- Không phải thần long, Jessica tiểu thư đoán sai rồi.
- Nhưng nó vừa không sinh sản được, lại vừa độc nhất vô nhị mà! Ai cũng muốn ngắm nhìn nó một lần hoặc một trăm lần trong đời cả...
- Đúng là như vậy, tiểu thư Jessica Alba. Nhưng vẫn không thể là thần long!
- Vì sao? Không lẽ ngài không thể lấy ra một con rồng được hay sao?
- Ha ha ha... tiểu thư Jessica lại hỏi thăm bí mật của ta rồi, thôi được để ta nói một ít để thỏa mãn cho tiểu thư. Ta thật sự có thể thả ra đây được một con thần long phương Đông đấy!
- Wow... vậy ngài thả ra đi! Ta đang rất nóng lòng đây.
Giang Bình An nhìn tất cả mọi người đang háo hức chờ đợi, hắn lại lắc đầu.
- Có thể là có thể, nhưng ta không làm vì hai lý do...
- ???
- Thứ nhất là nếu chỉ thả một con rồng ra đây, để nó không sinh sản thì nó sẽ cô độc đến chết mất, không ai có thể sống vui vẻ đơn độc duy nhất một mình không có đồng loại được, đặc biệt là những giống loài động vật cực kỳ cao cấp như rồng.
Thứ hai đã là thần long thì chắc chắn nó sẽ có sức mạnh to lớn, đâu thể nào chỉ giống cá sấu hay mãng xà nằm một chỗ chờ đến giờ ăn là được, nó cần phải vùng vẫy trong bốn bể, cần phải bay lượn tận cửu thiên... đến lúc đó làm sao mọi người khống chế?
- ???
- Không lẽ mọi người muốn ta làm lồng sắt nhốt nó vào như trong rạp xiếc hoặc trong sở thú sao? Ta sẽ không bao giờ đối xử với thần long như vậy!
Mọi người gật gù công nhận Giang Bình An nói có lý.
Jessica Alba vẫn còn luyến tiếc:
- Ta thật muốn nhìn thấy nó một lần.
- Ha ha ha... trường hợp của tiểu thư Jessica quá giống với một câu thành ngữ của quê hương chúng ta, đó là câu: "Diệp Công thích rồng".
Tương truyền thuở xa xưa có một ông phú hộ rất giàu có, nổi tiếng cả vùng. Ông này có một đam mê rất lớn về loài rồng, vì vậy ông ta bỏ ra rất nhiều tiền để sưu tầm tất cả vật phẩm về loài rồng: tranh vẽ, ngọc bội, điêu khắc bằng ngọc thạch, bằng gỗ...
Thậm chí ông còn ăn mặc các kiểu quần áo có thêu hình rồng nhưng phải lén lút để tránh tội khi quân phạm thượng, bị tru di tam tộc.
Ông Diệp Công này thích loài rồng đến nỗi dám mạo hiểm cả táng mạng tam tộc của mình như vậy đấy, rồi lại còn đi đâu ông ta cũng nói với mọi người là mình mình thích rồng, muốn được nhìn thấy rồng thật một lần trong đời...
Sở thích của ông lan truyền khắp thiên hạ, vô tình lọt đến tai một con rồng, cuối cùng nó rãnh rỗi, ghé thăm thử xem Diệp Công, kẻ hâm mộ điên cuồng của loài rồng chúng nó như thế nào.
Kết quả là trong một ngày mưa gió bão bùng, mây đen sấm chớp đầy trời, Diệp Công đang ngồi trong đình các uống trà thì một cái đầu thần long to như cái đình ông ta đang ngồi, chồm ra khỏi đám mây đen chớp giật trên trời, rồi lao thật nhanh xuống phía Diệp Công.
Trong chớp mắt hai bên đối diện nhau, cái đầu bự dữ dằn của thần long to cả trăm mét, hai mắt lớn của nó như hai cái xe hơi, chớp chớp lông mi dài ngoằn nhìn Diệp Công, để đánh giá thử xem kẻ loài người nhỏ bé này vì sao thích loài rồng.
Nhưng đáng thương thay, Diệp Công chỉ là người phàm, trong tay có chút tiền nhiều hơn mọi người mà thôi, giờ bỗng nhiên bất ngờ nhìn cái đầu thần long thật sự to cả trăm mét này, đặc biệt là cái miệng đỏ lòm như máu to mấy chục mét, đủ sức nuốt một lần mấy chục con trâu, dê, bò... thì cái thân thể gầy còm của ông chắc chỉ vừa đủ nhét kẽ răng cho nó.
Nghĩ đến nỗi nguy hiểm tánh mạng này, Diệp Công nghĩ rằng mình chết chắc, ông ta hoảng sợ la thất thanh một tiếng rồi... té xỉu.
Thần long nhìn kẻ phàm nhân bị nó dọa cho té xỉu, thậm chí còn tè dầm một bãi tanh hôi thì thất vọng vô cùng, rồi lắc đầu bỏ đi, biến mất giữa đất trời.
Lạ kỳ thay, nó vừa đi, thì mưa giông bão tố cũng biến mất theo nó, trời trong mây trắng trở lại, các gia nhân nãy giờ run sợ nhưng may mắn đứng cách xa nên không bị hù doạ ngất xỉu, vội vàng chạy vào cứu chủ nhân.
Diệp Công được cứu tỉnh, mặt mày cắt không còn giọt máu, sau đó không bao giờ còn dám nói ra một chữ về loài rồng nữa, ông ta thu gom hết đồ vật về loài rồng để chôn cất kỹ, không cho một ai biết đến...
Câu chuyện cổ đến đây là kết thúc. Jessica tiểu thư có thấy mình giống Diệp Công hay không? Cô sẽ phản ứng ra sao nếu mình là Diệp Công lúc thần long xuất hiện trước mặt như trong câu chuyện?
- Ah... nếu ta là Diệp Công thì chắc ta cũng sẽ xỉu chết luôn. Nhưng làm ơn bỏ vụ tè dầm đi nha! Mắc cỡ chết đi được. Câu chuyện này rất giống các câu truyện ngụ ngôn của La Phông Ten, một nhà thơ, nhà văn nổi tiếng của Pháp.
Ta nghĩ giờ ta đã hiểu phần nào ý nghĩa của thành ngữ "Diệp Công thích rồng", không phải điều gì mình nghĩ thích thì khi gặp gỡ thật sự sẽ thích được, sự thật thường thường cách xa những gì tưởng tượng trong lòng rất nhiều.
- Hảo... hảo... Jessica tiểu thư đã hiểu ý của ta rồi đấy. Thần long không phải sinh vật thuộc về trái đất này, cho dù có đưa nó ra đây đi nữa thì cũng không phải là chuyện tốt.
Lúc này tổng thống Hamani Diori đau khổ xen vào:
- Giang thủ tướng, ngài đừng làm khổ ta nữa, ta đang lắng tai nghe xem giống loài gì kỳ diệu độc nhất vô nhị đây!
- Rồi... rồi, ta nói ngay đây. Đây là một giống cây trồng thích hợp với ao hồ. Nếu xét về tổng thể thì nó là một loại cây sen.
- Cây sen ư? Ta biết loài này, nó có rất nhiều chủng loại và rất phổ biến ở nhiều nơi trên thế giới. Nếu Giang thủ tướng đã nói nó là độc nhất vô nhị thì ưu điểm của nó là gì?
- Nó không thể sinh sản cả vô tính lẫn hữu tính, kể cả nuôi cấy mô. Mà ta chỉ lấy về đây một cây để trồng trang trí làm kỷ niệm cho hồ nước đầu tiên, ta đã tạo ra trên hoang mạc này.
Vì vậy chắc chắn cả thế giới chỉ có một mình nó tồn tại. Ta chọn thực vật vì nó sẽ có tuổi thọ rất lâu, có khi cả vài ngàn hay cả chục ngàn năm và nó cũng không có cảm giác đau buồn cô đơn giống như động vật cao cấp.
Chỉ cần hồ nước này vẫn còn, vẫn sạch sẽ đừng quá ô nhiễm thì cây sen ta sắp trồng nó vẫn sẽ phát triển tốt đẹp hàng ngàn năm, hàng vạn năm, có thể nói là trường tồn cùng năm tháng.
Jessica Alba không chờ nổi, nàng gấp gáp hỏi thăm:
- Nhưng ngài phải nói để chúng ta biết nó tốt đẹp ra sao chứ!
- Khà khà khà... Trăm nghe không bằng mắt thấy... Vốn dĩ ta định trồng nó vào buổi sáng, nhưng giờ đành công bố sớm vào đêm nay thôi...
Giang Bình An phất tay áo lên thả ra một cây sen hắn vừa lục soát và mua từ cửa hàng ảo.
Mọi người không hiểu vì chờ hoài mà không thấy chỗ đang ngồi hiện ra cây sen nào cả, mãi đến lúc Giang Bình An ra hiệu nhìn ra ngoài hồ thì tất cả đều sững sờ...
- Wow... Oh my god... Unbelievable...
Jessica Alba không kiềm nén được xổ ra một tràng tiếng Anh tiếng U, còn những người còn lại cũng không ngoại lệ. Thậm chí các bé con của Giang Bình An còn nhảy nhót ầm ĩ cả lên:
Tiểu Đương: - Cha ơi, nó đẹp quá, hái cho con đi cha!
Tú nhi: - Con cũng muốn nữa cha ơi!
Đại Mao: - Hai đứa đừng đòi hỏi, cha không hái được đâu!
Tiểu Đương, Tú nhi: - Vì sao?
Đại Mao: - Vì nó to lắm, chúng ta đang ở cách xa như vầy mà còn thấy nó to như vậy, thì lại gần là nó to khủng bố, làm sao cha hái được!
Mọi người lớn đều khen ngợi Đại Mao thông minh, tổng thống Hamani Diori dằn cơn xúc động, ông hỏi Giang Bình An:
- Giang thủ tướng, cây sen này bao lớn mà ta thấy nó khổng lồ như vậy?
- Lá sen này có hình khá tròn, vươn lên trên mặt nước khoảng 10m, đường kính của lá rộng 50-80m. Bông hoa có màu vàng kim rực rỡ như ánh vàng ròng, mỗi bông hoa có 18 cánh hoa, khi chúng xòe ra thì cũng có đường kính 50-80m bằng với chiếc lá sen. Bên trong hoa sen này không có đài sen, chỉ có một quả to tròn màu trắng như tuyết.
Tần Hoài Như lần này không kiềm nén được, hỏi thăm Giang lang của nàng:
- Phu quân, giờ là giữa đêm tối, tại sao chúng ta lại nhìn được các chiếc lá sen khổng lồ này ánh lên ánh sáng màu xanh biếc lung linh, còn các bông hoa sen lại ánh lên màu vàng kim rực rỡ?
Vì lá sen và hoa sen này chiếu sáng nên mới in hình xuống mặt nước, biến cả cái hồ mênh mông lập tức trở thành một vườn thượng uyển xinh đẹp trong đêm tối!
- Khà khà khà... đó là điểm độc đáo của các nhà lai tạo giống, về bản chất thì đó là do chúng có chứa các chất dạ quang phát sáng trong đêm, còn về cụ thể thì ta không biết. Nàng biết đấy, ta không giỏi về kỹ thuật mà chỉ giỏi mua về xài mà thôi.
Jessica Alba: - Theo ta biết, các giống sen phải mọc từ dưới đáy nước rồi mới vươn lá, hoa lên khỏi mặt nước. Không lẽ cây hoa sen này lại có gốc nằm tuốt dưới đáy hồ sâu mấy trăm mét lận sao?
- Jessica tiểu thư đã nói đúng. Gốc của nó được ta trồng ở dưới đáy hồ, sâu mấy trăm mét. Tuy chúng ta thấy kỳ lạ nhưng đối với giống sen có kích thước khổng lồ này, điều đó dễ như ăn cơm bữa.
Chỉ riêng lá và hoa của chúng đã có đường kính gần cả trăm mét rồi còn gì, vì vậy dù độ sâu tới vài trăm, thậm chí vài ngàn mét thì nó vẫn mọc được thoải mái, không có bất kỳ vấn đề gì cả.
- Thật là khó tin, ta không nghĩ rằng lá và hoa sen lớn như vậy mà thân cành của nó chịu nổi sức nặng, thậm chí là những khi mưa to gió lớn dập dồn...
Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.
Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.
Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.
Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.
Tất cả chỉ có tại