Đại La Thiên Tôn

Chương 327: Trường sinh bất tỉnh (Trung)



Quyển 3: Ma chi quân vương

Chương 141: Trường sinh bất tỉnh (Trung)

Dường như, thứ mà Đế hồn đỉnh đang hướng tới chính là quyển thiên thư thứ năm Địa ngục đạo. Đế hồn đỉnh xuất xứ vốn không thuộc Huyền thiên giới, lai lịch bất phàm, bởi vì hấp thu quá nhiều lực lượng tà ác mà thức tỉnh linh trí. Có lẽ nhờ thế mà Đế hồn đỉnh mới cảm nhận được thiên thư Địa ngục đạo đang nằm ở tầng thứ sáu Phệ hồn ngục này. Và có thể, Đế hồn đỉnh có thể hiểu được Tiên thiên cổ ngữ, bởi vì Trịnh Thần Không không có khả năng nhận biết được. Chẳng biết điều huyền diệu, thần kỳ nào đang ẩn chứa trong Địa ngục đạo mà Đế hồn đỉnh muốn Trịnh Thần Không lãnh ngộ là thế nào, nhưng chắc chắn đối với Tinh Hồn mà nói thì là một điều rất bất lợi.

Chẳng mấy chốc, Trịnh Thần Không đã tiến đến gần cái hang động tăm tối, chính là cái hang lưu giữ thiên thư thứ năm Địa ngục đạo. Ở chỗ này, Bất tử oán linh so với bên ngoài mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng mà đối với quang tráo mà Đế hồn đỉnh tạo ra để bảo vệ Trịnh Thần Không thì cực kỳ úy kị. So với quang tráo mà Cực quang càn khôn của nam tử hắc y đang lĩnh ngộ Địa ngục đạo kia thì khác biệt một trời một vực. Tuy rằng quang tráo của Cực quang càn khôn cũng khiến cho đám Bất tử oán linh kiên kỵ, nhưng bọn chúng vẫn vương vấn mà đi theo. Còn quang tráo do Đế hồn đỉnh tạo ra, vừa nhìn thấy nó thì đám Bất tử oán linh thét lên thảm thiết rồi bỏ chạy tán loạn. Có điều, đám Bất tử oán linh này đối với Đế hồn đỉnh là một cỗ năng lượng, chỉ nghe Đế hồn đỉnh cười phá lên quỷ dị, nói:

-Hắc hắc, không ngờ chỗ này lại tụ tập nhiều Bất tử oán linh như vậy. Tiểu tử, ngươi giúp bổn tọa thu thập đám Bất tử oán linh này.

Trịnh Thần Không hiểu ý, chỉ thấy hắn nâng bàn tay lên, nguyên lực trong đan điền vận chuyển. Ngón tay áp út của Trịnh Thần Không lúc này có đeo một cái nhẫn màu đen, trên bề mặt chiếc nhẫn có hình đầu đầu lâu với hai con mắt màu đỏ như máu, họa tiết quỷ dị, vừa nhìn đã thấy không phải chiếc nhẫn tầm thường.

Chiếc nhẫn đó chính là Đế hồn đỉnh thu nhỏ lại để Trịnh Thần Không tiện mang theo người. Mỗi khi Trịnh Thần Không gặp nguy hiểm, uy hiếp đến tính mạng thì Đế hồn đỉnh lập tức sẽ bảo vệ cho hắn. Chỉ là, Đế hồn đỉnh vừa mới thức tỉnh không lâu, thế nên uy lực hiện giờ vẫn còn yếu ớt, cần phải mất một khoảng thời gian dài để có thể khôi phục lại lực lượng đỉnh phong.

Tầng thứ sáu Phệ hồn ngục này lại là một địa phương tuyệt với đối với Đế hồn đỉnh, bởi chỗ này có đủ loại oán linh, chính là nguồn năng lượng mà Đế hồn đỉnh đang cần. Oán linh cấp bậc càng cao thì Đế hồn đỉnh càng hưng phấn. Thế nên khi phát hiện ra, địa phương này có rất nhiều Bất tử oán linh, chính là loại oán linh cấp bậc cao nhất thì Đế hồn dình cực kỳ hưng phấn, lập tức muốn thôn phệ ngay.

Trịnh Thần Không nguyên lực truyền vào Đế hồn đỉnh, lập tức Đế hồn đỉnh biến lớn ra, bay lơ lửng trên đỉnh đầu Trịnh Thần Không. Chỉ thấy Đế hồn đỉnh tỏa ra môt luồng hắc khí quỷ dị, tản ra khắp không gian. Bất tử oán linh mà chạm phải hắc khí này thì lập tức bị nó cắn nuốt ngay. Âm thanh la hét thảm thiết của Bất tử oán linh cứ vang lên không ngừng.

Hang động này chỉ có duy nhất một lối thoát, chính là cửa ra. Thế nhưng Trịnh Thần Không và Đế hồn đỉnh đã chặn bên ngoài, đám Bất tử oán linh này không khác gì bị dồn vào ngõ cụt, lập tức bọn chúng quay đầu lại, bỏ chạy vào sâu bên trong.

-Đuổi theo bọn chúng, đừng để bọn chúng trốn thoát.

Đế hồn đỉnh huyền quang ngập trời, gầm lên một tiếng tang thương. Trịnh Thần Không sắc mặt lạnh nhạt gật đầu, sau lưng mở ra Xích sắc chân nguyên vũ bay vào bên trong. Trên đường đi, Đế hồn đỉnh thôn phệ không biết bao nhiêu là Bất tử oán linh. Chỉ thấy thân đỉnh càng lúc càng sáng, hoa văn trên thân mỗi lúc càng sặc sỡ, sống động, mang đến cho người ta cảm giác khiếp sợ.

Số lượng Bất tử oán linh suy giảm nhanh chóng, đến khi Trịnh Thần Không đến chỗ con đường tách ra làm hai thì cũng là đám Bất tử oán linh bị Đế hồn đỉnh thôn phệ hoàn toàn. Chỉ thấy Đế hồn đỉnh tâm trạng cực kỳ hưng phấn, cười lớn nói:

-Hắc hắc, không ngờ lần này lại thu được lợi ích lớn đến như vậy. Thôn phệ đám Bất tử oán linh này, thần lực của bổn tọa đã khôi phục được bốn phần. Lần này có công không nhỏ của ngươi, đợi sau khi rời khỏi địa phương này, bổn tọa nhất định ban thưởng cho tiểu tử ngươi.

Trịnh Thần Không khóe môi chỉ nở nụ cười nhạt, ngoài ra không có biểu cảm nào khác. Có điều, trong lòng hắn thì cực kỳ hưng phấn. Nhớ khi Đế hồn đỉnh thức tỉnh, tùy tiện tặng cho Trịnh Thần Không một món quà ra đã khiến cho tu vi hắn bạo tăng, không chỉ đột phá Thần đế cảnh, mà còn là Thần đế cảnh trung kỳ. Bây giờ Đế hồn đỉnh thần lực khôi phục được tới bốn thành, không biết khi ban thưởng, Trịnh Thần Không sẽ có thu thập lớn đến mức nào đây.

Áp chế hưng phấn trong lòng, Trịnh Thần Không khuôn mặt nghiêm túc trở lại, với phong thái phi phàm, đầu hơi ngửa, ánh mắt kiêu ngạo xem thường tất cả, nhìn hai bên con đường, sau đó nói:

-Chuyện đó tính sau. Hiện tại chúng ta phải đi con đường nào đây?

Đế hồn đỉnh thần thức tản ra, vài giây sau thì trả lời:

-Đi bên phải.

Nói xong, Đế hồn đỉnh đang lơ lừng trên đỉnh đầu Trịnh Thần Không bỗng thu nhỏ lại, biến trở về hình dạng chiếc nhẫn đeo vào tay Trịnh Thần Không. Sau đó, Trịnh Thần Không chuyển người đi vào hang động phía bên phải.

Lúc sau, Trịnh Thần Không đã đến cuối hang động, chính là một đại sảnh khá rộng. Chính giữa đại sảnh là một tấm thạch bi màu lục, có khắc trên đó hàng ngàn kí tự kỳ quái, chính là thiên thư thứ năm Địa ngục đạo.

Vừa bước vào, Đế hồn đỉnh thanh âm có chút hưng phấn, đầu lâu với đôi mắt màu đỏ rực lên, nói:

-Hắc hắc, quả nhiên bổn tọa cảm nhận không sai. Địa ngục đọa đúng là đang nằm ở chỗ này.

“Địa ngục đạo?” Trịnh Thần Không lần đầu tiên nghe qua ba chữ này, thế nên không khỏi thắc mắc, hỏi:

-Địa ngục đạo là cái gì?

-Hắc hắc, tuy rằng không rõ vì sao bổn tọa nhận thức được Địa ngục đạo này, thế nhưng bổn tọa biết được, đây chính là một trong nhưng tâm pháp mạnh nhất. Trong ký ức của bổn tọa, thiên thư có sáu quyển: Thiên đạo, Tu la đạo, Nhân gian đạo, Súc sanh đạo, Ngạ quỷ đạo và Địa ngục đạo. Tùy tiện lĩnh ngộ được một quyển thiên thư, cho dù là một cộng lông trâu đi nữa thì cũng thu lại một lợi ích cực kỳ lớn.

Đế hồn đỉnh cười lớn nói. Quả thực lời nói của Đế hồn đỉnh không sai. Tinh Hồn trước đây trong kỳ khảo hạch của Thiên lam thần điện, vô tình bắt gặp được tâm pháp thiên thư Súc sanh đạo, từ đó ngộ ra một thức Vạn thú nhất kích. Chỉ với một thức này thôi đã giúp Tinh Hồn vô địch trong số cao thủ cùng giai, vượt cấp khiêu chiến dễ như trở bàn tay.

Lại nói, thiên thư chia ra làm sáu quyển, phân biệt chia thành sáu đạo, và sự huyền diệu cũng khác nhau hoàn toàn. Thiên đạo là tâm pháp huyền diệu nhất trong số Lục đạo thiên thư. Dù là ở bất kỳ đâu, bất kỳ thế giới nào, Thiên đạo chính là lực lượng mạnh mẽ nhất, chi phối toàn bộ lực lượng thiên địa. Từ thuở xa xưa đã lưu truyền một câu nói: “Thiên đạo bốn chín, đại đạo năm mươi”*, chính là muốn nói, lực lượng Thiên đạo chỉ nằm dưới lực lượng Đại đạo mà thôi. Có thể nói, người cảm ngộ được Thiên đạo thì sẽ thu lại lợi ích lớn nhất. Và đương nhiên, Thiên đạo chính là khó lĩnh ngộ nhất.

Năm quyển thiên thư còn lại thì tâm pháp Tu la đạo xếp hàng thứ hai, Địa ngục đạo xếp hàng thứ ba, Ngạ quỷ đạo xếp hàng thứ tư, Súc sanh đạo xếp hàng thứ năm và Nhân gian đạo xếp hàng thứ sáu. Trong cõi Lục đạo, Tu la chính là ác thần, trong truyền thuyết chính mà một chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ, được Minh Hà lão tổ tạo ra. Tu la thần mang trong mình sức mạnh vô song, bách chiến bách thắng, cực kỳ cao ngạo. Ở Tiên ma giới, Tu la tộc chính là bộ tộc mà Thiên chúng Thiên đình* kiên kỵ nhất.

Địa ngục đạo chính là cõi âm ti địa ngục, lĩnh ngộ cao nhất có thể luyện ra Bất tử chi thân, dù chặt đầu cũng không thể giết được. Chỉ cần nguyên lực không hết thì không ai có thể tiêu diệt được. Ngạ quỷ đạo là thế giới của ma quỷ, trong số đó có một số loài ma quỷ hùng mạnh, có thể sánh ngang với Tu la tộc, Thiên chúng Thiên đình cũng rất coi trọng Ngạ quỷ tộc. Súc sanh đạo đương nhiên là Bách thú chi tộc, chính là chủng tộc phát triển mạnh mẽ nhất. Nhân gian đạo chính là nhân loại nói chúng, bao gồm cả Thiên chúng trong đó. Trong truyền thuyết, nhân tộc chính là do Nữ oa nương nương tạo ra từ Tiên thiên tức nhưỡng.

Đó là toàn bộ những gì mà trong ký ức của Đế hồn đỉnh còn sót lại. Có thể là do ký ức của Đế hồn đỉnh vì lý do nào đó mà bị mất đi rất nhiều, nhưng với nhiêu đó kiến thức thì đã là rất nhiều rồi. Hiện tại Tinh Hồn đã tìm được bốn quyển thiên thư, bao gồm: Tu la đạo, Nhân gian đạo, Súc sanh đạo và Ngạ quỷ đạo. Địa ngục đạo sớm muộn gì Tinh Hồn cũng sẽ tìm thấy ở hang động này. Chỉ còn lại duy nhất Thiên đạo là vẫn còn đang lưu lạc tại một nơi nào đó.

Lại nói, Đế hồn đỉnh có thể nhận biết được Tiên thiên cổ ngữ. Trịnh Thần Không hiện tại đã liên kết với Đế hồn đỉnh, thông qua đoạn kí ức còn sót lại của Đế hồn đỉnh, nhất định Trịnh Thần Không sẽ thu lại một thiên đại kỳ ngộ. Nếu như may mắn, Trịnh Thần Không có thể luyện ra Bất tử chi thân, trường sinh bất tử. Nếu như điều này trở thành hiện thực thì chính là một mối họa cực kỳ lớn uy hiếp đến Tinh Hồn.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Thiên đạo bốn chín, đại đạo năm mươi: câu nói này liên quan đến Hồng quân đạo tổ, qua phần ra sẽ được giải thích rõ ràng trong truyện.
Thiên chúng: một trong tám bộ tộc có sức mạnh vượt trội, bao gồm: Thiên, Long, Dạ xoa, Càn thát bà, A tu la, Ca lâu la, Khẩn na la và Ma hầu la gia. Đứng đầu Thiên là Đế thích thiên. Trong truyện mà tớ đang viết, đứng đầu Thiên là Hạo Thiên chứ không phải Đế thích thiên. Trong phần hai sẽ giải thích chi tiết hơn.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.