Hệ thống phòng không của hạm đội hải quân Nhật Bản trong chiến tranh thế giới thứ hai rất yếu và một số khẩu súng phòng không không đạt chất lượng.
Đặc biệt là trận Midway đã thể hiện rõ sự bạt nhược hệ thống phòng không của Nhật Bản.
Cho nên Hirohito đã yêu cầu đại sứ quán tại Thụy Điển chú ý tới công ty này.
Công ty bofors chắc mọi người không biết nhưng sẽ biết đến súng phòng không Bofors 40 mm nổi tiếng trên thế giới. Hiện nay, quân đội Việt Nam còn sử dụng.
Hirohito cũng không gấp, mua không được cổ phần thì sẽ đợi tới năm 1934 công ty này sản xuất ra được Bofors 40 mm thì sẽ mua bản quyền sản xuất 2 loại súng phòng không Bofors 25 mm và Bofors 40 mm
Sau đó, sẽ cải tiến cho phù hợp với lục quân và hải quân và Hirohito sẽ lên hệ thống thương thành mua bản vẽ ngòi nổ cận đích cho đạn phòng không. Bofors mà không cho mua bản quyền nữa thì Hirohito lên hệ thống thương thành mua bản vẽ súng phòng không.
Hirohito sẽ phải yêu cầu Hải quân sản xuất các tàu khu trục và tàu tuần dương có nhiệm vụ phòng không và chống tàu ngầm. Bây giờ, Hirohito yêu cầu như vậy sẽ rất khó thực hiện bởi vì Hải quân hiện tại là người của chủ nghĩa đại pháo.
Hirohito cũng không quên gửi điện tín cho đại sứ quán tại Mỹ thông báo cho Yamamoto Isoroku, đang du học và công tác tại Mỹ xong thì trở về gặp mình. Hirohito sẽ vào năm 1921 về nước, trong khoảng thời gian đó Hải quân Nhật Bản bắt đầu vào cuộc chuyển mình từ đại pháo sang phi cơ.
Từ bây giờ sẽ là việc phát triển đất nước để đuổi kịp các nước phương Tây còn quân sự của Nhật Bản đang cũng có những sự phát triển nhất định các vũ khí đã được thử nghiệm và đưa vào sản xuất đặc biệt là mấy cái bản vẽ máy bay, xe tăng đang được thử nghiệm và bãn vẻ súng trường đã được thử nghiệm thành công chuẩn bị được đưa vào sản xuất hàng loạt.
Mấy cái bản vẽ đó được quân đội sàng lọc kĩ càng các công ty quân sự đưa ra các mẫu thử nghiệm chất lượng, đạt yêu cầu như trong bản vẽ thì mới được sản xuất.
Tháng 8 năm 1919.
Số ca nhiễm và tử vong của Nhật Bản cuối cùng đã coi như chấm dứt. Nhật Bản cũng bắt đầu mở cửa lại để phát triển nền kinh tế sau đại dịch nhưng mà Bộ Y tế và CDC đã cảnh báo đại dịch có thể sẽ có một đợt dịch nữa nên chính phủ và các công ty, doanh nghiệp phải phát triển kinh tế phải giữ vệ sinh sạch sẽ và phòng ngừa dịch bệnh.
Hirohito sau khi chỉ đạo chống dịch thành công, ông cũng bắt đầu đi học lại tại trường hoàng gia Nhật Bản. Hirohito đi học về làm xong hết mọi thứ trên trường, đi qua xem sức khỏe của Thiên Hoàng Đại Chính thì bị mẹ là Trinh Minh Hoàng hậu của mình trong những ngày này cho Hirohito lựa chọn con gái của những người nhà quyền thế.
Đối với chuyện này, Hirohito cũng đành chịu, con không muốn cưới sớm mà phụ huynh phải bắt con chọn rồi cưới nếu không thì sẽ bị ba mẹ mình sắp đặt lấy người mà mình không biết.
Lúc đầu, Thiên Hoàng Đại Chính và Trinh Minh Hoàng hậu đã chọn được con gái của một vị Thân vương, 2 vợ chồng Thiên Hoàng Đại Chính đã quan sát con gái của vị Thân vương này. Và, 2 vợ chồng Thiên Hoàng Đại Chính đã đích thân tới nói chuyện với vị Thân vương này.
Sau này, Hirohito biết được và phản đối rất kịch liệt, Hirohito vì phản đối vụ hôn nhân thậm chí phải chuyển chỗ ở từ Đông Cung ra ngoài sống ở nhà thủ tướng Hara Takashi.
Hara Takashi làm thủ tướng từ ngày 29 tháng 9 năm 1918 thay cho Terauchi Masatake về những vấn đề sai lầm của sự kiện lúa gạo. Hara Takashi bất ngờ khi Thái tử Hirohito sống tạm thời ở nhà mình.
Hara Takashi bất ngờ thì cũng bất ngờ nhưng không thể còn cách nào để khuyên nhủ Thái tử Hirohito để trở về Đông Cung. Các ngày lễ ngày lễ của Nhật Bản Thái tử Hirohito cũng không về gặp mặt gia đình. Thủ tướng Hara Takashi và thư kí kiêm nhiệm người bảo vệ Kiyoshi Tanaka cũng tận tình khuyên bảo nhưng mà không ăn thua với Thái tử Hirohito.
Ngày lễ, Hirohito đi tham quan khắp các địa điểm nổi tiếng của Tokyo, Hirohito đi từ nơi này sang nơi khác. Và, Hirohito tới chùa để thắp hương cầu mong sự an lành của mình và ba,mẹ kiếp trước đã sinh ra mình.
Chùa Sensō là ngôi chùa cổ nhất của Tokyo, và là một trong những ngôi chùa quan trọng nhất ở đây.
Ngôi chùa được xây dựng dành riêng cho việc thờ phụng Quan Âm (Kan’on trong tiếng Nhật). Theo truyền thuyết, một bức tượng của Kan’on đã được tìm thấy trên sông Sumida trong năm 628 bởi hai ngư dân, anh em Hinokuma Hamanari và Hinokuma Takenari. Trưởng làng, là ông Nakamoto Hajino, đã công nhận sự thiêng liêng của bức tượng và ông đã tu sửa ngôi nhà của mình thành một ngôi chùa nhỏ ở Asakusa, để người dân có thể thờ phụng Kan’on.
Ngôi chùa được xây dựng vào năm 645, là ngôi chùa cổ nhất Tokyo . Trong những năm đầu của Mạc phủ Tokugawa, Tokugawa Ieyasu xem chùa Sensō như nơi thờ hộ mệnh của gia tộc Tokugawa
" Xin lỗi, tớ không cố ý, cậu có bị sao không ? "
" Không sao, tớ không sao cả "
Hirohito thắp hương xong, Hirohito và Kiyoshi Tanaka đang đi trong khuôn viên chùa ngắm cảnh. Hirohito đang mải mê ngắm cảnh và nói chuyện với Kiyoshi Tanaka. Phía xa, 1 nhóm cô gái đang mặc đồ học sinh trung học cũng đang đi ngắm cảnh, một số cô gái tách nhau ra và chạy vui đùa.
Một số cô gái này chạy tới chỗ Hirohito và Kiyoshi Tanaka đang ngắm cảnh thì một cô gái vô ý đâm thẳng vào Hirohito làm cho Hirohito bất ngờ và đặc biệt là Kiyoshi Tanaka chưa kịp bảo vệ thì thấy Hirohito té xuống đất.
Hirohito đứng dậy nhìn cô gái, cô gái xinh như một thiên thần, cô cao tầm 15-16 tuổi cao khoảng 1.6 m với khuôn mặt hiền lành xinh xắn, đôi mắt lung linh, một nụ cười thơ ngây, dễ thương với cơ thể đầy đặn và vòng eo thon nhỏ.
" Cậu không sao chứ Kazuko. "
Cô gái đã tông Hirohito tên là Kazuko, nhóm của cô gái này thấy Kazuko đã lỡ tông vào hai người gần đó nên đã chạy lại hỏi han bạn của mình.
" Tớ không sao. "
" Tớ tên là Kazuko Murakami mà cậu vẫn ổn chứ. "
Kazuko nói với bạn mình về tình trạng của mình. Cô quay lại nhìn Hirohito với gương mặt điển trai, thân hình bảnh bao và nụ cười mang vẻ ấm áp. Đặc biệt là khí chất của Hirohito nó lại làm cho những người xunh quanh mình phải cung kính và người đang đứng kế bên là người bảo vệ của Hirohito đang có vẻ mặt lo lắng kiểm tra cậu có bị gì hay không.
" Tớ vẫn ổn và tớ tên là Toshiro Hasegawa. "
Hirohito đang nhìn cô gái thì gọi mình, Hirohito phản ứng rất nhanh trả lời cô.
" Tớ thành thật xin lỗi cậu, cậu không sao thật chứ ? "
Kazuko thấy Kiyoshi định lên nói điều gì thì bị Hirohito ngăn lại.
" Tớ không sao, cậu thấy tớ vẫn ổn mà. "
Kazuko nhìn Hirohito nhiều lần mới nói vài câu với Hirohito rồi quay lại nhóm bạn của mình.
Đợi cô gái đi Kiyoshi hỏi:
" Thái tử ngày thật không sao chứ. "
" Tất nhiên là không sao rồi đi về thôi, đi như vậy cũng đủ rồi. "
Qua vài ngày, 2 vợ chồng Thiên Hoàng Đại Chính cũng không thể làm hơn đành để con xử lý hôn xử của mình nhưng mà Hirohito phải hứa hôn vào năm sau nếu không vợ chồng Thiên Hoàng Đại Chính.
Hirohito vui mừng ngay lập tức quay về Đông Cung và tới kể cho ba mẹ mình nghe những nơi đã đi qua.
Hành động của Hirohito làm cho 2 vợ chồng Thiên Hoàng Đại Chính bó tay.
Hirohito cũng bắt đầu sinh hoạt như bao ngày thường.
Hirohito nhờ Kiyoshi đi tìm hiểu nữ sinh hôm đó mới biết được cô đang học ở trường trung học trong thành phố.
Kiyoshi cũng tìm hiểu được hoàn cảnh của Kazuko rất nghèo không có gì nổi bật.
Nhà Kazuko ở ngoại ô Tokyo nên cô thường đi học rất xa.
Ba mẹ Kazuko cũng làm mọi thứ việc cho Kazuko đi học.
Kazuko biết rõ điều này nên cô chăm chỉ học hành và Kazuko cũng thay đứng thứ nhất của trường.
Hirohito cũng yêu cầu Kiyoshi nếu Kazuko có chuyện gì thì có thể giúp đỡ. Hirohito cũng bắt đầu học hành tại trường, Hirohito mặc dù vẫn tới Xu Mật Viện và Nghị viện nghe thảo luận nhưng mà không được phát biểu ý kiến cho tới khi lên làm Thiên Hoàng.
Thiên Hoàng Đại Chính sức khỏe càng ngày càng kém đến mức ông không thể nào xuất hiện trong các buổi diễn tập của Hải Lục quân Nhật Bản, trong lễ tốt nghiệp của các Học viện quân sự hay thi hành các nghi lễ Thần đạo tại những ngày lễ lớn, thậm chí ông không thể tham gia vào những buổi lễ khai mạc của các kì họp Nghị viện Nhật.
Vài ngày sau đó, phái đoàn Nhật Bản tại Pháp đã gửi điện báo tới, hòa ước Versailles đã được kí kết vào tháng 6.
Phái đoàn Nhật Bản gửi nội dung của hòa ước Versailles việc Nhật Bản kiểm soát Sơn Đông được Anh - Pháp - Mỹ. Chấp nhận còn việc mua xưởng đóng tàu của Đức cũng được họ hảo luận việc này trong vài ngày nên Anh - Pháp - Mỹ cuối cùng cũng chấp nhận và có thêm số tiền bồi thường từ Đức là khoảng 3 tỷ Bảng Anh.
Thiên Hoàng Đại Chính, thủ tướng và những người khác thảo luận về vấn đề này. Cuối cùng, họ cũng nhất trí việc tăng số tiền mua máy móc thết bị công nghiệp, quân sự của Đức lên từ 5 tỷ bảng Anh đến 8 tỷ bảng Anh và họ có thể chấp nhận giảm tiền bồi thường để mua máy móc thết bị công nghiệp, quân sự.