Đặc Vụ Trọng Sinh: Xuyên Nhanh Thành Nữ Thần Toàn Năng

Chương 136: Đệ nhất y sư phản công (18)





Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Edit: Khánh Linh

Beta: Tố Hiên

Đặc Nhĩ sĩ quan nhìn về phía ba người người nhà họ Diệp đang sững sờ như bị sét đánh, không nói thêm gì, đi thẳng về.

Chỉ là trong lòng cảm thấy kỳ quái, anh ta theo Vân Mặc lâu như vậy, xưa nay chưa từng thấy Vân Mặc có liên lạc gì với Diệp Thiều Hoa, tại sao hôm qua khi anh ta hỏi, Vân Mặc lại nói như vậy, từ rất lâu trước kia anh đã quen biết Diệp Thiều đâu?

Đặc Nhĩ tướng quân nghĩ không ra, đơn giản cũng không muốn nghĩ nữa.

Bên này, Vân Mặc đã giải quyết xong việc người nhà họ Diệp, lập tức đi tìm cha Vân.

Anh vẫn mặc đồng phục tác chiến sẫm màu, con ngươi thâm thúy so với ngày thường càng thêm sâu sắc lạnh lùng, đoàn người nhà họ Vân đang tụ tập cùng một chỗ thảo luận về đại sự gia tộc.


Cửa phòng hội nghị bỗng nhiên "Phanh" một tiếng mở ra.

Người ngồi ở trong đều nhìn ra ngoài cửa, không ngoài ngạc nhiên khi nhìn thấy bóng người thẳng tắp đang từng bước từng bước tiến vào bên trong.

Vừa nhìn thấy anh, hai mắt cha Vân sáng lên, "Năng lượng trong cơ thể con đã ổn đinh?”

Những người khác cũng đang kích động, vừa muốn nói chuyện, lại bị Vân Mặc cắt ngang.

"Đã vô ý làm phiền rồi." Vân Mặc quét nhìn tất cả mọi người trong phòng họp một cái, ánh mắt cuối cùng dừng trên người cha Vân, anh không hề trả lời câu hỏi của ông, chỉ cất tiếng: “Con muốn nói hai điều, điều thứ nhất, việc đời tư của tôi các người bất luận một ai cũng không được phép quấy nhiễu, thứ hai, từ hôm nay trở đi tôi sẽ thu hồi quyền lợi của quân đoàn số một."

"Vân..." Cha Vân nghe vậy, hoàn toàn biến sắc, "Con việc này..."

Đây rõ ràng là muốn tước đoạt quyền lợi của ông ta!

"Cha, cha có ý kiến gì?” Vân Mặc nhìn ông ta, với đôi mắt thâm thúy.

Cho dù không muốn tin, nhưng cha Vân biết nhà họ Vân có được ngày hôm nay đều nhờ cả vào nhờ Vân Mặc, ông ta cắn răng nói. “Không có ý kiến."

"Rất tốt." Vân Mặc gật đầu, trực tiếp rời đi.

Nhân vật linh hồn trong quân đoàn số một của Liên minh Z chính là Vân Mặc, chỉ có điều, nhiều năm như vậy từ trước đến nay anh chưa từng ra mặt quản chuyện này, nhưng mọi người bên ngoài đều biết thực tế các liên minh khác là coi trọng mặt mũi của Vân Mặc.

Thế lực của Diệp Thiều Hoa ở liên minh Z cũng vững bước phát triển, cổ y mạch veeg sau càng ngày càng đi lên, thật sự không có y sư, ngay cả các nhân vật lớn ngoài liên minh đều tranh nhau tới tìm cô.

không nói đến Diệp Thiều Hoa không vội vã rời khỏi liên minh Z, người của liên minh M vẫn đang chờ để cướp đi Diệp Thiều Hoa.

Diệp Thiều Hoa cũng không cố tình chèn ép người nhà họ Mạnh và người nhà họ Khâu, thế nhưng người nhà bọn họ ba tháng sau liền rơi vào một cuộc tranh đấu nhỏ.

Mạnh Vũ Thần tốn sức tốn tâm cơ để thế vào vị trí của Diệp Thiều Hoa, cho rằng đã đến lúc mình nổi danh khắp thiên hạ, tình yêu và sự nghiệp sẽ được cả đôi đường, thế nhưng cô ta chưa từng nghĩ tới bị làm mất mặt còn không nói đến, trái lại Diệp Thiều Hoa đã một bước lên mây.

Sau đó, nhà họ Mạnh và nhà họ Khâu hai nhà đều không gượng dậy nổi.

Mạnh Vũ Thần thật sự như nguyện gả cho Khâu Tử Phàm, nhưng sau khi kết hôn, sinh hoạt không hề giống với tưởng tượng của cô ta thoải mái nhàn nhã.


Vì sự nghiệp của Khâu Tử Phàm không thành công nên cả ngày suy sút, không làm bất cực việc gì ngoại trừ uốn rượu.

Cô ta chỉ có thể lén lút chờ Diệp Thiều Hoa một ngày nào đó ngã từ đám mây xuống, nhưng lại không đợi được đến thời khắc này, không những thế còn nghe được tin tức cầu hôn vô hào phóng của Vân Mặc, chuyện này đối với Mạnh Vũ Thần mà nói tuyệt đối là một đả kích lớn.

Cô ta sống càng ngày càng thất bại, Diệp Thiều Hoa ngu ngốc xấu xí trong mắt cô ta thì có cuộc sống ngày càng xuất sắc

Nhà họ Khâu mặc dù suy sụp, nhưng Khâu Tử Đình vẫn từ bỏ thói quen tiêu xài hoang phí, giả vờ hào phóng cùng bạn bè chơi bài, trong một đêm mắc nợ một số tiền khổng lồ.

Một triệu đồng liên minh, chuyện này đối với nhà họ Khâu trước đây mà nói chỉ như muối bỏ bể, nhưng bây giờ nhà họ Khâu vì duy trì sản nghiệp đã nhập không đủ xuất, lấy đâu ra một triệu đồng liên minh.

Gương mặt Khâu Tử Phàm khi ra ngoài không còn có dáng vẻ thiên chi kiêu tử như trước đây.

Số tiền kia không thể không trả, nhưng có thể tìm ai được?

Bạn tốt trước kia đã sớm kéo anh ta vào danh sách đen, có mấy người còn đang chờ xem chuyện cười của anh ta.

Trong danh bạ điện thoại lật tới lật lui, cuối cùng cũng chỉ thấy một số điện thoại vô danh.

Mặc dù không lưu tên, nhưng Khâu Tử Phàm nhắm mắt cũng có thể đọc được dãy số này, anh ta biết là ai, cũng không biết Khâu Tử Phàm có suy nghĩ gì, bấm vào số điện thoại này.

Nghe điện thoại không phải Diệp Thiều Hoa mà là Tư Đặc.

Người này anh ta đã từng coi là một kẻ bình thường, bây giờ lại là nhân vật đứng trên đỉnh liên minh Z.

Khâu Tử Phàm có khoảnh khắc xấu hổ đến mức muốn cúp điện thoại, nhưng lại không nghĩ rằng Tư Đặc căn bản không có ý muốn chế giễu anh ta, mà chỉ trả lời một câu: "Anh thật sự may mắn, Diệp tiểu thư hôm nay đang ở phòng thí nghiệm, anh tới đi, có điều rất nhiều người đến tìm cô ấy."

Trên lý trí, anh ta không muốn tìm Diệp Thiều Hoa, nhưng thực tế Khâu Tử Phàm lại tìm trong tủ treo quần áo nửa ngày, cuối cùng cũng tìm ra một bộ quần áo còn có thể nhìn được, cạo râu mép trên mặt, đến gặp Diệp Thiều Hoa.

Thậm chí trong lòng anh ta còn đang suy nghĩ, lúc trước nếu không có nhà họ Khâu bọn họ, Diệp Thiều Hoa làm sao có khả năng đến liên minh Z, làm sao có được hôm nay?

Đương nhiên, anh ta cũng nghĩ tới, lúc trước nếu như không ly hôn cvới Diệp Thiều Hoa thì bây giờ sẽ ra sao.

"Khâu Tử Phàm, anh còn chưa hỏi lại ông nội của mình, rằng tại sao lúc trước ông ta lại ép anh cưới tôi à?” Nghe thấy lời nói của Khâu Tử Phàm có chút đương nhiên, Diệp Thiều Hoa khoát tay với Vân Mặc một cái, bảo bọn họ chờ một lát.


Khâu Tử Phàm đương nhiên không hỏi, anh ta nhìn vẻ mặt nhàn nhạt của Diệp Thiều Hoa, đáy lòng cảm thấy có chút bất an, lẽ nào thật sự có nội tình gì?

Anh ta không nói tiếp mà chạy về nhà họ Khâu, tìm ông nội Khâu.

Nghe anh ta hỏi, ông nội Khâu trầm mặc một chút, vốn không muốn nói, nhưng lại không chịu được Khâu Tử Phàm nhõng nhẽo đòi hỏi, cuối cùng vẫn mở miệng.

"Một năm trước, lúc con từ chiến trường trở về, bị thương nặng, con còn nhớ chứ?"

Khâu Tử Phàm cau mày. "Đương nhiên, thế nhưng sau đó vẫn tốt mà."

"Làm sao có khả năng tốt lên dễ như vậy? Lúc đó sợ con lo lắng nên ông không có nói cho con biết, chân con suýt chút nữa tàn phế." Ông nội Khâu nghĩ tới đây, trên mặt lại dâng lên hối hận.

"Tại sao lại như vậy? Nếu như chân con bị tàn phế thì sao con còn có thể đứng ởđây?" Khâu Tử Phàm đối với lời nói của ông nội có phần hoài nghi.

"Khi đó ông hỏi thăm được trong tay ông nội Diệp có một cây dược liệu quý hiếm, có thể giúp con chữa khỏi chân, lúc ấy ông nội Diệp cũng là đèn đã cạn dầu, dược liệu ở trong tay Diệp Thiều Hoa." Ông nội Khâu thở dài một tiếng, " Lúc đó ông nội Diệp hỏi con bé có đồng ý cứu con hay không, con bé cũng gật đầu, cây dược liệu kia trên tinh cầu chỉ còn một cây, cho con dùng, đồng thời có một điều kiện, con bé sẽ gả cho con."

Câu kế tiếp, Khâu lão gia không nói ra được.

Ông ta vốn cho là Diệp Thiều Hoa không xứng với cháu trai của mình, ai lại nghĩ tới cô có thể thành công như ngày hôm nay, nếu như sớm biết, ông ta nhất định sẽ đối tốt với người cháu dâu một mực đâm đầu vào cháu trai mình, ông ta tự cho là thông minh, cuối cùng mọi chuyện lại bị chính tay phá huỷ!

"Cho nên, không phải là cô ấy dùng thủ đoạn gì để gả cho cháu, mà là chúng ta trong lúc cô ấy cùng Diệp lão gia cùng đường không có chỗ nào để đi cưỡng bức lấy đi cây thuốc kia? Cuối cùng, còn cô đuổi ấy ra ngoài?" Khâu Tử Phàm sửng sốt, trong lòng như có sóng to gió lớn, mờ mịt ngẩng đầu lên.






— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.