Đại Náo Từ 1960

Chương 309: . Bi kịch của Gaia và tinh linh tộc



Chương 309. Bi kịch của Gaia và tinh linh tộc

Elf chi vương vừa thấy phòng siêu cấp ngục giam thành lập, ngăn cách được nàng và con trâu thích nói tào lao kia thì nàng đã nhanh chóng sử dụng dị năng mở một lối nhỏ chạy ra ngoài.

Sau đó mọi việc xảy ra quá nhanh, dị hỏa xuất hiện, đ·ám c·háy bùng phát, tiếng la hét từ nhỏ biến thành lớn, rồi từ lớn biến thành nhỏ và biến mất, mùi thịt trâu nướng thơm lừng tỏa khắp nơi.

Vốn dĩ tinh linh ở đây ăn chay, nếu bình thường Elf chi vương nghe mùi này rất có thể sẽ n·ôn m·ửa dữ dội. Nhưng giờ nàng đang hận thấu xương bọn xâm lược, dù có ai kêu nàng ăn thịt trâu nướng lúc này, nàng cũng sẽ không ngần ngại ăn ngấu nghiến để trả thù bọn diệt tộc khốn kiếp.

Elf chi vương không ngờ chỉ một siêu cấp ngục giam đã g·iết được một cao thủ cấp Hành Tinh. Nếu nàng biết việc đời trớ trêu như vầy, nàng đã sớm thi triển cấm thuật, xử lý đối phương sau đó đi cứu giúp tộc nhân.

Khi thấy mình tự tay g·iết được kẻ thù lớn, tâm tình của Elf chi vương đã nhẹ nhàng hơn một chút, nàng lẩm bẩm khó hiểu:

- Quái lạ, ta không biết đánh nhau, đặc biệt là với địch thủ ngang cấp. Nhưng sao lần này gặp địch thủ ngang cấp, lại có hoả dị năng khắc chế mộc dị năng của ta... mà ta lại g·iết đối phương dễ dàng như vậy nhỉ? Thế thì hoả khắc mộc hay là mộc khắc hoả đây?

...

Trên bầu trời, Đầu trâu và Gaia cổ thụ cũng bị diễn biến chiến trường giữa hai cao thủ cấp Hành Tinh làm hết hồn.

Đầu trâu: - Moá... chưa từng thấy con trâu nào ngu ngốc như con trâu đệ tử của ta. Nó bị người ta dùng rễ cây nhiều năng lượng giam cầm như trong một thùng thuốc nổ mà nó dám dùng hoả dị năng để đốt chúng... Oa ha ha... thế là tiêu đời tên đệ tử đáng c·hết, dám khinh nhục sư phụ nó.

Gaia cổ thụ cũng thổn thức không thôi: - Ngươi là sư phụ của nó, ngươi phải chịu trách nhiệm vì sự ngu xuẩn ấy. Bộ ngươi không dạy các để tử đừng phóng hỏa tự thiêu à?

Đầu trâu gân cổ cãi cọ với một sự tức giận xen lẫn tủi nhục:

- Sao lại không dạy! Nhưng cái bữa ta dạy bài đó thì thằng đệ tử trời đánh thánh đâm đó đi rù quến vợ của ta.



Gaia cổ thụ: - Ặc... Ặc... Làm sao ngươi biết?

Đầu trâu: - Chính cái thằng "trâu đẻ" đó đi khoe khoan tùm lum về vợ ta, vì vậy mới đến tai của ta.

Gaia cổ thụ câm nín, nó cũng không biết nói gì, dù sao hai bên cũng là tử địch. Thậm chí nó không biết cô đơn tĩnh mịch làm Gaia như nó là sướng hay khổ hơn một kiếp "trâu sinh" của Đầu trâu.

Bất ngờ Đầu trâu quay đầu bỏ đi chỉ để lại một câu nói:

- Nguyên linh cổ thụ, tàn cục đã diễn xong. Ta sẽ sớm quay lại đây đấy!

Đầu trâu lấy ra phi thuyền từ không gian trữ vật, sau đó leo lên đi mất hút ngay.

Gaia cổ thụ nhìn theo bóng phi thuyền mà lầm bầm trong lòng:

- Hừ... dám chơi chiêu với ta... lúc trước ta khinh địch... giờ thì hết rồi... ngươi cứ chờ đấy. Ta thề cho ngươi khóc thét vì mất cả chì lẫn chài!

Gaia truyền thần niệm xuống Cho tinh linh tộc trưởng:

- Elf chi vương, ngươi tính đi bằng cách nào?

- Cổ thụ, ngài hãy bình tĩnh chúng ta vẫn ổn mà, đâu cần phải tự bạo?

- Ngươi không hiểu đâu. Trận chiến này chúng ta thua rồi, tinh linh tộc mất hết chiến sĩ, mất hết tộc nhân trưởng thành chỉ còn lại rất ít người già và trẻ nhỏ, không đủ cung cấp tinh thần lực cho ta hồi phục, không đủ sinh ra bí cảnh để tăng cường sức mạnh... Đến lúc tên trâu điên kia quay lại, ta sẽ thua và phải nhận tên thấp hèn đó làm chủ, điều đó là không đúng, ta thà c·hết còn hơn!



- Xin ngài thứ lỗi, nhưng ngài nói nếu thua sẽ nhận chủ mà?

- Hừ... các loài sinh vật thông minh, luôn tìm cách suy giảm tinh thần lực để các nguyên linh thế giới suy yếu và nhận thua sau đó buộc nhận chủ. Vì vậy từ rất lâu các nguyên linh chúng ta đã có điều lệ bổ sung: chỉ khi nào chiến thắng chúng ta tuyệt đối trong lúc chúng ta mạnh nhất thì nguyên linh thế giới chúng ta mới nhận chủ.

Ngay cả tinh linh tộc của ngươi cũng vậy. Suốt gần 3 vạn năm nay, từ khi các ngươi chiếm được "Mầm vũ trụ" thì liên tục có cao thủ trong tộc khiêu chiến để ta nhận chủ, chúng không thắng được bèn chơi xấu không cho tộc nhân tiếp tục sáng tác truyện dài để tạo bí cảnh, thậm chí âm thầm sửa đổi tư duy tộc nhân không sinh đẻ nhiều con để ta suy yếu...

Ha ha ha... cuối cùng gieo nhân gặt quả, vừa không được ta nhận chủ vừa bị diệt tộc gần hết. Nếu lúc trước đừng chơi xấu, đừng hạn chế ta, thì giờ đây tinh linh tộc của ngươi đã là một đại tộc lớn mạnh dưới sự che chở của ta rồi!

Elf chi vương mếu máo: - Ngài trách chúng tôi ư?

Gaia cổ thụ chua chát truyền ý niệm:

- Ta trách các ngươi làm gì. Bản thân ta cũng ích kỷ và cứng nhắc, khư khư giữ nguyên tắc của cộng đồng nguyên linh thế giới. Làm tình thế ngày một xấu đi, cuối cùng đi đến bước này. Còn tộc của ngươi cũng không sai, người không vì mình thì trời tru đất diệt! Các đời tộc trưởng của bộ tộc mong muốn có siêu cấp cao thủ Vũ Trụ Chi Chủ để giúp bộ tộc leo l·ên đ·ỉnh phong. Không ai sai cả, chỉ là kết quả nát bét mà thôi.

Elf chi vương bất chợt hét lên trong trí não:

- Không! Trong vũ trụ không có việc gì tự nhiên sinh ra cả, và cái kết quả đáng buồn này phải có nguyên nhân, phải có cái sai lầm mấu chốt...

Gaia cổ thụ ngẩng người: - Vậy theo ngươi thì ai sai?

- Chính là "Mầm vũ trụ" đây là "hoài bích có tội". Chính nó gây ra tất cả. Nếu không có nó cả bộ tộc của ta đâu phải mơ mộng hão huyền, sẽ được ngài che chở lớn mạnh và cung dưỡng cho ngài lớn mạnh theo, như vậy trở thành đại tộc trong mấy vạn năm nay là quá dễ dàng. Và cũng chính "Mầm vũ trụ" mới làm tên trâu điên không tiếc tất cả cũng phải t·ấn c·ông chúng ta cho bằng được... "Mầm vũ trụ" không sai thì ai sai? Ta bây giờ thật sự hận nó, nó chỉ là một thứ của nợ, đi đến đâu là hoang tàn đến đó!

Gaia cổ thụ trầm mặc, đầu óc nó nhanh chóng phân tích lời của Elf chi vương, cuối cùng nó không thể không ngậm ngùi công nhận:



- Tinh linh tộc trưởng, mặc dù ngươi là tộc trưởng trẻ tuổi nhất và cũng vô dụng nhất trong lịch sử bộ tộc tinh linh này...

- ???

- ... Nhưng ta phải công nhận ánh mắt và suy nghĩ của ngươi là đúng. Ngươi đã nhìn thấu được bản chất sự vật mà trước đó không ai nhìn ra. Các đời tộc trưởng trước chỉ có nhìn thấy ích lợi của "Mầm vũ trụ" mà không thấy được tai hại của nó. Ngươi rất giỏi rồi.

Elf chi vương lém lỉnh gợi ý: - Cảm ơn ngài đã khen tặng ta. Nếu ngài đã đánh giá cao ta như vậy chi bằng ngài hãy giúp ta kích hoạt "Mầm vũ trụ" ta sẽ biết ơn ngài rất nhiều. Và khi đó ngài cũng đã trở thành nguyên linh trong "tiểu vũ trụ" của ta, đây hẳn là xem như lên cấp rồi đó!

Gaia cổ thụ: - Tinh linh tộc trưởng lém lỉnh ơi! Ngươi đừng hòng dụ dỗ ta, ngay cả c·ái c·hết, bị tan biến vĩnh viễn mà ta còn không sợ, quyết phải giữ gìn nguyên tắc của cộng đồng nguyên linh thế giới... thì làm sao ta lại vi phạm giúp ngươi cho được?

Elf chi vương cố gắng: - Nhưng dù gì ngài cũng chuẩn bị tự bạo, vậy trước khi tự bạo ngài hãy chia sẻ chút "ý chí" để ta kích hoạt "Mầm vũ trụ"...

Gaia cổ thụ: - Ngu ngốc. Nếu đủ sức chia sẻ được thì ta chia sẻ từ lâu rồi. Vừa làm nguyên linh thế giới vừa làm nguyên linh tiểu vũ trụ không phải sướng hay sao. Nhưng vấn đề là ta không đủ sức, nếu vẫn cố tình làm thì ta vừa c·hết đi "ý chí" chia ra cũng bị mất theo mà thôi... Chỉ có một điều là ta lấy làm tiếc...

Elf chi vương: - Ngài tiếc điều gì?

- Nếu tinh linh tộc của ngươi trong mấy vạn năm nay phụng dưỡng ta tốt, há chẳng phải ta đã đủ sức để chia sẻ "ý chí" hay sao? Khi đó là vẹn cả đôi đường, lưỡng toàn kỳ mỹ.

Cả hai trầm mặc trong phút chốc, màn kết giới vẫn được Gaia tiêu hao năng lượng duy trì, phòng ngừa tên trâu điên đột nhiên tập kích. Khắp nơi trên hành tinh đâu đâu cũng có xác tinh linh và hai binh đoàn xâm lấn, nhưng nổi bật nhất là cả chục km² bị cháy rụi, là tàn tích c·ái c·hết của một cao thủ cấp Hành Tinh, một c·ái c·hết vì gái và nói nhiều.

(PS: nhúng chàm sư nương nên bị sư phụ chơi, nói nhiều không chạy nên c·hết)

Gaia cổ thụ thử nghiệm một cách sau cùng:

- Tinh linh tộc trưởng, có lẽ vẫn còn cách cứu vãn tình hình đấy...

- Cách gì thưa ngài?

- Mua nô lệ...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.