Nhạc Quân vì cả người nóng lên làm kích thích mùi hương trong cơ thể, đập mạnh vào tâm trí của người kia.
Trần Cảnh Vũ cười một cái đáp “Ừm” sau đó cúi đầu phủ lên môi cô gái. Nụ hôn mạnh mẽ như vũ bão. Anh như muốn hút hết mọi hương thơm trong khoang miệng cô.
“Nhạc Quân, mùi hương này sẽ khiến anh làm em chết mất.” Anh gặm cắn vành tai cô, cô khẽ rên lên một tiếng. Lại nghe lời nói nhuốm đầy dục vọng chiếm hữu của anh, cô đưa hai tay ôm chặt anh đẩy anh ngã xuống giường. Ồ là tư thế nữ trên, nam dưới nha.
Trần Cảnh Vũ bất ngờ bị đè nằm dưới mà có hơi bất ngờ, cô gái của anh đang muốn khiêu khích anh sao. Anh rất tự nhiên nằm thoải mái. Anh muốn nhìn xem cô sẽ làm những gì.
Nhạc Quân nhìn vẻ mặt khiêu khích, gợi đòn của người này càng thúc đẩy cô mạnh bạo hơn. Cô sẽ khiến anh hối hận cho xem. Tưởng cô chỉ biết nằm dưới à. Hừ.
Trần Cảnh Vũ nhìn mọi biểu cảm trên mặt vợ, anh khẽ cười. Anh sao lại không hiểu chứ. Nhưng cô lại không hiểu, chỉ cần là cô thì anh đều muốn. Dù cô chỉ ngồi bên cạnh không làm gì anh cũng không chịu nổi muốn đặt cô dưới thân mình mà dày vò. Anh nhìn cô cười dịu dàng, ôn nhu. “Em muốn làm gì nào?”
Nhạc Quân cười tươi trèo lên người anh, dạng hai chân ra ngồi hẵn trên phần eo bụng anh.
Trần Cảnh Vũ ngạc nhiên nhìn tư thế của cô. Bộ đồ ngủ của cô thực sự quá đả kích anh. Tiểu Cảnh Vũ đã căng cứng từ lúc nào. Anh chịu đựng tới bây giờ đúng là quá xuất sắc đi. Vậy mà anh còn để cô nàng trêu chọc đến mức này.
Nhạc Quân phát hiện biểu cảm của Trần Cảnh Vũ có chút thay đổi, cô cười nhẹ đặt hai tay sang hai bên người anh cúi đầu hôn lên khóe môi anh, sau đó khẽ liếm mút cánh môi người đàn ông. Nhưng cô chỉ dừng ở đó không đi sâu hơn.
Thân người cô vì hành động mà cựa quậy trên eo bụng anh. Trần Cảnh Vũ thở hắt một cái. Anh kiềm chế tiếng rên, lớn tới từng này tuổi chưa bao giờ bị trêu chọc tới mức này. Ok được rồi, hiếm có khi cô gái của anh chủ động lại vui vẻ như vậy, anh sẽ cố gắng bồi cô. Anh thả lòng xem cô muốn làm gì tiếp theo.
Nhạc Quân ban đầu chỉ muốn trêu anh một tí nhưng khi bắt đầu một lúc cô thấy cả người đã nóng hừng hực, cô động tình rồi. Cô tự nhiên không muốn chỉ là một người phụ nữ bị động dưới thân anh. Dù anh không nói nhưng cô hiểu rõ đều là đàn ông, đối với phương diện này đương nhiên sẽ muốn người phụ nữ của mình nhiệt tình và chủ động một chút. Như vậy sẽ khiến cả hai trong lúc làm tình sẽ được hưng phấn và thỏa mãn hơn. Cô còn nhớ tới trước đây từng có người nói những người đàn ông ngoại tình cho dù vợ hay người yêu xinh đẹp thế nào nhưng nếu ở trên giường chỉ như con cá chết nằm bất động thì họ sẽ mau chán nãn.
Cô thầm nghĩ đúng vậy, nhớ những lần cùng anh làm tình hình như cô có chút giống với con cá chết thì phải. Không được nhân cơ hội lúc này đang máu lửa cô phải thử chủ động một lần.
Trần Cảnh Vũ nhìn chăm chú cô, lại phát hiện cô dừng lại như đang suy nghĩ gì đó rất nghiêm túc cũng đầy nan giải. Nhìn hai đầu chân mày cô nhíu chặt khiến anh đau lòng, mà bản thân anh cũng đã sắp không kiềm chế nổi nữa. Anh định ôm cô đặt dưới người mình nhưng ngay lúc đó, cô cúi người hôn liếm trên yết hầu của anh. Cổ họng Trần Cảnh Vũ khô khốc, cả người cứng đờ hai tay ôm lấy tấm lưng mảnh khảnh của cô vuốt ve.
Nhạc Quân đã hoàn toàn gỡ bỏ phong ấn, cô mạnh mẽ cởi phăng áo choàng tắm trên người Trần Cảnh Vũ. Cô nhẹ nhàng hôn liếm từng chút một từ yết hầu xuống đến vùng eo bụng của anh.
Anh thở dốc, rên lên vài tiếng. Anh không ngờ cô lại muốn chủ động làm tới cùng.
Nhạc Quân lấy hết dũng khí, cô đưa tay chạm vào vật cứng rắn kia của anh. Qua lớp quần lót nhưng cô vẫn cảm thấy nó nóng như có thể thêu rụi cô. Cô cười mỉm khẽ bóp nhẹ một cái. Trần Cảnh Vũ hít mạnh, giọng nói đã khàn đục: “Quân Quân!”
Nhạc Quân không để ý anh gọi mình. Cô đưa tay cởi đi lớp quần lót kia, vật đàn ông của anh như vừa được giải thoát lập tức đứng thẳng lên. Cô là lần đầu nhìn rõ như vậy, cô hơi xấu hổ nhìn chỗ khác.
Trần Cảnh Vũ đã sắp đến cảnh giới rồi, cô gái nhỏ của mình càng ngày càng lớn mật hơn. Lại có thể trêu đùa anh như vậy, vật kia của anh đã căng cứng khó chịu đến cùng cực rồi.
Anh bắt lấy tay cô đang làm loạn: “Nhạc Quân, được rồi. Anh sắp chết đến nơi rồi. Để anh vào nhé.”
Nhưng cô nào có nghe theo, cô đã lỡ phóng mũi tên ra rồi, phải theo tới cùng. Cô dùng hai tay nắm lấy vật kia của anh, học theo bộ phim mình từng xem.
Trần Cảnh Vũ phát hiện cô định làm chuyện gì, anh giật mình đè lấy vai cô khàn giọng nói: “Nhạc Quân, đừng. Em không cần làm vậy. Em chỉ…aaa…ưm.” những chữ tiếp theo đã bị nghẹn trong họng.
Nhạc Quân cúi người dùng miệng ngậm lấy vật kia của anh. Cô đỏ bừng mặt như quả cà chua. Nhưng quả thật rất kích thích. Cô liếc nhìn anh, thấy anh hưng phấn thỏa mãn cô càng tin thật sự đàn ông vẫn là đàn ông, luôn muốn người phụ nữ sẽ chủ động một chút. Cô đã hiểu.
“Nhạc…Nhạc Quân. Sẽ bẩn em.” Trần Cảnh Vũ đã hưng phấn đến độ cả tinh thần đều bay bổng nhưng nhớ tới cô gái của mình. Anh thật sự rất đau lòng.
“Anh…thích không?”
“Ừm... thích.” Thích đến chết là đằng khác. Mẹ nó cô cứ chủ động như vậy có ngày anh sẽ chết trên người cô mất thôi.
“Em không sợ bẩn. Anh cũng làm vậy với em mà.” Cô lại mút chặt lấy vật đàn ông của anh khiến anh thở dốc, cả người căng cứng.
Không lâu Trần Cảnh Vũ không cho cô làm loạn nữa. Anh kéo cô gái lên lật người cô đặt dưới thân mình.
Anh không nói lời nào, chỉ vừa hôn môi cô vừa cởi bỏ sạch đồ trên người cô.
Anh nắm chặt bầu ngực tròn đầy, xoa nắn đến khi cô không chịu nổi rên lên tiếng đứt quãng. Anh mút liếm, khiến hành động đó phát ra tiếng. Cuối cùng không do dự anh dạng hai chân cô ra nâng eo cô đẩy vật cứng của mình xâm nhập mạnh mẽ vào nơi mềm yếu của cô gái.
Nhạc Quân không chịu nổi rên lên liên tục: “A…ưm…ưm…a”.
“Nhạc Quân, anh trước giờ không đam mê tình dục. Nhưng từ khi bên em, anh…hình như ngày càng muốn chìm đắm vào trong người em rồi.” Trần Cảnh Vũ vừa ra vào trong người cô vừa nói giọng khàn đục đầy quyến rũ.
“Em hiểu, là đàn ông sẽ không thể kiềm chế được nhu cầu sinh lý.” Nhạc Quân thở hỗn hển nhưng vẫn nghe rõ lời anh nói.
Trần Cảnh Vũ bỗng đẩy mạnh một cái khiến cô hét lên: “Chỉ với em, anh mới trở nên mất kiểm soát như vậy.”
“Ưm...em biết…ưm”
Hương thơm trên người Nhạc Quân vì hoạt động mạnh mà càng tỏa ra nồng hơn. Khiến Trần Cảnh Vũ hừ một tiếng lại cúi đầu hôn khắp người cô. Anh dường như muốn thưởng thức hương vị đó mãi mãi không dừng.
“Nhạc Quân, mùi thơm trên người em thật mẹ nó quá dẫn dụ anh rồi. Cứ nóng lên, mùi hương sẽ tỏa mạnh hơn sao?” Trần Cảnh Vũ vừa động thân dưới vừa vuốt ve khuôn mặt đẫm mồ hôi của cô.
“Vâng. Nên vào mùa hè em sẽ dùng loại nước hoa em chế tạo ra để đè ép bớt nó. Em sợ mùi quá nồng sẽ bị người khác phát hiện.” Nhạc Quân hơi mơ màng cặp mắt nhìn anh, hai tay báu chặt lấy vai Trần Cảnh Vũ.
“Không phải sợ, có anh ở đây rồi. Nhưng thật đặc biệt, sao có thể sinh ra đã có mùi thơm độc lạ như vậy nhỉ?” Lúc này anh đã dừng động tác, dần rút vật kia ra khỏi người cô. Bắn tinh dịch vào trong người cô. Đêm còn dài, sẽ còn nhiều lần nữa.
Anh ôm cô vào lòng, hôn nhẹ cánh môi cô.
“Em thử tạo ra loại mùi thơm trên người em nhưng đều thất bại. Haizz. Em chỉ sợ khi bị mọi người phát hiện điểm dị người này của em, sẽ xảy ra chuyện lớn.” Nhạc Quân ôm chặt vòng eo Trần Cảnh Vũ, cô ngẩng mặt nhìn vào anh.
Anh đau lòng xoa dịu cặp lông mày đang nhíu chặt của cô gái khẽ nói: “Anh lại thấy chuyện này không ảnh hưởng xấu đâu. Anh tin bất cứ một cô gái nào đều muốn mùi thơm tự nhiên như em. Mùi chỉ thuộc về mình em.” Nói xong lại đè cô hôn một trận trời long đất lỡ.
Trong phòng tắm tiếng nước chảy cùng tiếng rên rỉ, thở dốc mập mờ vang khắp phòng. Một đêm ấy Trần Cảnh Vũ bắt cô bù đắp cho nữa tháng ăn chay của anh. Cô cầu xin thế nào anh cũng mặc kệ, làm cô đến bất tỉnh.