Đại Náo Từ 1960

Chương 278: . Dây cương cho internet



Chương 278. Dây cương cho internet

Ngồi ở nhà, Giang Bình An ngẫm nghĩ đến mạng lưới internet đang được triển khai khắp thế giới, hắn thổn thức nhớ lại kiếp trước của mình.

Nếu phải so sánh sự khác biệt giữa kiếp trước và kiếp này thì ngoài sự chênh lệch về cuộc sống vật chất... chính việc không có internet có lẽ mới là khác biệt lớn nhất giữa hai bên.

Thế giới có internet và thế giới không có internet là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Giang Bình An thấy thú vị khi nghĩ đến sắp có những trò chơi online, đọc truyện online, xem ca nhạc... Nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện hắn đột tử lúc đang đọc truyện online thì hơi ớn lạnh!

Giang Bình An rất kỳ vọng vào máy vi tính và internet sẽ giúp Đại Việt phát triển rực rỡ về văn học, nghệ thuật, thể thao, giải trí... Đây chỉ là về khía cạnh văn hóa, không quá trợ giúp cho việc kiếm HP làm giàu của hắn, nhưng không biết vì sao, Giang Bình An lại luôn có linh cảm: Phát triển văn hóa mới là vương đạo.

Dù rằng không có bằng chứng, nhưng nếu đã linh cảm thì Giang Bình An vẫn sẽ chú trọng phát triển văn hóa, biết đâu sau này nhờ nó mà hốt bạc, hoặc nếu không hốt bạc thì chuyện cả Việt Giới có văn hóa rực rỡ cũng là chuyện tốt.

Văn hóa luôn được mọi người ví von là thức ăn tinh thần, hiện tại cả Việt Giới, thức ăn vật chất, tức là lương thực thực phẩm, đã không thiếu thốn... Giờ nếu thức ăn tinh thần phong phú thì mấy tỷ người trong Việt Giới sẽ càng phát triển toàn vẹn...

Nhưng một khi triển khai internet thì phải canh giữ thật sát sao, nó là con dao hai lưỡi. Rất nhiều thứ độc hại bị người ta vô tình hoặc cố ý truyền lên. Kiếp trước internet đã r·ối l·oạn tùng phèo, kiếp này Giang Bình An quyết phải giữ internet sạch sẽ ngay từ đầu.

Giang Bình An đã cho mọi người soạn thảo luật pháp về sử dụng internet và thông cáo toàn cầu trước khi mạng lưới internet hoạt động. Sau đó hắn còn cài nhiều trí tuệ nhân tạo vào thẳng trong mạng lưới, nó chuyên đi xét duyệt, theo dõi và điều tra chính xác ai đã phạm luật khi sử dụng internet, sau đó nó gửi thông báo cho bên tòa án, tòa án sẽ thuê lính đánh thuê tróc nã kẻ phạm tội, vừa phạt tiền vừa phạt lao động công ích, nặng hay nhẹ là tùy vào mức độ phạm tội.

Với các trí tuệ giá·m s·át này, Giang Bình An nghĩ rằng có thể hạn chế tối đa các nội dung về sắc tình, p·hản đ·ộng, l·ừa đ·ảo tiền qua mạng. Các trí tuệ nhân tạo giá·m s·át sẽ giống như những sợi dây cương, khống chế con ngựa internet chạy đúng hướng quang minh chính đạo, không lầm đường lạc lối.

Một bên siết chặt với vài sợi dây cương, một bên Giang Bình An lại thăng cấp cho con ngựa internet trở thành một "thiên lý mã" mạnh mẽ bằng tổ hợp 10 siêu máy tính làm máy chủ, chữ "siêu" này là tính theo cấp vũ trụ chứ không đơn giản như kiếp trước của Giang Bình An, nó mạnh mẽ gấp cả trăm lần.

Bên cạnh đó hắn còn nâng cấp thêm gấp 3 lần số vệ tinh nhân tạo trên bầu trời làm thành hệ thống truyền tín hiệu internet toàn cầu, bỏ qua luôn hệ thống cáp quang chạy trên mặt đất. Như vậy sự cố đứt cáp quang sẽ hoàn toàn không xuất hiện và tốc độ đường truyền vẫn đạt được mức từ 4G - 5G trở lên.

...

Đến buổi chiều cùng ngày, Hà Vũ Thủy từ trường ẩm thực Ăn Ngon trở về nấu ăn cho cả nhà, Giang Bình An hỏi thăm:

- Sao rồi em? Trường học ổn không?

- Hì hì... các học viên mê tít khu trường học, điều kiện ăn ở toàn là cấp 4 sao. Mọi người cứ thắc mắc không biết em lấy tiền ở đâu ra mà chơi sang như vậy!



- Ha ha ha... đó là tại vì họ không biết thân phận thực sự của em mà thôi.

- Đúng thế, nếu biết em là phu nhân của Giang thủ tướng, chắc chắn không ai thắc mắc chuyện tiền bạc rồi. Nhưng chuyện không lộ thân phận này có lợi và cũng có hại quá trời!

- Hả? Sao lại có hại? Anh chỉ nghĩ là em không lộ thân phận thì dễ dàng tự nhiên hơn khi giao tiếp với mọi người chứ?

- Đấy... c·hết chính là ở chỗ dễ dàng tự nhiên đấy! Họ thấy dễ dàng tự nhiên quá nên...

- Nên sao hả em?

Hà Vũ Thủy e thẹn nhìn chồng sau đó lí nhí đáp lời: - Nên họ cứ sáp vô tán tỉnh, chọc ghẹo... phiền hà vô cùng! Anh có ghen không?

- Ghen chứ sao không ghen - Giang Bình An mặt đen khó chịu - Anh sẽ cho hai nữ cận vệ theo sát bên người của em, hai nữ cận vệ này anh sẽ chọn vóc người cao to hầm hố, đảm bảo không có ai lại gần em 1-2m được đâu!

- Hì hì... biết ngay chồng tôi ghen mà! Cái này cũng tại Mỹ Nhan đan quá tốt, cưới nhau mấy năm, giờ đã có bầu mà nhan sắc và làn da của em còn tốt hơn khi xưa nhiều nữa...

- Ừ, em nói cũng đúng... Thôi thì sắp tới anh sẽ không cho em uống Mỹ Nhan đan nữa đâu!

- Hứ... anh dám làm vậy là em khóc liền, em còn mét với chị Hoài Như nữa đó!

- Rồi rồi... anh sợ em... Chỉ đùa chút thôi, Mỹ Nhan đan quản đủ cho em đó.

- Vậy mới là chồng yêu chứ! Nhưng hai nữ cận vệ khỏi cần được không anh? Em giờ đã là cao thủ "đao pháp" có thanh đao làm bếp trong tay, thiên hạ mặc sức tung hoành...

- Ôi nữ đại hiệp của anh ơi! Biết rằng em giỏi, nhưng khi em động thủ lỡ c·hết người thì sao? Sẽ gây tiếng xấu cho trường ẩm thực Ăn Ngon. Vả lại lỡ em động thủ mạnh quá, làm động thai thì sao? Vì con, em ráng chịu khó được không?

- Ừ nhỉ! Giờ mang bầu, mấy chị và bác sĩ dặn không được cử động mạnh, vậy em nghe anh, sẽ dùng hai nữ cận vệ phòng ngừa đám học viên háo sắc.

- Này này... nói đám học viên nhưng em liếc anh làm gì?



- Thì liếc để nói hai chữ "háo sắc" cho chuẩn đó!

- ???

Hà Vũ Thủy cười hắc hắc bỏ Giang Bình An đứng yên đau khổ một mình để đi nấu ăn. Giang Bình An không biết nói gì, cứ hễ có dịp là mấy bà vợ hè nhau nói hắn háo sắc, nhưng trời đất chứng giám, hắn có háo sắc đâu...

...

Trong bữa cơm chiều, nhóm vợ con đi đóng phim vô cùng háo hức kể về ngày đầu bấm máy quay.

Ai cũng vui vẻ hăng say kể về những gì đã làm, trong đó Marilyn Monroe tuy không trực tiếp làm diễn viên, chỉ làm đạo diễn nhưng nàng lại là người vui nhất. Mặt của nàng bừng sáng rạng rỡ, nếu ngày thường nàng ở trong đại gia đình chỉ vui 1 thì giờ đã vui vẻ gấp 2-3 lần.

Giang Bình An hiểu lắm, đóng phim chính là sự nghiệp, là sở thích theo đuổi cả đời của Marilyn Monroe, giờ được quay lại với phim trường, nàng như cá gặp nước, như chim sổ lồng, như cánh diều gặp gió...

Thế mới biết, vì sanh một đứa con phải nghỉ đóng phim suốt 3 năm, nàng đã hy sinh như thế nào. Rồi sau đó nàng phải từ bỏ Hollywood, tự tay xây dựng phim trường Vui Vẻ chỉ vì muốn chung sống với mọi người trong nhà... Nghĩ đến đó, Giang Bình An càng thương yêu và quý trọng mỹ nhân nhiều đau khổ trong kiếp trước này. Thật may mắn khi hắn đã giúp nàng tránh thoát số kiếp bị hương tiêu ngọc vẫn, và có lẽ ông Tơ bà Nguyệt thấy vậy nên mới se duyên cho hai người để khen thưởng việc tốt hắn đã làm chăng?

...

Sau bữa ăn, Giang Bình An thông báo cả nhà rồi lên Hắc Phi Long bay ra thủ đô Hano. Chuyến đi này hắn muốn tặng linh thạch cho Quy Phù Nam và sẵn dịp ghé thăm chủ tịch Hà một chút cho phải phép.

Giang Bình An rà quét sơ cả thủ đô, phát hiện chủ tịch Hà đang ngồi uống trà làm thơ ngoài ao cá trong khu nhà sàn. Hắn cho Hắc Phi Long hạ xuống và chào hỏi:

- Xin chào chủ tịch Hà, hôm nay ngài khỏe không?

- Ta rất khỏe, còn ngài thì sao?

- Ha ha ha... ta cũng khỏe... - Nói đến đây, Giang Bình An thấy Trần phu nhân và con trai hai tuổi đã đi đến - Ồ xin chào phu nhân, chào bé Nam nhé!

Trần phu nhân: - Xin chào Giang thủ tướng!



Bé Nam: - Dạ cháu chào chú Giang ạ!

Giang Bình An: - Bé Nam giỏi quá, nhớ cả tên chú dù ít gặp. Đây là bánh của vợ chú làm, tặng cho bé Nam ăn thử nhé!

Bé Nam: - Cháu cảm ơn chú Giang ạ!

Chỉ thăm hỏi vài câu, Trần phu nhân dắt con vào nhà để hai người uống trà đàm đạo. Giang Bình An khen ngợi:

- Bé Nam giỏi quá. Sao nó nhớ được ta vậy chủ tịch?

- Khà khà khà... có gì khó đâu, trong nhà có hình của Giang thủ tướng, nó nhìn hằng ngày là nhận ra thôi!

- Như vậy cũng đúng... Ơ, nhưng mà ta đang hóa trang thành cậu hai Giang ở Sông Bé mà?

- Thế cũng không có gì khó, có luôn hình của cậu hai Giang trong đó. Vả lại cả hai hình tượng quá dễ nhận ra, thủ tướng thì luôn mặc vest trắng, giày trắng... còn cậu hai Giang thì luôn mặc bộ đồ thun dài tay màu nâu, mang cặp kiếng to. Đâu có ai đến đây làm khách mà ăn mặc như vậy trừ ngài đâu!

- Ha ha ha... hoá ra là ta quá sơ hở. Nếu ta đi làm gián điệp thì tiêu rồi!

- Ngài đừng đùa. Với thủ đoạn của ngài thì không ai chống đỡ nổi đâu. Thế hôm nay thủ tướng ghé thăm ta có việc gì đặc biệt không?

- Không có gì, chỉ ghé thăm, gửi ít kẹo dừa cho chủ tịch ăn kẹo uống nước trà!

- Ô thế à! Thật tuyệt! Mau mau lấy ra, có trà sẵn đây, hai ta vừa ăn vừa uống trà. Kẹo dừa là kẹo Nam, còn trà này là trà Bắc... Cả hai kết hợp lại quả nhiên tuyệt phối...

Chủ tịch Hà đang khen nức nở nhưng phải khựng lại vì Giang Bình An chỉ lấy ra đúng... 4 cục kẹo dừa.

- Ặc... sao... sao có ít kẹo thế này! Ta chờ mãi mới thấy thủ tướng ra đây cho kẹo, thế mà...

- Ha ha ha... bốn viên này là lẻ, chúng ta ăn uống trà trước - Giang Bình An vung tay lấy ra một gói kẹo dừa siêu to khổng lồ - Đây này! Đây mới là gói kẹo ta tặng chủ tịch Hà!

Chủ tịch Hà híp mắt cười nhìn gói kẹo khổng lồ nặng tầm chục kg, ông vuốt râu cười ha hả:

- Thế mà không lấy ra sớm làm ta sốt cả ruột!

Giang Bình An tủm tỉm cười: - Thế chủ tịch có sốt ruột bằng lần trước vội vàng mua bánh giò nóng đãi ta không?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.