" Sao chúng ta không lấy số Vaccine còn lại của người Nhật đi nguyên cứu. Nó có thể giúp chúng ta nguyên cứu và sản xuất Vaccine nhanh hơn không phải sao ? "
" Bộ y tế và các công ty dược phẩm cũng đã nghĩ đến chuyện này nhưng mà mỗi lần chúng ta lấy ra nguyên cứu thì chúng lại hư hết nên chúng ta không đi lấy nguyên cứu mà tự mình nguyên cứu. "
Hirohito sau khi xuyên đến thế giới này đã cho người đi tìm hiểu về kinh tế, công nghệ, khoa học, quân sự và y tế của các nước trên thế giới. Hirohito sau đó mới biết được các nước trên thế giới đều phát triển theo đúng thế giới mà ông từng sống.
Nhưng mà chi có duy nhất ngành y tế trên thế giới lại không có Vaccine nên ông biết Vaccine chính là con đường phát triển và kiếm tiền duy nhất của Nhật Bản nên ông đã vừa sử dụng hệ thống vừa xây dựng nền y tế của nước này trở nên tốt nhất cho người dân và thế giới.
Hiện tại, Nhật Bản là nước duy nhất trên thế giới sản xuất Vaccine nên nước này cũng kiếm được một số lượng lớn từ việc buôn bán Vaccine. Cho dù, các nước khác có lấy đi nguyên cứu thì cũng rất khó.
Bởi vì, Vaccine được sự bảo vệ của hệ thống nên chỉ cần lấy đi nguyên cứu thì hệ thống sẽ phá huỷ phần quan trọng nhất bên trong lọ thuốc Vaccine ngay. Đó chính là lý do vì sao Bộ y tế và các công ty dược phẩm Hoa Kỳ không thể nguyên cứu được.
Bộ trưởng bộ y tế Martinez Michael nói tiếp:
" Sau nhiều lần điều tra đươc đến hiện tượng này thì chúng tôi kết luận là Nhật Bản đã sử dụng một chất đó gì để phá huỷ Vaccine, không cho các nước khác đi nguyên cứu Vaccine để bảo vệ thành quả của mình. Bởi vì, có một số Vaccine chúng tôi đã làm rất nhiều cuộc thử nghiệm như là tiêm một nữa vào người dân và nữa còn lại đi nguyên cứu.
1 liều Vaccine tiêm vào người dân và 1 liều Vaccine đi nguyên cứu thì kết quả cho thấy các liều Vaccine đi nguyên cứu không rõ nguyên nhân nào đó đã mất đi tác dụng của nó nên chúng tôi không thể nguyên cứu được nhưng mà các liều Vaccine khác tiêm vào người thì vẫn còn tác dụng của nó. Cho nên, chúng tôi vẫn không biết được thành phần của Vaccine đó mà nguyên cứu.
Chúng tôi đang chuẩn bị tổ kiến 1 đoàn đội đi tới Nhật Bản mua công nghệ Vaccine hoặc là nhờ điệp viên đi đánh cắp công nghệ Vaccine của Nhật Bản. "
Roosevelt và một số thành viên trong nội các của ông nghe được đề xuất của Bộ trưởng Bộ y tế Martinez Michael đều gật đầu đồng ý nhưng mà lại có một số người khác thì không nghĩ đơn giản đến như vậy đặc biết là Bộ trưởng Ngoại giao Cordell Hull và một số người khác trong nội các của Roosevelt.
" Tôi nghĩ là chúng ta đi mua hoặc đánh cắp công nghệ Vaccine không phải là chuyện dễ dàng. Mọi người cũng nên biết nữ thủ tướng Nhật Bản Machiko cũng không phải là người dễ chơi.
Cô ta mặc dù là phụ nữ nhưng mà các báo cáo từ một số điệp viên và đại sứ quán tại Nhật Bản gửi về cho thấy Nhật Bản dưới sự chỉ đạo của cô đã đưa Nhật Bản thoát khỏi nền kinh tế nhanh chóng đến nổi mà GDP hằng năm của Nhật Bản xém chút nữa là đuổi kịp chúng ta.
Từ đó, chúng ta có thể thấy được cô ta không phải là người dễ đối phó. Chúng ta đi tới Nhật Bản mua công nghệ Vaccine chưa chắc cô ta sẽ gật đầu đồng ý, cho dù chúng ta đi tới xin Thiên Hoàng của Nhật Bản thì họ cũng sẽ không chịu.
Bởi vì, Vaccine chính là công cụ kiếm tiền của họ cho nên họ sẽ không bán thứ này cho chúng ta. Cho dù có, thủ tướng Nhật Bản sẽ cho ra cái giá trên trời để cho chúng ta không mua được.
Không những chúng ta không mua được công nghệ Vaccine mà đánh cắp chúng lại không được. "
Tất cả mọi người trong nội các của Roosevelt nghe xong đều đồng loạt nhìn về phía Bộ trưởng Ngoại giao Cordell Hull để biết đáp án. Cũng đã có một số người suy nghĩ đến chuyện này giống như Cordell Hull bao gồm cả Roosevelt nhưng mà vẫn để ông nói tiếp.
Cordell Hull cũng nói tiếp:
" Mọi người cũng thử nghĩ xem Vaccine chính là công cụ kiếm tiền của họ cho nên người Nhật sẽ bảo vệ chúng rất kỹ để không có một chút tin tức nào có liên quan đến chúng xuất hiên ra bên ngoài nên chúng ta lấy cắp được hay không cũng rất khó nói. "
Cordell Hull nói xong ngòi xuống rồi Bộ trưởng Thương mại Daniel C. Roper nói:
" Đúng vậy, tôi rất đồng tình với Cordell Hull. Nữ thủ tướng Nhật Bản Machiko cũng không phải là loại người đơn giảng. Nếu không thì Nhật Bản cũng không phát triển mạnh mẽ sau thời kỳ khủng hoảng đến như vậy.
Đặc biệt là Thiên Hoàng Hirohito của Nhật Bản cũng sẽ không để cho cô ta lên làm vị trí thủ tướng Nhật Bản đơn giản như vậy. Nếu đưa một người bình thường lên làm thủ tướng thì đây không phải là phong cách thường thấy của Thiên Hoàng Nhật Bản. "
Roosevelt và thành viên trong nội các của ông nghe vậy cũng gật đầu. Chính phủ Mỹ coi Nhật Bản là kẻ thù tiềm tàng nên sẽ làm đủ mọi cách để có được thông tin tình báo của Nhật Bản.
Đặc biệt là có liên quan đến Thiên Hoàng và thái tử Nhật Bản là trọng điểm chú ý của Nhật Bản. Cho nên mọi thứ có liên quan đến Hirohio bao gồm có tính cách, sở thích và những thứ khác đều bị tình báo Mỹ biết.
Việc, Hirohito chấp chính thay cho Thiên Hoàng Đại Chính cũng bị tình báo Mỹ biết đến. Tình báo Mỹ cũng còn biết đến ông rất lười tham chính nên tìm một vị thủ tướng tài năng thay thế ông và Mazhiko chính là người phụ nữ như thế.
Nhưng mà, tình báo Mỹ cũng không bao giờ biết rằng machiko chính là một người sinh hoá được chính Hirohito mua về trên hệ thống. Mặc dù, nó bị giới hạn một số thứ nhưng mà đối với Hirohito tới nói trong thời đại này cũng đã đủ xài, không cần nhiều hơn nữa.
Quan trọng hơn hết đó chính là hệ thống, Hirohito mua mọi thứ từ nông nghiệp đến công nghiệp quân sự đều có sự tác dụng của hệ thống. Rất nhiều đồ y tế và nhưng thứ dân dụng hiện đại khác bao gồm cả vũ khí quân sự đều được Hirohito mua về để phát triển nền kinh tế Nhật Bản.
Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson đứng báo cáo:
" Theo những gì trước mắt Hải quân có được một số thông tin đáng thủ dụng đó chính là Nhật Bản trước và sau khi rời khỏi Hội Quốc Liên và Hiệp ước Hải quân Washington thì nước này đã và đang kiến tạo tàu chiến với quy mô lớn nhưng đa số là khu trục hạm và tuần dương hạm nên không đáng để lo.
Còn, hàng không mẫu hạm thì Nhật Bản chỉ đóng hàng không mẫu hạm hang nhẹ lớp Ryūjō khoảng chừng 32-40 chiếc là ngừng và hàng không mẫu hạm lớp Kaga thêm 8 chiếc nữa. Theo như tính toán lại thì Nhật Bản đã có tất cả hàng trăm tàu chiến thường trực.
Trước mắt đây là những gì Hải quân chúng tôi biết. Còn, những thứ khác như là Nhật Bản có đóng lớp tàu chiến mới hay không hoặc là lớp hàng không mẫu hạm mới hay không thì Hải quân chúng tôi hoàn toàn không biết. "
Roosevelt và thành viên trong nội các của ông nghe vậy cũng gật đầu. Việc, Nhật Bản đóng tàu với quy mô lớn là bọn họ biết đến nhưng mà chỉ đóng thiết giáp hạm và tuần dương hạm làm họ thấy cũng là truyện đương nhiên thôi.
Hiệp ước Hải quân Washington kí kết thì rất nhiều nước trên thế giới đã bắt đầu chuyển sang đóng tuần dương hạm thay cho thiết giáp hạm mặc dù có hoả lực yếu nhưng mà bù lại là có tốc độ cao có thể dễ dàng đi tới các khu vực giao tranh và rút lui nhanh chóng.
Roosevelt nghe thế cũng gật đầu rồi ông nhìn về phía Bộ trưởng Tài chính Henry Morgenthau Jr. hỏi:
" Tài chính của ta còn dư dả không ? "
" Thưa, tổng thống. Chúng ta vẫn còn đang trong quá trình thoát khỏi cuộc khủng hoảng nên cần một số lượng lớn tài chính. Chúng tôi vẫn đang tính toán lại các cuộc dự tri ngân sách có thể sẽ xảy ra nên bộ tài chính chúng tôi chỉ dự trữ khoảng gần 345 tỷ USD.
Đây chỉ là con số tạm thời nhưng mà ai biết được sau này nó sẽ cần đến số tiền này. "
Nếu có Hirohito ở đây nghe được số tiền này có thể sẽ hoá hốc mồm. Bởi vì, Nhật Bản đã kiếm được một số tiền lớn trong cuộc đại khủng hoảng từ Mỹ sẽ để cho nước này bị tổn thất.
Hirohito sẽ không ngờ rằng nước Mỹ mặc dù đã bị tổn thất nặng nề nhưng mà nội tình Mỹ vẫn còn đó. Từ việc bán vũ khí lấy tiền trong chiến tranh thế giới thứ nhất nên nước này dự trữ một số lượng tài chính nhất định. Nên nước Mỹ lấy ra được số tiền này là không thành vấn đề.
Roosevelt nói tiếp:
" Bộ tài chính hãy cấp một số tiền để cho Hải quân. Hải quân hãy mau chóng kiến tạo các loại tàu chiến đặc biệt là thiết giáp hạm để đối phó với hải quân Nhật Bản. "
Roosevelt vừa nói xong thì Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson vui mừng hớn hở. Vì, Hải quân cũng đã có tiền để đóng các loại tàu mới. Nếu có người vui thì cũng sẽ có người buồn.
Người vui là Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson thì người buồn là Bộ trưởng Tài chính Henry Morgenthau Jr. sau khi nghe xong Roosevelt cung cấp tài chính cho hải quân thì lòng ông đau như cắt. Đây chính là số tiền ông dùng trong trường hợp khẩn cấp đấy a. Nếu mà có chuyện gì thì số tiền đó có thể bù đắp vào, vậy mà tổng thống muốn cung cấp một phần cho hải quân.