Chuyện sử dụng Bạch tinh nạp đầy cơ thể tưởng chừng đơn giản, nhưng càng tiếp xúc nhiều liên vũ trụ, Giang Bình An càng thấy họ... nghèo!
Đừng nói đâu xa, ngay cả Xích Hổ tộc thế lực lớn, chiến lực mạnh mẽ nhưng cũng toàn sử dụng năng lượng thấp kém, chỉ có cao tầng trong bộ tộc mới có Bạch tinh và các năng tinh cấp cao.
Lý do cho điều này trừ cái "nghèo" còn lại chính là "thiên phú quá cao" so với loài người.
Các chủng tộc mạnh mẽ này chẳng những thân thể to lớn, số tế bào nhiều gấp cả trăm lần loài người, mà từng không gian thứ nguyên cũng lớn hơn loài người rất nhiều... Cuối cùng dẫn đến việc lắp đầy Bạch tinh cho một cao thủ phải tốn gấp vài vạn lần so với con người.
Gánh nặng Bạch tinh quá lớn cho các thế lực.
Và khi không có Bạch tinh, cao thủ bắt buộc sử dụng năng lượng thấp kém. Họ như những máy bay phản lực không có nhiên liệu phản lực cao cấp sử dụng mà phải xài xăng A83: vừa kém hiệu suất, không an toàn lại bào mòn động cơ.
Quay trở lại nhà giàu mới nổi Giang Bình An, hắn cho tất cả thủ hạ sử dụng toàn Bạch tinh, trong đó có Cự Trùng tộc, làm cho Cự Trùng tộc được tăng lên sức mạnh, sự linh hoạt, tốc độ rất nhiều so với trước kia.
Cự trùng tộc trưởng: - Chủ nhân, ngài đến đây có chuyện gì không?
Giang Bình An: - Ta đến để hỏi các ngươi có được bao nhiêu cao thủ rồi?
- Trên 5.000 cấp Hành Tinh, 20 cấp Thái Dương.
- Ủa, hai vợ chồng ngươi chưa lên cấp Thiên Hà sao?
- Vẫn chưa, chúng ta vẫn đang luyện hóa Minh Điệp Hồn Tinh, còn cần thời gian khá lâu.
Giang Bình An sực tỉnh, hắn đã quen với tốc độ luyện hóa của thần long nhanh như hoả tiễn còn đây chỉ là mấy con côn trùng, cách biệt như trời và đất. Cuối cùng hắn phải dằn lòng, dục tốc bất đạt.
- Ài... thôi thì các ngươi cứ cố gắng thăng cấp, sắp tới sẽ có một trận chiến lớn, khi nào cần ta sẽ điều động các ngươi.
- Ủa, chúng ta bị t·ấn c·ông sao? Kẻ địch ở đâu xin chủ nhân ngài cứ nói, Cự Trùng tộc sẽ xung phong hàng đầu.
- Chúng ta không có bị t·ấn c·ông mà một thê tử của ta bị kẻ địch g·iết hại và diệt tộc, ta cần báo thù.
- Ah... Sao lại như vậy? Chúng ta rất mạnh mà?
- Một lời khó nói hết, là lỗi của ta không đem nàng bên cạnh, nàng ở cùng bộ tộc của nàng và bị diệt tộc.
- Bọn cuồng đồ to gan, xin chủ nhân mau đi đánh chúng. Cự Trùng tộc sẽ xung phong, chúng ta không phải đánh bừa mà có hẳn hai chiến thuật.
- Wa... Hai chiến thuật gì?
- Bình thường chúng ta tướng tá to con nếu dàn đội hình dầy đặc dễ ăn đạn từ phi thuyền của địch, chúng ta sẽ thu nhỏ lại thân hình để tiến lên, vừa né đạn dễ dàng vừa đánh lừa khiến đối thủ khinh địch. Hoặc chúng ta hóa nhỏ bám vào thiên thạch trôi đến đám phi thuyền rồi bất ngờ t·ấn c·ông chúng, đây là ẩn thân.
Giang Bình An reo lên trong lòng: "Wa... ninja rùa là đây!"
Tộc trưởng tiếp tục trình bày:
- Đó là chiến thuật t·ấn c·ông, chúng ta còn có chiến thuật vây bắt nữa. Nếu cần bắt kẻ thù chúng ta có thể hình thành một tấm lưới, mỗi Cự Trùng là một mắc lưới đảm bảo không để kẻ nào chạy thoát!
Giang Bình An mắc cười: "Đây là lấy thịt đè người chứ chiến thuật gì!"
Dù vậy bên ngoài hắn vẫn phải khích lệ thủ hạ:
- Rất tuyệt, các ngươi đúng là các chiến sĩ trời sinh. Vừa biết ẩn thân, dụ địch t·ấn c·ông lại vừa vây bắt kẻ thù hiệu quả. Nhưng ta thấy các ngươi không có v·ũ k·hí quá thua thiệt. Ta sẽ cho người chuẩn bị nhẫn trữ vật bên trong chứa bom và lưới pháp bảo. Lúc cần t·ấn c·ông phi thuyền, các ngươi chỉ cần tiếp cận thì n·ém b·om phá hủy xác tàu trước, sau đó xông vào t·ấn c·ông sẽ dễ dàng hơn. Khi vây bắt cũng vậy, mỗi Cự Trùng dùng 1 hoặc nhiều tấm lưới pháp bảo, quăng ra ngoài bắt địch, bắt được chúng rồi thì bỏ chúng vào nhẫn trữ vật như là chiến lợi phẩm, sau đó về giao cho ta xử lý.
- Oa ha ha... có bom phá xác phi thuyền thì quá tuyệt, khỏi phải gặm nhấm ê răng. Nhưng quăng lưới để làm gì hả chủ nhân?
- Ầy ... kẻ thù lần này là người chim, chúng bay lượn ghê lắm, rất khó bắt, bởi vậy các ngươi cứ quăng lưới bắt cho dễ.
- Ồ, vậy thì ta đã hiểu!
- Ngươi và các tộc nhân cứ cố gắng, lần này đánh thắng trận ta sẽ thưởng to, cho ngươi và các tộc nhân cao thủ mỗi người thăng lên một cấp.
Tộc trưởng Cự Trùng tộc gãi đầu, nó thấy chủ nhân nói có gì đó sai sai.
- Chủ nhân, bình thường ngài vẫn cung cấp năng tinh và hồn tinh cho chúng ta đột phá mà, có phải thưởng đâu!
- Ặc... Ặc... Ta quên, vậy đổi cái khác, ta sẽ giúp hai vợ chồng ngươi thăng lên cấp Thiên Hà...
Tộc trưởng Cự Trùng bĩu môi: - Vẫn y như cũ, ta đã là cấp Thái Dương rồi, chỉ cần thăng 1 cấp là thành Thiên Hà rồi.
Giang Bình An ngạc nhiên, không hiểu tại sao gương mặt côn trùng mà hắn lại nhìn ra được đối phương bĩu môi khinh thường hắn mới ghê chứ!
- Hừ... vậy cho hai vợ chồng ngươi thăng lên cấp Ngụy Vũ Trụ chịu không?
- Ngụy Vũ Trụ là cái gì?
Thành công trấn trụ được đối phương, Giang Bình An cười hắc hắc khoái trá:
- Ta thấy cách phân chia bình thường các cấp bậc cao thủ còn sơ sài nên thêm vào hai điểm cho rõ phân biệt.
[ * Điểm thứ nhất: thêm chữ "Đại" vào các cấp bậc khi có linh hồn vượt qua năng lượng cơ thể, ví dụ như:
Đại phàm cấp: có linh hồn cấp 1 nhưng chưa lên cấp Hành Tinh.
Đại Hành Tinh: là cấp Hành Tinh nhưng có linh hồn cấp 2 ... ...
* Điểm thứ hai: khi đạt cấp 4 linh hồn, cơ thể lại nhét đầy năng tinh cao cấp nhưng không có Ý Chí để thành Vũ Trụ Chi Chủ, như vậy ta gọi cao thủ dạng này là Ngụy Vũ Trụ]
Cự Trùng tộc trưởng khoái chí run rẩy cả người:
- Ngài thật sự muốn thưởng lớn như vậy?
- Ừ!
- Nếu ta là Ngụy Vũ Trụ, ta có thắng được Mộc Minh Ái chủ nhân hay không?
- Không!
- ???
- Mộc Minh Ái cũng là Ngụy Vũ Trụ.
- Ôi hèn gì lúc đó bọn ta thua thê thảm đến vậy. Nhưng hai vợ chồng ta hợp lực thì sao?
Giang Bình An nhìn Cự Trùng tộc trưởng chấp nhất mà thấy rất đáng thương, nhưng hắn không thể nào dối lòng lừa gạt thủ hạ giỏi của mình:
- Các ngươi vẫn sẽ thua!
- Tại sao? Ta không tin hai Ngụy Vũ Trụ đánh một Ngụy Vũ Trụ mà không thắng, không phải tiếng Việt có câu: Hai đánh một không chột cũng què sao?
- Hừ... tiếng Việt bao la bát ngát, học câu nào không học đi học câu đó! Nhưng câu đó nói đúng đấy, lấy nhiều đánh ít luôn sướng. Nhưng đó là đánh tay không. Còn Mộc Minh Ái có v·ũ k·hí.
- Vũ khí gì cũng không thể chiến thắng giáp ngoài cứng rắn của bọn ta khi đã lên cấp Ngụy Vũ Trụ được!
Giang Bình An nhìn tộc trưởng đầy khinh thường:
- Mộc Minh Ái có chí cường chí bảo!
- Ặc... xem như ta chưa nói đi! Mẹ ơi, lúc đó Mộc Minh Ái chủ nhân đã là Ngụy Vũ Trụ lại lấy chí cường chí bảo ra khi dễ hai con côn trùng cấp Thái Dương bọn ta... Hu hu hu... Chả trách lúc ấy hai vợ chồng ta thua thảm như vậy!
- Thôi đừng buồn, dù sao chỉ cần thắng trận ta sẽ giúp các ngươi...
Cự trùng tộc trưởng cảnh giác nhìn chủ nhân:
- Chủ nhân, có phải ngài muốn chúng ta luyện hóa hồn tinh để lên cấp Ngụy Vũ Trụ không? Kiểu đó lâu dữ lắm, hồn tinh vừa ít linh hồn lực, lại vừa khó tinh lọc nữa!
- Khà khà khà... Ngươi yên tâm, giai đoạn này ta chưa rảnh tay. Chờ đại thù của thê tử được báo, diệt đi Quang Minh tộc, ta sẽ đi tìm cách sản xuất Bổ Hồn Thiên Đan, mỗi viên chứa 1000 điểm linh hồn lực lại dễ luyện hóa hơn hồn tinh nhiều.
Cự Trùng tộc trưởng bỏ qua cách biệt giống loài, nó dùng hai chân trước nhiệt liệt vỗ tay reo hò:
- Oa... Chủ nhân uy vũ, chủ nhân muôn năm... Chuyến này Quang Minh tộc phải c·hết, ta thề bắt 1000 mỹ nữ đẹp nhất của chúng dâng tặng chủ nhân để thay thế thê tử đã mất chăm sóc cho ngài...
Nghe đến đây Giang Bình An ba chân bốn cẳng chạy mất dép:
- Vụ gì cũng được, bỏ vụ mỹ nhân ra!
Cự Trùng tộc trưởng gãi đầu, nó quay qua hỏi vợ:
- Không lẽ chủ nhân thích mỹ nam?
Vợ tộc trưởng suy nghĩ hồi lâu sau đó chỉ bình luận đúng 4 chữ vô cùng thâm thúy:
- Nhân tộc thật loạn!
Cự Trùng tộc trưởng thấy vợ không giúp được gì nó bèn tự tiện quyết định:
- Mặc kệ, ta cứ bắt 1000 mỹ nữ và 1000 mỹ nam đẹp nhất Quang Minh tộc để làm quà biếu chủ nhân, biết đâu chủ nhân vui vẻ tặng lại cho ta chí cường chí bảo thì sao!