Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 48: Bích Lạc Viện



Đông Quân Phủ,

Thế Hoa nhìn trong tay hộp ngọc thì hài lòng cực kỳ.

Sau khi hắn cùng Hồ Liệt Na dạo phố thì theo sự thăm dò của hắn thì thấy Hồ Liệt Na có sự chăm chú rất lớn khi nhìn vào một sợi dây chuyền. Hắn cũng đã nhìn rất kỹ hình dáng của nó, sau đó trở về miêu tả cho Diệp Tịch Thuỷ. Đồng thời cũng đưa cho nàng long lân, đuôi của Băng Bích Hạt cùng ưng trảo của Băng Đống Song Đầu Ưng, hi vọng nàng có thể dùng nó để làm vật liệu chế tạo.

Diệp Tịch Thuỷ nghe là để làm quà cho đồ đệ của nàng Hồ Liệt Na thì ánh mắt thâm trường nhìn về Thế Hoa, cũng gật đầu đồng ý.

Thế là sau một tuần thì cũng có được thành quả là một cọng dây chuyền cùng một chiếc Đao Khắc.

Cọng dây chuyền có màu xanh lục trong suốt óng ánh như pha lê, nhìn là biết làm từ đuôi của Băng Bích Hạt. Ở trung tâm thì có một đầu màu trắng Yêu Hồ đang cuộn quanh một cái hoa lệ lam sắc long lân, bên trên đã được khắc nhiều loại trận pháp. Hiển nhiên đây là một cái Hồn Đạo Khí, hơn nữa còn là cấp 8 trữ vật Hồn Đạo Khí - Bạch Hồ Niệm Băng Lân. Có tác dụng như một trữ vật Hồn Đạo Khí, cũng có thể nhẹ nhàng đỡ được công kích toàn lực của Hồn Sư có tu vi phía dưới Phong Hào, cùng một lần toàn lực của 95 cấp Phong Hào Đấu La. Sở dĩ có thể có được năng lực như vậy cũng bởi Bạch Hồ Niệm Băng Lân cũng đã vô hạn tiềm cận 9 cấp Hồn Đạo Khí, nhưng vẫn thiếu vật liệu nên mới không đột phá được.

Còn Đao Khắc gọi là Tuyết Ưng Đao Khắc - có chiều dài 15 cm, to bằng một ngón tay. Cả cây đao khắc có màu băng lam cùng oánh ngọc, bên trên thân đao còn khắc những hoa văn của bông tuyết. Còn mũi đao cứng cáp thì tràn đầy sự sắc bén, đây là làm từ ưng trảo của 2 vạn năm Băng Đống Song Đầu Ưng. Mặc dù phẩm chất không được cao cấp như Bạch Hồ Niệm Băng Lân, nhưng với trình độ Hồn Đạo Sư hiện tại của Hồ Liệt Na, thì vẫn đủ dùng.

Sau đó hắn đi đến chỗ ở của Hồ Liệt Na, tặng đồ cho nàng đồng thời cũng gặp Diễm cùng Tà Nguyệt để đàm luận một chút việc.

...

Bích Lạc Viện, đây là nơi ở của tổ Hoàng Kim một đời.

Sau khi bái sư thì bọn họ theo sắp xếp của cao tầng Vũ Hồn Điện mà tới ở đây, coi như là phúc lợi dành cho đồ đệ của các trưởng lão.

Khi Thế Hoa tới đây thì được hai người gác cổng cung kính hành lễ.

"Thuộc hạ bái kiến công tử."

Bọn họ mặc dù không biết thân phận thực hư của Thế Hoa, nhưng trước khi chuyển công tác tới đây thì cũng đã được thông tin biết được nam hài tử trước mắt có hậu trường rất lớn, không thể nào đắc tội được.

Thế Hoa nhìn bọn họ một chút cũng khá bất ngờ, bởi 2 người này cũng đã Hồn Vương tu vi, vậy mà cũng có thể đem đi làm gác cổng, thủ bút lớn a.

"Các ngươi không cần đa lễ."

"Vậy công tử đợi một chút, để ta thông tri cho các vị bên trong."

"Không cần phiền phức như vậy, ta vào là được."

"Vậy mời công tử tự nhiên."

Đối thoại xong thì Thế Hoa cũng bước vào bên trong gia viên, ánh mắt hiếu kỳ nhìn xung quanh, đây cũng là lần đầu tiên hắn tới đây.

Cấu trúc của Bích Lạc Viện được cấu tạo theo kiểu của tứ hợp viện, có màu lam da trời nhẹ nhàng thanh tao. Bốn hướng được bọc lại bởi các kiến trúc như khách sảnh, thư phòng, trù phòng hay phòng ngủ. Ở giữa là một sân trống được lát ngay ngắn bằng các thạch phiến có màu xám sáng, xung quanh trồng 4 cái cây cổ thụ cao lớn, toả bóng râm xuống làm mát mẻ cả tứ hợp viên. Nơi trung tâm thì có một hồ nước hình tròn có bán kính một mét cùng một cái tượng đá có hình một người phụ nữ đang vác một cái vại nước.

Thế Hoa thấy trong sân không có người thì nhìn thấy một nha hoàn đang tất tả chạy khắp nơi thì chắn lại hỏi.

"Ta là bằng hữu của chủ nhân ở đây, ngươi biết bọn họ ở đâu không?"

Nha hoàn nhìn thấy Thế Hoa thì biết đây là khách tới thăm, liền cung kính nói.

"Thưa công tử, Diễm thiếu gia cùng Tà Nguyệt thiếu gia đang luyện tập ở trong phòng huấn luyện, còn Hồ Liệt Na tiểu thư đang trong thư phòng đọc sách."

"Ân, được rồi. Cảm tạ ngươi."

"Đây cũng là trách nhiệm của ta, công tử có cần ta dẫn đi không?"

"Vậy thì quá tốt rồi, ta cần gặp Na Na trước, ngươi dẫn ta tới thư phòng a."

"Vậy công tử đi theo ta."

Đi theo nha hoàn tới chỗ thư phòng, Thế Hoa ra hiệu nàng lui xuống, hắn muốn tạo cho Hồ Liệt Na bất ngờ.

"Cốc, cốc, cốc."

"Là ai vậy a?" Hồ Liệt Na tiếng nói vang lên.

"Là ta a, Na Na."

"Cộc, cộc, cộc..." Tiếng bước chân vội vàng hướng về cánh cửa, sau đó cảnh cửa được mở ra.

"Thế Hoa ca ca!"

Hồ Liệt Na mở cửa thấy đang mỉm cười Thế Hoa thì vui vẻ ôm hắn. Nhưng không giống những lần trước lâu như vậy, nàng ôm xong thì liền thả ra. Dù sao nữ hài tử nàng cũng sợ bị người nhìn thấy a.

"Ân, ngươi vẫn không nghe lời ta a." Thế Hoa nhìn vào bên trong thấy một chồng sách cao hơn cả Hồ Liệt Na thì tay nhéo một bên má của nàng, có chút sinh khí nói.

Hắn thực sự đã bảo nàng không cần cố gắng như vậy, mà nàng trong ngày nghỉ vẫn cứ như thế này thì không phải lúc trước nói là đàn gảy tai trâu sao.

"Nhưng ta cũng không muốn làm ngươi thất vọng." Hồ Liệt Na vẫn mạnh miệng nói, mặt dù nghe Thế Hoa nói vậy cũng giúp nàng yên tâm hơn phần nào, nhưng nàng cũng không muốn làm một bình hoa a.

"Ngươi a..." Thế Hoa nghe vậy thì còn càng cũng đỡ tức giận rồi, nhưng cũng phải dùng cả hai bàn tay nhéo má của nàng, coi như là giáo huấn nàng một chút vậy.

"Ô...ô...ô..." Hồ Liệt Na cũng chỉ biết đứng yên không thể động thủ mà bị "hành hạ".

"Được rồi, ta đến đây chủ yếu là tặng đồ cho ngươi."

Sau đó hắn đem ra hộp ngọc mà đưa cho Hồ Liệt Na. Cái sau nhận được thì rất vui vẻ, nhưng có vẻ là không có ý định mở ra.

"Ngạch...Na Na, ngươi không có ý định mở ra sao?" Thế Hoa có chút kinh ngạc hỏi, không phải nữ hài thấy quà là sẽ mở ra ngay lập tức sao?

"Lão sư cũng dạy ta đối nhân xử thế, những cái quà cáp như thế này vẫn nên là nhận, nhưng không nên mở ngay trước mặt khách nhân." Hồ Liệt Na khôn khéo nói.

"Ta vẫn còn là khách nhân của ngươi sao?" Thế Hoa đầu đầy hắc tuyến.

"Không phải, không phải, Thế Hoa ca ca đừng hiểu lầm."

"Được rồi, ngươi cứ mở ra đi. Ta nhìn ngươi cũng nhịn không được rồi." Thế Hoa lắc đầu nói.

"Vậy ta cũng không khách khí nữa." Hồ Liệt Na nghe vậy thì vui vẻ mở ra hộp ngọc, nàng cũng rất tò mò bên trong là có thứ gì.

"Oa, rất đẹp a Thế Hoa ca ca." Hồ Liệt Na thấy được bên trong một cái hoa lệ dây chuyền cùng một cái mỹ lệ Đao Khắc thì mặt đều lấp lánh lên.

"Thích không?" Thế Hoa xoa lên đầu của nàng hỏi.

"Ân, thích." Hồ Liệt Na gật đầu liên tục, nàng bản thân cũng Hồn Đạo Sư nên cũng biết được giá trị của hai thứ này.

"Cọng dây chuyền này là một cái Hồn Đạo Khí cấp 8 - Bạch Hồ Niệm Băng Lân, có khả năng... . Còn Đạo Khắc này gọi là Tuyết Băng Đao Khắc làm từ..." Thế Hoa cũng giải thích công dụng của bọn chúng cho Hồ Liệt Na.

"Thế Hoa ca ca, Na Na cảm tạ ngươi." Hồ Liệt Na nghe vậy thì rất cảm động. Những vật liệu cấu tạo vật này đều là những thứ rất quý giá, cũng có thể gọi là chí bảo. Mà hơn hết là hai thứ này được cấu tạo bởi thứ mà Thế Hoa đem về, đây mới là trọng điểm.

"Không có việc gì."

"Thế Hoa ca ca, ngươi có thể giúp ta mang dây chuyền lên được không?" Hồ Liệt Na ngượng ngùng nói.

"Cái này a... Hảo!" Thế Hoa nghe vậy cũng đồng ý. Sau đó nhận Bạch Hồ Niệm Băng Lân, nhẹ nhàng đi ra sau lưng của Hồ Liệt Na nói.

"Na Na, ngươi cầm mái tóc của mình lên cao được sao?"

"Được." Sau đó Hồ Liệt Na đưa cánh tay như ngọc của mình ra sau đầu, quen thuộc gom lại mái tóc màu quýt của mình, lộ ra cái cổ trắng noãn.

Thế Hoa thấy vậy thì cũng nhanh tay vòng dây chuyền qua cổ, sau đó thành công đeo nó cho Hồ Liệt Na.

"Xong rồi." Thế Hoa làm xong thì nói.

"Ân." Hồ Liệt Na nghe vậy thì xoay người đối mặt với Thế Hoa, nhìn trên cổ của hắn chiếc nhẫn màu tím.

"Tử Hà Dung Mặc Lệ, Bạch Hồ Niệm Băng Lân. Nghe cũng rất hợp đâu." Hồ Liệt Na vui vẻ nghĩ thầm.

Nhìn Hồ Liệt Na nâng niu cọng dây chuyền xong rồi, Thế Hoa mới hỏi.

"Na Na, bây giờ ta muốn đi tìm ca ca của ngươi và Diễm, ngươi muốn đi theo không?"

"Thế Hoa ca ca muốn tìm bọn họ sao? Được, vậy để ta dẫn Thế Hoa ca ca đi." Hồ Liệt Na nghe vậy thì nhanh nhảu kéo tay Thế Hoa ra ngoài tìm phòng huấn luyện của hai người Diễm cùng Tà Nguyệt. Nàng biết Thế Hoa cũng chưa rõ đường đi ở đây, nên tự mình dẫn đi cũng không có mao bệnh.

Thế Hoa thì vừa đi theo Hồ Liệt Na vừa nghĩ đến nội dung nói chuyện với Diễm cùng Tà Nguyệt.

...

Phòng huấn luyện,

Diễm và Tà Nguyệt lúc này đang nghỉ ngơi. Bọn hắn từ sáng đến giờ vẫn luôn luyện tập quyền pháp cùng nhận pháp, cái này giúp bọn hắn bớt phụ thuộc vào Hồn Kỹ, hơn nữa còn tăng cường độ của cơ bắp. Mỗi lần như vậy lại rất mệt mỏi, nhưng những kết quả đạt được làm cho bọn hắn rất hài lòng.

"Tà Nguyệt, ngươi nghĩ chúng ta làm được sao?" Diễm lúc này có chút mệt nhọc nói. Khi bọn hắn nghe Hồ Liệt Na nói là Thế Hoa sẽ cho bọn hắn Tiên Thảo thì vui mừng, nhưng nghe đến đệ nhị Hồn Hoàn là nghìn năm, hơn nữa là lúc 8 tuổi phải 26 cấp thì đúng là xịt mặt lại. Đây là cái gì kỳ hoa yêu cầu a, cho dù Tiên Thiên Mãn Hồn Lực thì bình thường 8 tuổi đến được 20 cấp cũng là cố gắng tu luyện rồi.

"Ngươi đừng quá bi quan a, lão sư của ta nói là cái này là cơ duyên khổng lồ, phải đạt được. Hơn nữa Na Na cũng đạt được, không phải sao?" Tà Nguyệt lại không bi quan như vậy. Bọn hắn đã phục dụng được Băng Hoả Lưỡng Cực Đan, dẫn đến nhục thân tăng mạnh, hơn nữa cấp độ cũng đã được đến 20 cấp. Đến tuần sau thì bọn họ sẽ được thu hoạch Hồn Hoàn, mà theo lão sư của hắn nói thì cơ thể của bọn hắn cũng đã đạt đến ngưỡng của Hồn Tôn, nên nghìn năm Hồn Hoàn vẫn hấp thu được.

"Ài, Tà Nguyệt, ngươi quá lạc quan a. Đệ nhị Hồn Hoàn là nghìn năm không nói, quan trọng là 26 cấp khi 8 tuổi kia kìa. Ta mặc dù tự tin nhưng vẫn có chút không chắc a." Diễm có chút tự ti nói, hắn không biết một năm mình có thể tăng bao nhiêu đó cấp hay không.

"Ngươi cứ cố gắng tu luyện là được rồi, chuyện tới đâu hay tới đấy. Nếu như không được thì coi như chúng ta vô duyên với Tiên Thảo, mà nếu thành công thì một bước lên mây, không phải sao?" Tà Nguyệt cũng không biết khuyên như thế nào, cũng chỉ có thể tuỳ tâm mà nói. Đối với hắn mà nói, đến được Vũ Hồn Điện cũng đã đủ rồi, thêm hay thiếu đi Tiên Thảo đều tốt hơn so với cuộc sống trước đây.

"Ai! Có lẽ ngươi nói đúng, ta chắc hẳn lo quá nhiều rồi." Diễm nghe vậy cũng cười mỉa bản thân mình, không thử thì làm sao biết a.

Lúc này thì một tràng gõ cửa vang lên.

"Cốc, cốc, cốc."

"Ca ca, Diễm, là ta Na Na." Hồ Liệt Na giọng nói vang lên.

Diễm cùng Tà Nguyệt hai người nhìn nhau khó hiểu, bởi bình thường Hồ Liệt Na sẽ đi theo hai vị Giáo Tông thần bí kia luyện tập, sẽ không tới đây làm gì.

"Ngươi ra mở cửa xem." Diễm thúc giục Tà Nguyệt.

"Sao ngươi không ra?" Tà Nguyệt mệt mỏi vươn người nói.

"Ta mệt hơn ngươi, hơn nữa ngươi là ca ca của nàng, mau đi đi." Diễm thấy thế cũng gải bộ mất sức, nhưng chân thì vẫn đạp Tà Nguyệt một cái.

Tà Nguyệt bị đạp xuống nền đất mặc dù tức giận nhưng cũng hít sau đi mở cửa phòng cho Hồ Liệt Na, hắn cũng không thể để muội muội của mình đợi được.

"Két..."

"Na Na, sao ngươi lại... Thế Hoa, sao ngươi ở đây?" Tà Nguyệt mở cửa định hỏi Hồ Liệt Na tại sao lại đến đây thì nhìn thấy đang mỉm cười Thế Hoa, liền kinh hãi nói.

"Ta tới để nói chuyện với ngươi cùng Diễm."

"Vậy vào trong, vào trong." Tà Nguyệt có chút cứng nhắc mời Thế Hoa vào, hắn khi vào được Vũ Hồn Điện cũng thất thất bát bát biết được về Thế Hoa thân phận. Nhất là nhìn các vị Phong Hào Đấu La cung kính với Thế Hoa, hắn liền biết vị huynh đệ này không đơn giản.

"Ô, Thế Hoa, đã lâu không gặp." Diễm thấy Thế Hoa đi vào thì vẫn như bình thường chào hỏi, hắn không có như Tà Nguyệt hị tiềm nhiều như vậy.

"Ân, đã lâu không gặp."

"Thế Hoa, ngươi có chuyện gì muốn hỏi chúng ta sao?" Tà Nguyệt lúc này cũng hỏi thẳng.

"Ta muốn tới đây là muốn hỏi thăm các ngươi về tình hình tu luyện như thế nào." Thế Hoa cũng nói ra mục đích tới đây. Hắn không muốn hai người này quá dục tốc bất đạt mà căn cơ bất ổn hay đạo tâm bị lay động, nên tới đây để kiểm tra hai người này.

"À, cũng nhờ đan dược của ngươi mà chúng ta cũng lên được một khoảng tu vi lớn, hơn nữa nhục thân cũng tăng không thiếu. Nếu theo điều kiện của ngươi thì chúng ta có 7 phần thành công." Tà Nguyệt nghe vậy cũng thành thật báo cáo.

"Vậy được rồi, ta hi vọng các ngươi tu luyện chậm rãi mà chắc chắn, không bị lệch đường." Thế Hoa nghe vậy cũng yên tâm, nhưng cũng quên nhắc nhở bọn hắn.

"Ngươi yên tâm." Diễm nghe vậy cũng lên tiếng.

"Đúng rồi, ta nhìn thấy các ngươi đã lên được 20 cấp, khi nào lên đường săn giết Hồn Hoàn?"

"Là tuần sau, lão sư sẽ dẫn chúng ta đi săn giết Hồn Hoàn ở Tinh Đấu Sâm Lâm."

"Quỷ trưởng lão cùng Hoả Sư trưởng lão cũng đã có dự định Hồn Thú rồi sao?"

"Ân, lão sư chọn cho ta một đầu 1500 năm Lôi Thú, còn Diễm thì là một đầu 1500 năm Nham Tương Bạo Tượng." Tà Nguyệt nhớ lại rồi nói.

Thế Hoa nghe được đến đây cũng gật đầu đồng ý.

Lôi Thú là một đầu Hồn Thú hi hữu, có hình dạng giống một con sóc. Toàn thân lông mao được bao phủ bằng một màu vàng óng kỳ lạ, đuôi sóc không xù mà dựng thẳng có hai đường gấp khúc cùng đôi mắt to lớn có màu tím lam. Sở hữu Lôi nguyên tố chưởng khống, thiên tính hiếu chiến. Tốc độ cùng lực bộc phát kinh khủng là thứ khiến Hồn Thú này trong nghìn năm Hồn Thú tầng thứ có thể nói là vô địch thủ, thuộc tính này phù hợp với Nguyệt Nhận Vũ Hồn của Tà Nguyệt.

Còn Nham Tương Bạo Tượng có hình dạng của một đầu voi khổng lồ. Toàn thân bao phủ bởi lớp da dày màu đỏ nung lúc nào cũng thiêu đốt bởi Hoả nguyên tố, cặp ngà màu đen cong vút cùng ánh mắt thì lại có màu vàng sáng chói. Sở hữu Địa - Hoả song nguyên tố chưởng khống, thiên tính hiền lành nhưng vô cùng tàn bạo. Do khả năng công phòng đều đạt đỉnh phong nên cũng được xếp vào đỉnh cấp Hồn Thú, phù hợp với thuộc tính của Diễm.

Nhưng cả hai đầu Hồn Thú này có thể gọi là cực kỳ hi hữu, nhưng nếu hai vị trưởng lão đã có quyết định thì Thế Hoa cũng không góp thêm ý kiến gì.

"Ục, ục, ục..." Một tiếng kêu réo của bao tử từ Diễm cùng Tà Nguyệt đánh thẳng vào màng nhĩ của Thế Hoa.

"Ngạch, cũng nên ăn trưa a." Diễm sờ lên bụng nhìn về Thế Hoa nói, tập luyện nhiều như vậy hắn cũng tiêu hao hết năng lượng.

"Vậy được rồi, hôm nay ta bao các ngươi đi ăn a. Ở Vũ Hồn Thành nghe nói có một quán ăn lâu năm tên là Lan Thiều Các, ta mặc dù chưa thử ăn ở đó nhưng theo Thiệu thúc thúc nói chỗ đó thức ăn rất ngon." Thế Hoa nghe vậy thì cũng đưa ra kế hoạch của mình, trước khi đến đây thì hắn cũng đã đặt lịch ở đó sẵn. Dù sao làm phiền người khác lúc giữ trưa thế này cũng nên bày tỏ một chút thành ý a.

"Thật sao? Vậy được rồi, đi thôi." Diễm tất nhiên cũng nghe đến danh tiếng của nơi này, nhưng tu luyện kéo dài khiến bọn hắn đúng là không đi thưởng thức được. Nên nghe được Thế Hoa nói đi đến Lan Thiều Các thì ngay lập tức đồng ý.

Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na nghe vậy cũng nhìn nhau mà cười, bọn hắn cũng muốn thử ở đây a.

Thế là 4 người cùng nhau cất bước đến Lan Thiều Các.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.