhìn xuống thế gian thì không khỏi sợ hãi , quỳ rạp xuống đất hành lễ :

– Thảo dân Batagat bái kiến bệ hạ , bệ hạ vanh tuế , vạn tuế , vạn vạn tuế .

– Trẫm cho ngươi bình thân.

– Thảo dân tạ ơn bệ hạ .

Minh Vũ nói :

– Batagat , trẫm đã xem qua quốc thư của ngươi , cũng rất vui mừng vì nhận được thiện chí của quốc vương Mathalia . Trẫm đồng ý thiết lập bang giao giữa hai nước , đồng thời mong muốn cho thuyền buôn hai nước trao đổi giao thương với nhau . Trẫm cũng cho phép ngươi thiết lập thương điếm tại cảng Châu Nha thông qua sự chấp thuận của tri phủ lộ Hải Đông .

– Thảo dân xin tạ ơn bệ hạ . Nhân có chuyến hải trình sang Đại Việt lần này , thần có món bảo vật hiếm có xin được dâng lên bệ hạ . Kính xin bệ hạ xem qua .

Nói rồi Batagat dâng lên khay vàng do Đỗ Thích bưng lên , bên trên là một viên đá bạch ngọc vô cùng tinh tế . Minh Vũ thích thú cầm viên bạch ngọc lên xem xét , con hàng bày quả là rất biết lấy lòng cậu đây mà . Minh Vũ hài lòng sai Đỗ Thích đem viên bạch ngọc xuống dưới đưa sang kỹ bộ trạm khắc thành hoàng đế chi tỷ , đoạn quay sang nói :

– Món quà của ngươi trẫm rất hài lòng . Trẫm cho ngươi lui .

– Thảo dân xin được cáo lui .

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.