Đế Chế Đại Việt

Chương 497: Bức tường chặn phía Tây Nam



Lý Anh Tú không khỏi muốn biết cái nhìn của Phạm Ngũ Lão về Nguyễn Chế Nghĩa như thế nào. Phải biết đương thời Phạm Ngũ Lão và Nguyễn Chế Nghĩa đều là hai vị võ tướng đại tài, không hề thua kém nhau trong cuộc kháng chiến chống quân Mông. Phạm Ngũ Lão nói.

- Bẩm bệ hạ, theo như thần thấy Nguyễn Chế Nghĩa là một bật đại tài. Không những văn võ song toàn, có dũng, có mưu, có khí khái của một đấng trượng phu. Hoàn toàn đủ đảm nhiệm chức vị chủ chốt trong triều đình. Nói so sánh mà nói Nguyễn Chế Nghĩa tài năng thậm chí vượt cả thần.

Phạm Ngũ Lão nói ở đây cũng không phải khách sáo. Xuất thân của Nguyễn Chế Nghĩa 6qqiF khác với Phạm Ngũ Lão. Mặc dù Phạm Ngũ Lão là cháu tám đời của danh tướng Phạm Hạp, tuy nhiên lúc này dòng họ suy thoái, Phạm Ngũ Lão cũng chỉ là một nông dân. Ngược lại Nguyễn Chế Nghĩa xuất thân từ một gia đình danh gia vọng tộc, từ nhỏ đã được đầu tư giáo dục từ văn học cho đến võ học, lớn lên càng trở thành một bậc đại tài. Thậm chí năm hai mươi tuổi, chính Trần Quốc Tuấn cũng phải nói rằng: “Người chẳng kém gì Phạm Ngũ Lão, ta lại có thêm một tướng tài”. Chỉ là Nguyễn Chế Nghĩa một đời làm tướng quân không được chết trên chiến trường lại bị chết bởi âm mưu chính trị. Quả thực là đáng tiếc thay.

Lý Anh Tú gật đầu lại hỏi.

- Như vậy theo ý khanh binh chủng không quân phải bố trí như thế nào?

Phạm Ngũ Lão nói.

- Bẩm bệ hạ, hiện tại không quân thực tế chỉ là một cái xác rỗng cần thời gian để đầu tư vào. Đầu tiên có thể để Nguyễn Chế Nghĩa trở về đảm nhiệm huấn luyện hai ngàn binh lính đổ bộ đường không. Còn vị trí tư lệnh, sau đó có thể để cho Bộ trưởng Bộ quốc phòng đảm nhận.

Lý Anh Tú khẽ suy nghĩ. Thực ra Lê Phụng Hiểu cũng đã có ý tưởng lùi về phía sau, không tiếp tục ra chiến trường nào. Dù sao hiện tại Lê Phụng Hiểu cũng đã lớn tuổi, cũng đã ngoài sáu mươi. Những vị tướng thiên hướng kỹ năng mưu lược, thống lĩnh được triệu hoán đến thường đã cao tuổi, vì khi họ đạt đến giai đoạn đỉnh phong của kỹ năng thì cũng là lúc đã già, tương tự như Phạm Tu vậy. Do đó dự định của Lê Phụng Hiểu cũng là sau khi kết thúc chiến tranh ở phía Nam thu phục Nam Vang về cho Đại Việt cũng là lúc hắn gác súng, không tiếp tục đi ra chiến trường. Lúc này để Lê Phụng Hiểu kiêm nhiệm chức vụ Tư lệnh không quân lại vừa vặn phù hợp. Dù sao lúc này thế cục của xứ Nam Vang đã rất đổi khác rồi.

- Được. Truyền lệnh, để Trung thư tỉnh soạn thảo thánh chỉ để Trần Quốc Tuấn đảm nhiệm chức vụ Tổng Tư lệnh mặt trận phía Nam. Lê Phụng Hiểu trở về Thăng Long nhậm chức Tư lệnh không quân.

================Ta là đường phân cách===========

Tháng tám, biên giới Đại Việt, xứ Nam Vang. Lúc này chỉ huy chiến trường phía Nam cũng đã được giao cho Trần Quốc Tuấn. Nguyễn Chế Nghĩa bởi vì bất tuân mệnh lệnh gián xuống một bậc quân hàm, cách chức Cục trưởng cục Vũ cảnh Thăng Long, thuyên chuyển đảm nhiệm vị trí tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn đổ bộ đường không số một.

Cùng lúc đó chiến trường cũng có sự biến đổi. Tây Gốt cuối cũng nhận được quân viện trợ từ Thần giáo. Fredrick I tập hợp mười vạn quân trung ương, năm vạn quân từ các phong thần, cùng với năm vạn Trừng giới kỵ sĩ đến từ Thần giáo, cuối cùng cũng xuất binh đi đến biên giới. Hai mươi vạn quân, có thể nói từ lúc chiến tranh với Đông Tấn đến bây giờ Tây Gốt mới một lần nữa điều động nhiều binh lực đến vậy.

Nếu so với gần hai mươi năm trước, quân đội của Tây Gốt và Thần giáo lúc này đã có sự thay đổi vô cùng lớn. Dựa vào tin tức thu được từ Thiết Hán Cơ và Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Fredrick đã trên diện rộng thay đổi quân bị cho quân đội Tây Gốt. Khác biệt với đội kỵ binh chủ yếu tổ kiến từ các kỵ binh của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, quân trung ương của Tây Gốt lại đa phần là bộ binh, rất giỏi về công thành đoạt đất. Lúc này được đại lượng trang bị hỏa khí, lực chiến lại tăng lên một tầm mới. Còn về Thần giáo, nhận được hỏa khí muộn hơn Tây Gốt hai năm, do đó bọn hắn dù thực lực mạnh mẽ cũng không thể nào nhanh chóng thay đổi quân bị được như Tây Gốt. Tuy nhiên các vị Trừng giới kỵ sĩ mỗi người cũng được trang bị một súng tay ngắn với đạn cỡ lớn, nòng súng loe ra không khác gì súng của binh sĩ trong phim Warcraft.

Đại nguyên soái của quân Tây Gốt lần này là Kluck công tước, một dòng họ nổi tiếng của Tây Gốt. Kluck công tước đi theo Fredrick I từ rất trẻ, từ tục Fredrick mới chỉ là vương tử. Đến khi Fredrick lên ngôi thì địa vị của Kluck cũng giống như một cánh tay trái đắc lực của quốc vương. Lúc này để đối phó với Đại Việt Fredrick đặc biệt gọi Kluck từ xứ Bắc thành trở về nắm quyền. Còn Fredrick tạm thời không thể tự mình xuất chinh, hắn cần phải tự mình tọa trấn ở đây để trấn áp hai xứ Nam thành và Tây thành. Trước số phận của Bắc thành và Thiết Hán Cơ ở Đông thành hai vị An phủ sứ ở hai nơi này đã bắt đầu rục rịch.

- Bái kiến Kluck công tước, ta là Konrad Bá tước, tiên phong tướng quân dưới trướng của Quốc vương bệ hạ. Mấy ngày qua ta một mực chờ đợi đại bộ đội đến đây.

Konrad nghiêng mình cúi chào Kluck. Tây Gốt chế độ quý tộc xâm nghiêm, không một ai giám mạo phạm. Nếu nói về pháp luật của Tây Gốt mà nói thì chỉ có hai chữ có thể diễn đạt được: Hà khắc. Kluck gật đầu nói.

- Konrad quá lời. Ta giới thiệu một chút, đây là Pio Thánh kỵ sĩ, thống lĩnh đoàn Trừng giới kỵ sĩ cùng chúng ta bảo vệ Thần quốc.

Pio là một trong những Thánh kỵ sĩ của Thần giáo. Giáo đình có ba loại kỵ sĩ: Trừng giới kỵ sĩ là những kỹ sĩ cấp thấp, cũng là phổ biến nhất của Thần giáo, Thánh kỵ sĩ là những kỵ sĩ sĩ quan, hoặc những binh sĩ của Thánh kỵ sĩ đoàn cực kỳ tinh nhuệ của Giáo đình. Cuối cùng là Thánh điện kỵ sĩ, một loại kỵ sĩ cực kỳ bí ẩn được tuyển chọn từ những Thánh kỵ sĩ tinh nhuệ nhất. Thực sự đã rất lâu người ta không còn nhìn thấy được Thánh điện kỵ sĩ nữa rồi. Do đó trong mắt giáo chúng bình thường Thánh kỵ sĩ vẫn là những kỵ sĩ vô cùng tôn quý.

Konrad cũng không dám lơ là liền hành lễ với Pio, quả thực trong đây hắn có địa vị thấp nhất. Thế nhưng lúc này cũng không phải là lúc để ý. Konrad vội vàng nói.

- Bẩm công tước, Thánh kỵ sĩ. Lần này quân tình thực sự gấp gáp. Đại Việt đã xâm nhập vào quốc nội bố trí một phòng tuyến chặn tất cả các đường đi vào Đông thành. Ta chỉ có hai vạn kỵ binh, không thiện công thành, nên chỉ đành chờ đợi quân chủ lực. Tuy nhiên mấy ngày vừa qua Đại Việt xây dựng các công sự ngày càng nhiều, hiện tại đã trở thành một bờ tường công sự vô cùng kiên cố. Nếu càng kéo dài chỉ sợ bất lợi càng thuộc về chúng ta.

Quả thực Konrad trong nửa tháng vừa rồi bị tốc độ xây dựng của Công binh Đại Việt làm cho kinh hãi. Theo từng ngày sự biến hóa của phòng tuyến Đại Việt có thể bằng mắt thường trông thấy, điều này không những làm Konrad cảm thấy thần kỳ mà trong lòng có giấy lên cảm giác lo sợ. Hắn mấy lần phái thám tử lẫn vào nhưng đều bị Đại Việt phát hiện tiêu diệt, nên thực sự hắn không biết được Đại Việt làm sao có thể xây dựng các công trình nhanh đến như vậy.

Konrad sau khi trình bày một hồi liền thấy được sự không tin tưởng của Kluck và Pio trong lòng cũng đành thở dài. QUả thực nếu không phải hắn tận mắt chứng kiến hắn cũng không thể tin điều này là sự thật.

Hiện tại phòng tuyến của quân Đại Việt cũng không phải là ba tiền đồn nhỏ bé nữa mà đã trở thành một “bức tường” đúng nghĩa đen che chắn lại hoàn toàn con đường đi vào bên trong Đông Thành. Dưới sự đầu tư vào bên trong đại lượng xi măng, gạch đá, một bức tường cao đến năm mét so với mặt đất được dựng lên không chỉ ở đường lớn mà còn trải dài theo các đoạn ven sườn đồi tạo thành một phòng tuyến dài hơn mười cây số. Phía dưới chân thành là một hệ thống công sự, dây thép gai để hạn chế không gian và kỵ binh, trên tường thành cứ mưới mét lại có một lô cốt đặt một khẩu sơn pháo 37 ly. Bên trên cao điểm được xắp đặt một tiểu đoàn pháo 75 ly. Đằng sau lưng của bức tường lại là một hệ thống hầm hào cố thủ phòng ngừa bức tường bị vượt qua, cách đó không xa là đại bản doanh của quân Đại Việt với sự hiện diện của các khẩu đội pháo 120 ly sẵn sàng chi viện hỏa lực. Bởi vì chức năng của bức tường là phòng ngự, do đó bức tường không hề có cửa ra vào. Muốn vượt qua được bức tường chỉ có thể leo qua hoặc bắn vỡ bức tường mà thôi.

Trần Quốc Tuấn bổ sung cho quân đội thường trực ở phòng tuyến này luôn đạt đến con số năm ngàn người, đảm bảo nơi đây là một pháo đài bất khả xâm phạm.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.