Độc Cô Tín biến sắc, cảm giác lần này có vẻ không ổn lắm.
Quả nhiên chưa đến một khắc sau, gió lớn nổi lên, một con bạch long dài mấy ngàn trượng xuất hiện uốn lượn trong trời đất. Thân thể của nó cuộn vòng xung quanh đám người Độc Cô Tín, giống như muốn dùng sức mạnh cuồng bạo của mình bóp nghẹt họ.
- Tiểu Mạn, vì sao ngươi còn chưa ra tay?
Độc Cô Tín thét lớn, mặt mày đỏ gay. Linh lực của nam tử tóc bạc kia hùng hậu tới mức không cách nào hình dung, mặc dù bọn họ người đông thế mạnh mà vẫn bị hắn lấn áp hoàn toàn.
Nên biết rằng con đường Độc Cô Minh đi đã khác xa với toàn bộ chúng tu sĩ ở nhân giới hiện tại. Hắn vẫn tu khổ hải, nhưng lại chia nó ra làm mười phần nhỏ xếp chồng lên nhau. Ở mỗi một phần lại dùng một loại đạo vận khiến nó trở nên hoàn mỹ. Nay mười tiểu khổ hải được lấp đầy, linh lực của hắn đã khủng bố tới mức khó lòng ước định nổi, gần như siêu việt toàn bộ tu sĩ cùng cảnh giới.
- Phong đạo vận!
Đây là loại đạo vận hắn ngộ ra trong quá trình ngưng tụ phân thân ở Tuyệt Vọng Ma Uyên.
Nếu bản tôn của hắn chìm sâu ở dưới đáy huyết hà, lấy chúng sinh huyết nuôi cơ thể. Phàm thân sinh trưởng trong đám bạch khí do đế ấn và Thái Hoàng kiếm tan vỡ tạo nên. Thì bộ đạo thể này lại hình thành từ trong đám đạo vận hỗn loạn trên bầu trời Tuyệt Vọng Ma Uyên.
Vụ nổ tự bạo của tiên ma chủ không hẳn đã hủy diệt toàn bộ truyền thừa của các cường giả thượng cổ. Vẫn có một số đạo vận đủ hùng mạnh để tồn tại, nhưng dưới sức ảnh hưởng của vụ tự bạo kia, mớ đạo vận này cũng trở nên cuồng loạn, không ngừng t·ấn c·ông nhau trong vô thức.
Đạo thể của Độc Cô Minh chính là ngưng tụ ra ở trong môi trường như thế.
Bỏ qua năm loại đạo vận có sẵn từ trước là diệu âm, chân, giả, khinh hành, đao... Thì hắn lại cảm ngộ ra được thêm bốn loại đạo vận khác từ trong mớ hỗn loạn kia, lần lượt là hoả, phong, cuồng và chiến.
Có thể ngưng tụ ra bốn loại đạo vận này, không phải hắn may mắn mà hết thảy đều liên quan tới công pháp và thần thông hắn tu luyện.
Diêm La Tam Trảm tuy Độc Cô Minh cực ít khi sử dụng vì nó yêu cầu phải sở hữu hoả linh lực, nhưng nó cũng là mầm mống tu hoả ẩn giấu trong người hắn, ký ức về "nghiệp hoả" trong mộng cảnh vẫn luôn luôn khắc sâu trong trí nhớ, chưa từng phai nhạt đi. Vốn dĩ hắn định thu thập Tịnh Liên Chân Hoả của Chân Đại Đạo để phục vụ cho món thần thông này nhưng mãi mà chưa thành công, Chân Đại Đạo cũng đã bị Kiếp chủ hủy diệt mất.
Phong đạo vận thì không cần phải nói, nó có liên quan tới thức thần thông Hô Phong được hắn mô phỏng lại từ truyện tiên hiệp. Trong mỗi cuộc chiến, nó đều được xem như thức thần thông tiên phong, dùng để thăm dò hư thực của địch nhân.
Còn cuồng và chiến?
Nếu hỏi trong khắp đám cao thủ trẻ tuổi hiện nay ai là cuồng nhân số một, tất cả sẽ không ngần ngại nói ra cái tên Độc Cô Minh. Ký ức Tuyệt Vọng Ma Uyên khắc quá sâu trong ký ức của bọn họ, dù đã trải qua mười bốn năm ròng rã nhưng chưa ai quên nổi. Nhất là Côn Vũ một tay đang tung hoành ngang dọc khắp ngũ châu kia. Y là người chịu ảnh hưởng từ cuồng ý của Độc Cô Minh nhiều nhất, thậm chí dứt khoát tự phế cả huyết mạch Côn Bằng, mang hùng tâm tráng chí muốn tự lập nên một tộc "Côn Vũ" khoáng cổ tuyệt kim.
Vì chiến mà cuồng, tâm cuồng nên không ngại chiến. Hai chữ này là bao quát tính cách của Độc Cô Minh từ lúc đến thế giới này đến nay. Hắn gieo nhân suốt gần hai mươi năm, cuối cùng gặt hái quả ngọt là hai loại đạo vận cực mạnh, gần với "bá đạo" nhất.
Trên thế giới này hoàn toàn không có thứ gì gọi là may mắn hoặc ngẫu nhiên, nếu ngươi không cố gắng từng chút một, lặng lẽ gieo xuống vài hạt giống thì chờ đợi ngươi chính là sự tầm thường trong suốt cả cuộc đời.
Độc Cô Mạn nghe ngũ hoàng tử thúc dục, không khỏi than thở:
- Ca ca, ngươi không cảm thấy hắn có nét gì đó rất thân thiết với chúng ta sao?
- Cái gì?
Lời Độc Cô Mạn khiến ngũ hoàng tử sửng sốt, vội vàng thử cảm nhận lại. Đúng như nàng nói. Không ngờ trên người nam tử áo trắng kia lại xuất hiện một loại huyết mạch tương liên khó miêu tả thành lời với mình. Loại huyết mạch tương liên này chỉ người hoàng tộc là cảm nhận rõ nhất, đám hoàng thân không cùng họ Độc Cô bên cạnh không cách nào hiểu được.
- Không thể nào!
Ngũ hoàng tử nghiến răng, con bạch long do Độc Cô Minh tạo ra quá hùng mạnh, trong chớp mắt đang xé tan thân thể ba tên hoàng thân khiến chúng c·hết thảm.
Không dừng lại ở đó, tay phải hắn duỗi ra, năm ngón tay khép lại hướng về một tên khác chặt xuống.
- Thủ Đao!
Đao khí mãnh liệt tới cực điểm cách không chém tới, máu tươi bắn ra tạo thành vô số huyết hoa nở rộ trong không trung, lại có thêm hai tên hoàng thân b·ị c·hém ngang hông.
Độc Cô Minh g·iết một hơi mấy người, sát khí càng lúc càng nồng đậm. Thủ Đao đã ra, Chưởng Kiếm hà cớ gì lại không hiện?
Lòng bàn tay trái xuất hiện tiếng kiếm minh ngân vang, Độc Cô Minh ấn nhẹ tay về phía ngũ hoàng tử một cái. Vô số kiếm khí tua tủa ngưng kết lại thành thực chất liên tục bắn phá về phía y, thanh thế cực lớn.
- Hoàng tử cẩn thận!
Năm tên hoàng thân khác vội vã chắn trước mặt Độc Cô Tín, quả thực đã cứu được y, nhưng là dùng mạng đổi mạng. Cả năm tên đều bị loạn kiếm phanh thây, c·hết cực kỳ thảm thiết.
Bọn họ tuy là chí tôn thiên kiêu nhưng cách biệt cơ sở giữa hai bên quá xa, không cách nào bù đắp nổi. Nên biết rằng cách đây mười bốn năm một mình Độc Cô Minh đã đủ sức giao chiến với chín cao thủ trẻ tuổi xếp hạng đệ nhất nhân giới, bây giờ lúc hắn trở về, mười loại đạo vận quấn thân, thực lực đã sớm mạnh mẽ không cách nào tưởng tượng nổi.
- Ta không tin hắn là hoàng tộc! Tinh Hà Trận Lung!
Ngũ hoàng tử thấy Độc Cô Mạn nhất quyết không ra tay thì liền giận dữ, nhanh chóng tế ra một bàn cờ vây màu tím, phía trên mặt có vô số những quân cờ trắng đen đang xen kẽ nhau.
Bàn cờ này không ngừng biến lớn phủ kín cả mặt đất một vùng không gian vạn trượng xung quanh. Trên đầu mỗi người từ ngũ hoàng tử, Độc Cô Mạn, đám hoàng thân còn sống cho đến Độc Cô Minh đều xuất hiện một quân cờ nhỏ hình tròn.
Đám hoàng thân là cờ đen, ngay lập tức tu vi của chúng sụt giảm nghiêm trọng, từ Hỗn Nguyên trung kỳ tụt xuống Khổ Hải hậu kỳ.
Mà trên đầu ngũ hoàng tử và Độc Cô Mạn thì xuất hiện quân cờ trắng, tu vi thăng hoa tới Hỗn Nguyên hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí Độc Cô Mạn còn bá đạo hơn, tiến thêm một bước vào Tiên Thai cảnh.
Nhưng điều khiến tròng mắt ngũ hoàng tử muốn rớt ra là trên đầu Độc Cô Minh cũng xuất hiện một quân cờ trắng, tu vi dùng hai chữ "điên cuồng" để hình dung về mức độ tăng tiến. Vốn dĩ hắn là Khổ Hải hoàn mỹ, nay được Tinh Hà Trận Lung chúc phúc tiến nhập thẳng vào Hỗn Nguyên cảnh. Chưa dừng lại ở đó, hắn còn đột phá qua trung kỳ, hậu kỳ, tới tận đỉnh phong mới chịu dừng lại.
- Chúc phúc của Tinh Hà Trận Lung được quyết định dựa trên độ tinh thuần của huyết mạch. Đây chẳng lẽ nói huyết mạch của hắn còn thuần khiết hơn chúng ta sao? Không đúng, ngoại trừ Độc Cô gia Trường Sinh thể ra, không ai có huyết mạch vượt Tiểu Mạn được! Chỉ có thái tử sở hữu loại thể chất này thì huyết mạch mới vượt trên chúng ta!
Nội tâm Độc Cô Tín gào thét. Cụm từ Trường Sinh thể nếu đặt ở nhân giới thì là một loại thể chất tương đương với tiên đơn diệu dược, sở hữu sinh lực cực lớn, có thể giúp cải tử hoàn sinh. Nhưng đó là khi Trường Sinh thể không đi kèm với huyết mạch Độc Cô.
Ở Độc Cô gia, một khi có tộc nhân sở hữu loại thể chất này thì đó là một đại sự, phải giữ tuyệt mật, đưa người đó vào danh sách cấm kỵ tuyệt đối. Độc Cô thái tử chính là người như vậy, vì sở hữu Trường Sinh thể nên b·ị b·ắt phải ẩn giấu danh tính, gần như vĩnh viễn không được lộ diện ở tu luyện giới.
"Trường Sinh vi đế, Độc Cô vạn thế!"
Đây chính là lời tổ tiên lưu truyền từ thời thái cổ đến nay, cũng là bí mật được giấu kín nhất chưa từng được tiết lộ ra ngoài của Độc Cô thánh hoàng triều.
Quay lại hiện tại, không chỉ ngũ hoàng tử và thất công chúa đang sửng sốt tới cực điểm, mà Độc Cô Minh cũng mắt tròn mắt dẹt vì biến hoá vừa xảy ra.
- Hả? Có loại pháp bảo tăng tiến tu vi cho cả địch thủ sao? Chẳng lẽ ngại chủ nhân của mình c·hết chưa đủ nhanh?