Động vật biển chụp xuống một cái, móng vuốt như cương đao xé rách bầu trời, giống như muốn xé nát thiên địa.
Chưởng phong hạ xuống xuất hiện phong bạo từng hồi.
Động vật biển chụp xuống khiến Diệp Thần cảm giác được áp lực lớn lao chưa từng có, Bất Tử Hắc Hoàng cùng Thiên Lân Bạch Tê không sợ hãi, phóng lên trời, công kích động vật biển.
Bành! ! !
Bất Tử Hắc Hoàng và Thiên Lân Bạch Tê bị một chưởng của động vật biển đánh thẳng tới, hào quang quanh người ảm đạm một chút, động vật biển ngửa đầu gào rống to lớn, móng vuốt sắc bén đập thẳng vào đỉnh đầu Diệp Thần, một vuốt này giống như che phủ bầu trời, dưới khí thế áp bách khổng lồ này không khí chung quanh trở nên ngưng trọng hơn.
Giống như đưa thân vào trong vùng biển giông tố, chưởng phong giống như sóng to gió lớn quét Diệp Thần bay ra xa.
Động vật biển này do huyền khí thủy hệ ngưng tụ mà thành, nó giống như một cỗ máu chiến tranh to lớn, hoàn toàn nghe theo người chỉ huy điều khiển.
- Đi chết đi!
Thần sắc Tông Chu dữ tợn, một kích này có lực lượng không thua gì trăm vạn cân, cho dù sáo trang bát phẩm Tử Ma Chiến Giáp sợ rằng cũng không ngăn cản được, mặc dù không đánh nát Tử Ma Chiến Giáp, nhưng công kích cũng trùng kích lên người Diệp Thần, cũng đủ đánh chết Diệp Thần!
Người này không thể lưu!
Trong nội tâm Tông Chu kiêng kị thật sâu, nếu hôm nay để Diệp Thần tránh được, ngày sau hắn cảm thấy cuộc sống khó an bình.
Cự trảo rơi xuống, Diệp Thần cảm giác lực áp bách cực kỳ lớn giáng trần, muốn nghiền nát thân thể của hắn thành mảnh nhỏ, ngẩng đầu nhìn qua cự thú trước mặt, bản than mình nhỏ bé như một đám bụi.
Mặc dù hắn tấn giai tới Vô Thủy Cảnh nhất trọng, nhưng so sánh với Tông Chu là cường giả cảnh giới Vô Thủy Cảnh lục trọng vẫn kém hơn quá xa, ngay cảngưng hóa kim binh giáp sĩ cũng không có khả năng đối kháng với động vật biển, hiện tại chỉ còn cách tâm thần hợp nhất mới có thể chiến một trận!
Tóc đen của Diệp Thần bay lên, ánh mắt lăng lệ ác liệt, thần hồn cùng thân thể nhanh chóng dung hợp, giống như mật độ xương cốt trở nên đặc hơn, vào lúc này được tăng cường vô số lần.
Đối mặt với động vật biển cực kỳ to lớn, Diệp Thần vẫn không có lui bước, xương cốt toàn thân nổ đùng đùng. Tâm thần hợp nhất, Diệp Thần tránh né khí thế của động vật biển.
Cảm giác được chưởng lực cực mạnh nện xuống.
Diệp Thần tức giận quát một tiếng, lăng không đánh ra một quyền, quyền ý đạt tới đỉnh phong, một quyền này mang theo chân ý võ đạo vô thượng.
Cường giả Vô Thủy Cảnh có chân ý võ đạo càng mạnh thì quyền kình càng mạnh.
Quyền Toái Cửu Thiên!
Diệp Thần ngăn cản cự chưởng của động vật biển giáng xuống.
Oanh! ! !
Âm thanh nổ tung vang vọng, chỉ thấy một quyền của Diệp Thần đánh tan cự chưởng của động vật biển.
- Điều đó không có khả năng!
Tông Chu khó có thể tin kêu lên, Diệp Thần ngăn cản được công kích của động vật biển, hơn nữa còn đục lỗ một chưởng của động vật biển.
Diệp Thần vừa mới tấn giai Vô Thủy Cảnh, chỉ là Vô Thủy Cảnh nhất trọng mà thôi!
- Bí pháp Thương Lang nhất mạch, không gì hơn cái này!
Diệp Thần hừ nhẹ nói, hắn lao tới đánh ra một quyền vào động vật biển, một quyền này có tàn ảnh đầy trời, bạo phát âm thanh vô cùng chói tai.
Bành bành bành, Diệp Thần đánh ra mỗi quyền vào người động vật biển đều xuất hiện cái động lớn.
Động vật biển càng không ngừng gào thét, công kích qua phía Diệp Thần. Nhưng mà công kích bị Diệp Thần linh hoạt tránh đi.
Quyền kình cuồng bạo của Diệp Thần không ngừng khiến động vật biển bị thương, chỉ qua một lát động vật biển đã bị Diệp Thần đánh bại lui liên tục. Tùy thời sẽ tiêu tán.
- Ah! Dám khinh thị bí pháp Thương Lan của chúng ta, ta nhất định phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn!
Tông Chu cuồng nộ quát to lên, từ khi tấn giai đến Vô Thủy Cảnh, đây là lần đầu tiên hứn chật vật như vậy. Không ngờ suýt nữa bị vô danh tiểu tốt này đánh tan động vật biển.
Toàn thân Tông Chu bị động vật biển bao phủ, sắc mặt dữ tợn, thao túng động vật biển tấn công Diệp Thần.
- Còn không phục!
Trong đôi mắt Diệp Thần bắn ra một đạo hàn quang. Một vòng xoáy khủng bố được hình thành ngưng tụ vào trong một quyền của Diệp Thần, bắn ra hào quang sáng ngời, một quyền này dung hợp Huyền Vũ vào trong, quát.
- Nát cho ta!
Diệp Thần đánh một quyền vào đầu động vật biển.
Oanh! ! !
Quyền kình của Diệp Thần phô thiên cái địa nện thẳng xuống, oanh kích vào đầu động vật biển, động vật biển bị Diệp Thần đánh trúng, ngửa mặt lên trời rên rĩ một tiếng, toàn than của nó xuất hiện vết rạn nứt, bắt đầu rơi xuống như thủy tinh, chia năm xẻ bảy nổ tung.
Bành, động vật biển do huyền khí ngưng kết mà thành tiêu tán trên không trung.
Giờ khắc này mọi người vô cùng khiếp sợ, bọn họ nhìn thấy động vật biển khủng bố bị Diệp Thần dùng quyền đánh tan, cuối cùng một quyền vẫn hoàn hảo, rốt cuộc cường độ thân thể thế nào?
- Diệp Thần ca ca quá lợi hại!
Tiểu Dực ngẩng đầu sợ hãi than, vừa rồi trong thiên uy hắn hấp thu rất nhiều mãnh vỡ chân ý võ đạo và lôi đình, thực lực cũng tấn giai đến Yêu Vương đỉnh phong, chỉ kém một chút là đột phá lên Vô Thủy Cảnh
Tiểu Dực nhìn thấy Diệp Thần một quyền đánh nát động vật biển, cũng nhiệt huyết sôi trào, thi triển Tuyệt Hàn Băng Ngục giáng xuống Hỏa Lang Yêu Vương.
Một đám đệ tử Tinh Điện sĩ khí đại chấn, phát động công kích điên cuồng vào người Lang Vương Điện cùng Thương Lan nhất mạch.
Ngay cả Thông Thiên Sư Vương cũng khiếp sợ thực lực Diệp Thần tấn giai Vô Thủy Cảnh, nếu hắn là người đối chiến với Tông Chu Vô Thủy Cảnh lục trọng, mặc dù hắn cầm sư vương thần chùy trong tay, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Tông Chu. Thực lực cua Diệp Thần đã hoàn toàn vượt qua hắn!
Diệp Thần một quyền nổ nát động vật biển cũng không có dừng lại, quyền thế của hắn như sao băng, dùng xu thế không gì cản nổi tấn công Tông Chu.
- Chịu chết đi!
Tốc độ của Diệp Thần càng lúc càng nhanh, một quyền vạch phá không khí mang theo hỏa quang nồng đậm.
Tấn giai Vô Thủy Cảnh, sau đó hấp thu nhiều lực lượng lôi đình, Diệp Thần đối càng lĩnh hội nhiều hơn về Bôn Lôi Thiểm bí pháp, tốc độ tăng lên nhanh chóng không ít.
Dưới gia tốc này, quyền kình của Diệp Thần càng ngày càng mạnh.
Dưới uy thế khủng bố này, Tông Chu là cường giả Vô Thủy Cảnh lục trọng cũng sinh lòng sợ hãi.
- Thương Lan kiếm trận!
Tông Chu khẽ quát một tiếng, quanh người xuất hiện mấy ngàn cự kiếm màu xanh da trời, tất cả đều tỏa hàn quang, vô cùng khủng bố.
Kiếm trận vừa ra tất cả bị hòa quang màu xanh bao phủ.
Mấy ngàn cự kiếm màu xanh da trời hình thành một trường kiếm dài mấy trăm mét chém thẳng qua Diệp Thần.
Trường kiếm mấy trăm mét này giống như cự long đâm thẳng vào Diệp Thần, phát ra tiếng gào thét vù vù.
- PHÁ...
Diệp Thần nhìn thấy sóng kiếm này tới, hắn cũng không tránh không né, dùng khí thế vô cùng mạnh mẽ giơ nắm đấm lên đánh ra.
Quyền kình của Diệp Thần oanh ra, chỉ thấy cự kiếm màu xanh da trời va chạm vào quyền kình của Diệp Thần nhao nhao chấn nát, kiếm quang sắc bén gãy từng khúc.
Một đường lao qua, mấy ngàn cự kiếm màu xanh da trời vỡ nát.