Đào Thoát

Chương 30



“Cô giáo, mau đi theo em” Ngưu Đại Tề không biết từ nơi nào chạy tới, không nói hai lời liền kéo tay Lam Tĩnh Nghi chạy đi.

“Ngưu Đại Tề, buông tay cô ra trước đã, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngưu Đại Tề quả thực là một cậu bé lỗ mãng, Lam Tĩnh Nghi chỉ có thể bước nhanh theo sát bước chân của cậu ta.

“Đã xảy ra chuyện nghiêm trọng, chỉ có cô giáo mới có thể giải quyết ” Ngưu Đại Tề căn bản không muốn dừng lại.

Trong phòng ăn giáo viên , hai chàng trai tướng mạo giống nhau như đúc vẻ mặt vẫn nghiêm nghị lạnh lùng đứng ngay chỗ cũ, con ngươi đen nguy hiểm nheo lại xuyên qua kính thủy tinh nhìn ra phía ngoài phòng ăn

“Hắn ta là ai?” Hơn nửa ngày Nạp Lan Địch mới mở miệng.

“Em sẽ đi hỏi” Nạp Lan Luật nhẹ nhàng cười, nụ cười kia tuyệt thế khuynh thành, còn hàm chứa một cảm giác đáng sợ.

Trong phòng học các học sinh vẫn chưa đi, đều ở lại nhẹ giọng bàn luận xôn xao, thỉnh thoảng đưa mắt quét về một chỗ trong lớp.

Mà tiêu điểm ánh mắt của bọn họ chính là Tiêu Anh.

Tiêu Anh ngồi khóc thật đau lòng,trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã tràn đầy nước mắt.

Lam Tĩnh Nghi bị Ngưu Đại Tề kéo vào, vừa nhìn thấy chính là tình hình như thế, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiêu Anh khóc, hơn nữa còn khóc trước mặt các học sinh khác. Tiêu Anh mặc dù làm cho người ta có cảm giác mềm yếu , nhưng cô biết cô bé là người ngoài mềm trong cứng, rất quật cường.

“Cô giáo, mau khuyên nhủ cô ấy đi, em sợ nhất là thấy nữ sinh khóc” Ngưu Đại Tề xoa hai tay nói với cô, bộ dáng không biết phải làm sao.

“Được, em đừng vội” Lam Tĩnh Nghi cho cậu ta một ánh mắt dịu dàng, Lúc trước cô nhìn thấy Ngưu Đại Tề cầm lon nước ngọt đứng ngoài cửa sổ len lén nhìn vào trong phòng học, không dám đi vào, mà lúc đó trong phòng học chỉ có một mình lớp trưởng Tiêu cô đã biết Ngưu Đại Tề thích Tiêu Anh .

Nhớ lúc đó thấy cô đi tới, Ngưu Đại Tề liền xoay người, bối rối dán sát vào tường, đem hai tay dấu sau lưng.

Cô cười nói một câu, “Cô nhớ Tiêu Anh thích uống nước trái cây” nói xong, cô bỏ đi.

Bỏ đi một đoạn, cô mới nghe được phía sau truyền đến một tiếng gầm nhẹ, sau đó là tiếng bước chân của nam sinh chạy vội vàng về phía căn tin của trường học.

Cô nói Tiêu Anh thích uống nước trái cây lúc, Ngưu Đại Tề lại đỏ mặt. Cô nhẹ nhàng lắc đầu, không ngờ cậu con trai như vậy cũng đỏ mặt.

“Tiêu Anh, em làm sao vậy, nói cho cô giáo biết có được không?” Lam Tĩnh Nghi cúi người xuống nhẹ giọng hỏi, âm thanh của cô hơi suy yếu, bởi vì chạy một mạch đường dài, thể lực đã tiêu hao nghiêm trọng, hạ thể bởi vì ma sát mạnh bắt đầu ẩn ẩn cơn đau.

Tiêu Anh nhìn cô xong, nước mắt rơi xuống càng nhiều hơn .

“Cô giáo, là vì Lam… Tứ” lúc Ngưu Đại Tề nhắc tới tên Lam Tứ hơi dừng lại một chút, dường như có chút kiêng dè.

“Lam Tứ?” Lam Tĩnh Nghi nhíu mày, Lam Tứ làm cái gì để cho Tiêu Anh tức giận? Cô ngẩng đầu, phát hiện trong phòng học không có bóng dáng Lam Tứ.

“Cô giáo …. Cô hãy chọn người khác làm lớp trưởng đi, Em. . . Em… Không có cách nào đảm nhiệm được nữa…”

“Chuyện gì đã xảy ra?” Lam Tĩnh Nghi quay đầu hỏi khác học sinh khác trong lớp.

“Thưa cô… Tiêu Anh vừa công bố danh sách tổ trực nhật lớp học, cô ấy cùng Lam Tứ chung một tổ, hơn nữa là hôm nay trực nhật, thế nhưng Lam Tứ căn bản không quan tâm đến việc dọn vệ sinh, hơn nữa… Lam Tứ thế nhưng không biết Tiêu Anh là ai…”

“Ah” Lam Tĩnh Nghi nghĩ nghĩ, xem ra vấn đề đó cũng đâu có gì quá nghiêm trọng.

“Đừng khóc , Tiêu Anh, mặc dù em là lớp trưởng, mọi người đều công nhận công tác của em, em cũng biết bạn học Lam Tứ cá tính rất kỳ quái, cũng không thích gặp gỡ bạn học, lời của cậu ấy em không nên để ở trong lòng” cô khuyên nhủ, khi nhắc tới Lam Tứ trong lòng cô có cảm giác là lạ.

“Cô giáo, em nói là sự thật, emcảm thấy mệt chết đi, hi vọng cô giáo có thể chọn ra một bạn lớp trưởng mới, Em làm cán sự học tập là được rồi”

“Được, Cô đồng ý với em, các học sinh trong lớp cũng nghe rõ rồi đúng không, bây giờ các em lấy ra một tờ giấy trắng, viết tên người các em muốn chọn làm lớp trưởng lớp chúng ta, giao cho cô,sau đó sẽ do Tiêu Anh kiểm phiếu “

“Cô giáo, Lam Tứ không có ở đây…” Tiêu Anh ngẩng đầu nhỏ giọng nói.

“Không sao đâu, em ấy có thể sẽ không thích tham gia các hoạt động như thê này” Lam Tĩnh Nghi nói không chút nghĩ ngợi, cô biết nói như vậy đối với một cô giáo là không có trách nhiệm , nhưng từ khi cô cùng Lam Tứ phát sinh chuyện như vậy, cô cũng đã không còn giữ được nguyên tắc của cô giáo rồi.

“Cô giáo, như vậy rất không công bằng, tham gia hay không tham gia là chuyện của cậu ấy, nhưng chúng ta không thể ngay từ đầu liền bài xích cậu ấy ra ngoài…”

Lam Tĩnh Nghi rất muốn tán thưởng Tiêu Anh rộng lượng, cũng vì sự ích kỷ của bản thân mình mà nóng mặt.

“Cô giáo, Nạp Lan Địch cùng Nạp Lan Luật cũng không ở đây, hai đại soái ca không có ở đây, chẳng lẽ cô cũng xem nhẹ , quả thực rất quá đáng đi” Kiều Bối Nhi nũng nịu nhắc nhở.

“Xin lỗi, là cô thiếu suy xét, nếu là bỏ phiếu bầu, nên đợi mọi người có mặt đầy đủ ở đây mới đúng” Lam Tĩnh Nghi thật tình hướng các học sinh xin lỗi. Cô không nên đem tình cảm cá nhân vào việc này.

“Có ai biết Lam Tứ đang ở đâu không?” Cô hỏi.

“Cô giáo” Tiêu Anh nhẹ nhàng kêu một tiếng, xoay người ra ngoài phòng học.

Lam Tĩnh Nghi theo ra.

Cô đi theo Tiêu Anh đến phía rừng cây nhỏ tren sườn núi phía sau trường học, Tiêu Anh dừng bước, quay đầu lại nhìn Lam Tĩnh Nghi.

Lam Tĩnh Nghi theo tầm mắt của cô nhìn về phía trước, một chàng trai cao lớn ngửa mặt nằm trên bãi cỏ.

Lòng cô bắt đầu nhảy loạn không lý do, bước chân chần chừ. Thế nhưng nhìn thấy ánh mắt Tiêu Anh vô cùng tín nhiệm, cô vẫn bước nhanh về phía Lam Tứ.

“Bạn học Lam Tứ ” cô cố ý lớn tiếng kêu lên.

Đôi lông mi dày nâng lên lộ ra đôi mắt đen, sâu thẳm, đạm mạc.Lam Tứ lạnh nhạt ngậm nhánh cỏ, hé mắt nhìn lên Lam Tĩnh Nghi, bộ dạng rất không lễ phép.

“Cô giáo, có chuyện gì không?”

“Cùng cô về phòng học một chút” Lam Tĩnh Nghi né tránh ánh mắt cậu ta.

Cô nghe được âm thanh châm chọc hừ nhẹ, “Cô giáo muốn học bù sao, nếu như tôi nhớ không lầm, hiện tại hẳn là giờ nghỉ giữa trưa “

“Không phải, là tôi có việc muốn nói “

“Chuyện gì, có liên quan với tôi sao ?, ở trong này không thể nói ah?” Khẩu khí của hắn lý không có một chút thành ý.

Nhìn thấy dáng vẻ của cậu ta, nhớ tới hành động sáng sớm hôm nay của cậu ta với cô, cộng với lời nói của cậu ta, Lam Tĩnh Nghi bắt đầu tức giận, cô từ lúc bắt đầu cũng đã rất cố gắng kiềm chế cơn giận của mình.

“Lam Tứ, nhanh đứng lên đi theo tôi, tôi lấy tư cách cô giáo yêu cầu cậu” khẩu khí của cô có điểm cao lên, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

Hắn rốt cuộc mở lớn mắt, nghiêm túc đánh giá một chút cô, “Lần đầu tiên phát hiện cô giáo thực sự rất lợi hại, cô làm tôi sợ đấy” lời nói có vẻ như đang nói đùa, nhưng ánh mắt của hắn rất lạnh nhạt.

Lam Tĩnh Nghi cắn môi, cô không thể tránh được.

“Được rồi, mệnh lệnh của cô giáo tôi đương nhiên phải nghe” Lam Tứ vươn tay, bộ dáng là muốn Lam Tĩnh Nghi kéo hắn lên.

Lam Tĩnh Nghi cùng Tiêu Anh đều nhíu mày, Tiêu Anh đứng phía sau Lam Tĩnh Nghi, ngoan ngoãn vén hai tay, cô rất muốn đi tới kéo tay hắn, nhưng cô không dám.

Trong mắt Lam Tĩnh Nghi động tác của Lam Tứ rất hoang đường, cậu ta sao có thể muốn cô giáo nắm tay hắn kéo lên, cậu ta sao có thể ở trước mặt Tiêu Anh đưa ra yêu cầu vô lý như vậy.

“Cô giáo không muốn vươn tay giúp đỡ sao?” Lam Tứ nhíu mày.

Lam Tĩnh Nghi hít một hơi thật sâu, đi tới kéo tay hắn.

Không ngờ rất dễ dàng đem hắn kéo lên, cô còn chưa tới kịp xả hơi, liền kinh ngạc kêu lên một tiếng.Không biết chuyện gì xảy ra, còn chưa buông tay Lam Tứ ra, thân thể của cô đã ngã về phía sau.

Cô ngã xuống mặt cỏ, cũng không có ngã đau, bởi vì cánh tay Lam Tứ đặt ngay sau lưng cô, mà toàn bộ thân hình cao lớn của Lam Tứ đã đặt ở trên người cô, thân thể cô mỗi bộ phận đều cùng hắn thân mật tiếp xúc, ái muội đến cực điểm.

Cô thở dốc, còn chưa hết khiếp sợ, mặt Lam Tứ đã cách mặt cô rất gần, môi mỏng sắp chạm đến môi của cô.

“Cô giáo!” Tiêu Anh cũng kinh hô, hai tay che miệng lại.

Lam Tứ hô hấp nặng nề, hơi thở ấm áp phả trên mặt cô, phía dưới có thứ gì đó chậm rãi cứng rắn lên mang theo hơi nóng kinh người, để sát vào hạ thể của cô. Cô kinh hô một tiếng, đẩy Lam Tứ ra, ngồi dậy lui về phía sau.

Ánh mắt Lam Tứ tối sầm lại, trừng mắt nhìn Lam Tĩnh Nghi, “Cô dám không mặc quần lót sao?” Ngữ khí trực tiếp, mang theo tia chán ghét.

Mặt Lam Tĩnh Nghi trướng lên đỏ bừng, cô đứng lên, lúc xoay người ,nước mắt đã đảo quanh ở vành mắt .

Quá mất mặt! Vì sao ông trời lại để cho xấu mặt trước Lam Tứ hết lần này đến lần khác.

“Lam Tứ, cậu không nên náo loạn, các bạn trong lớp học đều ở đây chờ cậu” cô cố gắng ức chế âm thanh run run.

Vừa nói cô vừa lướt qua Tiêu Anh đi về phía trước .

“Cô giáo, chờ một chút” Tiêu Anh giọng điệu kiên định kêu lên.

Cô xoay người, “Cô giáo có thể giúp chúng em giới thiệu một chút không, bởi vì bạn học Lam Tứ cho đến bây giờ còn không biết em” Tiêu Anh nhìn cô, ánh mắt như vậy không biết tại sao làm cho cô cảm thấy không thoải mái.

“Được” cô mệt mỏi đáp ứng, bởi vì là thỉnh cầu của Tiêu Anh.

“Đây là Tiêu Anh, cán sự học tập của lớp chúng ta” cô nhẹ giọng nói, nhưng không hề nhìn Lam Tứ.

“Đây là Lam Tứ, Tiêu Anh biết rồi chứ “

“Xin chào, cô giáo nói chắc cậu sẽ không quên chứ” Tiêu Anh chủ động vươn tay hướng Lam Tứ.

Lam Tứ không nhúc nhích, bộ mặt không có chút biểu tình. trên mặt Tiêu Anh bắt đầu không nhịn được.

“Lam Tứ” Lam Tĩnh Nghi quay mặt sang, cố gắng làm cho giọng điệu mình nhu hòa một chút, “Tiêu Anh muốn cùng cậu bắt tay “

Lam Tứ nhìn về phía cô, không động. Cô thực sự thật muốn né tránh ánh mắt của hắn, thế nhưng cô không thể.

“Mời cậu vươn tay, nam sinh không nên cự tuyệt nữ sinh “

“Dùng bàn tay vừa mới nắm tay cô giáo đi nắm tay cô gái khác, cô giáo không để ý sao?”

Lam Tĩnh Nghi nghiêng đầu, xem như không nghe thấy.

Lam Tứ nhẹ nhàng cười, vươn tay kéo Tiêu Anh, Tiêu Anh thân thể rung lên, ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Lam Tứ.

“Nữ sinh này thật xinh đẹp, tôi có thể theo đuổi cô không?” Lam Tứ ngả ngớn nói với cô.

Tiêu Anh sửng sốt, cho dù cô biết cậu ấy không phải thật lòng , bởi vì thanh âm của cậu ấy rất bình thản, trong ánh mắt của cậu nhìn cô căn bản không có sự chân thành, thế nhưng cô vẫn rất cảm động.

Lam Tĩnh Nghi ngây ngẩn cả người, cô không muốn Lam Tứ nói ra lời như vậy.

Trong lòng đột nhiên có cảm giác bị lừa gạt. Cô âm thầm chửi mình: Lam Tĩnh Nghi, ngươi thật là điên rồi, Lam Tứ có quyền thích bất cứ kẻ nào! Cho dù ngươi cùng hắn đã xảy ra quan hệ thể xác, thế nhưng, đó chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn!

Cô cầm thật chặt hai tay.

Ba người cùng trở về phòng học, trên đường ai cũng không nói chuyện, Lam Tứ vẫn cầm lấy tay Tiêu Anh, môi của hắn tựa tiếu phi tiếu, con ngươi hẹp dài đạm mạc ánh mắt vẫn nhìn phía trước, Lam Tĩnh Nghi đi đầu tiên, sau lưng cô cứng ngắt như có hàng ngàn mũi nhọn đâm vào.

Đến phòng học, Lam Tĩnh Nghi ngừng lại, cô xoay người, ánh mắt không biết để đâu.

“Các em… Đi vào trước đi, cô đi…” Cô còn chưa nói xong, liền nghe tiếng bước chân phía sau truyền đến.

Nạp Lan Địch và Nạp Lan Luật đi về phía các cô, cô vốn chuẩn bị đi tìm bọn họ . Thế nhưng bây đụng tới bọn họ ở trong này làm cho trong lòng cô có chút khẩn trương.

Hai chàng trai nhìn cô, ánh mắt lại dời về Lam Tứ phía sau cô. Lại nhìn về phía cô dường như hiểu ra cái gì. Lam Tĩnh Nghi quay mặt qua một bên, ngón tay run nhẹ.

“Chúng ta… Vào đi thôi” nói xong, Lam Tĩnh Nghi là người đầu tiên bước vào phòng học.

“Cả nhà cứ làm theo lời cô nói lúc trước đi, viết xong xong phiếu bầu thì nộp lên đây cho cô là được” hai tay Lam Tĩnh Nghi chống trên mặt bàn, dưới lòng bàn chân như có một luồng khí lạnh thổi lên, quần áo bị mồ hôi thấm ướt dán lên sau lưng cô, cô cảm giác hai chân mình giống như sợi mì mềm nhũn vô lực.

“Cô giáo, tôi không đồng ý, tôi muốn tự đề cử” Tiêu Anh nói, ánh mắt của cô vô tình hay cố ý liếc về phía Lam Tứ.

“tự đề cử mình ?, đương nhiên có thể, tuy nhiên lớp chúng ta có người nguyện ý làm lớp trưởng sao?” Lam Tĩnh Nghi giọng điệu cổ vũ nói.

“Cô giáo, tôi muốn làm lớp trưởng lớp chúng ta” cô vừa dứt lời, liền có một người tiếp lời nói.

Lam Tứ từ chỗ ngồi đứng lên, ánh mắt sắt bén nhìn cô.

Trong lòng cô có một cảm xúc phức tạp bao phủ, “Lam… Tứ…” Cô lắp bắp, bởi vì có quá nhiều kinh ngạc, “Em… Xác định sao?”

“Cô giáo vì sao giật mình như thế, chẳng lẽ cô không tin tôi có thể làm lớp trưởng sao? Hay là cô căn bản không muốn tôi làm?”

“Không có” cô thề thốt phủ nhận, “Em biết đó vị trí lớp trưởng không dễ dàng đảm đương , quan trọng nhất là phải tự hạn chế bản thân mới có thể…”

“Tôi không đủ tự hạn chế bản thân sao, cô giáo. Cô nên biết con người có đôi khi sẽ kìm lòng không đậu…”

“Em làm lớp trưởng cô cũng không phản đối” Lam Tĩnh Nghi vội vàng cắt đứt lời hắn, ánh mắt cô tựa hồ đang tránh né cái gì, mặt nóng lên, “Tuy nhiên còn phải trưng cầu ý kiến của các học sinh trong lớp”

“Cô giáo nhất định hi vọng các bạn đều phản đối đúng không?” Lam Tứ cười đến thật đáng ghét.

“Không có” trong miệng cô nói không có, trong lòng lại mãnh liệt áy náy. Cô không muốn tiếp xúc quá nhiều với Lam Tứ , nhưng lớp trưởng là đại diện của cả lớp,nên phải thường xuyên trao đổi với giáo viên chủ nhiệm.

“Cả nhà cảm thấy Lam Tứ làm lớp trưởng như thế nào?” Cô điều chỉnh một chút tâm tình hỏi. Lam Tứ mặc dù rất thông minh, bình thường thành tích cũng rất tốt, nhưng hắn biểu hiện hằng ngày cũng không phải là quá tốt, thường xuyên đi muộn, trốn học, về sớm… Ngoại trừ cô, cô giáo khác đều bỏ mặc hắn.

“Tốt” thật nhiều học sinh đều trăm miệng một lời.

Lam Tĩnh Nghi có điểm giật mình nhìn cả lớp học, sắc mặt thoắt biến tái nhợt, Lam Tứ lạnh lùng tươi cười chói mắt.

“Mọi người… Mọi người đều đồng ý sao?” Cô bắt đầu nói năng lộn xộn.

“Không phản đối “

“Tại sao phải phản đối, có lớp trưởng đẹp trai rất tốt nha, làm cho nữ sinh lớp khác ghen tị đến chết đi …” Cả lớp sôi nổi phát biểu ý kiến của mình.

Lam Tĩnh Nghi chống bục giảng, thời gian thật dài không thể nói ra lời nào. Lam Tứ thường ngày đối bạn học đạm mạc xa cách tự nhiên ở trong lớp có nhân duyên như thế, người lớn lên đẹp trai cư nhiên có nhiều chỗ tốt .

“Nếu mọi người đều không phản đối , vậy…”

“Cô giáo, cô chưa hỏi qua ý kiến của tôi” một âm thanh trong suốt dễ vang lên, Lam Tĩnh Nghi nhìn sang, Nạp Lan Luật chính nhíu mày nhìn cô.

Bộ dạng cậu phóng khoáng cũng hấp dẫn rất nhiều nữ sinh, cũng không chọc cho người khác chán ghét ,trong giọng nói của cậu dường như chuyện gì đều phải trưng cầu quá ý kiến của cậu mới đúng.

“Bạn học Nạp Lan Luật có ý kiến gì không?” Lam Tĩnh Nghi cố ý hỏi.

“Đương nhiên phản đối” hắn nhẹ nhàng mà nói.

Lam Tĩnh Nghi động lòng, có thể lợi dụng Nạp Lan Luật phản đối làm cho Lam Tứ buông tha ý niệm muốn làm lớp trưởng.

“Có thể nói nguyên nhân không?” Cô muốn bạn học bên cạnh nói cho hắn, Lam Tứ bình thường biểu hiện có bao nhiêu sai trái.

“Phản đối nguyên nhân là bởi vì…” Nạp Lan Luật kéo dài ngữ âm, thành công đem lực chú ý của bạn học cả lớp hướng hắn, đôi mắt nghịch ngợm chớp động, “tôi muốn làm” hắn nói.

Hắn rốt cuộc nhìn thấy Lam Tĩnh Nghi há to miệng, giật mình nhìn về phía hắn, ý cười trong mắt càng sâu.

“Em… Em muốn làm lớp trưởng?” Lam Tĩnh Nghi hỏi với giọng điệu khó có thể tin.

“Không được sao?” Nạp Lan Luật bĩu môi.

Lam Tĩnh Nghi cắn môi. Hôm naycó chuyện gì vậy, để cho cô đụng phải chuyện đau đầu như vậy ?

“Thế nhưng em vừa chuyển đến, các học sinh đối với em cũng chưa quen thuộc…”

“Cô giáo, không quan hệ, em ủng hộ cậu ấy” Kiều Bối Nhi hướng Nạp Lan Luật quyến rũ đưa mắt.

“Ta cũng ủng hộ “

“Ta cũng ủng hộ” rất nhiều nữ sinh đều phản chiến .

“Mọi người giơ tay biểu quyết được rồi, ủng hộ Nạp Lan Luật giơ lên nắm tay, ủng hộ Lam Tứ giơ bàn tay , người nào nhiều phiếu hơn thì chọn” Kiều Bối Nhi đề nghị.

“Tốt” mọi người đều sôi nổi giơ tay lên, có người còn tự động điểm nổi lên chữ số.

“20! Đều là 20 cái người ủng hộ!” Có nữ sinh âm thanh sắc nhọn kêu lên, biểu tình so với nhìn thấy điện ảnh minh tinh còn kích động hơn.

Lam Tĩnh Nghi hít một hơi, trong lớp tình trạng không khống chế được , loại tình huống này cô nên giải quyết như thế nào?

“Cô giáo, Nạp Lan Địch còn chưa có biểu quyết, cô giúp chúng ta trưng cầu ý kiến của cậu ấy đi” Kiều Bối Nhi nũng nịu nói, cô cảm thấy Nạp Lan Luật đã nắm chắc phần thắng .

Ánh mắt của mọi người đều sôi nổi hướng Nạp Lan Địch, lúc này mới phát hiện chỉ có Nạp Lan Địch nhàn nhã khoanh tay,mọi chuyện tỏ vẻ không liên quan với mình, kết quả hình như đã định, Nạp Lan Địch đương nhiên muốn ủng hộ huynh đệ của mình .

“Nạp Lan Địch, em chọn ai?” Lam Tĩnh Nghi nhẹ giọng hỏi, cô cảm thấy có hỏi hay không cũng không còn ý nghĩa. Mặc dù không tình nguyện, nhưng Nạp Lan Luật làm lớp trưởng chí ít so với Lam Tứ cô còn có thể chấp nhận.

Con ngươi đen băng lãnh yên tĩnh nhìn cô, kiểu nhìn không kiêng nể gì cả ,nhìn chăm chú làm cho cô vừa xấu hổ, vừa sợ hãi.

“Tôi bỏ quyền “

Bạn học cả lớp ồ lên, bởi vì đáp án này của hắn ngoài dự đoán của mọi người.

Lam Tĩnh Nghi cũng giật mình.

“Ai làm lớp trưởng do cô giáo quyết định được rồi” Nạp Lan Địch lại nhàn nhạt nói ra một câu, đem vấn đề lần nữa ném lại cho cô.

Cô làm sao có thể quyết định? Cô thậm còn hoài nghi ba người bọn họ có phải hay không thương lượng rồi cố ý trêu chọc cô.

“Nói thật, cô thật khó chọn, bởi vì bọn họ cả hai đều phi thường ưu tú…” Cô khó khăn nói, khẩu thị tâm phi, “Vấn đề này trước gác lại một chút, cô còn muốn suy nghĩ một chút, hôm nay trước chọn tạm thời đã…”

“Cô giáo, em muốn thay đổi người” ngay cô chuẩn bị nói ra kỳ tên người được chọn, Ngưu Đại Tề giơ cao cánh tay.

Cô dừng lại, nghe Ngưu Đại Tề nói, “Em muốn ủng hộ Lam Tứ “

“… Vì sao?”

“Bởi vì Tiêu Anh…” Phía dưới vang lên một trận cười khẽ, Ngưu Đại Tề trợn to mắt quét quanh bốn phía, tiếng cười lập tức biến mất, Ngưu Đại Tề lại đỏ mặt “Bởi vì… Bởi vì Lam Tứ… Học giỏi… Đúng, học giỏi” Ngưu Đại Tề nhếch môi cười cười.

Cái này là lý do gì chứ, Lam Tĩnh Nghi u ám thở dài một hơi. Mặc kệ thế nào, Ngưu Đại Tề một phiếu phản chiến làm cho kết quả được phân định.

Lam Tứ, trở thành lớp trưởng.

Số phận đã an bài muốn trốn tránh cũng không được, cô ngẩng đầu, nhẹ giọng tuyên bố kết quả bầu cử.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.