- Giang tiểu tử, chừng nào đi thịt tên khốn nghiện kẹo kia?
Mọi người dồn mắt nhìn, Giang Bình An lắc lắc cái đầu như thể muốn khởi động lại CPU.
- Chắc chờ mấy ngày điều tra rõ địch tình. Đối phương rất giàu, chắc chắn pháp bảo rất nhiều, chơi cứng rắn khó khăn lắm, chưa kể hắn ta còn có kỳ độc vô hình khó lòng phòng bị.
Liệt Thiên khí linh nóng nảy: - Tên đó cứ để ta tự bay đến chém bất ngờ lấy mạng là xong, cần gì phải phức tạp?
- Khó lắm tiền bối, hắn là thụ nhân, bản thể ở nơi nào chúng ta không biết, ngài chém chỉ là hóa thân, hắn không c·hết thì sẽ đề phòng hoặc bỏ chạy thì chúng ta biết đâu mà tìm?
Liệt Thiên khí linh: - Vậy kế hoạch của ngươi là gì?
Giang Bình An nheo mắt cười hắc hắc:
- Hắn ám toán ta trước, ta cũng học theo ám toán một chút... chờ ta "vào hang bắt cọp" để xem hắn chạy đằng nào!
...
Giang Bình An và Mộc Minh Ái hóa trang thật kỹ thành hai tinh linh, sau đó quay lại Anh Túc Tinh.
Hai người bỏ thời gian tìm hiểu tình báo và theo dõi sát sao 300 tình nô của Sung Sướng Vương, họ thường thay phiên nhau ra ngoài giao dịch kẹo Sung Sướng đổi về Lam tinh.
Nghe nói khi xưa lúc nào cũng có vài chục người đi chung chiếu ứng nhau, sau lại càng ngày càng làm biếng, rồi biến thành 2 người tổ đội, cứ mỗi đầu tháng là đi giao kẹo Sung Sướng cho các thế lực.
Thật ra điều này khá bất tiện, nhưng nếu để các thế lực đến lâu đài của Sung Sướng Vương thì không giữ được riêng tư và không an toàn nên các tình nô phải ra ngoài.
Biết rõ lịch trình, Giang Bình An và Mộc Minh Ái lại bỏ gần 2 tháng để xác minh thời gian và địa điểm phục kích.
Từ đó Mộc Minh Ái mới có thể bày ra sát chiêu "Ác Mộng" giăng bẫy hai tình nô.
Mộc Minh Ái: - May mắn các tình nô thích bay qua đường này để đi giao hàng nên chúng ta mới phục kích được.
Giang Bình An: - Khà khà... Chắc họ vừa thích ngắm hoa, vừa b·ị b·ắt buộc đấy, bên trong chợ đen không cho xuyên không qua lại quá lộn xộn vì sợ b·ị c·ướp, chỉ có các Vũ Trụ Chi Chủ thông qua toạ tiêu trong các cửa tiệm mới ra vào thoải mái mà thôi, nhưng dĩ nhiên Vũ Trụ Chi Chủ đến đây rất ít, chỉ trên đầu ngón tay.
- Hì hì... số đầu ngón tay đó có 2 ngón là ta và chàng rồi... Òa... hai tình nô tới rồi, để ta phát động sát chiêu.
Mộc Minh Ái thiêu đốt năng lượng để kích thích Thất Thải Độc Nấm phát ra kỳ độc mê huyễn, đây là thế mạnh nhất của nó, hấp thu c·hất đ·ộc nào thì có thể sản xuất ra c·hất đ·ộc đó. (1)
Ngay lập tức trong khu vực phục kích, các sợi rễ to bằng bắp tay của Hấp Huyết Ma Vương đằng mọc ra các cây nấm nhỏ li ti có 7 màu sắc sặc sỡ, các cây nấm này lại tỏa ra kỳ độc mê huyễn vô hình lan tỏa trong không khí chào đón hai vị tình nô.
Phía hai tình nô, trái với dự đoán thích ngắm hoa của Giang Bình An, các nàng tuy bay chậm nhưng không phải vì ngắm hoa mà vì ngáp liên tục, nước mắt chảy dài...
Mộc Minh Ái: - Ghê quá! Xinh đẹp mà cứ ngáp kiểu này ai mà mê nổi?
Giang Bình An: - Ha ha ha... càng ngáp nhiều càng đẹp cho chúng ta hành động!
Vạn sự khởi đầu nan, nhưng lần này khởi đầu quá tốt đẹp, hai tình nô chưa tỉnh hẳn cơn phê kẹo đã gục ngã trước kỳ độc mê huyễn quá dễ dàng, hai người này đứng như trời trồng, không hay không biết gì xung quanh cả.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Giang Bình An đem luôn hai người này vào Đại Náo tiểu vũ trụ để tiểu bạch long dùng mảnh vỡ Quang Minh Châu tinh lọc.
Quá trình tinh lọc thuận lợi ngoài ý muốn của mọi người, ai cũng nghĩ hai tình nô này chắc yếu ớt lắm nhưng khi tiểu bạch long truyền thông tin đọc từ trí nhớ hai người... ai cũng phải giựt mình sửng sốt, kể cả lão tiền bối Liệt Thiên khí linh:
* Cấp 4 linh hồn: 11.500 tỷ và 18.000 tỷ linh hồn lực.
(cấp 4 tiêu chuẩn chỉ cần 100 tỷ)
* Thân thể đã lắp đầy tất cả 1 tỷ không gian thứ nguyên mỗi tế bào bằng: Lam tinh.
* Tài sản riêng cả hai cộng lại: trên 1 tỷ tỷ Lam tinh.
* 100 vạn kẹo Sung Sướng.
* Rất nhiều pháp bảo phòng ngự và t·ấn c·ông từ xa.
Liệt Thiên khí linh: - Úi trời ơi, cái đám Sung Sướng Vương này giàu quá. Làm thịt hết chúng là chúng ta giàu sụ!
Giang Bình An: - Chính xác, chúng giàu lắm, hôm trước ta đổi 5 vạn Hắc tinh, lại chém giá gấp 10 nhưng Sung Sướng Vương lập tức rút ra Lam tinh đổi không chút nhíu mày, giờ mới biết khi đó chỉ ngang tài sản 1 tình nô của hắn, mà tình nô này hắn có tới 300!
Tiểu bạch long thấy có kẻ giàu hơn, loli rồng tức tối:
- Không lẽ mở chợ đen lại giàu đến như vậy?
Giang Bình An: - Không, Sung Sướng Vương dựa vào linh hồn lực sung túc để nén từ Lục tinh ra Lam tinh. Ví dụ như lần này 100 vạn kẹo Sung Sướng tuy trị giá 1000 Lam tinh, nhưng họ chỉ lấy Lục tinh để về nén ra Lam tinh. Năm dài tháng rộng, họ tích lũy càng ngày càng khủng kh·iếp.
Tiểu bạch long le lưỡi: - Oa... ta tưởng mình kiếm tiền ghê gớm lắm, ai dè núi cao còn có núi cao hơn. Bọn họ linh hồn lực quá ghê gớm, ta không bằng nổi!
Liệt Thiên khí linh an ủi: - Ngươi đừng lo, lần này Giang tiểu tử thu hết bọn chúng vào đây, lúc đó tha hồ có tiền rồi!
- Khà khà khà... Lúc đó ta nào biết chúng ghê gớm như vậy, chém uổng lắm! Tên Sung Sướng Vương có tới 99.999 tỷ linh hồn lực... Đem hắn về đây làm nô lệ nén Lam tinh thì bọn ta giàu khủng kh·iếp luôn, đó là chưa kể tiền mặt của hắn đó nha, rất tuyệt!
Giang Bình An cười khổ: - Trời ơi... chưa có thành công mà ở đó tính chuyện chiến lợi phẩm... Mộc Minh Ái, nàng khống chế hai người này gấp, chúng ta phải ra ngoài ngay kẻo lộ tẩy.
...
Hai tình nô dù có rất cao linh hồn lực nhưng ý chí cực kỳ bạc nhược, không chút chống cự khi bị nô dịch.
Để tránh lộ tẩy, Giang Bình An cho hai người này tiếp tục đi giao dịch kẹo Sung Sướng, sau đó quay về lâu dài mang theo Giang Bình An và Mộc Minh Ái trá hình làm osin.
Vì Sung Sướng Vương và 300 tình nô đều nghiện, phải cần người ngoài vào quét dọn vệ sinh nên chuyện trà trộn vào vẫn thuận lợi, không cần phải trốn vào nhẫn trữ vật, cực kỳ vất vả và nguy hiểm.
Mục tiêu lần này vào lâu đài của Sung Sướng Vương rất đơn giản: Cứ canh me ai đang phê kẹo là bắt giữ bỏ vào tiểu vũ trụ để tinh lọc và nô dịch.
Chỉ hai tuần lễ ngắn ngủi, toàn bộ lâu dài đã bị hốt sạch sẽ, khi mục tiêu đang phê kẹo mà gặp kỳ độc mê huyễn thì cứ nằm im thin thít, không một ai trốn thoát kể cả Sung Sướng Vương.
Giang Bình An ngẩn ngơ: - Minh Ái, mọi việc sao lại dễ dàng như lụm đồ trong túi vậy?
- Hi hi... Không dễ như chàng nghĩ đâu. Khâu khó nhất là trà trộn vào đây. Các thế lực lớn muốn cài người vào nhưng không qua được chiêu đọc trí nhớ của các tình nô lúc tuyển người.
Khâu khó thứ hai là ám toán, dù đang phê kẹo nhưng Sung Sướng Vương và các tình nô đều có pháp bảo tự động hộ chủ, chỉ cần nguy hiểm tánh mạng là chúng khởi động, còn nếu có người thu vào nhẫn trữ vật hay tiểu vũ trụ thì chúng sẽ cảm ứng được để chống cự... Nhưng xui xẻo cho chúng là ta có kỳ độc mê huyễn khiến chúng phê kẹo như c·hết... chúng ta lại không g·iết chúng nên pháp bảo cũng thành vô dụng...
- Ài... nàng nói đúng! Nhưng ta còn một thắc mắc! Bản thân Sung Sướng Vương là cây Anh Túc, không lẽ hắn lại phê chính chất nhựa từ trái cây của hắn?
- Hi hi... Vậy chàng thử nghĩ xem, ta uống trà Tỉnh Hồn có bị đắng muốn c·hết không?
- Ừ thì... có...
- Đó, thấy chưa! Ta nghĩ tên Sung Sướng Vương cũng phân thân ra giống ta, bản thể của hắn ở nơi khác, vì vậy bản thân hình người này của Sung Sướng Vương bị phê kẹo là hết sức bình thường, nếu hắn không phê thì không thể nào có 99.999 tỷ linh hồn lực được!
- Vậy chúng ta phải tìm ra bản thể của hắn để bắt giữ nữa sao?
Mộc Minh Ái thở dài gật đầu. Bản ý của nàng không muốn tổn thương những thụ nhân như nàng, nhưng tên Sung Sướng Vương này quá "quá đáng" làm nàng buộc lòng phải hạ sát thủ!
-----
(1): Thất Thải Độc Nấm
Theo lý thuyết, thế mạnh hấp thu c·hất đ·ộc có hạn chế: Dù hấp thu nhưng khi sản xuất độc tố sẽ có tác dụng yếu hơn bản gốc.
Nhưng vì có mảnh vỡ chí cường chí bảo hệ Mộc thôi phát nên khi sản xuất độc tố, chẳng những không yếu hơn mà còn mạnh hơn đôi chút so với bản gốc.