Đế Chế Đại Việt

Chương 351: Thừa Mệnh năm thứ năm (2)



Thực hiện đúng theo như kế hoạch năm năm đã đề ra Đại Việt ưu tiên phát triển nông nghiệp và công nghiệp nhẹ. Lý Anh Tú còn chỉ định Công bộ giảm bớt các công việc tại xưởng rèn, giao việc chế tạo các chi tiết nhỏ như ốc vít, đinh tán, linh kiện các loại, những thư đó đều đưa ra ngoài thầu khoáng cho một số xưởng nhỏ bên ngoài, Công bộ cũng đưa ra thông báo tiêu chuẩn hóa các loại linh kiện về cả chất lượng và kích cỡ. Chính vì vậy mà Đại Việt bắt đầu hình thành một nền công nghiệp phụ trợ mạnh mẽ để phục vụ các ngành công nghiệp nặng, công nghiệp sản xuất. Các xưởng này liên kết lại với nhau biến thành một chuỗi cung ứng các linh kiện lan tỏa ra khắp Đại Việt, sự cạnh tranh vô cùng khốc liệt, ai cũng muốn mình được trở thành nơi cung ứng cho triều đình. Công bộ lại ra thông báo chỉ lựa chọn nhà cung ứng trong vòng hai năm, mỗi hai năm lại tiến hành kiểm tra đấu thấu lại một lần, vừa để các xưởng cạnh tranh giá thành, vừa tăng chất lượng sản phẩm. Điều này vô hình chung làm cho chất lượng của mặt hàng Đại Việt tăng lên cao.

Mặt khác cũng nhờ sự xuất hiện của chuỗi các công xưởng phụ trợ này mà hàng loạt các xưởng thủ công nghiệp khác cũng xuất hiện. Bởi muốn sản xuất ra một sản phẩm, nếu tự chủ sản xuất toàn bộ các chi tiết thì sẽ phải bỏ ra số vốn lớn để đầu tư về tư liệu sản xuất và cả nhân công một người sẽ không đủ vốn để làm, thế nhưng khi có công nghiệp phụ trợ phát triển, người mở xưởng sản xuất không cần phải bỏ nhiều vốn đề sản xuất toàn bộ linh kiện mà chỉ cần đi mua mà thôi. Tuy chưa xuất hiện đông đảo nhưng những xí nghiệp, nhà xưởng phụ trợ vẫn đang từng ngày tăng lên một cách chóng mặt về số lượng, làm kéo theo đó chính là nhu cầu cung ứng nguyên liệu một cách to lớn mà Đại Việt chưa thể đáp ứng.

Mặt khác việc sử dụng máy móc, phát triển nhanh các công xưởng cũng làm cho một số ngành nghề truyền thống bị sụp đổ, ví dụ như ngành dệt, may, thêu thủ công không thể cạnh tranh lại được với các sản phẩm đến từ nhà máy dệt hoặc các xưởng may công nghiệp, nên bọn họ đều không có đường sống, phải trở thành công nhân để làm trong các nhà máy. Lý Anh Tú sớm lườn trước được chuyện này nhưng cũng bất lực, dù sao sự xuất hiện của máy móc chính là giấy báo tử cho các ngành thủ công, điều hắn có thể làm chính là tạo điều kiện hết mức cho bọn họ có việc làm, đồng thời bắt các chủ xưởng phải trả đồng tiền lương tương ứng với sức lao động, không được bóc lột quá mức công nhân, các công đoàn cũng phải hoạt động hiệu quả, hệ thống thành tra giám sát của bộ công thương phải phản hồi nhanh chóng báo cáo của Công đoàn. Lý Anh Tú nghe Tinh Thiều báo cáo xong cũng nói.

- Bộ công thương làm như vậy rất chính xác. Chúng ta ăn, mặc, đi lại chính là nhờ sự nổ lực lao động của các nông dân và công nhân, do đó phải chăm lo đến đời sống của họ, phải để cho bọn họ tự hào rằng mình may mắn vì đã được làm việc trong một công ty, xí nghiệp như vậy. Bộ công thương phải giám sát chặt chẽ, xí nghiệp nào dám cúp phạt, không trả tiền lương cho công nhân, môi trường làm việc không đảm bảo lập tức kiểm tra tước giấy phép kinh doanh. Trẫm không cho phép những doanh nghiệp đó xuất hiện ở Đại Việt.

- Thần tuân chỉ.

Tinh Thiều rất kỹ càng ghi lại những điều Lý Anh Tú vừa nói, toàn bộ những lời vàng ngọc của bệ hạ đều là kim chỉ nam cho sự phát triển của thương nghiệp Đại Việt. Lý Anh Tú lại nói.

- Còn việc cung cấp nguyên liệu vấn đề chung vẫn là do thiếu nguồn nhân lực. Tạm thời có thể tìm kiếm nguồn nhập từ nước ngoài. Trẫm cho phép xét duyệt, tuyển mộ công nhân người nước ngoài, tuy nhiên phải thẩm định kỹ càng. Mặt khác sắp tới Đại Việt cũng sẽ khuếch trương một vòng dân số, các khanh xem chuẩn bị một chút, đặc biệt là bộ tài chính và bộ nông nghiệp.

- Tuân lệnh bệ hạ.

Các quan đại thần đồng loạt vâng mệnh, quả thực vấn đề dân số luôn là vấn đề đau đầu đối với Đại Việt. Đại Việt luôn thiếu dân số, nhưng không thể một lúc tiếp nhận một lượng dân số quá lớn đến, nên hiện tại cũng chỉ nhỏ giọt phân kỳ, cứ mỗi tháng Đại Việt đón nhận trung bình năm vạn dân chúng. Hiện tại bệ hạ yêu cầu một đợt bùng nổ dân số nên các quan lại cũng phải chuẩn bị sẵn sàng. Lý Anh Tú lại điểm đến Bộ giáo dục hỏi.

- Năm trước kỳ thi tiến triển như thế nào?

Trần Nguyên Đán liền đưa lên cho hắn một bản danh sách nói.

- Bẩm bệ hạ, đây là những Trạng nguyên, tiến sĩ trúng cử trong kỳ vừa rồi.

Bởi vì việc thay đổi luật lệ giáo dục thành chín năm bắt buộc, quy định số tuổi, lại cho phép đa dạng sự lựa chọn cho học sinh nên lần này số lượng người dự thi cũng ít đi, số lượng trúng tuyển cũng ít đi. Dù sao bây giờ triều đình Đại Việt nhân sự cũng xem như đầy đủ, không cần quá vội vã chiêu mộ nhân tài. Lý Anh Tú cầm bản danh sách xem xét một chút, quả nhiên số lượng ít hẳn đi, các ban cũng chỉ có một trạng nguyên lại không phải là người Việt tộc mà là một người bản địa tên là Friedrich, mới chỉ hai mươi hai tuổi, đổ trạng nguyên ban tự nhiên, hắn hóa học được điểm cao nhất. Phải biết hóa học mới chỉ phổ biến tại Đại Việt được hai năm, hắn lại có thể tiếp cận nhanh chóng đạt được điểm cao nhất đủ tỏ rõ thiên phú của hắn vô cùng tốt, nhưng môn điểm toán, lý cũng thuộc hàng top, bên ban văn đỗ cao nhất cũng chỉ có Bảng nhãn Bùi Xương Trạch. Lần này chứng kiến sự trỗi dậy mạnh mẽ của người dân bản địa, khi trong mười người đổ tiến sĩ có đến sáu người là người bản địa, một người Man tộc và ba người là Việt tộc. Lý Anh Tú chợt cảm thấy thú vị chính là trong ba người Việt tộc lại có một cái tên Lý Anh Tú rất quen thuộc – Trần Trung Tá.

Đúng vậy, chính là kiếp trước làm gián nghị đại phu Trần Trung Tá, người được Tô Hiến Thành lựa chọn thay mình phụ tá vua, tiếc là vua Lý lại chọn em trai của Thái hậu để cơ đồ nhà Lý suy vong. Lý Anh Tú mỉm cười quay sang hỏi Tô Hiến Thành.

- Những người này khanh phân bố như thế nào?

Tô Hiến Thành khẳng khái nói.

- Bẩm bệ hạ, Friedrich là người có thực tài, nhưng bởi vì hắn giỏi bên hóa học nhưng kiến thực vẫn còn hạn chế nên thần đưa hắn sang viện Hàn lâm để học tập thêm từ các chuyên gia. Các tiến sĩ được đưa về bộ tài chính, bộ công thương và Công bộ, Bùi Xương Trạch được đưa về Hình bộ. Chỉ còn có Trần Trung Tá còn chưa sắp xếp chức vụ.

Lý Anh Tú kỳ quái hỏi.

- Vì sao chỉ còn hắn chưa sắp xếp chức vụ?

Tô Hiến Thành nói.

- Bẩm bệ hạ, vì dân số Đại Việt đang gia tăng, cùng với yêu cầu thành lập nên các công xưởng mới ở các nơi nên nội các đã họp và thống nhất ý kiến xin bệ hạ thàn lập thêm hai xứ nữa.

Tô Hiến Thành dân lên một cái bản đồ của Đại Việt, bên trên khẽ khoanh tròn hai vùng, một vùng nằm ở phía Bắc Đại Việt, giáp biển, nằm giữa ở phía Bắc, một vùng khác lại nằm sau lưng của Xứ thuận hóa, cách Thăng Long chừng sáu ngày cưỡi ngựa. Tô Hiến thành nói.

- Bẩm bệ hạ, tại vùng phía Bắc này Công bộ đã tìm tòi vô tình phát hiện được một mỏ kim loại, qua viện Hàn Lâm giám định, thứ kim loại này chính là Crom, bọn hắn nói là một thứ kim loại rất quý giá. Bộ nội vụ đã khảo sát, xem xét nơi này có địa hình đồi núi, không thuận lợi cho việc trồng trọt, IVVrET nhưng lại giáp biển, có thể phát triển được đánh bắt hải sản, khai khoáng, còn có thể chăn nuôi một chút. Mặc khác dãy núi phía Bắc khá trải dài, còn nhiều tài nguyên có thể còn chưa phát hiện, tiềm năng phát triển vô cùng lớn. Còn vùng phía Nam sau lưng Thuận Hóa, xây dựng thêm một xứ để biến thành mộ trạm trung chuyển từ Thuận Hóa về Thăng Long, vừa làm lớp phòng thủ thứ hai sau Thuận Hóa, nơi này đất đai bằng phẳng hơn, lại rộng về bề ngang có thể phát triển nông nghiệp và lâm nghiệp.

Lý Anh Tú gật đầu xem như đồng ý với ý kiến của nội các. Hắn hỏi.

- Vậy các khanh đã tính toàn thành lập bao nhiêu phủ huyện hay chưa?

Tô Hiến Thành gật đầu nói.

- Bẩm bệ hạ, chúng thần đã thảo luận trước mắt tại phía Bắc thành lập một xứ, hai phủ, bốn huyện. Phía Nam thành lập một xứ, ba phủ và sáu huyện. Chỉ chờ bệ hạ phê duyệt và đặt tên.

Lý Anh Tú gật đầu suy nghĩ một chút liền nói.

- Được, Trẫm chuẩn tấu. Vậy thì ở phía Bắc đặt là xứ Ninh Sóc, hai phủ là Phú Bình và Cao Bình, bốn huyện lân lượt là Phổ Yên, Bình Nguyên, Thạch Lâm và Quảng Uyên. Phía Nam thành lập xứ Nghệ An, ba phủ Diễn Châu, Hà Hoa và Trà Lân, sáu huyện gồm Đông Thành, Quỳnh Lưu, Thạch Hà, Kỳ Hoa, Tương Dương và Hội Nguyên.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.