Minh Trường không nói gì nhiều mau chóng đạp ga . Trên con đường cao tốc chiếc xe Spirit of Ecstasy" của Rolls-Royce đang phi băng băng , những chiếc xe khác cũng biết đường tránh sang một bên bởi chiếc xe này rất đắt, bán biệt thự cũng chưa chắc đủ tiền mà đền. Đến bệnh viện gần nhất, anh bế cậu chạy vội vào trong.
Đám y tá thấy cậu thì hoảng hốt chạy vội đi lấy xe , đám bác sĩ giỏi nhất cũng vội vàng gấp gáp đi chuẩn bị sẵn sàng. Đám đó sốt sắng như vậy bởi vì gia thế của anh rất lớn, công ty anh đứng đầu thế giới, ba mẹ thì làm công chức trâm anh thế phiệt.
Tiểu Khiết được đưa vào phòng vip chăm sóc. Minh Trường sốt sắng ngồi bên cạnh giường , tay nắm chặt lấy tay cậu.
Tại sao anh lại ở đó kịp thời mà giải cứu cậu, bởi vì anh chuẩn bị đi kí hợp đồng với tên dê già đó , nào ngờ vừa đến thì thấy cậu sắp bị cưỡng hiếp....
Nhìn thân hình nhỏ bé đang run rẩy vì sốc pheromone , trái tim anh như bị ai bóp nghẹt lấy. Thực sự , thực sự rất đau... Anh cầm lấy tay cậu mắt không tự chủ được mà rơi những giọt nước nóng hổi. Trước giờ anh chưa từng lo lắng cho ai như vậy..thứ cảm giác mà cậu cho anh là gì.., bây giờ anh đã phần nào xác định được rồi. Có lẽ đó là ' yêu chăng'
'Cạch' một vị bác sĩ trung niên bước vào , đưa anh xem tờ giấy xét nghiệm. Cậu bị sốc pheromone, nếu không cẩn thận sẽ bị mất mạng, nhưng nghiêm trọng hơn là cậu có dấu hiệu dị ứng với pheromone của alpha. Nhưng điều quan trọng hơn nữa là cậu không bị dị ứng với pheromone mùi tùng của Minh Trường.
Nhìn tờ giấy trên tay, cảm xúc của anh hỗn độn, vừa mừng vừa lo. Mừng vì anh sẽ trở thành người đặc biệt với cậu. Còn lo vì anh sợ sau này nếu không có anh thì cậu sẽ trở nên như thế nào. Chỉ với vài dòng suy nghĩ nhỏ bé xoẹt qua não, anh đã đưa ra một quyết định to lớn trong lòng mình, và tự nhủ rằng dù bản thân anh có chết cũng phải thực hiện được.
Một vài ngày sau đó, anh đã chuyển đến bệnh viện để tiện bề chăm sóc cho cậu. Vậy công việc ở công ty thì ai quản lý. Không ai khác chính là anh thư kí xấu số bị anh đùn hết cho đống giấy tờ và nhiều văn kiện khác'hu hu ai cíu lấy người thư kí bị trúng lời nguyền này với'
Nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn chai sạn mà lòng anh không khỏi đau lòng, nếu anh thấy cậu sớm hơn có phải cậu sẽ không phải chịu khổ nhiều như vậy rồi. Xoa xoa đôi bàn tay để truyền hơi ấm bỗng anh cảm giác thấy ngón tay cậu động đậy. Vội vàng bật dậy bấm lấy chiếc chuông đầu giường. Đám y tá vì vậy cũng vội vàng vào trong kiểm ta xem xét.
Cũng may sức khoẻ cậu không bị ảnh hưởng quá nhiều chỉ cần bồi bổ nghỉ ngơi vài ngày là ổn. Tiểu Khiết mở mắt ra, chiếc cổ họng khô khốc chan chát chút dư âm của rượu vài ngày trước. Đảo mắt nhìn xing quanh căn phòng xa hoa , ngừng lại một chút là hình ảnh Minh Trường ngủ gục trên cánh tay cậu. Đôi mắt của anh thâm sì sưng hút lên, điều đó đã chứng tỏ rằng mấy ngày qua anh đã không chợp mắt rồi. Nhìn tô cháo nham nhở hình như chỉ ăn qua loa có lệ chứ không hề chú tâm.
Nhìn người đàn ông trước mắt quan tâm chăm sóc mình như vậy lòng Tiểu Khiết không khỏi rung động như những cơn sóng đánh từng hồi, tê tái ngấm dần thấm dần vào trái tim vốn nhỏ bé yếu đuối chịu nhiều đau thương này....