Hạ Nhiên một mình trong phòng, từ hôm đó đến nay cô vẫn luôn thờ thẫn đặc biệt mỗi lần cô đối diện với Hoắc Ngạo Thiên chân tay cô không kiềm được sự lo sợ và run rẫy, điều cô lo lắng hơn đó chính là sự an toàn của Mộc Y cô không thể để cô em gái duy nhất của mình xảy ra chuyện gì được.
"Reng...reng.." chuông điện thoại đột nhiên reo lên, là số của Diệp Ngạc Hạo đầu dây bên kia vang lên "Tiểu Nhiên là em sao, anh gọi cho em rất nhiều lần rồi mà không được".
"Em có chút việc...có chuyện gì sao"
"Ừ..anh muốn lấy số tài liệu mật về buôn lậu vũ khí của Hoắc Ngạo Thiên..em có thể giúp anh chứ" giọng của Diệp Ngạc Hạo khá thấp thỏm lo lắng.
Cô giật mình nói ngay "không được..em không thể giúp anh được...em cúp máy đây" cô gấp gáp định cúp máy thì phía bên kia đầu dây điện thoại vang lên một giọng nói sợ sệt run rẫy "chị ơi..đừng tới bọn họ lừa chị đấy..." giọng nói run rẫy của Mộc Y vang lên khiến Hạ Nhiên hốt hoảng mà hét lớn "Diệp Ngạc Hạo..anh muốn gì em gái tôi anh bắt nó từ khi nào Mộc Y xảy ra chuyện gì tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh"
Diệp Ngạc Hạo nhẹ nhàng trả lời "Tiểu Nhiên em bình tĩnh..thứ anh cần nếu em đem đến anh nhất định thả Mộc Y ra an toàn...bến cảng biển Hoa Thành anh chờ em ở đó..tút..tút" tiếng cúp máy khiến cô suy sụp tinh thần hoàn toàn bây giờ đối tượng cô lo sợ không còn là Hoắc Ngạo Thiên nữa mà là Diệp Ngạc Hạo.
Cô chạy vội xuống lầu hỏi người quản gia "Mộc Y...con bé ra ngoài từ lúc nào vậy...sao không ai nói cho tôi biết" các cô hầu gái gần đó thấp giọng "cô Hạ là Hoắc tiên sinh bảo chúng tôi không cho cô biết..." hoá ra anh ta cũng biết, Hoắc Ngạo Thiên hắn muốn gì đây...biết em gái cô bị bắt cóc vậy mà lại để con bé ra ngoài một mình.
Cô không còn tâm trí nào bận tâm đến hắn nữa liền chạy vội vào thư phòng hắn nhân lúc hắn còn chưa về...quả nhiên là hắn để ở đây, ngăn kéo trong hộp bàn.
________________________________________
Biệt thự của Đinh Quyền.
Lâm Nhựt và Thẩm Minh Vân cùng ở đó run tay đưa cho Đinh Quyền một số giấy tờ kèm theo hai tấm ảnh của Mộc Y và Hạ Nhiên.
"Tôi đã làm theo lời cậu nói rồi..việc ở công ty..."
"Được rồi, tôi đã cho người xử lí không có việc gì nữa thì về đi" Đinh Quyền lên tiếng vẻ mặt kiêu ngạo của hắn khẽ cười nguy hiểm khi nhìn thấy tấm ảnh của Hạ Nhiên.
Hoắc Ngạo Thiên quả thật đã giết người nhà của Hạ Nhiên là Hạ Trữ Hào còn về lí do đến giờ ngoài Diệp Đức Uy ra thì chẳng ai biết nữa...nhưng tiếc rằng ông ta đã chết.
________________________________________
Thẩm Linh Châu đến tận Hoắc thị tìm Hoắc Ngạo Thiên thì gặp phải Tô Thiểu Ly cũng đang đứng trước thang máy, vì cô ta đang là minh tinh hạng A nổi tiếng lại đến đây mà không che mặt gì cả nên chỉ cần nhìn qua là biết ngay.
Hoắc Ngạo Thiên đúng lúc đi ra liền bị Tô Thiểu Ly ôm lấy tay ỏng ẹo quấn lấy hắn, cơn điên của Thẩm Linh Châu như muốn trào ra ngoài nhưng ả cố bình tĩnh đi đến "Thiên..em đến tìm anh nghe nói anh định đến dự tiệc trà của Đinh thị..em đi cùng anh được không" Tố Thiểu Ly khinh thường cô ta đắc ý nói "hoá ra là thiên kim của Thẩm thị..cũng đến làm tình nhân hay sao..aaa tôi quên mất tập đoàn Thẩm thị gần phá sản rồi thì phải"
Thẩm Linh Châu và Tố Thiểu Ly tranh cãi khiến Hoắc Ngạo Thiên nhức đầu mà bỏ đi không để ý đến bọn họ. Đúng lúc đó Âu Duật Phong cũng đi tới, hắn mặc bộ âu phục mà đỏ thẳm khuôn mặt ngũ quan sắc xảo đến đến không góc chết có khi còn đẹp hơn cả Hoắc Ngạo Thiên Tố Thiểu Ly và Thẩm Linh Châu đột nhiên đều ngậm miệng lại hết khi nghe Âu Duật Phong nói "Ngạo Thiên việc tôi nhờ cậu tìm Bách Giao giúp tôi cậu tìm được chưa" có thể thấy người phụ nữ tên Bách Giao mà hắn nói là vô cùng quan trọng với hắn.
"Được rồi..tôi định tới tìm cậu ở cảng biển Hoa Thành có người nói nhìn thấy cô ấy ở đó" Hoắc Ngạo Thiên bình tĩnh nói chưa hết câu thì Âu Duật Phong đã đi mất.