Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 192



Con người luôn chỉ sẵn sàng chấp nhận những gì mình muốn nghe, giận dữ phủ nhận những lời khó nghe, muốn tìm đủ mọi lý do để bào chữa cho mình.

Đánh giá của người khác có lẽ không công bằng, nhưng không cần thiết phải áp chế tử vi của bất kỳ ai, nó chỉ cung cấp những hiểu biết khách quan, tùy vào việc giải thích có chính xác hay không.

Ít nhất Sử Trừng rất thành thật, trong lòng cậu ấy biết rất rõ mình muốn gì, vẫn còn có chút hy vọng.

Khâu Tình Không nhanh chóng lấy lại tinh thần, cô ấy mở to mắt muốn nhớ kỹ bộ dáng của Sử Trừng, lại cảm thấy bộ dạng của cậu ấy không thuộc nghệ sĩ hàng đầu, cũng không biết có khả năng thành công hay không? Sở Thiên Lê gặp được người bình thường không phải dễ dàng, cô lập tức xem vận mệnh trong tử vi, suy tư nói: "Xét về mặt thời gian, trong khoảng một năm tới cậu sẽ rất nổi tiếng, nhưng sự hỗ trợ lẫn nhau giữa sao Hỏa và sao Thiên Vương khiến người ta có cảm giác như mây bay qua, nếu không nhanh nắm bắt thời gian, thời thế thay đổi, sự nghiệp sẽ lâm vào suy tàn, rất khó đứng dậy..." Sử Trừng kinh hãi: "Đây không phải là quá bi thảm sao?"

Sở Thiên Lê chớp chớp mắt, ngơ ngác hỏi: "Như vậy mà thảm sao?" Sử Trừng: "Sự nghiệp xuống dốc không thể đứng dậy được thì chẳng phải là rất thảm sao!?"

Sở Thiên Lê ân cần trấn an cậu ấy: "Này, ít nhất cậu vẫn có thể nổi, rất nhiều người không thể nổi được..."

Sử Trừng không nói nên lời, nhưng cậu ấy cảm thấy đã lên mây lại ngã xuống, so với chưa từng lên mây còn tệ hơn, liền vội vàng hỏi: "Vậy tôi nên làm sao bây giờ?"

Sở Thiên Lê: "Vừa rồi cậu nói rất đúng, quả thực cậu có tài giao tiếp, nếu muốn thay đổi việc sự nghiệp sa sút thì năm sau phải nỗ lực thay đổi, ca hát nhảy múa đều không quá giỏi, tham gia các hoạt động giao lưu nhiều hơn đi, có thể sẽ phù hợp với công việc bán hàng..."

"Tôi không biết phải mô tả cụ thể như thế nào, có thể làm việc trước ống kính, nhưng không có cảm giác như một nghệ sĩ, luôn gắn liền với mối quan hệ kinh doanh." Sở Thiên Lê buồn rầu nói: "Tôi không thể nói ra nghề cụ thể." Khâu Tình Không sửng sốt: "Streamer bán hàng? Không phải chứ, chúng tớ là công ty quản lý nghệ sĩ, như vậy mà truyền ra ngoài có vẻ không ổn..." Nếu một nghệ sĩ của công ty nào đó trở thành Streamer bán hàng, công ty đó có thể sẽ bị người hâm mộ đuổi và mắng.

Sử Trừng không hề tức giận mà lại lo lắng nói: "Nếu tôi phát triển theo hướng này, liệu sự nghiệp của tôi có còn sa sút nữa không?"

Sở Thiên Lê: "Nếu nói là phương pháp đúng thì cũng không hẳn, hơn nữa tài vận sẽ khá tốt, có thể kiếm được nhiều tiền hơn việc cậu ca hát nhảy múa." Sử Trừng gật đầu: "... Đúng vậy.

Dù tôi làm gì, hình như cũng có tương lai tốt hơn ca hát và khiêu vũ."

Khâu Tình Không nhìn Sở Thiên Lê, có chút lo lắng hỏi: "Vậy còn cần đưa cậu ấy tham gia cuộc thi tài năng nữa không? Nhưng công ty đã quyết định rồi, bây giờ đuổi cậu ấy đi cũng không được phải không?"

Khâu Tình Không hoàn toàn tin tưởng Sở Thiên Lê, cô ấy không biết phải làm sao với cây giống kiếm tiền này, nên đơn giản hỏi Sở Thiên Lê về kinh nghiệm trồng cây.

Sử Trừng không nhận ra thân phận của Khâu Tình Không, cậu ấy nhíu mày, ngơ ngác nói: "Chờ một chút, mọi người là giáo viên khoa nào vậy, còn có thể quyết định phương hướng phát triển của thực tập sinh sao?"

Sử Trừng mới vào phòng còn có chút hoảng loạn, bây giờ lại phát hiện ra có điều gì đó bất thường, đây không giống như là đang kiểm tra lý lịch? Sở Thiên Lê không kịp trả lời vấn đề của Sử Trừng, cô cẩn thận suy nghĩ hồi lâu rồi quyết định nói: "Nhất định vẫn phải đưa vào chương trình, xét theo may mắn thì cần có cơ hội, nhưng tốt nhất nên chọn nghệ danh, có thể giúp cậu ấy một chút."
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.