Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 142: 142




Cuối cùng cũng đến Thủ Đô Tinh, một số sĩ quan trên tàu vũ trụ gấp không chờ nổi nhảy xuống, sau khi trải qua tàu du lịch tốc độ rùa bò, họ thề sẽ không bao giờ chạm vào con tàu chậm rì này một lần nữa, quả thực là tra tấn.
Phi thuyền đến điểm dừng, Lâm Uyên liền mang theo người của mình ngồi lên phi thuyền nhỏ chạy về phía chỗ ở của hắn.

Không có Lâm Uyên đặc biệt phân phó, Tễ Nguyệt tự nhiên đi theo Lâm Uyên.
Chỉ chốc lát sau đã đến một biệt thự khí phái, trong vườn trồng đầy hoa cát cánh, Tễ Nguyệt nhìn khắp nơi xem đến nổi một đôi mắt cũng không đủ dùng, hoa cỏ trong vườn thoạt nhìn đều là thật.

Cây xanh của các gia đình bình thường xung quanh chủ yếu là hình chiếu ba chiều, cho dù là gia đình thượng lưu, cũng rất ít người như nguyên soái lớn tay trồng cây xanh trong vườn hoa.
Tễ Nguyệt cẩn thận đi theo phía sau Lâm Uyên, Lâm Uyên không có mở miệng đuổi y về, Tễ Nguyệt liền mặt dày làm bộ như không biết, có thể ở lâu một hồi là một hồi.
Đi qua cầu thang xoắn ốc lên tầng hai, Lâm Uyên mở một cánh cửa, để người máy mang hành lý phía sau buông đồ xuống.
Tễ Nguyệt duỗi đầu nhìn, phát hiện chính là số ít hành lý thuộc về y, đem hành lý của y để ở trong phòng này, ý tứ này của nguyên soái là muốn để cho y ở lại đây sao?
Ngôi nhà có tông màu xanh nhạt, rèm cửa được bao bọc bởi một tấm màn che, giường lớn trong phòng ngủ có hai con búp bê lớn đáng yêu, ngay cả trên ghế cũng được trang trí với một chiếc vương miện nhỏ xinh.
Tễ Nguyệt nhìn quanh một vòng cực kỳ giật mình, phong cách tươi mát đáng yêu như vậy, không phải là phòng nguyên soái chứ? Nhưng nhà nguyên soái cũng không có tiểu hài tử hay Omega? Nhìn không ra, nguyên soái còn có một trái tim Omega, y cho rằng phòng nguyên soái nhất định là loại đen trắng lãnh khốc đơn giản.
"Cậu không hài lòng?"
Tễ Nguyệt bị Lâm Uyên đột nhiên lên tiếng làm kinh hãi một chút, chỉ thấy nguyên soái hơi cau mày, nhìn như có chút bất mãn.
Tễ Nguyệt vội vàng lắc đầu, "Không có, không có, phòng này rất đẹp."
Lâm Uyên lúc này mới hòa hoãn thần sắc, "Tôi có chuyện nhất định phải xử lý, cậu có việc gì chờ tôi trở về lại làm."

Tễ Nguyệt nhu thuận gật gật đầu, cam đoan nói: "Tôi sẽ không gây chuyện, anh yên tâm."
Lâm Uyên còn muốn nói cái gì, quang não không ngừng lóe ra tin tức, cũng không có thời gian dặn dò Tễ Nguyệt, vội vàng rời đi.
"Gây chuyện cũng không cần sợ."
Tễ Nguyệt nhìn bóng lưng Lâm Uyên, có chút không rõ lời nói trước khi đi của Lâm Uyên.

Không đợi y suy nghĩ kỹ, đèn trên đỉnh đầu người máy ngây thơ bên cạnh lóe lên hai cái, "Chủ nhân Omega, ngài thích phong cách của phòng này không? Nguyên soái vốn dặn dò phải trang trí thành phong cách được Omega yêu thích nhất," Trên bảng điều khiển nhảy ra bản đồ thực tế ảo, đặc biệt là phong cách phấn nộn đáng yêu, bên trong có đủ loại đồ trang trí có cánh nhỏ, hoa nhỏ, "Là Tiểu Mễ đề nghị chủ nhân xem bảng xếp hạng những thứ được Omega nam yêu thích nhất, mới tạm định cái này.

Chủ nhân Omega nếu không thích, liền giao cho Tiểu Mễ đổi."
"Mi nói, đây, đây là phòng nguyên soái cố ý làm cho ta?"
"Vâng, chủ nhân Omega có muốn tham quan biệt thự không? Có yêu cầu gì cứ việc dặn dò Tiểu Mễ."
Tễ Nguyệt không khỏi cảm thấy may mắn, cũng may nguyên soái xem bảng xếp hạng sở thích của Omega nam, mà không phải xem cả bảng xếp hạng Omega nữ lẫn Omega nam, y là một Omega thành thục, còn dùng đồ màu hồng nhạt, khẳng định sẽ bị cười nhạo.
Lâm Uyên chuẩn bị lưu trình cho nghi thức trao tặng nguyên soái mấy ngày sau, hiểu rõ an bài công tác sau đó, bên học viện quân đội còn mời hắn làm giáo sư đặc biệt giảng dạy cơ giáp, sau này Lâm Uyên còn phải dành thời gian ngẫu nhiên đến trường quân đội tự mình dạy một chút bài học thực chiến của cơ giáp.
Lâm Uyên xưa nay có danh hiệu "Chiến thần", người sùng bái rất nhiều, mà học sinh ưu tú của học viện quân sự Liên Bang sau này đều sẽ là sĩ quan hoặc chiến sĩ ưu tú trong quân đội, đối với hắn thu nạp nhân tài, bồi dưỡng tâm phúc có ích vô hại, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn đáp ứng đi trường quân đội dạy học.
Bởi vì trên đường trở về Thủ Đô Tinh chậm trễ rất lâu, tồn đọng một ít sự vụ cần có hắn ra mặt, cho nên hắn mới ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, đem Omega đưa về nhà liền lập tức chạy tới lầu quân chính, sau khi bận rộn xử lý xong công việc tồn đọng, Lâm Uyên mới xoa xoa thái dương.

Trên đường trở về, thuận tiện mua một chút đồ ngọt trong tiệm đồ ngọt được các Omega hoan nghênh nhất.
Vừa đến cửa, cửa liền tự động mở ra, bên tai truyền đến tiếng thanh thúy kinh hỉ, "Nguyên soái, anh trở về rồi."

"Ừm." Lâm Uyên đưa hộp trong tay cho Tễ Nguyệt, Tễ Nguyệt giống như con quay vây quanh Lâm Uyên, nhận lấy cái hộp đưa tới, lại chủ động cầm áo khoác Lâm Uyên đã cởi bỏ vào trong tủ quần áo, lúc cúi đầu lộ ra một cái cổ nhỏ màu trắng, giống như một tiểu tức phụ nhu thuận hiền lành.
Tễ Nguyệt một đường đi theo Lâm Uyên ngồi xuống sô pha, rót nước trà xong đặt ở trước mặt Lâm Uyên, sau đó mới mở hộp đồ ngọt ra, nhìn thấy điểm tâm tinh xảo lại tản ra hương vị ngọt ngào, ánh mắt Tễ Nguyệt đều sáng lên.
Lâm Uyên đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Tễ Nguyệt, mở quang não trên cổ tay Tễ Nguyệt.
Tễ Nguyệt khẩn trương đến nín thở, vừa rồi tay Lâm Uyên hướng y duỗi tới, mặt còn dựa vào y gần như vậy, bởi vì nhìn quang não, mặt Lâm Uyên chỉ cách y một hai ngón tay, Tễ Nguyệt cứng đờ thân thể cũng không dám động đậy.
Lâm Uyên mở tài khoản của Tễ Nguyệt, đem tài khoản thanh toán của Tễ Nguyệt ràng buộc tài khoản của hắn, sau này Tễ Nguyệt tiêu dùng đều có thể dùng tài khoản của hắn không hạn chế.
Chẳng qua sau khi thiết lập xong quyền hạn của Tễ Nguyệt, tiện tay trượt một cái, phía dưới là phòng thử đồ ảo, mọi người khi mua trang phục có thể thử ba chiều, có rất nhiều Omega hoặc Beta trong phòng thử đồ đều đặt rất nhiều quần áo bọn họ yêu thích.
Lâm Uyên có chút giật mình, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Tễ Nguyệt.
Tễ Nguyệt tùy ý liếc mắt một cái, trong nháy mắt đỏ mặt, luống cuống tay chân thu hồi cổ tay, ý đồ che màn hình ảo trước mặt, tái nhợt giải thích, "Không phải như anh nghĩ, cái này, đây không phải là tôi cất giữ.

Là người khác tùy tiện thêm vào." Trời ơi, quá xấu hổ, đây khẳng định không phải y thêm vào, chuyện y mất trí nhớ làm trước đó, đều do y gánh vác, nguyên soái sẽ nghĩ y như thế nào, khẳng định cảm thấy y chính là loại Omega không đứng đắn lại phóng đãng.
Lâm Uyên trầm mặc, đăm chiêu, không nghĩ tới Omega lại thích phong cách này.
"Tay duỗi ra, còn có định vị chưa thiết lập."
Tễ Nguyệt vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, ánh mắt bối rối đảo loạn, không biết nên nhìn ở đâu, rầm rì đem quang não trên cổ tay đặt ở trước mặt Lâm Uyên, trên người quả thực muốn bốc hơi nóng.

Loại cảm giác bị Alpha phát hiện bí mật nhỏ này, tựa như trần trụi bại lộ trước mắt Alpha, cả người e lệ không chịu nổi.
Lâm Uyên đem tài khoản quang não của hai người thiết lập tốt, như vậy có thể tùy thời tra được vị trí của đối phương.

Lâm Uyên nhắc nhở: "Cậu nên đồng ý rồi."
Ngón tay Tễ Nguyệt khẽ run rẩy, mím môi, căng thẳng, nhìn mười phần trịnh trọng, nhấn đồng ý, lại ở trên não của Lâm Uyên đưa tới điểm thao tác có liên quan.
Góc nhỏ bên trái màn hình ảo của Omega là lịch sử duyệt web, bởi vì sau khi hai người có liên hệ quang não, các thông tin cá nhân này hắn cũng có thể nhìn thấy.

Lâm Uyên tinh mắt nhìn thấy một ít tiêu đề,
"Bảy tư thế khiến Alpha của bạn muốn ngừng mà không được"
"Sáu loại đồ ngủ khơi dậy tính thú của Alpha"
"Mười câu nói khiến Alpha mất kiểm soát"
"Kiểm tra xem bạn có phải là loại người Alpha thích nhất hay không?"
"Loại Omega phù hợp với Alpha cấm dục lạnh lùng nhất "
"Alpha của bạn có yêu bạn hay không, những chi tiết nhỏ này sẽ cho bạn biết sự thật"
......
Lâm Uyên nhìn những lịch sử duyệt web này, lại nhớ tới những bộ quần áo trong phòng thử đồ của Omega, thập phần ngạc nhiên Omega bề ngoài thoạt nhìn quý phái nhu thuận như vậy, thì ra lại là loại bộ dáng này.
Tễ Nguyệt cảm nhận được hàm nghĩa trong mắt Lâm Uyên, xấu hổ chỉ muốn đâm vào tường.

Chờ làm xong những thứ này, Tễ Nguyệt nhanh như chớp chạy về phòng mình, bóng lưng rõ ràng biểu hiện ra vì sao chạy trối chết.
Tễ Nguyệt một mình nằm sấp trên giường lớn của y, nhìn phòng thử quần áo của y, điên cuồng đụng đầu vào chăn.

Chính y cũng không biết trong đầu y là mấy thứ này, một hàng quần áo tình thú, còn phân ra mấy loại, có loại động vật, chính là cái loại trên đầu có lỗ tai, cổ tay cổ chân một vòng lông xù, còn có một cái quần lót nhỏ hẹp, phía sau có một cái đuôi.


Chỉ riêng loại này có thỏ, cáo, báo, mèo.

Còn có sa mỏng trong suốt khoác lên người, chỗ cái mông còn có một cái lỗ lớn.
Đáng ghét hơn chính là có một cái áo sơ mi trắng rộng thùng thình, chiều dài vừa vặn che mông, trên lưng viết hai chữ to, phông chữ phong tao đến cực điểm, phía dưới hai chữ "làm tôi" còn có một mũi tên, chỉ vào vị trí mông...
Y quả thực nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch.

Đêm đầu tiên ngủ ở nhà nguyên soái là một đêm sống không còn gì luyến tiếc.
Ngày hôm sau khi Tễ Nguyệt tỉnh còn có chút không có tinh thần, tối hôm qua ngủ hơi muộn.

Lúc Tễ Nguyệt xuống lầu liền nhìn thấy Lâm Uyên đang ngồi trên ghế.
Lâm Uyên nhìn thấy Tễ Nguyệt rời giường, mở miệng nói: "Quần áo mua cho cậu đã đến rồi, nếu đã tỉnh, cậu có thể mang theo Tiểu Mễ thu dọn quần áo cho cậu."
Tễ Nguyệt miệng đều mở ra, "Anh mua quần áo cho tôi?"
Lâm Uyên đứng dậy đi về phía Tễ Nguyệt, sắc mặt vẫn lãnh đạm rụt rè như thường ngày, "Ừ, dựa theo sở thích của cậu mua."
Tễ Nguyệt: "..."
Cái gì! Y, sở thích của y!?
Tác giả có lời muốn nói:
Ngày đầu tiên sống chung với nguyên soái, yếu đuối, đáng thương, bất lực..


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.