Chính Lữ Gia là người đã đích thân chỉ định tạo cơ hội cho Đề Lạp gặp mặt Trác Mộc Nhĩ sau khi biết được Trác Mộc Nhĩ là người của tộc Alitia. Mục tiêu của Đại Việt chính làm ngăn chặn sự phát triển của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, kéo dài thời gian hắn có thể đứng chân ở Đông Thành, đồng thời cũng phải hạn chế đến mức thấp nhất các trở lực tối đa mà Đại Việt sẽ gặp phải khi tấn công Đông Thành mà điều đầu tiên chính là phải lôi kéo cho được Thiên Vương khả hãn. Nếu lôi kéo không được thì cũng xem như dạy cho bọn dân du mục một bài học ngoại giao, để cho bọn hắn biết rằng muốn có được cái gì thì phải trả giá.
Đề Lạp lắng nghe Trác Mộc Nhĩ kể chuyện, thực ra Thiên Vương khả hãn hiện tại tên là Thiên Lang, là em trai của chồng Đề Lạp, là chiến sĩ dũng mãnh thứ hai của tộc Alitia, chỉ thua mỗi cố tộc trưởng cũ. Sau khi được Ngô Tuấn giải thoát khỏi ngục tù Thiên Lang đã nổi dậy đốt phá khắp nơi, giải thoát cho những nô lệ là dân du mục, tập hợp dưới trướng đến trăm ngàn người, bọn hắn chiếm được sáu tòa thành lớn của xứ Đông Thành, Thiên Lang cũng tự xưng là Thiên Vương khả hãn thề giết chết Thiết Hán Cơ để trả thù cho anh trai. Thế nhưng kể từ khi Nỗ Nhĩ Cáp Xích đến Đông LZsDY Thành thì tình hình gần như xoay chuyển một trăm tám mươi độ. Quân số của Nỗ Nhĩ Cáp Xích đông hơn bọn hắn gấp năm lần, lại được trang bị tinh lương. Lúc này quả thực tình hình của Thiên Vương khả hãn vô cùng bi đát. Liên tục bài trận, quân dưới trướng còn không đến mười ngàn, may mắn chính là Thiên Vương khả hãn có thể cầm cự được đến tháng mười hai, lúc này ở trên thảo nguyên vô cùng lạnh, Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng không thể tiếp tục tấn công mà chỉ vây hãm, Thiên Vương khả hãn mới đạt được một cơ hội thở dốc.
- Thiên Lang quả thực không có một chút kiến thức nào về chính trị.
Nghe Trác Mộc Nhĩ kể xong Đề Lạp không khỏi lắc đầu, Thiên Lang có thể là một chiến sĩ, thế nhưng muốn làm đến khả hãn hắn lại không phù hợp, so với anh trai mình Thiên Lang vẫn còn thua kém nhiều lắm. Đề Lạp nói tiếp.
- Đại Việt tuy có mâu thuẫn với Tây Gốt, thế nhưng Đại Việt quốc lực hùng mạnh, có Hải Vân quan nằm đó Tây Gốt tuyệt đối không phải là uy hiếp đối với Đại Việt. Thiên Lang muốn mượn lực của Đại Việt đương nhiên phải biết trả giá.
- Trả giá? Hiện tại Thiên Vương khả hãn có thể trả giá gì đây?
Trác Mộc Nhĩ ngơ ngác, hắn chỉ là một thanh niên mới lớn, làm sao biết được những việc này. Nhìn vậy Đề Lạp đối với Thiên Lang càng tuyệt vọng, hắn đã không giỏi, bên cạnh lại càng thêm thiếu người tài giỏi để phụ tá, việc thất bại cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
- Có thể là vàng bạc, tài nguyên, nhân khẩu các loại, hoặc... Đại Việt cần chính là sự thần phục của Thiên Lang.
Nghe Đề Lạp nói Trác Mộc Nhĩ lập tức kinh hãi.
- Làm sao có thể, Thiên Vương khả hãn làm sao có thể thần phục Đại Việt?
Đề Lạp lắc đầu nói.
- Thiên Lang không thích hợp làm Khả hãn, hay nói cách khác hắn nằm ở thảo nguyên nằm giữa Đại Việt và Tây Gốt đã là một sự sai lầm, dù là người nào chiếm thảo nguyên cũng sẽ không hi vọng có sự xuất hiện của hắn. Hoặc thần phục, hoặc bị tiêu diệt, hắn không thể nào có sự lựa chọn nào khác.
Trác Mộc Nhĩ lắc đầu nói.
- Xem như ta rõ ràng, ngươi cũng đã thay đổi, các ngươi hoàn toàn trở thành người Đại Việt rồi.
Nhìn Trác Mộc Nhĩ tức giận Đề Lạp vẫn kiên nhẫn nói.
- Trác Mộc Nhĩ, ngươi cần nghĩ một cách rõ ràng, vì các ngươi, cũng là vì các tộc nhân, bọn hắn có một cuộc sống yên bình, hạnh phúc không phải là tốt hơn hay sao?
- Ta không muốn nghe, ngươi chính là nghe lệnh bọn họ đến thuyết phục ta.
Trác Mộc Nhĩ quát lớn lập tức chạy ra ngoài. Nhị trưởng lão đến bên cạnh Đề Lạp thở dài nói.
- Phu nhân đừng buồn, hắn còn trẻ, vẫn còn chưa hiểu được nỗi khổ của chúng ta.
Đề Lạp nhìn theo nơi Trác Mộc Nhĩ biến mất lắc đầu nói.
- Rồi hắn sẽ quay trở lại, Thiên Lang không còn sự lựa khác.
Trác Mộc Nhĩ sau đó cũng đã dẫn theo toàn bộ người của hắn rời khỏi phủ Triệu Phong, cũng không có gặp Lê Văn Thịnh. Đứng trên tường thành phủ Triệu Phong Trương Hán Siêu nhìn Lê Văn Thịnh bên cạnh mình lo lắng nói.
- Hắn đã rời đi liệu ngài có bị trách cứ hay không?
Lê Văn Thịnh vẫn mỉm cười nói.
- Không việc gì, mầm móng đã chôn xuống, nhiệm vụ của ta cũng xem như đã hoàn thành rồi. Vài ngày nữa ta sẽ trở về Thăng Long. Nếu ta đoán không nhầm thì không quá lâu hắn sẽ quay trở lại. Lúc đó ngươi cứ theo kế hoạch của nội các đưa xuống mà làm.
===================Ta là đường phân cách==============
Triều quốc, Tây kinh, vương cung Triều quốc. Triều quốc là một nước hình thành cũng từ hơn hai trăm năm trước. Lúc đó trên bán đảo này vẫn còn tồn tại đến vài quốc gia, theo sự phát triển các quốc gia khác dần bị tiêu diệt bởi Hàn quốc và Triều quốc, chẳng bao lâu biên giới hai quốc gia chạm nhau và xung đột bắt đầu từ đó mở ra một cuộc chiến trăm năm vẫn chưa có hồi kết.
Nghĩa Từ vương lúc này cũng đã nhận được tin tức bại trận của Lưu Giả và Lưu Giản. Lưu Giả và Lưu Giản sau khi vượt qua được biên giới Triều quốc cũng không hề dừng lại mà chỉ trưng thu lương thực khắp nơi để năm ngàn đại quân có thể chạy trở về Đại Hán, không còn dáng vẻ huênh hoang lúc mới vào Triều quốc mà lúc này là một bộ dáng vô cùng thê thảm. Mặc dù vậy các quan Triều quốc cũng không dám ngăn cản, chỉ có thể ngoan ngoãn cống nạp lên cho quân Hán lương thực.
- Ngươi nói hai mươi ngàn quân Hán vậy mà trở về không quá năm ngàn? Chẳng lẽ quân Hàn quốc đã mạnh đến mức có thể đánh bại Đại Hán?
Nghĩa Từ vương không tin tưởng hỏi, bên cạnh hắn là đại tướng Giai Bách, đại nguyên soái, thống lĩnh toàn bộ quân đội của Triều quốc. Giai Bách nói.
- Bẩm để hạ, theo tin tức thám thính được Kim Yu Shin đã dùng mười ngàn quân Hàn và ba ngàn quân của Đại Việt hỗ trở đánh bại hai mươi ngàn quân Đại Hán. Đây là sự thật, thậm chí Lưu Anh cũng bị bắt, về sau mới được trao trả trở về.
- Làm sao như thế được? Rõ ràng Đại Hán hùng mạnh như vậy sao có thể thất bại. Nhất định là do Lưu Giản bất tài chủ quan.
Nghĩa Từ vương là vị vua thứ mười ba của Triều quốc, có thể nói là một bề tôi trung thành của Lưu Bang, lúc chiến tranh Hán-Sở Nghĩa Từ vương cũng gửi năm ngàn quân cùng Lưu Bang chiến đấu, do đó Triều quốc được Lưu Bang vô cùng chiếu cố, được xem là đệ đệ trong nhà. Có lẽ điều Nghĩa Từ vương tự hào nhất trong đời chính là đứng đúng đội, không đứng về Sở vương khi đó đang hùng mạnh mà đứng về phía Hán vương. Nghĩa Từ vương đối với Đại Hán cũng có một lòng tin mù quán, luôn luôn nghĩ Đại Hán là mạnh nhất trên thế giới này.
- Bẩm để hạ, sở dĩ Kim Yu Shin đánh bại được quân Hán lợi thế đến từ hỏa khí, tất cả quân Hàn và Đại Việt đều dùng hỏa khí, còn có đại pháo không hề kém cạnh quân Đại Hán, thậm chí còn vượt trội hơn. Do đó thần nghĩ Triều quốc không muốn tụt hậu cũng phải dùng lấy hỏa khí.
Giai Bách thân là tướng quân, hắn từng sớm đã nhìn ra được ưu thế của hỏa khí, luôn một mực yêu cầu Triều quốc cần phải thay đổi trang bị cho quân đội, tránh việc bị tụt hậu. Thế nhưng Nghĩa Từ vương xem nhẹ nói.
- Thì ta đã bẩm tấu lên Hán đế, Hán đế không phải chấp thuận ban cho Triều quốc một số rồi sao. Ta thật không thể hiểu nổi, thứ hỏa khí kia bắn xa kém cung tiễn, bắn lại không chính xác, còn chậm vì sao ngươi lại ưa thích đến như vậy.
Ngoại trừ Giai Bách cùng vài tướng lĩnh Nghĩa Từ vương và cả triều đình Triều quốc dường như đối với hỏa khí rất khinh thường, ngoại trừ đại pháo được bọn hắn công nhận ra thì hỏa thương, hỏa mai lại bị xem nhẹ, thất bại trước Hàn quốc lúc đầu năm cả triều đình cũng chỉ xem là một sự cố nhỏ mà thôi. Giai Bách cố gắng nói.
- Bẩm bệ hạ, hỏa khí chính là sự tiến bộ của vũ khí, binh sĩ không tốn nhiều sức lực, uy lực lại lớn, nếu được trang bị lượng lớn nhất định sẽ bộc phát ra uy lực của nó. Bản thân thần thấy vũ khí của Đại Hán đã khá lạc hậu, chúng ta cần mua súng của các nước phương Tây.
- Nói bậy!
Nghĩa Từ vương đập bàn quát lớn.
- Ngươi làm sao có thể đại bất kính với Thiên triều mà đi tung hô đám Tây dương quỷ mắt xanh mũi lõ kia? Thiên triều hùng mạnh biết bao nhiêu, đến đám Tây dương quỷ cũng phải đến xin được mở cửa hàng làm ăn, đến cũng phải cụp đuôi mà làm người. Ngươi lại nói vũ khí của Thiên triều lạc hậu hơn bọn hắn. Thật là xàm ngôn. Cút ra ngoài đi, ta không muốn nghe điều này lần thứ hai.
Giai Bách cay đắng bị đuổi ra ngoài. Hắn biết hiện tại Triều quốc đã lạc hậu so với Hàn quốc khá nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy không sớm thì muộn Triều quốc tuyệt đối sẽ bị Hàn quốc tiêu diệt mất. Trong khi hắn lại không thể làm được bất cứ điều gì.
=================++
Thấy Nghĩa Từ vương giống ai nhỉ :))
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế