Đêm Ấy Tôi Rơi Vào…

Chương 249: 249





Thực chất mà nói thì người phụ nữ nằm ở bên cạnh còn may mắn hơn Thư Hiểu Cầm rất nhiều.


Mặc dù là bọn họ đều trải qua ba tiếng đồng hồ tra tấn của tôi, nhưng mà Thư Hiểu Cầm không lập tức được giải quyết ngay, mà cô ta lại khác biệt, cô ta là một lần một lần liên tiếp đến thiên đường, cái loại cảm giác này giống như là thiên đường chính là sân chơi của nhà cô ta mở, đừng nói là vé trôi chảy, ngay cả vé mà cô ta cũng thiếu nữa, vụt vụt chính là bay.


Một tiếng đồng hồ trôi qua, rốt cuộc chuyến bay của cô ta không còn cô đơn nữa, có tôi làm bạn rồi.


Xoa xoa cơ thể quyến rũ trong vòng tay, tôi nhẹ nhàng hôn lên lỗ tai của cô ta, ngẫu nhiên cũng sẽ dùng đầu lưỡi trêu chọc hai gò má mịn màng như ngọc của cô ta, làm cho trên mặt của cô ta xuất hiện nụ cười ngọt ngào.


“Bây giờ có còn chuẩn bị khiếu nại tôi nữa không?”
Cô ta nói là không muốn khiếu nại tôi, ngược lại là cô ta đã nói là sẽ không khiếu nại tôi, nhưng mà lúc đó đương nhiên là nghe ngược lại.


Mở đôi mắt nhập nhèn ra, cô ta giống như là một con mèo ba tư vừa dịu dàng ngoan ngoãn lại lười biếng, cái đầu nho nhỏ đang cọ cọ trên lồng ngực của tôi, có một loại quyến rũ trêu chọc người khác.


“Tôi không có khiếu nại anh, tôi muốn công kích trả thù.”
Nói xong cô ta liền lướt xuống thân thể của tôi, dựa vào đôi tay không có sức lực bủn rủn chóng thân thể mềm mại lên trượt đến giữa hai chân của tôi, sau đó cô ta dần dần mở cái miệng gợi cảm của mình ra trong một nụ hôn nhẹ nhàng.


Tất cả mọi chuyện tiếp theo được diễn ra tự nhiên, thậm chí con thuận như nước chảy thành sông, đôi chân ngọc ngà mềm mại của cô ta lại được tôi dời lên một lần nữa, sau đó cô ta cũng phát ra những âm ngất ngây từ lâu đài địa ngục.


Lúc mà cánh của thiên đường sắt bị sự mềm mại cô đơn của cô ta đạp phát, tôi rốt cuộc cũng bay lên theo cô ta lần nữa, không để cho cô ta cô đơn như vậy, mà là hạnh phúc tràn đầy ngọt ngào.


Sau khi cuộc chiến kết thúc đã được mấy phút, thân thể mềm mại của cô ta vẫn thỉnh thoảng run rẩy một chút.



Lúc này cô ta thật sự không còn sức lực nữa, ngay cả sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, nhưng mà vẫn đang xinh đẹp nở nụ cười.


Tôi hôn hôn cô ta một chút, sau đó đứng dậy rót một ly nước ấm cho cô ta, tôi đút cô ta uống, đầu của cô ta cũng không thể ngẩng lên được.


Thế là tôi uống một ngụm, sau đó ngậm vào trong miệng đút cho cô ta, cô ta liền nuốt vào từ từ.


Mấy tiếng đồng hồ trước, cô ta cũng bởi vì tôi muốn hôn cô ta mà ngăn cản, bây giờ hành động mập mờ như thế mà cô ta cũng không có nửa phần không tình nguyện, ngược lại còn lộ ra vẻ dương dương tự đắc, tràn đầy niềm hạnh phúc xinh đẹp như là những vì sao nhỏ.


Sau khi uống nước xong, tôi châm hai điếu thuốc lá, một điếu tiến dần vào trong miệng của cô ta, một cái khác thì từ từ để lại trong miệng của tôi.


“Tôi chưa từng cảm thấy một người phụ nữ nào có thể xinh đẹp giống như cô, dáng người hoàn mỹ như vậy, hơn nữa còn có sức quyến rũ như thế này, cô xuất hiện trong cuộc sống của tôi giống như là một ngôi sao băng phá vỡ bầu trời đêm, tô điểm lên bầu trời tịch mịch của tôi, để cho cuộc sống của tôi trở nên muôn màu muôn vẻ.

Cho dù là sau này ngôi sao này sẽ không xuất hiện nữa, nhưng mà tôi cũng sẽ nhớ cả đời, trong cuộc sống của tôi lại có một ngày lộng lẫy như vậy, cảm ơn đã có cô..."
Trong thời gian một điếu thuốc tôi nói rất nhiều, bởi một câu nói đều không giống nhau, mỗi một câu nói đều chân thành xuất phát từ nội tâm, mỗi một câu nói đều đầy mùi vị trách móc nhưng mà lại không khiến người ta phản cảm mà còn yêu thương.


Sau khi tôi dập tắt điếu thuốc, lúc cô ta đang vùng vẫy đứng dậy từ trong khó khăn, hai người chúng tôi nhìn lẫn nhau, sau đó hôn nhau thâm tình.


Sau khi hôm sâu mấy phút, cô ta duỗi bàn tay nhỏ nhắn như ngọc ra lắc lắc nó một cách thô bạo rồi sau đó lại nhẹ nhàng vuốt ve lên gương mặt của tôi.


“Anh chính là một tên khốn nạn, từ xưa đến nay chưa từng có ai dám ức hiếp tôi như thế, anh chính là người đầu tiên.


Tôi cũng đã nghĩ qua việc muốn tìm người để phế bỏ anh, nhưng mà bây giờ tôi đã hối hận rồi, tôi không nỡ bỏ anh.

Tôi có thể hưởng thụ được cảm giác vui vẻ hạnh phúc nhất từ anh, tôi thật sự rất thích loại cảm giác ở bên cạnh của anh.”
“Anh vẫn là một tên khốn nạn không chịu nhận trách nhiệm, làm với tôi ngay cả bao cao su cũng không chịu mang, nếu như đổi thành là người khác thì tôi đã sớm đá bể trứng của hắn ta rồi, ai biết được anh có an toàn hay là không.

Nhưng mà, nhưng mà tôi thật sự không thích loại ngăn trở đó, tôi cứ thích tiếp xúc với anh mà không có bất kỳ cái gì ngăn cách, cảm nhận được rõ ràng ngọn lửa nóng của anh, sự nóng bỏng của anh..."
Cô ta giống như là con chim sẻ ghé ở trước ngực của tôi, dùng ngón tay tinh tế dẫn dụ vuốt ve.


“Thật ra thì tôi cũng không thích loại ngăn cách đó, nhưng mà cô yên tâm đi, tôi an toàn không có độc.”
Nói xong tôi liền mạnh mẽ ôm lấy thân thể mềm mại như không xương của cô ta, lại đặt cô ta trên đùi của tôi một lần nữa.


Cô ta sợ hãi, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ đều là biểu cảm hoảng hốt: “Từ bỏ, từ bỏ, hôm nay đủ rồi, thật sự đủ rồi..."
Cô ta vội vàng từ chối, tôi cầm lấy bàn tay nhỏ của cô ta.


“Mặc dù là làm trái lại với quy định, nhưng mà tôi thật sự rất muốn biết ngôi sao băng tuyệt đẹp xẹt qua bầu trời đêm của tôi có tên là gì, cả đời này tôi đều nhớ kỹ cô ấy.”
Biết được không phải là tôi muốn làm chuyện đó, cô ta thở phào một hơi, sau đó hai tay ôm tôi lại, đầu dựa lên trên vai của tôi.


“Lâm Thế Thanh, hơn nữa tôi không phải là một ngôi sao băng trong cuộc sống của anh, tôi phải làm mặt trời trong cuộc sống của anh, mãi mãi chiếu sáng thế giới của anh, để cho anh mãi mãi cũng không thể rời khỏi tôi.”
Tôi thích đáp án này, nhưng mà điều kiện tiên quyết là cô ta phải có bản lĩnh len vào trong thế giới của tôi mới được, hơn nữa cho dù có vào rồi thì cô ta cũng không chắc chắn có tư cách trở thành mặt trời...!
Sau khi vuốt ve an ủi nói chuyện với nhau rất lâu, chúng tôi đứng dậy mặc quần áo cho đối phương xong.


Đương nhiên là cái quần tất của cô ta bị ném vào trong thùng rác, mà cái áo rách của tôi cũng đã bị ném vào trong thùng rác.



Tôi ở trần, cô ta thì để trần, đôi chân dài trong cái đêm tết lạnh lẽo ở miền bắc, tôi đưa cô ta ra đại sảnh, đưa cô ta lên chiếc Audi R8 màu đỏ rực lửa.


Cô ta ra hiệu kêu tôi lên xe, sau đó tôi liền bước lên ghế phụ.


Sau đó cô ta mò vào cái túi lấy ra đưa cho tôi hai xấp tiền gọn gàng: “Trên người của tôi không có quá nhiều tiền mặt, anh cứ cầm nhiêu đây trước đi, tôi..."
Tôi nhận tiền, sau đó lại nhét vào trong bóp của cô ta một lần nữa.


“Tôi đã nói rồi, tôi không cần tiền, tôi chỉ cần cô thôi.

Chờ đến lúc tôi rất cần tiền rồi thì tôi sẽ mở miệng với cô, có được không?”
“Không được đâu, đòi tiền thì không có, muốn thân thể thì có một cái.”
“Vậy thì chúng ta làm một lần nữa đi, đúng lúc tôi vẫn còn muốn cô.”
Sự khiêu khích của cô ta dưới hành động của tôi lại lộ ra thiếu tự tin trầm trọng.


Sau khi mập mờ vui đùa ầm ĩ qua đi, tôi hôn cô ta, sau đó bước xuống xe.


Sau khi xuống xe, tôi dặn dò cô ta lái xe chậm một chút, cô ta kêu tôi nhanh chóng trở vào trong đại sảnh đi coi chừng lạnh.


Sau khi mang cơ thể để trần của tôi run rẩy trở lại trong đại sảnh, lại vô tình gặp Triệu Tĩnh đang khoác áo khoác.


Lúc này đầu ngón tay của Triệu Tĩnh đang cầm điếu thuốc, đang im lặng mà nhìn về phía tôi.


“Hai người rất giống như là một cặp vợ chồng yêu thương nhau.”
Tôi giật lấy điếu thuốc của cô ta bỏ vào trong miệng, sau đó tôi cũng lột áo khoác ở trên người của cô ta xuống rồi trực tiếp khoác lên trên người mình.



“Cục cưng à, bây giờ cô có cảm thấy chúng ta càng giống như là hai vợ chồng già hay không, căn bản không cần phải nói cái gì cả, tất cả đều không có ngôn ngữ?”
Hỏi xong, tôi liền xoay người lại đi vào trong phòng thay quần áo.


“Anh có mặt mũi hay không vậy hả, trả quần áo lại cho tôi ngay!”
“Muốn quần áo tự đi vào trong phòng thay quần áo nam lấy đi.”
Đương nhiên là Triệu Tĩnh không đi vào phòng thay quần áo nam, nhưng mà lại chờ ở cửa đại sảnh.


Sau khi thay quần áo xong thì đi ra ngoài, tôi nhét điếu thuốc mà mình mới vừa đốt vào trong miệng của cô ta, sau đó lại khoác áo khoác lên cho cô ta một lần nữa.


“Cục cưng à, nên trả thì tôi cũng đã trả rồi, không có được kiếm chuyện nha.”
Sự bình tĩnh như nước của Triệu Tĩnh đã hoàn toàn tan vỡ ở trước mặt của tôi, trên gương mặt tinh xảo rõ ràng có vẻ bất đắc dĩ.


“Trên thế giới này tại sao lại có loại người mặt dày vô sỉ giống như anh vậy chứ?”
“Thế giới biển rộng bao la rất là kỳ diệu, làm gì có thể giống như trong tưởng tượng của tôi với cô được chứ.

Từ xưa đến giờ tôi chưa từng nhìn thấy vẻ đẹp, dáng người, trí tuệ, EQ tập trung vào một người.

Nhưng mà sau khi đụng phải cô, cô nhìn xem, tôi đã thấy rồi đó, cho nên có loại người giống như tôi thì cũng bình thường thôi.”
Triệu Tĩnh im lặng một lúc lâu, thật lâu sau mới mở miệng nói: “Anh đã nói như vậy rồi tôi cũng thật sự không có lời nào để nói nữa, anh thắng rồi đó.”
Tôi vòng tay qua eo của cô ta: “Được rồi được rồi, giữa chúng ta cũng đừng có so đo thắng bại.

Đi thôi, để anh đây mời cô ăn bữa ăn khuya.”
Sau đó trong ánh nhìn chăm chú trợn mắt há hốc mồm của những người đồng nghiệp và nhân viên phục vụ, Triệu Tĩnh liền bị tôi giống như là bắt cóc mà mang ra khỏi Đỉnh Phường, cuối cùng bước vào trong con Passat của tôi.


Ngay cả mạng cũng có thể cho bạn.




— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.