Đại Náo Từ 1960

Chương 401: Chính truyện 81. Phệ Kim trùng



Chính truyện 81. Phệ Kim trùng

- Náo Thiên, mau ra xem bảo bối nè...

Thần long: - Sao nhanh dữ vậy chủ nhân?

- Trời ơi! Bây giờ ta đã là cao thủ chứ có phải yếu gà như xưa, phải vào mò mẫm sờ sẫm, rồi tính kế tùm lum nữa đâu!

Thần long hí hửng nhìn chủ nhân khoe vật quý, nó nhìn chằm chằm thần bí tiểu bình, càng nhìn càng yêu thích.

- Chủ nhân, ta nghĩ nó là bảo bối thật sự, hồn lực cấp 3 của ta không chen vào hay nhận ra nó được. Chắc chắn là cấp chí bảo. Nhưng nó có công dụng gì?

Giang Bình An cười hắc hắc, truyền thông tin về Phàm Nhân Tu Tiên cho thần long, nó ngạc nhiên:

- Ghê gớm vậy sao? Chỉ một giọt chất lỏng ngưng tụ do ánh trăng mà làm linh dược phát triển 100 năm!

- Hây dà... đó là trong nguyên tác! Giờ chúng ta phải thí nghiệm tìm ra công dụng và cách sử dụng tốt nhất cho nó. Bây giờ ngươi làm như vầy... như vầy... từ từ thí nghiệm nó đi. Ta tranh thủ vào lại bí cảnh vừa du lịch vừa tìm kiếm mục tiêu thứ hai.

...

Chủ nhân vừa bỏ đi, thần long liền khoái chí khám phá bảo bối, thiên tính long tộc luôn khiến nó thích vật quý trong thiên hạ, đặc biệt là những vật vừa quý vừa xinh đẹp, còn như mầm vũ trụ chỉ là một cục đá xấu xí, nó vừa nhìn thấy đã mất hết cả hứng thú.

Đầu tiên, thần long nghe lời dặn của chủ nhân, tìm một hành tinh có ánh mặt trăng gần giống trái đất để thí nghiệm. Sau đó nó vừa ở bên cạnh luyện chế năng tinh vừa quan sát thần bí tiểu bình.

Qua ba ngày hút ánh trăng 24/24, thần bí tiểu bình phát sáng, thần long dễ dàng gỡ được nắp đậy và thu được một giọt chất lỏng màu xanh biếc giống như trong nguyên tác, nó đem giọt chất lỏng này tưới vào gốc một cây trà bình thường, sau đó cây trà này quả nhiên phát triển nhanh chóng như một phép màu.

Thần long dùng hồn nhãn quan sát đánh giá hiệu quả:

* Cây trà phát triển thêm được 40 năm tuổi.

* Chất lượng lá trà cao hơn 2-3 cấp.



- Khà khà khà... giữ được khoảng 40% công dụng, xem như đã nghịch thiên ah!

Tiếp theo thần long tiếp tục thí nghiệm, nó lần lượt đem thần bí tiểu bình hút ánh trăng ở những hành tinh có số lượng mặt trăng khác nhau, cho ra những kết quả khác nhau, sau đó lại lấy những giọt chất lỏng thần bí thí nghiệm trên cây cối, đặc biệt là trên cây trà ban đầu...

...

Giang Bình An rời khỏi tiểu vũ trụ vào lại bí cảnh, hắn biết thần long cần thời gian thí nghiệm nên cũng không gấp gáp tìm kiếm mục tiêu thứ hai mà nhẫn nha du lịch trong bí cảnh, quan sát thế thái nhân tình, thưởng thức các món ngon vật lạ, từ từ đi tới tiếp cận mục tiêu thứ hai:

Loạn Tinh Hải

Tây Nam hải vực

Tiểu Hoàn đảo

Phệ kim trùng

Phệ kim trùng chính là mục tiêu thứ hai của Giang Bình An. Nó là một loại kỳ trùng sống theo bầy đàn, được cho là có thể ăn tất cả mọi thứ trong thiên địa trừ ngọc và gỗ, khắc tinh của chúng là tơ nhện, dĩ nhiên phải là từ các loại nhện rất cao cấp mới có thể bắt giữ tạm thời được chúng.

Nếu thần bí tiểu bình là động lực phát triển kinh tế của vai chính thì đám Phệ Kim trùng này chính là v·ũ k·hí cực kỳ sắc bén khi đối địch của anh ta.

Giang Bình An chọn chúng làm mục tiêu không phải để đem ra liên vũ trụ làm thành v·ũ k·hí mà muốn lợi dụng đặc tính "ăn" năng lượng thần sầu của nó. Chỉ cần chúng giữ được đặc tính này, hắn có thể phát triển chúng nó trở thành những cỗ máy in tiền phụ trợ cho thần long.

Đi đi, ngừng ngừng, chơi chơi suốt 3 tháng, Giang Bình An mới đến được mục tiêu Tiểu Hoàn đảo. Thật ra hắn cũng không biết nó có phải là Tiểu Hoàn đảo hay không nhưng vì trên đảo này có đám Phệ Kim trùng mà hắn muốn tìm thông qua hồn nhãn.

Đám kỳ trùng này không phải là bảo bối cấp chí bảo nên Giang Bình An có thể dò tìm trên một diện tích rất rộng, thậm chí có thể thu lấy hết chúng từ khoảng cách rất xa, chuyện cố ý đi đến đây chỉ là vì thú vị và du lịch.

Lúc này chỉ mới bắt đầu bộ truyện nên vai chính Hàn Lập chưa đến trên đảo dựng động phủ, đám Phệ Kim trùng vẫn nằm sâu dưới lòng đất chưa bị hấp dẫn chạy lên.



Giang Bình An không hề bối rối trong việc bắt chúng, hắn chỉ cần dùng hệ thống giao dịch rà quét và thu vào không gian trữ vật thế là ổn.

Hành trình thu bảo bối trong bí cảnh đến đây là kết thúc nhưng nhân quả vẫn chưa kết thúc.

Giang Bình An phóng người bay lên trời, phi hành về lại Thất Huyền Môn tìm gặp vai chính Hàn Lập.

Lúc này Hàn Lập chỉ hơn 10 tuổi, cực kỳ non nớt nhưng tâm trí lại kiên định và cẩn thận cực kỳ, cậu bé đang lang thang gần thác nước, khu vực xuất hiện thần bí tiểu bình, để đi xem người bạn Trương Thiết luyện Giáp Tượng công.

Theo nguyên tác, khoảng thời gian này Hàn Lập sẽ gặp được kỳ ngộ, thu lấy Thần bí tiểu bình nhưng giờ nó đã mất tiêu đâu còn.

Giang Bình An xuất hiện, hắn ngồi vắt vẻo trên một chạc cây thấp, đúng lúc Hàn Lập đi tới.

Hàn Lập kinh hãi nhìn người lạ xuất hiện, cậu ngạc nhiên cực kỳ khi thấy Giang Bình An mặc bộ đồ thun dài tay màu đen, mang giày thể thao đen... tất cả trông thật khác lạ, thật quái dị.

Thế nhưng bản tính cực kỳ cẩn thận khiến cậu bé Hàn Lập không biểu hiện ra ngoài, mặt cậu ta vẫn trầm tĩnh, giả đò ngó lơ để chuồn êm, nhưng nào ngờ Giang Bình An cất giọng hỏi bằng ngôn ngữ bản địa mới học được:

- Ê... cậu bé... thấy ta sao không chào?

Hàn Lập sựng người, tuy bất ngờ nhưng n·hạy c·ảm phát hiện đối phương không ác ý, cậu ta quay người cung tay chào:

- Xin chào đại nhân! Xin hỏi ngài gọi ta có việc gì không.

- Ta tên Giang Bình An, biệt hiệu Ma Thần. Ngươi có phải là Hàn Lập không?

- Dạ phải, ta chính là Hàn Lập.

- Vốn dĩ hai ta không duyên không phận, nhưng vì ta đã lấy mất của ngươi hai đại kỳ ngộ nên cần phải trả lại cho ngươi cái khác. Ngươi có hai nguyện vọng có thể được ta giúp đỡ, ngươi muốn gì nhất?

Hàn Lập sững sờ ngạc nhiên, bầu trời bỗng nhiên rơi xuống hai cái bánh có nhân thịt nhưng không làm cậu vui mà ngược lại làm cậu lo lắng. Cậu e dè lấp lửng để đánh mất sát ý nếu có của đối phương:

- Thưa ngài, ta chỉ là một thằng nhóc tỳ nhà nghèo, làm gì có kỳ ngộ để ngài phải đoạt! Ngài có nhận được kỳ ngộ hay không hoàn toàn là của ngài, đâu thể nào là của ta được.



- Ha ha ha... Quả nhiên cẩn thận vô song, ngươi yên tâm, ta không cần g·iết người diệt khẩu bởi vì ngươi không biết gì cả, ta lấy là lấy đại kỳ ngộ của ngươi trong tương lai thôi, hiện giờ ngươi chưa có.

- Ah... vậy là ngài có thể biết trước tương lai?

- Theo một nghĩa nào đó thì đúng là như vậy!

- Vậy trong tương lai ta sẽ thế nào?

- Ha ha ha... thiên cơ bất khả lộ! Là long là trùng đều do tự thân cố gắng và cộng thêm may mắn.

Hàn Lập tiêu nghỉu, nhưng thật mau cậu bé lém lỉnh đã có ý tưởng mới:

- Đại nhân, ta chỉ là một thằng nhóc quê mùa không biết trời cao đất rộng, nhưng đại nhân đã biết trước được tương lai, như vậy ngài chắc chắn là một đại cao thủ. Ta xin phép hỏi ngài có bản lĩnh như thế nào trong thiên địa này?

Giang Bình An tức cười trước sự cẩn thận rào trước đón sau của Hàn Lập, hắn hỏi vặn lại:

- Vì sao ngươi muốn hỏi điều này?

- Ta muốn biết để lựa chọn nguyện vọng được tốt hơn!

- Ha ha ha... biết liệu cơm gắp mắm nữa cơ đấy! Nhưng bản lĩnh của ta là một bí mật, ngươi muốn hỏi phải dùng mất một nguyện vọng, chỉ còn lại 1, ngươi có bằng lòng không?

Giang Bình An cố tình thử xem Hàn Lập có quyết đoán không, ai ngờ cậu bé quá thông minh và quyết đoán, lập tức trả lời:

- Vâng, ta bằng lòng dùng 1 nguyện vọng để biết được đáp án!

- Giỏi lắm cậu bé! Bản lĩnh của ta trong thiên địa này chỉ gói gọn hai chữ: Đệ nhất!

Vừa nghe đáp án, cậu bé hai mắt tỏa sáng như hai vì sao, biết ngay cơ hội lớn bằng trời đã đến với mình, cậu bé vội quỳ mọp xuống đất và cầu xin:

- Ta muốn dùng nguyện vọng còn lại để bái ngài làm sư phụ. Sư phụ tại thượng, xin hãy nhận đồ nhi làm đệ tử!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.