Cứu Vớt Nam Phụ Đáng Thương

Chương 30: Nhục nhã rất lớn



- Chu Thuỵ Hi nhục nhã -

Đặng Hạo phẫn nộ từ trên mặt đất đứng dậy, không quan tâm ánh mắt của mọi người, trừng mắt nhìn Tiếu Giang, tức giận mắng: "Dựa vào cái gì! Đây không phải lớp học của cậu! Bọn họ sợ cậu không có nghĩa là tôi sợ cậu!"

Chu Thuỵ Hi nhìn thấy vẻ mặt âm u lạnh lẽo, ánh mắt sắc nhọn của Tiếu Giang, lúc này cô ta biết rõ không thể trêu chọc Tiếu Giang, hơn nữa từ trước đến nay Tiếu Giang đều bảo vệ Hứa Hiện, anh nghe thấy Đặng Hạo mắng Hứa Hiện, nhất định anh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Đặng Hạo, cô ta không muốn người cô ta vất vả lôi kéo đến đây bị Tiếu Giang dễ dàng hù doạ.

Chu Thuỵ Hi đứng ra làm người hoà giải giữa hai người, ngăn cản Đặng Hạo trong lòng đầy căm phẫn, cô ta giải thích với Tiếu Giang, cười nói: "Tiếu Giang, trong lúc Đặng Hạo tức giận đầu óc không tỉnh táo mới nói ra những lời thô lỗ như vậy, chẳng qua cậu ấy cảm thấy chuyện Hứa Hiện không quay về phòng học để vào học không được tốt cho lắm, nên mới đi đến khuyên bảo hai câu, hơn nữa Hứa Hiện ngồi trong phòng học xem không hiểu sách của người lớn, ngồi ở chỗ này chỉ làm lãng phí thời gian."

Tiếu Giang mất kiên nhẫn nhìn lướt qua Chu Thuỵ Hi, không muốn nói chuyện cùng Chu Thuỵ Hi, ánh mắt lạnh lẽo lãnh đạm nhìn chằm chằm về phía Đặng Hạo, khí lạnh quanh người từ từ giảm xuống.

Hứa Hiện chạm vào cánh tay Tiếu Giang.

Ánh mắt Tiếu Giang trở nên mềm mại hơn, anh cúi đầu, mắt nhìn về phía Hứa Hiện, dùng ánh mắt ra hiệu hỏi cô có chuyện gì xảy ra.

Mắt hạnh xinh đẹp của Hứa Hiện sáng lên, lấy tờ giấy đã viết xong khéo léo đưa cho Tiếu Giang xem.

"Em xem hiểu cũng biết cách làm."

Khoé miệng Tiếu Giang nhếch lên một nụ cười, liếc nhìn Chu Thuỵ Hi và Đặng Hạo, tự hào cất cao giọng nói: "Nói lớn lên cho bọn họ nghe."

Hứa Hiện lập tức viết câu tiếp theo, giơ tờ giấy lên.



"Thuỵ Hi nói không thể nói chuyện, sẽ ảnh hưởng đến việc học của các anh, chị ở trong lớp, một câu em cũng không nói."

Tiếu Giang khen ngợi Hứa Hiện, cầm tờ giấy giơ lên gấp lại bỏ vào túi, ôn nhu nói: "Tiểu Hiện thật ngoan, chỉ là có người vừa ăn cắp vừa la làng, không phân rõ bản thân mấy cân mấy lượng*, nhưng hiện tại anh đã làm phiền đến mấy bạn học khác, Tiểu Hiện nói lớn tiếng cũng không có chuyện gì."

*Mấy cân mấy lượng có nghĩa: Không biết mình có bao nhiêu, để rồi đi mỉa mai người khác.

Hứa Hiện bỏ bút xuống hít một hơi thật sâu, bình tĩnh cao giọng nói với Chu Thuỵ Hi: "Em không giống chị, đầu óc lại đần độn như vậy, nói cách khác thì chính là chị đang sỉ nhục chỉ số IQ của em đó!"

Hứa Hiện tùy ý rút ra một bài thi từ trên bàn Tiếu Giang, tự tin nói: "Muốn đọ sao? Vậy mở một bài kiểm tra, chị cũng làm bài, trong vòng nửa giờ,nếu điểm của chị cao hơn điểm của em vậy thì em lập tức đi ra khỏi lớp, không bao giờ đặt chân vào lớp học này nữa, nếu như điểm của chị thấp hơn điểm của em, em muốn chị ở trước mặt toàn bộ mọi người ở trong lớp xin lỗi em, hơn nữa về sau không cho phép chị nhận bất cứ thứ gì từ anh Tiếu Giang."

Mặc dù cảm thấy bộ dạng khoe khoang của Chu Thuỵ Hi rất ấu trĩ nhưng Hứa Hiện không muốn Chu Thuỵ Hi dùng đồ của Tiếu Giang đưa cho cô, cô không có lá gan ngăn cản Tiếu Giang đưa nó, nhưng cô có gan rất lớn để ngăn cản Chu Thuỵ Hi lấy nó.

Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac

Tiếu Giang nghe những gì Hứa Hiện nói, nghi hoặc quay đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía Hứa Hiện, anh đưa đồ cho Chu Thuỵ Hi lúc nào?

Chu Thuỵ Hi thẹn quá hoá giận siết chặt cây bút trong tay, đứng trên ghế tiến thoái lưỡng nan, Hứa Hiện rất tự tin, cô tự tin đến mức chắn chắn sẽ dành phần thắng khiến trong lòng cô ta có chút dao động, các bạn học xung quanh đều đang xem một vở kịch hay, lần trước Hứa Hiện nói cô ta thích Tiếu Giang còn dùng Phó Hoài Nam làm lốp xe dự bị nên đã có rất nhiều bạn gái có thái độ thù địch với cô ta.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài vậy danh tiếng của cô ta sẽ càng thêm tồi tệ.

Không đáp ứng chính là nhát gan, ngay cả sự tự tin của học sinh cao trung cũng không có, thua, cung chính là làm mất mặt trường cao trung, ngay cả một học sinh sơ trung cũng không đánh bại được.

Cô ta chỉ có một lựa chọn chính là phải dành chiến thắng.

Sợ có người nói cô ta thắng Hứa Hiện, thắng một cách không vẻ vang, dựa vào tuổi tác của mình đã lớn bắt nạt Hứa Hiện, thấy vậy Chu Thuỵ Hi nói trước: "Tiểu Hiện, đề cao trung không thể so với đề sơ trung, chỉ cần học bằng cách ghi nhớ là được, hơn nữa bài thi em cầm chính là toán, em học qua toán cao trung chưa? Đến lúc em thua thì đừng nói chị bắt nạt em đấy nhé."

Hứa Hiện liếc nhìn bài thi trong tay, chính xác là bài thi toán, dường như ba câu hỏi đầu tiên rất đơn giản liếc mắt một cái cô đã có thể biết đáp án rồi.

Dù sao cô cũng là một học sinh tài năng bị chính mẹ ruột dùng gậy đánh, chuyên ngành đại học cũng là tài chính, cô không thể quên toán nhanh đến như vậy.



So với việc cô học đàn dương cầm mười mấy năm, cô nhớ rất rõ ràng.

Chu Thuỵ Hi muốn thắng cô chuyện này đúng là rất khó, không những thế tốc độ làm bài của cô rất nhanh, có thể sử dụng các con số cao trực tiếp suy luận đưa ra đáp án, hơn nữa độ nhạy bén về các con số rất cao, có khả năng phán đoán nhanh độ khó của đề, lựa chọn làm câu dễ.

Kiến thức cao trung của Chu Thuỵ Hi bị hạn chế trong sách giáo khoa, cô ta không có khả năng thắng cô.

Hứa Hiện mỉm cười dùng toàn bộ sức lực đánh trả: "Chị Thuỵ Hi yên tâm, em sẽ kiềm chế một chút, cố gắng không bắt nạt chị quá thê thảm, không làm cho chị mất mặt."

Sắc mặt Chu Thuỵ Hi trở nên tái nhợt, rốt cuộc làm sao Hứa Hiện lại không lo lắng nói đến loại chuyện này, chẳng lẽ Tiếu Giang giúp cô bổ túc bài lớp trên sao?

Khoé miệng Tiếu Giang nhếch lên một nụ cười, đôi mắt sâu xa nhìn về phía Hứa Hiện, Tiểu Hiện nhà anh không phải là một đứa bé, so ra ngay cả câu hỏi cao trung cũng có thể nói ra lời thề son sắt đến như vậy, cô rốt cuộc là ai đây? Thật là tò mò muốn chết.

Lời thề son sắt: Lời thề là chân thành và đáng tin cậy. Nguồn "Sách bài hát·Wei Feng·Mang": "Yến tiệc của nhân vật chính; cười và cười; thề; không nghĩ về điều đó." Câu ví dụ: Những gì anh ấy nói ngày đó không tính đến ngày hôm nay, anh ấy thực sự là một người nói không đáng tin cậy.

"Nếu em đã chắc chắn như vậy, như em mong muốn, chị sẽ đọ với em một lần."

Hứa Hiện thản nhiên ngồi xuống, cười mỉm nhìn về phía Chu Thuỵ Hi, mỗi câu tràn ngập châm biếm: "Nếu bây giờ chị hối hận, trực tiếp xin lỗi em thì em có thể tha thứ cho chị."

Chu Thuỵ Hi lấy ra bài thi đặt trên bàn, nghiến răng nghiến lợi duy trì nụ cười, nói: "Những lời này nên là chị nói với Tiểu Hiện mới đúng."

Cô ta đã đọc qua bộ đề thi này vài lần. Cô ta đã làm rất nhiêu câu hỏi trong đó, cô ta không tin không thắng được Hứa Hiện.

Trận đấu bắt đầu, lớp học khôi phục sự im lặng.

Để tránh sự nghi ngờ, Tiếu Giang ngồi vào chỗ Phó Hoài Nam tuỳ ý lấy ra một quyển sách cầm lên đọc, chờ Hứa Hiện làm xong bài.

Tốc độ làm bài của Hứa Hiện rất nhanh, tám câu hỏi trắc nghiệm đầu tiên giải trong năm phút, mười phút giải ba câu điền vào chỗ trống sau đó là câu hỏi toán học và câu hỏi thống kê cấp cao, mười ba phút giải quyết câu hỏi về chứng minh, câu hỏi về hàm số, hai phút còn lại tỉ mỉ suy luận, lựa chọn còn lại điền vào chỗ trống, để lại câu hỏi lớn cuối cùng trực tiếp viết câu trả lời cuối cùng.

Chu Thuỵ Hi nghe thấy tiếng bút viết trên giấy ở phía sau lòng nóng như lửa đốt, chẳng lẽ Hứa Hiện thực sự biết cách làm đề cao trung, cô có thể áp chế cô ta sao? Cô ta thua thì phải làm như thế nào!



Âm thanh phát ra từ phía Hứa Hiện làm cho Chu Thuỵ Hi cảm thấy sợ hãi, trong lòng không yên, nhiều lần mất tập trung suy nghĩ về Hứa Hiện, nửa giờ sau Chu Thuỵ Hi trả lời được hai phần ba câu hỏi so với Hứa Hiện.

Đặng Hạo không nhìn thấy toàn bộ quá trình Chu Thuỵ Hi làm bài, cũng không nhìn Hứa Hiện, sau khi nhìn thấy Chu Thuỵ Hi làm gần hết các câu hỏi, Đặng Hạo liền thở phào nhẹ nhõm, tốc độ làm bài của Chu Thuỵ Hi đã vượt qua hầu hết các học sinh trong lớp, Hứa Hiện là học sinh sơ trung vậy tuyệt đối sẽ không thể đánh bại cậu ấy.

Truyện được đăng tải duy nhất tại wattpad mynhantuyetsac

Đặng Hạo mừng rỡ đang muốn nói vài câu để đả kích Hứa Hiện, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy bài thi dày đặc chữ của Hứa Hiện, Đặng Hạo không tin quay đầu nhìn bài thi của Chu Thuỵ Hi, lại nhìn về phía bài thi của Hứa Hiện, đáp án của hai người trùng khớp đến 80%, hơn nữa các bước giải của Hứa Hiện rõ ràng, đơn giản hơn Chu Thuỵ Hi.

Đặng Hạo hoảng sợ, Hứa Hiện là học sinh sơ trung sao có thể làm được chuyện như vậy? Con nhỏ này nói ra hoàn toàn có thể cùng với bọn họ tham gia thi vào trường Đại học mà!

Chu Thuỵ Hi thấy sắc mặt của Đặng Hạo có vẻ lúng túng, trong lòng cô ta bỗng thấy lo sợ, chẳng lẽ Hứa Hiện lại thực có thể giải ra những câu hỏi của cao trung, hơn nữa còn đạt điểm cao hơn cô ta sao?

Chu Thuỵ Hi không dám đối mặt với hiện thực, cô ta vô cùng lo lắng ngồi ở trên ghế nhìn chằm chằm vào bài thi, hoàn toàn không dám quay đầu nhìn lại.

Khác hoàn toàn với tâm trạng của hai người bọn họ, Hứa Hiện nhàn rỗi lật qua lật lại bài thi, bình luận một cách rõ ràng mạch lạc, nói: "Câu chứng minh hình học có chút khó, bình thường sẽ không hỏi đến, chị không biết làm còn có thể tha thứ, câu hàm số này áp dụng rất nhiều công thức, trong thời gian ngắn chị nhớ không hết em cũng có thể lý giải được, câu logarit rất khó chị làm không được, cũng là chuyện hết sức bình thường."

Tuy là nói như vậy nhưng toàn bộ câu hỏi Hứa Hiện đều làm hết, Chu Thuỵ Hi còn không làm đến, trình độ không vượt qua Hứa Hiện còn thấp hơn cô một bậc.

Thật đáng tiếc! Một học sinh cao trung lại bị một học sinh sơ trung dùng đề toán chèn ép, thật là vô cùng nhục nhã quá đi!

Editor: Háp pi niuuuu ziaaaa:3 ~ 1/1/2023
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.