Sỉ nhục, lần đầu tiên trong đời Silver thấy sỉ nhục như vậy.
Anh ta điên cuồng thiêu đốt càng nhiều năng lượng tăng lên hệ số tổn thương, đồng thời âm thầm dùng năng lượng bảo vệ toàn thân, đặc biệt nhất là đôi cánh để chơi đôi công.
Silver bắt đầu không sợ tổn thương, anh ta tự cho rằng đã thăm dò rõ cây đao màu đen của đối thủ. Hơn tất cả, Silver cần một cơ hội để sử dụng át chủ bài khi hai bên giáp lá cà.
Tiếng đao kiếm chạm nhau nhiều hơn, máu tươi của cả hai bắt đầu vẩy ra, ngươi đâm ta một kiếm, ta chém ngươi một đao...
Buồn cười một điều là thật ra cả hai đều có khả năng né tránh nhưng cả hai lại đều muốn mê hoặc đối thủ để thực hiện mục đích của mình.
Trận đấu kéo dài đến phút thứ 21, cả hai người nhuộm đầy máu, Silver bắt được thời cơ Giang Bình An mải mê chém một bên cánh của mình, anh ta liền âm thầm điều khiển át chủ bài giấu trong miệng thổi nhanh một hơi.
Át chủ bài của bộ tộc Quang Minh chỉ là một mảnh ngọc vỡ nho nhỏ như đầu chiếc đũa, màu trắng ngà. Mảnh vỡ này từ miệng của Silver bay ra đã hóa ngay thành một vệt sáng hư ảo bay thẳng vào đầu của Giang Bình An lúc này cách đó chưa đến 1m, thậm chí Giang Bình An đang tập trung chém một bên cánh của đối thủ nên không nhận thấy được có dị vật bay vào đầu, tiến thẳng vào không gian tinh thần...
Á...
Á...
Hai tiếng hét thảm thương của hai đối thủ vang lên cùng một lúc : Silver b·ị c·hém rụng một cánh; Giang Bình An bị dị vật xâm nhập không gian tinh thần hóa thành một vầng sáng chiếu rọi thanh lọc linh hồn muốn tẩy não của hắn.
Silver đau đớn kịch liệt vội vàng tách ra đối thủ, tách ra khỏi cây đao đen thùi dối trá, rõ ràng sắc bén như vậy lại giả vờ từ nãy giờ.
Silver biết mình đã thành công, theo lời tộc trưởng và vợ tộc trưởng tường thuật, chỉ cần đợi tinh lọc vài phút đến vài chục phút là có thể truyền linh hồn lực vào nô dịch bí mật, thần không biết quỷ không hay.
Nhưng tộc trưởng cũng cảnh báo, trong lúc tẩy não này đối phương sẽ phản kích dữ dội, cực kỳ nguy hiểm, vì vậy Silver mới vội bay tách ra...
Bên phía Giang Bình An, những tia sáng tinh lọc chiếu vào linh hồn của hắn làm hắn đau nhức vô biên phải hét thảm liên tục, Liệt Thiên khí linh vội vàng xem xét và hốt hoảng la làng:
"Trời ơi... sao lại có thứ âm hiểm này xuất hiện... Bình An tiểu tử đừng sợ, ta tạm rời bản thể Liệt Thiên Đao để vào bảo vệ linh hồn ngươi..."
"Nhanh đi tiền bối, ở ngoài này ta sẽ dùng Liệt Thiên Đao chém c·hết bà cái thằng "điểu" này!"
(điểu = chim)
Phía ngoài võ đài, quan khách phấn khích cổ vũ nhiệt tình khi thấy Giang Bình An chém rụng một cánh của Silver, thế nhưng cũng thấy Giang Bình An hét thảm, họ đều nghĩ cả hai cùng trúng tuyệt chiêu của đối phương, lưỡng bại câu thương, không ai thương xót cho hai đối thủ, họ chỉ quan tâm cá cược, cũng may nếu hòa thì Giang Bình An vẫn thắng và họ vẫn thắng.
Quan khách nhìn thấy Silver hốt hoảng tách ra, lại thấy Giang Bình An mặt mày nhăn nhó đau đớn, tay cầm đao bầu dí theo sát nút để chém, chém và chém...
Silver b·ị đ·au, lại lúng túng vì phát hiện ra tình cảnh bi đát hiện tại:
Không bay nhanh được!
Cơ thể sinh ra vốn đối xứng cân bằng, giờ bị mất một bên cánh nên lệch trọng tâm, lệch động tác, muốn bay nhanh bay không được, muốn bay thẳng lại lượn vòng tròn...
Quen với tốc độ ăn đứt đối thủ, giờ lại thua kém tốc độ, Silver lập tức ăn thiệt thòi, bị Giang Bình An đuổi theo chém tay chém chân nhưng không chém cánh nữa.
Giang Bình An đã nghiền ngẫm rất kỹ, hắn chỉ chém rụng 1 cánh cho đối thủ mất cân bằng, nếu chém cả hai cánh đối thủ lấy lại cân bằng, lúc đó sẽ không sướng như lúc này, vì vậy hắn đổi chiến thuật qua chém tay, chân.
Silver đau đầu, liên tục truyền ý niệm vào cho Gaia tiểu vũ trụ thiêu đốt Lục tinh đã dự trữ sẵn để phục hồi cánh đã mất.
Từng đống Lục tinh mau chóng hóa thành năng lượng truyền ra cho Silver để mọc lại cánh, anh ta quyết tâm phải khôi phục cặp cánh dù cho mất tay hay mất chân cũng không sao.
Leng keng... leng keng... phụt ~
Á...
Và rồi điều gì đến đã đến, chỉ vài chục giây bị điên cuồng t·ấn c·ông, cánh tay cầm kiếm của Silver đã b·ị c·hém cụt tận gốc, Silver mất một tay, mất luôn v·ũ k·hí nhưng cánh đã mọc ra được một nửa.
Phụt~ phụt ~ phụt ~
Á...
Từng nhát đao bầu tiếp tục chém vào thân thể của Silver, nhát sau cùng lại cực kỳ ác độc đã chặt đứt cái cánh nguyên lành bên kia, khiến cho cái cánh đang mọc lại được 3/4 lại trở thành lẻ loi trơ trọi, sự mất thăng bằng vẫn tiếp diễn trong nỗi đau của Silver.
"Ôi trời ơi, hai cánh đều b·ị c·hém. Thằng khốn nạn này không chịu chém sớm, nó canh me ta gần mọc xong cánh mới thì mới chém cánh cũ! "
Tay rụng...
Chân rụng...
Cánh rụng...
Vòng lặp cứ thế tiếp diễn, từng đống Lục tinh trong tiểu vũ trụ của Silver cứ mất dần...
Đến lúc này các quan khách bên ngoài đã bắt đầu ngờ ngợ, nghi ngờ Silver là Vũ Trụ Chi Chủ, chỉ có sở hữu tiểu vũ trụ mới có thể có nhiều năng lượng chữa trị cơ thể liên tục như vậy.
Ai cũng lo lắng khi họ bắt kèo trúng cao thủ Thái Dương lại đang đấu với một cao thủ Vũ Trụ... nhưng mọi chuyện đã muộn màng, vả lại tình thế trận đấu Giang Bình An đang có ưu thế rất lớn, quả nhiên nhỏ mà có võ.
...
Khác với chiến trường bên ngoài đẫm máu, chiến trường bên trong không gian tinh thần của Giang Bình An lại im ắng nhẹ nhàng.
Mảnh vỡ bí ẩn vẫn chiếu sáng tinh lọc, tẩy não... Liệt Thiên khí linh hiển thị ra bằng hình Liệt Thiên Đao nhưng lại màu trắng óng ánh.
Khí linh đang điều khiển linh hồn lực của mình tạo thành tấm chắn che chở cho linh hồn của Giang Bình An.
Trận chiến này cũng là tiêu hao chiến nhưng không tiêu hao năng lượng mà tiêu hao linh hồn lực.
Số linh hồn lực trong linh hồn của Giang Bình An quá nhỏ bé, chỉ có 100.000 ít ỏi. Nếu khí linh không can thiệp, e rằng chỉ tí xíu là đã bị tinh lọc xong.
Khí linh thăm dò mảnh vỡ một hồi lâu, lập tức liên hệ với Giang Bình An:
"Tiểu tử, thứ âm hiểm này quá nguy hiểm, ta cần thêm linh hồn lực, càng nhiều càng tốt"
"Khà khà khà... đây là nguy cơ, trong nguy có cơ, chỉ cần thuận lợi chống đỡ nó tẩy não, đợi ta thâm nhập khống chế nó thành công thì ngươi sẽ có thêm một chí cường chí bảo phiên bản mini!"
"Nhưng cần tối thiểu bao nhiêu linh hồn lực để chống đỡ?"
"Ít nhất 100-200 tỷ "
"Không đủ rồi... Náo Thiên bên trong chỉ có hơn 80 tỷ linh hồn lực. Ta kêu nó truyền thử Ý Chí xem sao!"
"Hảo... Cứ truyền đi, ta sẽ thử dùng kết hợp xem sao!"
Cuồn cuộn linh hồn lực và Ý Chí được thần long truyền ra, Liệt Thiên khí linh dùng chúng thêu dệt thành tấm chắn thật dày để chống đỡ các tia sáng tinh lọc. Những tia sáng này được mảnh vỡ Quang Minh Châu thiêu đốt linh hồn lực bên trong để phát ra.
Phía Quang Minh tộc đã nén đến 200-300 tỷ linh hồn lực để ám toán cao thủ khi cần thiết.
Khí linh khi nãy chỉ đòi 100-200 tỷ là coi như đã tiết kiệm tối đa, thế nhưng Giang Bình An vẫn không cung cấp được, giờ phải dùng Ý Chí "độn" thêm vào!
Điều bất ngờ kỳ diệu đã xảy ra ngoài dự đoán của Liệt Thiên khí linh, có Ý Chí vào y như có xi măng và linh hồn lực là cát.
Xi măng cộng cát và nước sẽ ra bê tông.
Khí linh vui mừng khôn xiết, hồi nào đến giờ nó biết Ý Chí tồn tại nhưng nó rất cao ngạo đâu để thứ hư vô mờ mịt này trong mắt, giờ bị túng thiếu linh hồn lực, lấy Ý Chí ra xài tạm làm nó sáng mắt hẳn lên.
"Tuyệt vời quá Giang tiểu tử, chúng ta thắng chắc rồi!"
"Ồ... sao vậy tiền bối?"
"Ý Chí của các ngươi lập đại công, tiết kiệm rất nhiều linh hồn lực, giờ mảnh vỡ này trở thành cá trong rọ, chỉ cần chờ ta khống chế thế là xong."