Chính truyện 158. Tầm Thảo bí pháp - Trực giác báo động
- Các nàng chờ ta có lâu không?
Mỹ nam tử nụ cười như có thuốc mê, ngay lập tức hút hồn cả hai xà mỹ nhân.
Người chị tỉnh táo nhanh hơn nên không quá thất lễ:
- Dạ bẩm chủ nhân, không có chờ lâu.
- Bên ngoài có chuyện gì nổi bật không?
Hai xà mỹ nhân thay nhau kể lễ chuyện nổi bật trong mấy năm chủ nhân ngủ say. Cuối cùng cô em mỉm cười ngọt ngào dâng lên một ly trà xanh thơm ngát hiến của quý:
- Thưa chủ nhân, đây là Minh Ái trà, một loại trà quý đang làm mưa làm gió cả tinh cầu của ngài và cả khu vực xung quanh đây.
Mỹ nam tử ngạc nhiên, trà gì mà lại thần diệu như vậy?
Chẹp... Ừng ực...
- Trà ngon... Ồ... lại còn linh hồn lực tinh khiết, dễ hấp thu...
Mỹ nam tử khen ngợi, anh ta ra hiệu thêm trà, sau đó uống liên tục 3 tách.
- Ta đã hiểu, trà này chứa linh hồn lực tinh khiết rất dễ hấp thu đối với phàm cấp, sẽ dễ dàng trợ giúp phàm cấp đột phá linh hồn. Thú vị, thú vị... Mặc dù khá vô dụng với ta, nhưng mà...
Mỹ nam tử nhắm mắt lặng thinh suy nghĩ hồi lâu, sau đó mở mắt ra cực độ hứng thú kêu gọi:
- Mau cho ta lá trà chưa pha!
Thật mau một hộp trà bằng pha lê được dâng lên, mỹ nam tử bốc một ít bỏ vào miệng nhấm nháp và lẩm bẩm:
- Ta không tin Tầm Thảo bí pháp của bộ tộc lại nhìn không ra nguồn gốc loại trà mới này! Rất có thể đây sẽ là kỳ ngộ để ta thăng cấp...
1 phút
2 phút
3 phút
Mỹ nam tử chợt cười thật to vì đã tìm ra được đáp án, cả tòa lâu đài dường như cũng rung rẩy theo tiếng cười quá uy lực này.
- Ha ha ha... Minh Ái trà... Minh thụ... cấp 4 linh hồn lực... Cơ duyên của ta đây rồi. Chỉ cần bắt được bản thể Minh Thụ này, cắn nuốt luyện hóa nó thì ta chắc chắn thăng cấp 4 linh hồn, không cần phải đau khổ luyện hóa từng chút một mớ thiên tài địa bảo cấp thấp, tràn đầy tạp chất nữa!
Hai xà mỹ nữ cực kỳ ngạc nhiên vì sao chủ nhân mạnh như vậy lại chưa đột phá cấp 4 linh hồn?
Không đợi hai nàng nghĩ nhiều, mỹ nam tử đã ra nhiệm vụ:
- Hai nàng hãy soạn một thư mời, sau đó đi mời chủ nhân loại trà này đến đây gặp ta để bàn chuyện giao dịch!
- Tuân lệnh thưa chủ nhân, thời gian sẽ là khi nào ạ?
- Càng sớm càng tốt! Ta tin có thể thông qua người này tìm đến thứ ta cần!
...
Thư mời đưa đến nhưng không có gia chủ ở chi nhánh Giang gia, hai xà mỹ nữ để lại thư mời nhờ chuyển lời đến gia chủ rồi rút đi.
- Thưa chủ nhân, người phụ trách Giang gia hiện đang vắng mặt, thư mời đã được giao đến và chờ ngày phúc đáp.
Mỹ nam tử lúc này vừa tắm ra, trên người chỉ khoác một chiếc áo tắm rộng thùng thình, anh ta gật đầu ra hiệu đã hiểu rồi ngoắc tay kêu hai chị em đến trên chiếc giường rộng sơ sơ... 500 m².
Hai xà mỹ nhân bẽn lẽn thẹn thùng uốn éo thân hình trườn lên giường, dù đây là lần đầu của họ nhưng trăm sự tự thông, không thầy cũng hiểu.
Cổ nhân có câu: Xà bổn tính dâm.
Hai xà mỹ nữ cũng không ngoại lệ, hai nàng cực kỳ nhiệt tình phóng túng. Họ không hiểu sao trên người chủ nhân có một mùi hương làm họ ngây ngất, tuy trực giác cảnh báo nguy hiểm nhưng càng nguy hiểm họ lại càng muốn mạo hiểm...
- Hờ... hờ... chủ nhân mạnh quá...
- Tuyệt... tuyệt... tuyệt...
10 phút
30 phút
1 giờ
3 giờ
8 giờ...
Hai xà mỹ nữ ngày càng mê muội, họ như bị cuốn mình vào một dòng nước xoáy không thoát ra được, càng cuốn càng sâu không thấy đáy.
Hai chị em bất tri bất giác phải thiêu đốt năng lượng để theo kịp tốc độ của chủ nhân, cả hai thiêu đốt mãi đến mấy tiếng đồng hồ mới dần cạn kiệt năng lượng như thể trải qua một trận chiến khốc liệt cam go nhất trong cuộc đời.
Thế nhưng càng khốc liệt cam go thì cảm giác thăng hoa cao trào càng lớn trong họ, cô em yếu hơn nên không chịu nổi phải "dầu hết đèn tắt" trước cô chị, người chị chỉ sống hơn người em 5 phút ngắn ngủi rồi cũng c·hết đi trong thăng hoa tuyệt đỉnh, ý nghĩ sau cùng trước khi c·hết của nàng là:
"Ôi tuyệt vời... không ngờ lại sướng như vậy... đây là cảnh giới "sướng đến c·hết" hay sao? Ồ... thì ra chủ nhân không phải hắc mãng... mà lại là... độc... l... "
Ngay cả trong suy nghĩ, người chị cũng không kịp suy nghĩ trọn vẹn đã phải c·hết đi, nguyên nhân c·hết giống hệt cô em: kiệt sức và trúng độc!
Mây tan mưa tạnh, mỹ nam tử chưa thỏa mãn lắm, thở dài, lắc người thu hồi bản thể để hóa trở lại lốt người.
Anh ta chán nản nhìn xác hai xà mỹ nữ trên giường:
- Ài dà... dù là độc xà cấp Hành Tinh thì vẫn không chịu nổi ta sủng hạnh. Xem ra lần sau phải bồi dưỡng cấp Thái Dương thì may ra mới tận hứng, chiến cái 3000 hiệp, dây dưa quyến luyến 5-10 ngày...
Ôi thật nhớ ngày xưa, phải chi ta về được nơi ấy, tha hồ mà có "tình nô".
Giờ lại phải tìm hai xà nữ mới rồi, hy vọng thủy giới của ta đào tạo được xà mỹ nhân cấp Thái Dương ah!
...
Bên trong Đại Náo tiểu vũ trụ.
Giang Bình An vừa từ biệt huấn luyện viên Thiểm Điện yến thì nhận được điện báo từ Hắc Mãng Tinh.
- Ủa... sao tự dưng lại muốn gặp ta làm giao dịch nhỉ. Hắc Mãng Chi Chủ nghe đâu rất mạnh, đáng giá kết giao, giờ đi một chuyến Hắc Mãng Tinh sẵn tiện giao thêm trà và lấy đi Ý Chí.
Giang Bình An tìm Mộc Minh Ái rủ rê nàng đi công tác.
- Ồ, nàng có việc gì vui mà mặt mày hớn hở vậy?
Mộc Minh Ái: - Hì hì hì... Ta tạo ra phân thân thứ hai quá đúng đắn luôn. Mới không bao lâu mà ba người bọn ta đã luyện hóa được 5 tỷ linh hồn lực.
- Chúc mừng chúc mừng, không bao lâu nữa nàng sẽ là đại gia linh hồn lực.
- Ta mà đại gia gì!
- Khà khà... trong bọn ta, trước giờ nàng luôn có linh hồn lực nhiều nhất rồi còn gì.
- Chàng đừng khen ta nữa! Mấy tỷ linh hồn lực này chàng có muốn Gaia của ta nén Hắc tinh cho chàng không?
- Tạm thời đừng nén, bên Náo Thiên đã có nén lai rai rồi, chúng ta không thiếu Hắc tinh. Nàng hãy để dành nó...
- ... để tinh lọc kẻ thù chứ gì! Ta đã biết và đang tích cóp đây! Đi thôi chàng.
...
Hai người rời Đại Náo tiểu vũ trụ ra đến khu Giang gia chi nhánh ở Hắc Mãng Tinh.
Khu này vẫn yên tĩnh, xinh đẹp như cõi mộng mơ.
Đội trưởng tinh linh và đội trưởng hồ tộc nghe tin lập tức đến báo cáo.
Hồ tộc mỹ nữ đội trưởng: - Khởi bẩm chủ nhân, tất cả đều bình thường, việc mua bán rất thuận lợi, danh tiếng Minh Ái trà nổi lên như cồn, thậm chí rất nhiều thế lực tranh nhau đưa Ý Chí trước lấy trà sau để tỏ thành ý.
Giang Bình An mỉm cười nhẹ nhàng như gió mùa xuân:
- Vậy ngươi xử lý ra sao?
- Tất cả gom hết giao cho chủ nhân định đoạt.
- Ờ... vậy cũng tốt! Tổng cộng bao nhiêu Ý Chí?
- 100 triệu.
Giang Bình An mừng rỡ: - Ồ, nhiều như vậy à?
- Dạ vâng! Nhưng ta e rằng đây là dấu hiệu trữ hàng của các thế lực, nếu thật sự như vậy thì thời gian sắp tới khu vực này sẽ không có nhiều giao dịch nữa.
- Rất chính xác. Thôi được, ngươi cầm lấy đi, đây là nhẫn trữ vật chứa 10 vạn kg trà đủ chi trả 100 triệu Ý Chí rồi đấy.
- Số này có dư, vì trước đó đã thanh toán không ít...
Giang Bình An khoát tay:
- Dư mới tốt, để lại dự trữ giao dịch tiếp tục. Ngươi đi giao hàng đi, sau đó gọi mọi người, cả hồ tộc lẫn tinh linh ở cửa hàng về đây họp mặt nhé!
- Dạ vâng!
Hồ đội trưởng vừa cáo lui, nam tinh linh đội trưởng lập tức đưa lên thiệp mời của Hắc Mãng Chi Chủ cho Giang Bình An.
Nhìn cái thiệp màu đỏ, không hiểu sao Giang Bình An lại nghĩ đến thiệp cưới truyền thống ở Việt quốc, hắn bật cười vu vơ khi nghĩ đến vài mối tình đầu hắn thương thầm gửi thiệp mời cưới cho hắn...
Trong lòng đang nhẹ nhàng là vậy thế mà khi hắn cầm thiệp, mở nó ra bỗng nhiên lại vã mồ hôi hột, trực giác báo động liên tục về cái thiệp đỏ này!
"Nguy hiểm... cực kỳ nguy hiểm... y hệt như lần hoàng đế Phổ Nghi cả nhà bị độc sát..."