- Ngươi sợ rồi sao? Chúng ta trở về thì chưa chắc ngươi trăm phần trăm giành hạng nhất cuộc thi. Ta nhớ giữa ngươi và Lý Mục Vân có ước hẹn một 1?
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Mượn cơ hội này kết thúc ước hẹn một kiếm, ta rất mong chờ. Nhưng ba ngươi làm người không có phúc hậu, nếu đã bái vào lục phong lục tọa thì không nên trở về cướp bốn danh ngạch trong mười lăm thứh ạng trở thành đệ tử nội môn chân truyền của các sư huynh đệ khác.
Lý Lan nhún vai nói:
- Đây là ý của các phong chủ, chúng ta không có cách nào.
- La phong chủ hết sức giúp ta trong lục điện hội thẩm chắc là vì ngươi?
Lý Lan bình tĩnh nói:
- Sao ngươi biết?
- Trong tình huống lúc đó chỉ có vài người muốn giúp ta. Ta nghĩ tới nghĩ lui, có năng lực mời cao tầng lục phong lục tọa chỉ một mình ngươi. La phong chủ và ta không quen biết lại nguyện ý đắc tội mấy người Ngọc Công Tử nói giúp ta tất nhiên là vì có người nhờ vả, người này chính là ngươi.
Lý Lan hừ lạnh một tiếng:
- Ngọc Công Tử là cái thứ gì? Ta... La phong chủ cần gì kiêng dè tiểu nhân như Ngọc Công Tử, không tính là đắc tội.
Đinh Hạo rất muốn biết sau chữ 'ta' Lý Lan muốn nói gì, tiếc rằng gã ngừng lời. Đinh Hạo không tiện hỏi tiép, nhưng Lý Lan đáp như vậy xem như thừa nhận đúng là gã nhờ La phong chủ giúp Đinh Hạo.
Ngọc Công Tử là tiểu nhân vật trong mắt Lý Lan, quá bá khí. Đinh Hạo càng tò mò thân phận thật của công tử ca thanh tú có chân mày lá liễu này.
Nói thật ra Đinh Hạo cảm thấy đường né mặt mũi Lý Lan hơi giống La phong chủ.
Bỗng có tiếng bước chân vang lên.
Đệ nhất mỹ nữ năm viện bắc, nam, đông, tây, trung Lý Y Nhược xuất hiện.
Mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược mặc áo đỏ kiểu Hồng Sam Tây Viện, bàn tay nhỏ xinh trắng trẻo xách cơm hộp đồng đỏ cổ kính từ bên ngoài đi tới. Dáng người yêu kiều như bướm đỏ bay, Lý Y Nhược cười rạng rỡ.
Thấy mọi người, Lý Y Nhược từ xa đã chào hỏi:
- Hạo ca ca, tới giờ ăn cơm trưa rồi. A? Lý Lan sư huynh cũng có đây? Hay là cùng nhau ăn đi.
Lý Lan biến sắc mặt. Lý Lan nhìn hộp cơm trong tay Lý Y Nhược, gã nhớ lại kinh nghiệm đáng sợ trong nhà ăn. Lý Lan đứng dậy ngay, không nói một câu chạy trối chết.
Vương Tiểu Thất, Lý Vân Kỳ cũng biến sắc mặt, kiếm cớ bỏ chạy.
Lý Y Nhược giậm chân hĩnh mũi:
- Hừ! Chạy mau vậy!
Đinh Hạo cười to.
* * *
Mấy ngày tiếp theo Đinh Hạo tập trung tu luyện.
Sau khi Lý Lan trở về lại gánh trách nhiệm viện thủ Thanh Sam Đông Viện, hết sức chỉnh đốn đống việc vặt. Thủ đoạn và sự quyết đoán của Lý Lan không tầm thường, di chứng sự kiện Lư Bằng Phi nhanh chóng bị xóa tan, Thanh Sam Đông Viện lại bắt được tiết tấu nhanh chóng đoàn kết.
Khu diễn võ đệ tử ký danh tạm dựng lên nhiều lôi đài.
Đại tái lần này toàn bộ hơn hai ngàn đệ tử ký danh phải tham gia, tỷ võ một đấu một quyết định thứ tự cuối cùng, thẳng thắn và khốc liệt nhất.
Thời gian đến gần, mỗi người biến căng thẳng.
Cùng lúc đó, dưới núi truyền lên một chuỗi tin tức khiến Đinh Hạo và nhiều người có lòng chú ý.
Một thiên tài tên là Phượng Hoàng Nữ bỗng nổi lên, trong nửa tháng khiêu chiến mười cao thủ thành danh đã lâu trong Tuyết Châu, mỗi lần đều dễ dàng đánh bại đối thủ!
- Một chiêu đánh bại Phi Tinh Kiếm Trình Ninh thủ tịch võ giả thủ hộ Thiên Tinh thành.
- Một chiêu đánh bại cao thủ nổi danh đã lâu của Tinh Vẫn tông, Tâm Diệt Sinh Kiếm Kỷ Tường Vũ.
- Ba chiêu đánh bại thủ lĩnh thanh niên Trảm Nhật thành Khuynh Thành Nhất Đao Đao Khuynh Thành.
- Trong một nén nhang giết mười sát thủ đáng sợ lục giai ngầm của Tinh Vẫn tông.
- Trong một đêm đồ diệt một tiểu tông phái yêu ma ở Thanh Dương sơn, giết một đại yêu đẳng cấp yêu soái thất phẩm.
- Đánh bại cao thủ xếp hạng sáu Thanh Bình học viện Trì Hành viện Đào Thánh Thư...
- Giết chết yêu soái bát phẩm Thiết Văn Xà Vương.
Đủ loại tin tức bắt đầu lan nhanh. Trong ngoài Vấn Kiếm tông, vô số người đặc biệt thấy hứng thú thiên tài mới nổi này. Nghe đồn Phượng Hoàng Nữ đội mặt nạ phượng hoàng, thiếu nữ xinh đẹp sau lưng cõng hộp kiếm, băng cơ ngọc cốt, mắt như thu thủ, thanh âm như tiếng trời, phong hoa tuyệt đài, hình tượng khiến người mơ màng.
Vài người đánh đồng Phượng Hoàng Nữ đội mặt nạ phượng hoàng với Nhất Đao Khải Trình trước đó xuất hiện trên Thăng Long phong Tuyết Long sơn trong phút chốc rồi biến mất. Cùng là người bí ẩn đeo mặt nạ, có thực lực nhất minh kinh nhân. Phượng Hoàng Nữ và Nhất Đao Khải Trình có nhiều chỗ tương tự.
Truyền thuyết càng lúc càng nhiều, đề tài sôi nổi.
Nhiều người chắc chắn Nhất Đao Khải Trình, Phượng Hoàng Nữ là nhân tài bộ lộ tài năng sáng sủa nhất gần nửa năm nay trong Tuyết Châu. Vài người nhiều chuyện gọi Nhất Đao Khải Trình, Phượng Hoàng Nữ là song bích Bắc Tuyết Châu.
Tiếc nuối duy nhất là Nhất Đao Khải Trình xuất hiện một lần rồi biến mất, nếu hai người cùng lộ mặt hì không chừng sẽ có huyền thoại.
Đinh Hạo nghe tin xong cực kỳ kích động, hắn khẳng định Phượng Hoàng Nữ bí ẩn chắc chắn là Tạ Giải Ngữ.
Thấy Phượng Hoàng Nữ tạo ra một chuỗi chiến tích, Đinh Hạo bớt lo âu hơn.
Nha đầu Tạ Giải Ngữ ngày thường hành động dứt khoát, nhanh chóng lần này không lỗ mãng, không xuống núi là khiêu chiến với Mục Thiên Dưỡng ngay. Tạ Giải Ngữ chọn đối thủ có thực lực không tệ để tích lũy kinh nghiệm, đó là lựa chọn sáng suốt nhất.
Bây giờ nghĩ lại Đinh Hạo chợt cảm thấy hắn như Vương Tuyệt Phong xấu xa nói, quan tâm sẽ bị loạn.
Nhớ lúc trước Tạ Giải Ngữ chưa tu luyện võ đạo, nữ nhân yếu đuối có thể mang theo tiểu nha đầu Đinh Đinh trèo non lội suối xuyên qua hoang dã tràn ngập nguy hiểm đi đến Vấn Kiếm tông, có thể thấy nàng không phải người bình thường, có điểm hơn người. Có lẽ trí tuệ, tâm tính của Tạ Giải Ngữ trưởng thành hơn cả Đinh Hạo.
Đinh Hạo thầm an ủi mình xong cắm đầu tu luyện.
Nói thật là Đinh Hạo không có hứng thú đại tái năm viện cuối năm.
Đinh Hạo bây giờ có thực lực vượt qua phạm trù đệ tử ký danh.
Đinh Hạo tin tưởng dù là hai thiên tài Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết ngày xưa trong đại tái năm viện đè hắn ngộp thở bây giờ không thể tạo thành chút uy hiếm cho hắn, dù rằng bọn họ vào lục phong lục tọa từ lâu, tiến bộ nhanh chóng.
Đinh Hạo tham gia đại tái năm viện chỉ là cho có.
Tất nhiên Đinh Hạo hơi mong chờ ước hẹn một kiếm với Lý Mục Vân.
Bởi vì Đinh Hạo hy vọng qua ước hẹn này xác nhận chuyện làm hắn băn khoăn đã lâu.