Đạo Quân

Chương 1823: Ta muốn cái gì, các ngươi rất rõ ràng!



Bây giờ gia quyến của các ngươi liên lụy sự tình này, phải chăng thanh bạch, lẽ nào ngay cả thẩm vấn một chút cũng không được sao? Nếu như không phải chưởng môn ra mặt, bản vương căn bản không muốn gặp các ngươi, các ngươi lại còn có mặt mũi bảo bản vương hạ lệnh thả người, các ngươi còn muốn làm gì?

Mặc kệ chân tướng như thế nào, bọn hắn đều không thể biện giải.

Thiếu phủ Tiết đại nhân chắp tay nói:

“Bệ hạ, nha môn các bộ chấp pháp, triều cương tự có pháp luật kỷ cương. Thứ dân phạm tội, quan lại phạm tội, tự có nha môn tương ứng xét xử chấp hành, coi như có tội cũng nên giao do nha môn tương ứng an bài lo liệu. Hắc Thủy Đài là cơ cấu tình báo của Tấn quốc, sao có thể tùy ý quấy rầy pháp luật bình thường! Nếu quân đội tự ý can dự dân án bắt người, hoặc quan phủ địa phương xông vào quân doanh bắt người thẩm án, chẳng phải là thiên hạ đại loạn? Thần khẩn cầu giao người hiềm nghi cho nha môn tương ứng lo liệu!

Mục đích của hắn rất đơn giản, trước tiên cứu người từ trên tay Hắc Thủy Đài ra, nếu không gia quyến ở trong Hắc Ngục sẽ chịu bao nhiêu khổ.

Hắc Thủy Đài chưởng quản Hắc Ngục, hình phạt thường thường là dùng để đối phó ngoại địch, hình phạt rất ác, trình độ tàn bạo kinh khủng không phải ngục giam khác có thể so sánh.

Người khác cũng minh bạch, dồn dập chắp tay nói:

“Chúng thần tán thành, xin bệ hạ y theo pháp luật kỷ cương hành sự!

Triệu đại nhân cũng chủ động bò lên, trở về vị trí cũ tán thành, hắn biết bây giờ lại quỳ cầu, lại khóc cũng không có tác dụng.

Nói tới cái này, Thái Thúc Hùng càng giận, mắng.

“Quan viên trong triều không biết bao nhiêu người là môn sinh của các ngươi, hoặc nha môn tương ứng do các ngươi tự mình chấp chưởng, như thế nào, muốn bản vương giao gia quyến của các ngươi cho các ngươi thẩm vấn sao? Có biết cái gì gọi là tránh hiềm nghi hay không?

Một câu nói làm mọi người không cách nào cãi lại.

Thái Thúc Phi Hoa đại thể nhìn xong khẩu cung, sắc mặt đã trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng quét về phía bảy người.

Bảy người tự biết gia quyến của mình chỉ là cúng tiền nhang đèn, mình ở sau lưng cũng không có bất kỳ cử chỉ tư thông với địch bán nước nào, cũng biết mình ở trên triều bức hôn chỉ là nhằm vào Thiệu Bình Ba, mà không phải phối hợp với Giả Vô Quần.

Nhưng này chỉ là trong lòng bọn hắn biết, Thái Thúc Phi Hoa không biết nha, chí ít manh mối trong tay đích xác có chỗ khả nghi, thêm nữa những người này nắm chức vị cao, một khi có biến, hậu quả khó mà lường được!

Thái Thúc Hùng chú ý đến, lập tức nhìn hắn chắp tay nói:

“Chưởng môn, theo ý ngài, sự tình này nên lo liệu như thế nào? Tra hay không tra, bản vương nghe theo chưởng môn phân phó!

Thái Thúc Phi Hoa lạnh như băng nói.

“Tra!

“Vâng!

Thái Thúc Hùng lĩnh mệnh.

Thái Thúc Phi Hoa lại nhìn mấy người kia nói:

“Bệ hạ nói cũng không sai, các ngươi thẩm vấn gia quyến của mình, đích xác không thích hợp, nên tránh hiềm nghi. Chư vị đại nhân, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, trong lòng không quỷ, tra một chút cũng không có gì, các ngươi nói đúng không?

Trong lòng bảy người âm thầm kêu khổ, đoán chừng lão nhân gia ngài còn không rõ trong Hắc Ngục là như thế nào, trong Hắc Ngục là địa phương theo luật pháp làm việc sao? Kia là địa phương triều đình không cách nào hỏi đến, cũng không chừa thủ đoạn nào a!

Nhưng bảy người có nỗi khổ khó nói, vị này đã lên tiếng, bọn hắn cũng không dám nói cái gì, cùng nhau chắp tay nói:

“Vâng!

Thái Thúc Phi Hoa:

“Muộn rồi, các ngươi cũng quỳ rất lâu, đều mệt mỏi, đều trở về nghỉ ngơi đi.

“Vâng!

Bảy người lĩnh mệnh, lại nhìn Thái Thúc Hùng chắp tay nói:

“Chúng thần xin cáo lui!

Đợi mấy người đi rồi, Thái Thúc Phi Hoa đưa tay, Đào Lược đi qua nhận những khẩu cung kia lui lại.

Thái Thúc Phi Hoa nhìn Thái Thúc Hùng nói:

“Trong lòng ngươi đã hiểu rõ, vậy nắm giữ đúng mực đi làm đi, còn những trưởng lão, đệ tử Khí Vân Tông khác, ngươi không cần để ý tới, ta sẽ có bàn giao.

Thái Thúc Hùng chắp tay.

“Tạ ơn đại bá thông cảm.

Thái Thúc Phi Hoa:

“Sứ quán Tống quốc kia là chuyện gì xảy ra, phái người đi bắt chưa?

Thái Thúc Hùng lắc đầu, buông tiếng thở dài.

“Đại bá, đối phương hành sự cẩn thận, những lời thu mua Miếu Chủ kia hư hư thật thật, chỉ có thể nội chứng, không cách nào coi như bằng chứng đối ngoại, mà Giả Vô Quần xúi giục hai mẹ con Lan quý phi cũng có thể tự bào chữa là có ý tốt, người ta hoàn toàn có thể thề thốt phủ nhận không biết triều đình các ngươi sẽ nháo thành như vậy, thật muốn lộ ra, sẽ để thiên hạ chê cười.

“Sự tình giữa nước vào nước không có biện pháp sảng khoái như thế, nếu như chúng ta tùy tiện bắt người sứ đoàn Tống quốc, Tống quốc sẽ lập tức bắt nhân viên của Tấn quốc ta, sẽ tiến hành trả thù giống nhau. Huống chi bây giờ tiền tuyến đại chiến, có thể tránh tu sĩ Tống quốc can dự quá nhiều thì nên tận lực tránh khỏi, không thích hợp thêm phiền toái. Món nợ này, đợi chiến sự ổn định lại tìm cơ hội thanh toán cũng không muộn!

Thái Thúc Phi Hoa khẽ gật đầu, ừm một tiếng nói:

“Ngươi là người thông minh, làm việc ta yên tâm, ngươi tự mình xử lý đi. Ngươi còn phải phê duyệt tấu chương, còn có rất nhiều quốc sự phải xử lý, đừng tốn thời gian ở chỗ ta, trở về đi.

“Vâng! Có gì phân phó cứ bảo người bắt chuyện một tiếng, tiểu chất xin được cáo lui trước.

Thái Thúc Hùng lùi về sau vài bước, mới xoay người dẫn Đào Lược rời đi.

Thái Thúc Phi Hoa vẫy tay, lập tức có đệ tử lướt tới nghe lệnh.

Thái Thúc Phi Hoa nói:

“Tiền tuyến đang giao chiến, không được sơ sẩy! Tập trung bảy người kia, phát hiện có bất kỳ hành vi khả nghi lập tức đăng báo. Bàn giao cho nhân viên tuần tra trên bầu trời kinh thành, trước khi Hắc Thủy Đài tra ra chân tướng, hết thảy Kim Sí đưa tin của bảy phủ lên không đều phải tiệt hạ!

“Vâng!

Đệ tử lĩnh mệnh rời đi.

Ra khỏi khu vực tu sĩ phòng thủ nghiêm ngặt, Thái Thúc Hùng thở phào nhẹ nhõm, nhìn ánh trăng nói:

“Vị Thiệu đại nhân kia chúng ta ra tay sét đánh không kịp bưng tai a, quả đoán tới cực điểm, sự tình kết quả như thế nào, ngày mai tảo triều là có thể thấy rõ ràng rồi!

Đào Lược cười nói:

“Vâng! Mấy vị đại nhân cũng coi như nhận được giáo huấn.

Thái Thúc Hùng hừ lạnh.

“Ỷ vào quan hệ thông gia ở sau lưng, cho rằng bản vương không làm gì được bọn hắn, cũng là thời điểm nên để bọn hắn học giáo huấn rồi!

Thân làm đế vương, ghét nhất là bị người bức cung, đặc biệt là bị liên thủ bức cung, đối với cá nhân hắn mà nói, là đáng hận đến cực điểm!

Phía trước chính là đại môn xuất cung, bảy vị đại thần hành tẩu ở dưới bóng đêm, từng người sắc mặt khó coi, đặc biệt là Triệu Công Quyền, hơi có chút hồn bay phách lạc.

“Chư vị, chuẩn bị xuất cung về nhà sao?

“Cung đại nhân có cao kiến gì không?

“Có chút sự tình có làm hay không, người khác không rõ ràng, nhưng trong lòng chúng ta đều rõ ràng, ý nghĩ của bệ hạ chúng ta cũng rõ ràng, nhiều lời vô ích, mà vị Thiệu đại nhân kia rõ ràng là đang trả thù, công báo tư thù! Hắn muốn làm gì, chúng ta cũng rõ ràng, e là đang chờ chúng ta đi đàm phán. Chư vị có đi hay không?

“Bất cẩn rồi, lật thuyền trong mương. Hắc Ngục là địa phương gì, nếu đêm nay không cho hắn một câu trả lời, còn không biết gia quyến của chúng ta sẽ xảy ra sự tình gì, đi thôi.

Mấy người nhìn Triệu Công Quyền vừa trải qua nỗi đau mất con, trong lòng rùng mình, theo bản năng tăng nhanh nhịp bước xuất cung.

...

Một lần bắt quá nhiều người, phòng thẩm vấn có chút không đủ dùng, lâm thời dùng một vài lao tù làm phòng thẩm vấn.

Thiệu Bình Ba đứng ở ngoài một phòng giam, nhìn một nữ tử bị thẩm vấn ngược lại kêu gào với nhân viên bị thẩm vấn.

Dường như không nhìn nổi, Thiệu Bình Ba nhấc tay gõ song sắt, người phụ trách thẩm vấn quay đầu lại nhìn, lập tức bước nhanh ra, chắp tay nói:

“Đại nhân!

Thiệu Bình Ba nhấc cằm lên nói.

“Thẩm vấn chính là vỗ bàn trừng mắt sao? Thủ đoạn thẩm vấn của Hắc Ngục chỉ như vậy?

Người kia cười khổ:

“Thủ đoạn của Hắc Ngục tự nhiên không chỉ như vậy, ngay cả da lông còn chưa dùng tới, nhưng thân phận bối cảnh của những người này đều không phải chuyện nhỏ, không dám dụng hình thật!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.