Nếu không nhìn khuôn mặt đó, sửa soạn như vậy tuyệt đối là xinh đẹp, đáng tiếc, khuôn mặt thật sự có chút khó coi.
Lúc từ trên lâu bước xuống, ánh mắt hai người đàn ông dưới lầu rõ ràng không quá giống nhau.
Lâm Duệ chỉ cảm thấy đáng tiếc, dáng vẻ sửa soạn này khá xinh đẹp, nhưng khuôn mặt này...
Cảm giác đóa hoa nhài cắm trên bãi phân trâu, nhưng mà, anh ta không dám nói bậy.
Ánh mắt Mộ Tu Kiệt lướt trên người Cố Cơ Uyển, sâu thắm như sao trời, khiến người ta nhìn không rõ, đoán không thấu.
Anh có chút không hiểu, trên người cô gái này rốt cuộc có sức hấp dẫn gì, có thể khiến mình dễ dàng mất khống chế.
Sự mất khống chế hôm nay không nằm trong phạm vi dự đoán của anh, anh thậm chỉ ngay cả cửa cũng chưa đóng.
Cậu cả Mộ quen nắm tất cả trong tay, đối với việc mất khống chế thế này rất bài xích.
Con người đen sẫm lại trở nên lạnh lùng, bên trong không chút gợn sóng.
Anh đứng dậy, đi ra ngoài.
Lâm Duệ lập tức nhìn Cố Cơ Uyển, cười nói: "Mợ chủ, thời gian không còn sớm nữa”
“Được.” Cố Cơ Uyển cũng biết, mình thay quần áo đã trễ nải không ít thời gian.
Sắc mặt vừa rồi của cậu cả Mộ dường như không quá dễ xem, chẳng lẽ cũng đang trách cô lãng phí quá nhiều thời gian của anh?
Cô nhanh chóng đi theo.
Tài xế sớm đã đưa xe tới ngoài cửa sảnh, đợi Mộ Tu Kiệt và Cố Cơ Uyển đều lên xe, Lâm Duệ lập tức ngồi vào ghế lái, khởi động xe. “Đồ hôm nay mua đâu?” Ánh mắt Mộ Tu Kiệt lướt qua trên người cô.
Quần áo là Tân Lãng chuẩn bị, mặc dù kiểu dáng khá thanh lịch, nhưng đều là nhãn hiệu lớn quốc tế.
Nhưng túi trên tay cô, vẫn thật sự có chút tồi tàn.
Tập đoàn Century của Mộ Tu Kiệt mặc dù không có ngành làm túi, nhưng dưới trướng anh có kinh doanh thời trang. Nhãn hiệu lớn quốc tế, căn bản anh đều hiểu, bao gồm cả của nữ.
Cố Cơ Uyển cúi đầu nhìn túi mình: “Cái đó, đều trả về rồi.”
“Tại sao muốn trả?”
“Dù sao tôi không dùng được, trả về có thể không tốn tiền...”
Nhưng nói đến cuối cùng, giọng Cố Cơ Uyển đột nhiên nhẹ đi.
Quả nhiên, cậu cả Mộ không vui: "Vợ chưa cưới của Mộ Tu Kiệt tôi, thứ không thích cần phải trả hàng?”
“Tôi...” Cô cắn môi, đương nhiên, người của cậu cả Mộ, mua đồ không thích, thà vứt cũng sẽ không trả lại. Vì chút tiền hoàn hàng này, chính là đánh vào mặt anh.
Nhưng mà, đó là tiền của cậu cả Mộ, không phải của cô, cô xài có cảm giác tội lỗi!
Nhưng mà, tối nay là buổi tụ họp của nhà họ Mộ, những người nhà họ Mộ, ai cũng ngậm thìa vàng sinh ra. Cầm túi mình về, quả thực sẽ bị những người phụ nữ đó chê cười.
Nhưng, nhiều nhất cũng là cười cô, về phần cậu cả Mộ, ai không biết anh có tiền có sắc? Ai cũng sẽ không hoài nghi thực lực của anh.
Nhiều nhất chính là chê cười cô không được chiều chuộng mà thôi.
Cậu cả Mộ ngay cả chuyện này cũng muốn quản?
“Vào thành phố.” Mộ Tu Kiệt đột nhiên nói.
Lâm Duệ vội đáp: “Dạ.”
Két một tiếng, xe dừng trước tòa nhà khu thương mại cao cấp trung tâm thành phố.
Lúc Cô Cơ Uyển bước vào, giọng nói đạm mạc của cậu cả Mộ như còn quanh quẩn bên tai: “Thấp hơn ba tỷ thì đừng mang về ”
Cô cảm thấy mình sắp bay rồi, túi đắt hơn ba tỷ, cả đời cô cũng chưa từng nhìn thấy có được không?
Không, là hai đời.
Bước vào tòa nhà, Cố Cơ Uyển phát hiện mình hiểu biết của mình đối với hàng hiệu trước đây thật sự quá ít.
Cô cho rằng túi dăm ba chục triệu đã là hàng xa xỉ, sau khi vào mới biết, nơi này túi từ ba trăm triệu trở xuống cũng không có vài ba cái!
Oa oa oa! Vừa nhìn giá cả, cho dù không mua, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy đau lòng có được không?
Nơi này thực ra cũng có mấy cửa hàng Cố Cơ Uyển biết.
Nhưng mà, bên trong toàn là bản giới hạn, giá cả không rẻ.
Hai đời cô giây phút chủ động tiêu xài xa xỉ duy nhất chính là lần mời đám Tử Lạp ăn mấy ngày trước, đó không phải vì chúc mừng cô trọng sinh sao?
Ngoại trừ lần đó, cho dù là đời trước đã trở thành bà Mộ, cô cũng chưa từng tiêu xài xa hoa, đều là bị động tiếp nhận. Bây giờ nhìn hàng hóa đầy ắp trước mặt, không chỉ tim đau, đầu cũng đau.
Cô đi vào cửa hàng tên HARMADS, một nhãn hiệu cô chưa từng nghe thấy.
Nhưng vừa bước vào, một nhân viên bán hàng đã ngăn trước mặt cô.
Nhân viên bán hàng nhìn túi trên tay cô, lại nhìn bộ đầm fake loại 1 cùng kiểu dáng với nhãn hiệu lớn CHEMII trên người cô, mặt thoáng chốc trầm xuống.
*Xin lỗi, thưa cô, cửa hàng chúng tôi sắp đóng cửa rồi, mời cô đến cửa hàng khác xem đi.”